Tại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay…

Chương 195: Ao cá của diễn viên lồng tiếng (20)

Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê HồnTác giả: Nguyệt Dạ Sanh CaTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay… Bất kỳ giới nào chỉ cần có người, liền có tranh đấu lợi ích, giới lồng tiếng cũng không ngoại lệ, tài nguyên là hữu hạn, đặc biệt là tài nguyên chất lượng tốt, mỗi thời kỳ chỉ có bấy nhiêu, một khi xuất hiện, tất cả mọi người trong giới đều sẽ cố gắng tranh đoạt.Để loại trừ đối thủ cạnh tranh, không ít người thậm chí sẽ dùng thủ đoạn ám muội.Ngay cả ở công ty của anh, vào thời điểm mới thành lập cũng đã từng xảy ra chuyện diễn viên lồng tiếng vì tranh giành vai diễn mà bỏ thuốc vào ly nước của đối thủ, đương nhiên người bỏ thuốc đã bị anh trực tiếp đưa đến đồn cảnh sát. Sau đó anh nghiêm khắc cảnh cáo trong công ty, lại lấy vài người ra làm gương, loại chuyện không thể chấp nhận được này mới dần dần giảm bớt.Ngay cả trong công ty còn như vậy, huống chi là người không có chỗ dựa.Một khi Thu Ý Nùng xảy ra xung đột với công ty hoặc phòng làm việc nào đó, cô ấy nhất định sẽ rơi vào thế yếu.Thật tàn khốc, nhưng sự thật là như vậy.Giọng nói của Vân Xu có thể khiến tinh thần Tuyên Lê được thả lỏng, anh đương nhiên hy vọng đối phương có thể luôn duy trì được trạng thái này.Vì vậy Tuyên Lê nói rõ thân phận của mình với Vân Xu, và đưa ra lời mời.[Giáp Phương: Tôi nhớ cô không ký hợp đồng với phòng làm việc hay công ty nào, vậy có muốn đến chỗ tôi làm việc không, tôi có thể cho cô đãi ngộ tốt nhất, môi trường tự do nhất.][Giáp Phương: Tôi đảm bảo cô sẽ có được tiền đồ phát triển rộng lớn, có thể tiếp xúc được với nhiều tài nguyên hàng đầu hơn.][Giáp Phương: Tất cả các việc lặt vặt công ty đều có thể giúp cô xử lý, cô chỉ cần chuyên tâm lồng tiếng là được.][Giáp Phương: Đến công ty chúng tôi đi.]Lúc này Tuyên Lê không còn vẻ sắc bén và độc miệng trước mặt trợ lý, hoàn toàn hóa thân thành một ông chủ tốt.Không thể phủ nhận, Vân Xu đã động lòng trước những điều kiện mà anh đưa ra, nhưng cô do dự một chút, vẫn chọn từ chối.Tuyên Lê khẽ nhíu mày, nhưng anh biết nếu cứ tiếp tục thúc ép đối phương, có lẽ sẽ khiến cô ấy khó chịu.Chỉ có thể tạm thời đè nén tâm tư này xuống, nhưng dù thế nào, anh cũng sẽ không từ bỏ ý định đối với đối phương.Có lẽ anh có thể thử một phương pháp khác xem sao.Ví dụ như, dùng kịch bản hấp dẫn chẳng hạn.《Trong Nắng Ấm Có Anh》 đúng lịch mà phát sóng lúc 8 giờ tối.Ngay khi vừa bắt đầu, không có mấy người chú ý đến bộ kịch truyền thanh này, vì nó thật sự không có tiếng tăm gì, ngoại trừ nữ chính CV, gần như tất cả đều là những người vô danh.Giai đoạn đầu chỉ có mấy fan của Thu Ý Nùng vì muốn ủng hộ cô nên chọn nghe bộ kịch này, sau đó là một vài người qua đường tùy tiện bấm vào, định bụng nếu nghe được thì nghe tiếp, không hay thì tắt đi ngay.Thế nhưng sau đó, họ hoàn toàn bị cuốn hút vào bộ kịch.Đây là bộ kịch truyền thanh tuyệt vời nào vậy! Nam nữ chính sao mà diễn hay thế!Ôi trời ơi! Nghe hay quá đi mất!Những người nghe xong lập tức đi giới thiệu cho bạn bè, mọi người truyền tai nhau, và đêm đó, mấy bài đăng liên quan đến bộ kịch liên tục được đẩy lên top đầu diễn đàn nổi tiếng nhất trong giới CV, ai nấy đều ra sức giới thiệu bộ kịch này.Tiết Cảnh Diệu đang bận rộn hoàn thành hồ sơ trên máy tính thì điện thoại reo lên.Vừa nghe máy, giọng bạn bè đầy phấn khích từ micro đã truyền đến: “Cảnh Diệu! Cậu nổi tiếng rồi! Nổi tiếng thật rồi đó!”Tiết Cảnh Diệu ngơ ngác hỏi lại: “Cậu nói cái gì cơ?”Bạn bè nói: “Chính là bộ kịch truyền thanh mà cậu thu âm trước đó đó, nó hot rần rần luôn rồi! Cậu lên mạng tìm thử xem là biết ngay.”Tiết Cảnh Diệu lúc này mới hoàn hồn, vội vàng gõ tên kịch vào ô tìm kiếm, ngay lập tức, vô số tin tức liên quan hiện ra, khác hẳn với cảnh tượng thảm đạm trước đó khi đến cái tên kịch còn bị xếp hạng bét.Trên Weibo cũng xuất hiện rất nhiều bài đăng thảo luận về bộ kịch, số lượng fan Weibo của cậu tăng lên mấy vạn người, những người này chắc hẳn đều là từ tài khoản Weibo chính thức của đoàn phim tìm đến.Lúc này Tiết Cảnh Diệu mới cảm thấy mọi thứ thật như mơ.Bạn bè vẫn chưa chịu gác máy, tiếp tục nói: “Cậu thấy chưa, mọi người đều đang bàn tán về hai người kìa.”

