Tại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay…

Chương 190: Ao cá của diễn viên lồng tiếng (15)

Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê HồnTác giả: Nguyệt Dạ Sanh CaTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay… Đinh Hạo để không bị nhận ra còn cố tình đeo thêm kính râm to bản, đội mũ lưỡi trai, ngụy trang như paparazzi, lén lút bám theo Tiết Cảnh Diệu.Cậu ta muốn xem thử cô học tỷ kia trông thế nào! Mà khiến thằng bạn mình mê mệt đến quên cả trời đất!Tiết Cảnh Diệu quá phấn khích, hoàn toàn không phát hiện ra có một "cái đuôi nhỏ" đang theo sau, cứ thế đi thẳng đến điểm hẹn.Cậu bắt taxi, Đinh Hạo cũng vội vàng bắt một chiếc taxi khác bám theo.Thấy ánh mắt kỳ lạ của tài xế, cậu ta vội vàng tháo kính râm, nói: "Người phía trước là bạn cùng phòng của cháu ạ. Hôm nay cậu ấy đi gặp bạn trên mạng, cháu lo cậu ấy bị người ta lừa."Tài xế nghe vậy, đánh giá cậu ta từ trên xuống dưới một lượt, thấy đúng là còn hơi trẻ con, bèn yên tâm, nhấn ga đuổi theo.Đợi Đinh Hạo trả tiền xuống xe, vừa vặn nhìn thấy Tiết Cảnh Diệu đang ngó nghiêng xung quanh, rồi mắt sáng lên, bước về một hướng. Cậu ta cũng lén lút đi theo.Tiết Cảnh Diệu bước nhanh về phía điểm hẹn. Ở đó đã có một người đứng chờ.Cô gái mặc váy liền thân ôm sát người, mái tóc dài đen nhánh xõa ngang vai, làn da trắng như tuyết dưới ánh mặt trời gần như trong suốt. Dù che nửa khuôn mặt, vẫn có không ít ánh mắt vô tình liếc về phía này.Bước chân Tiết Cảnh Diệu chậm dần, tim đập ngày càng nhanh.Học tỷ còn xinh đẹp hơn cả những gì cậu tưởng tượng!Bỗng nhiên, cô gái ngước mắt nhìn cậu, khẽ cười nói: "Học đệ đến rồi à?"Giọng nói êm ái hệt như cậu từng nghe qua voice chat, khiến người ta không khỏi say mê.Vân Xu đã đặt bàn trước ở một nhà hàng sang trọng. Ngồi xuống ghế, cô tháo khẩu trang, định hỏi học đệ muốn ăn gì.Ngẩng đầu lên, cô phát hiện cậu học đệ vốn còn có chút căng thẳng bỗng đứng hình, mắt nhìn thẳng về phía cô, vẻ mặt ngây ngốc.Gương mặt kia quá mức xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo tựa như tuyệt tác của tạo hóa, không một tì vết.Tiết Cảnh Diệu cuối cùng cũng hiểu vì sao nhiều nghệ sĩ lại theo đuổi cái đẹp đến cực hạn như vậy. Vẻ đẹp này đủ sức hủy diệt tất cả, khiến con người ta chỉ còn biết thở dài ngưỡng mộ.Trong lúc cậu còn đang thất thần thì cánh cửa phòng riêng đột ngột bị đẩy ra, một bóng người lảo đảo ngã nhào vào, còn có một nhân viên phục vụ đứng ở cửa, vẻ mặt hoảng hốt.Tiết Cảnh Diệu lập tức chắn trước mặt học tỷ, trầm giọng hỏi: "Ai đó!"Cậu thoáng thấy bóng dáng ngã trên đất kia có chút quen mắt. Nhìn kỹ lại, cậu kinh ngạc kêu lên: "Đinh Hạo, sao cậu lại ở đây?"Đinh Hạo cảm thấy vô cùng mất mặt. Cậu ta theo chân hai người đến nhà hàng, định lén la lén lút nhìn trộm mặt cô học tỷ kia, ai ngờ nhân viên phục vụ đột nhiên vỗ vai một cái, làm cậu ta giật b.ắ.n mình ngã nhào.Sớm biết vậy thì đã không nên vì muốn vạch mặt thật của cô học tỷ này mà đi theo dõi người ta rồi.Đinh Hạo ngẩng đầu, vừa định mở miệng nói gì đó thì đột nhiên ngây người."Bạn của cậu à?" Vân Xu hỏi Tiết Cảnh Diệu.Tiết Cảnh Diệu mím môi. Cậu đoán đại khái cũng biết vì sao Đinh Hạo lại ở đây. "Dạ vâng, cậu ấy là bạn cùng phòng của em."Vân Xu từ phía sau Tiết Cảnh Diệu bước ra, thân thiện nói: "Nếu quen nhau rồi thì hay là cùng ăn cơm chung luôn đi, tôi mời khách.""Không vấn đề gì ạ! Em vô cùng vinh hạnh!" Đinh Hạo nhanh nhẹn bật dậy khỏi sàn nhà, trịnh trọng nói: "Chào học tỷ, em là Đinh Hạo, sinh viên năm ba Đại học Đông Thành, năm nay 22 tuổi, độc thân ạ!"Vân Xu ngơ ngác. Trong đầu cô hiện lên một dấu chấm hỏi to đùng. Bây giờ giới thiệu bản thân kiểu này đang thịnh hành lắm sao?

