Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…

Chương 147: Chương 147

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Tống Thời Hạ hòa giải: “Con cho mẹ biết cách làm bánh ú nhân thịt rồi. Ba muốn ăn lúc nào cũng được.”Lúc này Quý Học Nhai mới hài lòng: “Trà với bánh do Tiểu Tống mang đến đều ngon cả, đáng khen lắm.”Hàn Dung: “Thôi ông đi, ông còn tưởng mình là lãnh đạo đấy hả, Tiểu Tống là con dâu chứ không phải cấp dưới của ông đâu.”Tống Thời Hạ kinh ngạc, cô còn mang cả rượu tới.Theo lý mà nói thì rượu thuốc phải tốt hơn trà chứ.Hàn Dung nháy mắt với cô, dẫn cô ra vườn.“Mẹ cất hết rượu thuốc con mang tới rồi, mắc công ba con biết lại lôi ra uống mỗi ngày.”Tống Thời Hạ cười khẽ:“Mẹ cứ yên tâm đi. Rượu thuốc đều được làm từ dược liệu quý giá thôi, một khi ba đã nếm qua thì nhất định sẽ không luyến tiếc không nỡ uống hết một lần đâu.”Hàn Dung không tin vào khả năng tự chủ của chồng mình:“Ba con không được uống rượu, nếu không thì sẽ ôm chai không chịu buông luôn cho mà xem. Chỉ vì không được uống rượu nên ông ấy mới thích trà đấy.”Tống Thời Hạ bèn nói:“Có một bình rượu táo đỏ cẩu kỷ rất thích hợp cho phụ nữ uống đấy ạ. Khi nào mẹ mất ngủ có thể uống thử một ly.Nếu đau bụng kinh thì có thể dùng bông gòn thấm rượu thuốc rồi nhét vào trong lỗ tai, có tác dụng giảm đau phần nào đấy ạ.”Hàn Dung lập tức mừng rỡ: “Rượu thuốc còn có tác dụng này sao?!”Mẹ chồng cô phản ứng mạnh mẽ đến vậy, Tống Thời Hạ lập tức đoán ra, rất có thể em gái của Quý Duy Thanh bị đau bụng kinh.“Có thể giảm đau, nhưng mà đau bụng kinh liên quan đến thể chất riêng của mỗi người nữa, vẫn cần phải điều dưỡng cơ thể thật tốt mới được.”Uống trực tiếp sẽ có hiệu quả tốt hơn, nhưng cô ấy còn quá nhỏ để uống rượu.“Yên Nhiên đến tháng là lại đau. Mẹ cũng định đưa con bé đi khám Trung y để điều dưỡng lại.”Tống Thời Hạ ngẫm nghĩ một hồi rồi nói:“Không phải con có mang trà hoa hồng táo đỏ long nhãn tới sao? Cho con bé uống thử đi, chắc là có thể giảm đau đấy ạ.”Cô không nói chắc nịch, chủ yếu là vì không biết Quý Yên Nhiên bị đau bụng kinh vì nguyên nhân gì, tạm thời cứ giảm đau để cô bé dễ chịu hơn vậy.Hàn Dung hưng phấn đến mức không biết nên nói cái gì cho phải.Bà chỉ có thể cảm ơn ông trời đã cho con trai mình may mắn cưới được Tiểu Tống, cô con dâu này của bà thật là chu đáo mà.“Con bé Yên Nhiên đó khi còn nhỏ được cưng chiều, muốn gì có nấy, suốt ngày ăn kem que. Bác sĩ Trung y đều nói là con bé bị cung hàn.”Nếu nghiêm trọng thì sẽ ảnh hưởng đến việc mang thai sau này.Nghĩ đến đây, Hàn Dung lại cảm thấy lo lắng, còn tự trách bản thân vì lúc nhỏ đã quá chiều chuộng con bé.“Mẹ đừng lo lắng. Đây là triệu chứng do con bé ăn nhiều đồ lạnh thôi, có thể điều dưỡng từ từ mà.Trong lúc tới tháng uống nhiều trà nóng sẽ bớt đau, nhưng cũng đừng uống trà bừa bãi. Loại trà mà con đưa là hồng trà, đừng uống trà bình thường.”Quả nhiên giống hệt như những gì cô đoán.Khi còn nhỏ ai cũng không biết trời cao đất dày, nghịch ngợm ương bướng chỉ là chuyện thường thôi mà? 

Tống Thời Hạ hòa giải: “Con cho mẹ biết cách làm bánh ú nhân thịt rồi. Ba muốn ăn lúc nào cũng được.”

Lúc này Quý Học Nhai mới hài lòng: “Trà với bánh do Tiểu Tống mang đến đều ngon cả, đáng khen lắm.”

Hàn Dung: “Thôi ông đi, ông còn tưởng mình là lãnh đạo đấy hả, Tiểu Tống là con dâu chứ không phải cấp dưới của ông đâu.”

Tống Thời Hạ kinh ngạc, cô còn mang cả rượu tới.

Theo lý mà nói thì rượu thuốc phải tốt hơn trà chứ.

Hàn Dung nháy mắt với cô, dẫn cô ra vườn.

“Mẹ cất hết rượu thuốc con mang tới rồi, mắc công ba con biết lại lôi ra uống mỗi ngày.”