Bất kỳ giới nào chỉ cần có người, liền có tranh đấu lợi ích, giới lồng tiếng cũng không ngoại lệ, tài nguyên là hữu hạn, đặc biệt là tài nguyên chất lượng tốt, mỗi thời kỳ chỉ có bấy nhiêu, một khi xuất hiện, tất cả mọi người trong giới đều sẽ cố gắng tranh đoạt.

Để loại trừ đối thủ cạnh tranh, không ít người thậm chí sẽ dùng thủ đoạn ám muội.

Ngay cả ở công ty của anh, vào thời điểm mới thành lập cũng đã từng xảy ra chuyện diễn viên lồng tiếng vì tranh giành vai diễn mà bỏ thuốc vào ly nước của đối thủ, đương nhiên người bỏ thuốc đã bị anh trực tiếp đưa đến đồn cảnh sát. Sau đó anh nghiêm khắc cảnh cáo trong công ty, lại lấy vài người ra làm gương, loại chuyện không thể chấp nhận được này mới dần dần giảm bớt.

Ngay cả trong công ty còn như vậy, huống chi là người không có chỗ dựa.

Một khi Thu Ý Nùng xảy ra xung đột với công ty hoặc phòng làm việc nào đó, cô ấy nhất định sẽ rơi vào thế yếu.

Thật tàn khốc, nhưng sự thật là như vậy.

Giọng nói của Vân Xu có thể khiến tinh thần Tuyên Lê được thả lỏng, anh đương nhiên hy vọng đối phương có thể luôn duy trì được trạng thái này.

Vì vậy Tuyên Lê nói rõ thân phận của mình với Vân Xu, và đưa ra lời mời.

[Giáp Phương: Tôi nhớ cô không ký hợp đồng với phòng làm việc hay công ty nào, vậy có muốn đến chỗ tôi làm việc không, tôi có thể cho cô đãi ngộ tốt nhất, môi trường tự do nhất.]

[Giáp Phương: Tôi đảm bảo cô sẽ có được tiền đồ phát triển rộng lớn, có thể tiếp xúc được với nhiều tài nguyên hàng đầu hơn.]

[Giáp Phương: Tất cả các việc lặt vặt công ty đều có thể giúp cô xử lý, cô chỉ cần chuyên tâm lồng tiếng là được.]

[Giáp Phương: Đến công ty chúng tôi đi.]

Lúc này Tuyên Lê không còn vẻ sắc bén và độc miệng trước mặt trợ lý, hoàn toàn hóa thân thành một ông chủ tốt.

Không thể phủ nhận, Vân Xu đã động lòng trước những điều kiện mà anh đưa ra, nhưng cô do dự một chút, vẫn chọn từ chối.

Tuyên Lê khẽ nhíu mày, nhưng anh biết nếu cứ tiếp tục thúc ép đối phương, có lẽ sẽ khiến cô ấy khó chịu.

Chỉ có thể tạm thời đè nén tâm tư này xuống, nhưng dù thế nào, anh cũng sẽ không từ bỏ ý định đối với đối phương.