Đinh Hạo để không bị nhận ra còn cố tình đeo thêm kính râm to bản, đội mũ lưỡi trai, ngụy trang như paparazzi, lén lút bám theo Tiết Cảnh Diệu.

Cậu ta muốn xem thử cô học tỷ kia trông thế nào! Mà khiến thằng bạn mình mê mệt đến quên cả trời đất!

Tiết Cảnh Diệu quá phấn khích, hoàn toàn không phát hiện ra có một "cái đuôi nhỏ" đang theo sau, cứ thế đi thẳng đến điểm hẹn.

Cậu bắt taxi, Đinh Hạo cũng vội vàng bắt một chiếc taxi khác bám theo.

Thấy ánh mắt kỳ lạ của tài xế, cậu ta vội vàng tháo kính râm, nói: "Người phía trước là bạn cùng phòng của cháu ạ. Hôm nay cậu ấy đi gặp bạn trên mạng, cháu lo cậu ấy bị người ta lừa."

Tài xế nghe vậy, đánh giá cậu ta từ trên xuống dưới một lượt, thấy đúng là còn hơi trẻ con, bèn yên tâm, nhấn ga đuổi theo.

Đợi Đinh Hạo trả tiền xuống xe, vừa vặn nhìn thấy Tiết Cảnh Diệu đang ngó nghiêng xung quanh, rồi mắt sáng lên, bước về một hướng. Cậu ta cũng lén lút đi theo.

Tiết Cảnh Diệu bước nhanh về phía điểm hẹn. Ở đó đã có một người đứng chờ.

Cô gái mặc váy liền thân ôm sát người, mái tóc dài đen nhánh xõa ngang vai, làn da trắng như tuyết dưới ánh mặt trời gần như trong suốt. Dù che nửa khuôn mặt, vẫn có không ít ánh mắt vô tình liếc về phía này.

Bước chân Tiết Cảnh Diệu chậm dần, tim đập ngày càng nhanh.

Học tỷ còn xinh đẹp hơn cả những gì cậu tưởng tượng!

Bỗng nhiên, cô gái ngước mắt nhìn cậu, khẽ cười nói: "Học đệ đến rồi à?"

Giọng nói êm ái hệt như cậu từng nghe qua voice chat, khiến người ta không khỏi say mê.

Vân Xu đã đặt bàn trước ở một nhà hàng sang trọng. Ngồi xuống ghế, cô tháo khẩu trang, định hỏi học đệ muốn ăn gì.

Ngẩng đầu lên, cô phát hiện cậu học đệ vốn còn có chút căng thẳng bỗng đứng hình, mắt nhìn thẳng về phía cô, vẻ mặt ngây ngốc.