Có lẽ anh có thể thử một phương pháp khác xem sao.

Ví dụ như, dùng kịch bản hấp dẫn chẳng hạn.

《Trong Nắng Ấm Có Anh》 đúng lịch mà phát sóng lúc 8 giờ tối.

Ngay khi vừa bắt đầu, không có mấy người chú ý đến bộ kịch truyền thanh này, vì nó thật sự không có tiếng tăm gì, ngoại trừ nữ chính CV, gần như tất cả đều là những người vô danh.

Giai đoạn đầu chỉ có mấy fan của Thu Ý Nùng vì muốn ủng hộ cô nên chọn nghe bộ kịch này, sau đó là một vài người qua đường tùy tiện bấm vào, định bụng nếu nghe được thì nghe tiếp, không hay thì tắt đi ngay.

Thế nhưng sau đó, họ hoàn toàn bị cuốn hút vào bộ kịch.

Đây là bộ kịch truyền thanh tuyệt vời nào vậy! Nam nữ chính sao mà diễn hay thế!

Ôi trời ơi! Nghe hay quá đi mất!

Những người nghe xong lập tức đi giới thiệu cho bạn bè, mọi người truyền tai nhau, và đêm đó, mấy bài đăng liên quan đến bộ kịch liên tục được đẩy lên top đầu diễn đàn nổi tiếng nhất trong giới CV, ai nấy đều ra sức giới thiệu bộ kịch này.

Tiết Cảnh Diệu đang bận rộn hoàn thành hồ sơ trên máy tính thì điện thoại reo lên.

Vừa nghe máy, giọng bạn bè đầy phấn khích từ micro đã truyền đến: “Cảnh Diệu! Cậu nổi tiếng rồi! Nổi tiếng thật rồi đó!”

Tiết Cảnh Diệu ngơ ngác hỏi lại: “Cậu nói cái gì cơ?”

Bạn bè nói: “Chính là bộ kịch truyền thanh mà cậu thu âm trước đó đó, nó hot rần rần luôn rồi! Cậu lên mạng tìm thử xem là biết ngay.”

Tiết Cảnh Diệu lúc này mới hoàn hồn, vội vàng gõ tên kịch vào ô tìm kiếm, ngay lập tức, vô số tin tức liên quan hiện ra, khác hẳn với cảnh tượng thảm đạm trước đó khi đến cái tên kịch còn bị xếp hạng bét.

Trên Weibo cũng xuất hiện rất nhiều bài đăng thảo luận về bộ kịch, số lượng fan Weibo của cậu tăng lên mấy vạn người, những người này chắc hẳn đều là từ tài khoản Weibo chính thức của đoàn phim tìm đến.

Lúc này Tiết Cảnh Diệu mới cảm thấy mọi thứ thật như mơ.

Bạn bè vẫn chưa chịu gác máy, tiếp tục nói: “Cậu thấy chưa, mọi người đều đang bàn tán về hai người kìa.”

Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê HồnTác giả: Nguyệt Dạ Sanh CaTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay… Bất kỳ giới nào chỉ cần có người, liền có tranh đấu lợi ích, giới lồng tiếng cũng không ngoại lệ, tài nguyên là hữu hạn, đặc biệt là tài nguyên chất lượng tốt, mỗi thời kỳ chỉ có bấy nhiêu, một khi xuất hiện, tất cả mọi người trong giới đều sẽ cố gắng tranh đoạt.Để loại trừ đối thủ cạnh tranh, không ít người thậm chí sẽ dùng thủ đoạn ám muội.Ngay cả ở công ty của anh, vào thời điểm mới thành lập cũng đã từng xảy ra chuyện diễn viên lồng tiếng vì tranh giành vai diễn mà bỏ thuốc vào ly nước của đối thủ, đương nhiên người bỏ thuốc đã bị anh trực tiếp đưa đến đồn cảnh sát. Sau đó anh nghiêm khắc cảnh cáo trong công ty, lại lấy vài người ra làm gương, loại chuyện không thể chấp nhận được này mới dần dần giảm bớt.Ngay cả trong công ty còn như vậy, huống chi là người không có chỗ dựa.Một khi Thu Ý Nùng xảy ra xung đột với công ty hoặc phòng làm việc nào đó, cô ấy nhất định sẽ rơi vào thế yếu.Thật tàn khốc, nhưng sự thật là như vậy.Giọng nói của Vân Xu có thể khiến tinh thần Tuyên Lê được thả lỏng, anh đương nhiên hy vọng đối phương có thể luôn duy trì được trạng thái này.Vì vậy Tuyên Lê nói rõ thân phận của mình với Vân Xu, và đưa ra lời mời.[Giáp Phương: Tôi nhớ cô không ký hợp đồng với phòng làm việc hay công ty nào, vậy có muốn đến chỗ tôi làm việc không, tôi có thể cho cô đãi ngộ tốt nhất, môi trường tự do nhất.][Giáp Phương: Tôi đảm bảo cô sẽ có được tiền đồ phát triển rộng lớn, có thể tiếp xúc được với nhiều tài nguyên hàng đầu hơn.][Giáp Phương: Tất cả các việc lặt vặt công ty đều có thể giúp cô xử lý, cô chỉ cần chuyên tâm lồng tiếng là được.][Giáp Phương: Đến công ty chúng tôi đi.]Lúc này Tuyên Lê không còn vẻ sắc bén và độc miệng trước mặt trợ lý, hoàn toàn hóa thân thành một ông chủ tốt.Không thể phủ nhận, Vân Xu đã động lòng trước những điều kiện mà anh đưa ra, nhưng cô do dự một chút, vẫn chọn từ chối.Tuyên Lê khẽ nhíu mày, nhưng anh biết nếu cứ tiếp tục thúc ép đối phương, có lẽ sẽ khiến cô ấy khó chịu.Chỉ có thể tạm thời đè nén tâm tư này xuống, nhưng dù thế nào, anh cũng sẽ không từ bỏ ý định đối với đối phương.Có lẽ anh có thể thử một phương pháp khác xem sao.Ví dụ như, dùng kịch bản hấp dẫn chẳng hạn.《Trong Nắng Ấm Có Anh》 đúng lịch mà phát sóng lúc 8 giờ tối.Ngay khi vừa bắt đầu, không có mấy người chú ý đến bộ kịch truyền thanh này, vì nó thật sự không có tiếng tăm gì, ngoại trừ nữ chính CV, gần như tất cả đều là những người vô danh.Giai đoạn đầu chỉ có mấy fan của Thu Ý Nùng vì muốn ủng hộ cô nên chọn nghe bộ kịch này, sau đó là một vài người qua đường tùy tiện bấm vào, định bụng nếu nghe được thì nghe tiếp, không hay thì tắt đi ngay.Thế nhưng sau đó, họ hoàn toàn bị cuốn hút vào bộ kịch.Đây là bộ kịch truyền thanh tuyệt vời nào vậy! Nam nữ chính sao mà diễn hay thế!Ôi trời ơi! Nghe hay quá đi mất!Những người nghe xong lập tức đi giới thiệu cho bạn bè, mọi người truyền tai nhau, và đêm đó, mấy bài đăng liên quan đến bộ kịch liên tục được đẩy lên top đầu diễn đàn nổi tiếng nhất trong giới CV, ai nấy đều ra sức giới thiệu bộ kịch này.Tiết Cảnh Diệu đang bận rộn hoàn thành hồ sơ trên máy tính thì điện thoại reo lên.Vừa nghe máy, giọng bạn bè đầy phấn khích từ micro đã truyền đến: “Cảnh Diệu! Cậu nổi tiếng rồi! Nổi tiếng thật rồi đó!”Tiết Cảnh Diệu ngơ ngác hỏi lại: “Cậu nói cái gì cơ?”Bạn bè nói: “Chính là bộ kịch truyền thanh mà cậu thu âm trước đó đó, nó hot rần rần luôn rồi! Cậu lên mạng tìm thử xem là biết ngay.”Tiết Cảnh Diệu lúc này mới hoàn hồn, vội vàng gõ tên kịch vào ô tìm kiếm, ngay lập tức, vô số tin tức liên quan hiện ra, khác hẳn với cảnh tượng thảm đạm trước đó khi đến cái tên kịch còn bị xếp hạng bét.Trên Weibo cũng xuất hiện rất nhiều bài đăng thảo luận về bộ kịch, số lượng fan Weibo của cậu tăng lên mấy vạn người, những người này chắc hẳn đều là từ tài khoản Weibo chính thức của đoàn phim tìm đến.Lúc này Tiết Cảnh Diệu mới cảm thấy mọi thứ thật như mơ.Bạn bè vẫn chưa chịu gác máy, tiếp tục nói: “Cậu thấy chưa, mọi người đều đang bàn tán về hai người kìa.”

Chương 195: Ao cá của diễn viên lồng tiếng (20)