Gương mặt kia quá mức xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo tựa như tuyệt tác của tạo hóa, không một tì vết.

Tiết Cảnh Diệu cuối cùng cũng hiểu vì sao nhiều nghệ sĩ lại theo đuổi cái đẹp đến cực hạn như vậy. Vẻ đẹp này đủ sức hủy diệt tất cả, khiến con người ta chỉ còn biết thở dài ngưỡng mộ.

Trong lúc cậu còn đang thất thần thì cánh cửa phòng riêng đột ngột bị đẩy ra, một bóng người lảo đảo ngã nhào vào, còn có một nhân viên phục vụ đứng ở cửa, vẻ mặt hoảng hốt.

Tiết Cảnh Diệu lập tức chắn trước mặt học tỷ, trầm giọng hỏi: "Ai đó!"

Cậu thoáng thấy bóng dáng ngã trên đất kia có chút quen mắt. Nhìn kỹ lại, cậu kinh ngạc kêu lên: "Đinh Hạo, sao cậu lại ở đây?"

Đinh Hạo cảm thấy vô cùng mất mặt. Cậu ta theo chân hai người đến nhà hàng, định lén la lén lút nhìn trộm mặt cô học tỷ kia, ai ngờ nhân viên phục vụ đột nhiên vỗ vai một cái, làm cậu ta giật b.ắ.n mình ngã nhào.

Sớm biết vậy thì đã không nên vì muốn vạch mặt thật của cô học tỷ này mà đi theo dõi người ta rồi.

Đinh Hạo ngẩng đầu, vừa định mở miệng nói gì đó thì đột nhiên ngây người.

"Bạn của cậu à?" Vân Xu hỏi Tiết Cảnh Diệu.

Tiết Cảnh Diệu mím môi. Cậu đoán đại khái cũng biết vì sao Đinh Hạo lại ở đây. "Dạ vâng, cậu ấy là bạn cùng phòng của em."

Vân Xu từ phía sau Tiết Cảnh Diệu bước ra, thân thiện nói: "Nếu quen nhau rồi thì hay là cùng ăn cơm chung luôn đi, tôi mời khách."

"Không vấn đề gì ạ! Em vô cùng vinh hạnh!" Đinh Hạo nhanh nhẹn bật dậy khỏi sàn nhà, trịnh trọng nói: "Chào học tỷ, em là Đinh Hạo, sinh viên năm ba Đại học Đông Thành, năm nay 22 tuổi, độc thân ạ!"

Vân Xu ngơ ngác. Trong đầu cô hiện lên một dấu chấm hỏi to đùng. Bây giờ giới thiệu bản thân kiểu này đang thịnh hành lắm sao?

Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê HồnTác giả: Nguyệt Dạ Sanh CaTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay… Đinh Hạo để không bị nhận ra còn cố tình đeo thêm kính râm to bản, đội mũ lưỡi trai, ngụy trang như paparazzi, lén lút bám theo Tiết Cảnh Diệu.Cậu ta muốn xem thử cô học tỷ kia trông thế nào! Mà khiến thằng bạn mình mê mệt đến quên cả trời đất!Tiết Cảnh Diệu quá phấn khích, hoàn toàn không phát hiện ra có một "cái đuôi nhỏ" đang theo sau, cứ thế đi thẳng đến điểm hẹn.Cậu bắt taxi, Đinh Hạo cũng vội vàng bắt một chiếc taxi khác bám theo.Thấy ánh mắt kỳ lạ của tài xế, cậu ta vội vàng tháo kính râm, nói: "Người phía trước là bạn cùng phòng của cháu ạ. Hôm nay cậu ấy đi gặp bạn trên mạng, cháu lo cậu ấy bị người ta lừa."Tài xế nghe vậy, đánh giá cậu ta từ trên xuống dưới một lượt, thấy đúng là còn hơi trẻ con, bèn yên tâm, nhấn ga đuổi theo.Đợi Đinh Hạo trả tiền xuống xe, vừa vặn nhìn thấy Tiết Cảnh Diệu đang ngó nghiêng xung quanh, rồi mắt sáng lên, bước về một hướng. Cậu ta cũng lén lút đi theo.Tiết Cảnh Diệu bước nhanh về phía điểm hẹn. Ở đó đã có một người đứng chờ.Cô gái mặc váy liền thân ôm sát người, mái tóc dài đen nhánh xõa ngang vai, làn da trắng như tuyết dưới ánh mặt trời gần như trong suốt. Dù che nửa khuôn mặt, vẫn có không ít ánh mắt vô tình liếc về phía này.Bước chân Tiết Cảnh Diệu chậm dần, tim đập ngày càng nhanh.Học tỷ còn xinh đẹp hơn cả những gì cậu tưởng tượng!Bỗng nhiên, cô gái ngước mắt nhìn cậu, khẽ cười nói: "Học đệ đến rồi à?"Giọng nói êm ái hệt như cậu từng nghe qua voice chat, khiến người ta không khỏi say mê.Vân Xu đã đặt bàn trước ở một nhà hàng sang trọng. Ngồi xuống ghế, cô tháo khẩu trang, định hỏi học đệ muốn ăn gì.Ngẩng đầu lên, cô phát hiện cậu học đệ vốn còn có chút căng thẳng bỗng đứng hình, mắt nhìn thẳng về phía cô, vẻ mặt ngây ngốc.Gương mặt kia quá mức xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo tựa như tuyệt tác của tạo hóa, không một tì vết.Tiết Cảnh Diệu cuối cùng cũng hiểu vì sao nhiều nghệ sĩ lại theo đuổi cái đẹp đến cực hạn như vậy. Vẻ đẹp này đủ sức hủy diệt tất cả, khiến con người ta chỉ còn biết thở dài ngưỡng mộ.Trong lúc cậu còn đang thất thần thì cánh cửa phòng riêng đột ngột bị đẩy ra, một bóng người lảo đảo ngã nhào vào, còn có một nhân viên phục vụ đứng ở cửa, vẻ mặt hoảng hốt.Tiết Cảnh Diệu lập tức chắn trước mặt học tỷ, trầm giọng hỏi: "Ai đó!"Cậu thoáng thấy bóng dáng ngã trên đất kia có chút quen mắt. Nhìn kỹ lại, cậu kinh ngạc kêu lên: "Đinh Hạo, sao cậu lại ở đây?"Đinh Hạo cảm thấy vô cùng mất mặt. Cậu ta theo chân hai người đến nhà hàng, định lén la lén lút nhìn trộm mặt cô học tỷ kia, ai ngờ nhân viên phục vụ đột nhiên vỗ vai một cái, làm cậu ta giật b.ắ.n mình ngã nhào.Sớm biết vậy thì đã không nên vì muốn vạch mặt thật của cô học tỷ này mà đi theo dõi người ta rồi.Đinh Hạo ngẩng đầu, vừa định mở miệng nói gì đó thì đột nhiên ngây người."Bạn của cậu à?" Vân Xu hỏi Tiết Cảnh Diệu.Tiết Cảnh Diệu mím môi. Cậu đoán đại khái cũng biết vì sao Đinh Hạo lại ở đây. "Dạ vâng, cậu ấy là bạn cùng phòng của em."Vân Xu từ phía sau Tiết Cảnh Diệu bước ra, thân thiện nói: "Nếu quen nhau rồi thì hay là cùng ăn cơm chung luôn đi, tôi mời khách.""Không vấn đề gì ạ! Em vô cùng vinh hạnh!" Đinh Hạo nhanh nhẹn bật dậy khỏi sàn nhà, trịnh trọng nói: "Chào học tỷ, em là Đinh Hạo, sinh viên năm ba Đại học Đông Thành, năm nay 22 tuổi, độc thân ạ!"Vân Xu ngơ ngác. Trong đầu cô hiện lên một dấu chấm hỏi to đùng. Bây giờ giới thiệu bản thân kiểu này đang thịnh hành lắm sao?

Chương 190: Ao cá của diễn viên lồng tiếng (15)