Tống Thời Hạ cười khẽ:

“Mẹ cứ yên tâm đi. Rượu thuốc đều được làm từ dược liệu quý giá thôi, một khi ba đã nếm qua thì nhất định sẽ không luyến tiếc không nỡ uống hết một lần đâu.”

Hàn Dung không tin vào khả năng tự chủ của chồng mình:

“Ba con không được uống rượu, nếu không thì sẽ ôm chai không chịu buông luôn cho mà xem. Chỉ vì không được uống rượu nên ông ấy mới thích trà đấy.”

Tống Thời Hạ bèn nói:

“Có một bình rượu táo đỏ cẩu kỷ rất thích hợp cho phụ nữ uống đấy ạ. Khi nào mẹ mất ngủ có thể uống thử một ly.

Nếu đau bụng kinh thì có thể dùng bông gòn thấm rượu thuốc rồi nhét vào trong lỗ tai, có tác dụng giảm đau phần nào đấy ạ.”

Hàn Dung lập tức mừng rỡ: “Rượu thuốc còn có tác dụng này sao?!”

Mẹ chồng cô phản ứng mạnh mẽ đến vậy, Tống Thời Hạ lập tức đoán ra, rất có thể em gái của Quý Duy Thanh bị đau bụng kinh.

“Có thể giảm đau, nhưng mà đau bụng kinh liên quan đến thể chất riêng của mỗi người nữa, vẫn cần phải điều dưỡng cơ thể thật tốt mới được.”

Uống trực tiếp sẽ có hiệu quả tốt hơn, nhưng cô ấy còn quá nhỏ để uống rượu.

“Yên Nhiên đến tháng là lại đau. Mẹ cũng định đưa con bé đi khám Trung y để điều dưỡng lại.”

Tống Thời Hạ ngẫm nghĩ một hồi rồi nói:

“Không phải con có mang trà hoa hồng táo đỏ long nhãn tới sao? Cho con bé uống thử đi, chắc là có thể giảm đau đấy ạ.”

Cô không nói chắc nịch, chủ yếu là vì không biết Quý Yên Nhiên bị đau bụng kinh vì nguyên nhân gì, tạm thời cứ giảm đau để cô bé dễ chịu hơn vậy.

Hàn Dung hưng phấn đến mức không biết nên nói cái gì cho phải.

Bà chỉ có thể cảm ơn ông trời đã cho con trai mình may mắn cưới được Tiểu Tống, cô con dâu này của bà thật là chu đáo mà.

“Con bé Yên Nhiên đó khi còn nhỏ được cưng chiều, muốn gì có nấy, suốt ngày ăn kem que. Bác sĩ Trung y đều nói là con bé bị cung hàn.”

Nếu nghiêm trọng thì sẽ ảnh hưởng đến việc mang thai sau này.

Nghĩ đến đây, Hàn Dung lại cảm thấy lo lắng, còn tự trách bản thân vì lúc nhỏ đã quá chiều chuộng con bé.

“Mẹ đừng lo lắng. Đây là triệu chứng do con bé ăn nhiều đồ lạnh thôi, có thể điều dưỡng từ từ mà.

Trong lúc tới tháng uống nhiều trà nóng sẽ bớt đau, nhưng cũng đừng uống trà bừa bãi. Loại trà mà con đưa là hồng trà, đừng uống trà bình thường.”

Quả nhiên giống hệt như những gì cô đoán.

Khi còn nhỏ ai cũng không biết trời cao đất dày, nghịch ngợm ương bướng chỉ là chuyện thường thôi mà?

 

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Tống Thời Hạ hòa giải: “Con cho mẹ biết cách làm bánh ú nhân thịt rồi. Ba muốn ăn lúc nào cũng được.”Lúc này Quý Học Nhai mới hài lòng: “Trà với bánh do Tiểu Tống mang đến đều ngon cả, đáng khen lắm.”Hàn Dung: “Thôi ông đi, ông còn tưởng mình là lãnh đạo đấy hả, Tiểu Tống là con dâu chứ không phải cấp dưới của ông đâu.”Tống Thời Hạ kinh ngạc, cô còn mang cả rượu tới.Theo lý mà nói thì rượu thuốc phải tốt hơn trà chứ.Hàn Dung nháy mắt với cô, dẫn cô ra vườn.“Mẹ cất hết rượu thuốc con mang tới rồi, mắc công ba con biết lại lôi ra uống mỗi ngày.”Tống Thời Hạ cười khẽ:“Mẹ cứ yên tâm đi. Rượu thuốc đều được làm từ dược liệu quý giá thôi, một khi ba đã nếm qua thì nhất định sẽ không luyến tiếc không nỡ uống hết một lần đâu.”Hàn Dung không tin vào khả năng tự chủ của chồng mình:“Ba con không được uống rượu, nếu không thì sẽ ôm chai không chịu buông luôn cho mà xem. Chỉ vì không được uống rượu nên ông ấy mới thích trà đấy.”Tống Thời Hạ bèn nói:“Có một bình rượu táo đỏ cẩu kỷ rất thích hợp cho phụ nữ uống đấy ạ. Khi nào mẹ mất ngủ có thể uống thử một ly.Nếu đau bụng kinh thì có thể dùng bông gòn thấm rượu thuốc rồi nhét vào trong lỗ tai, có tác dụng giảm đau phần nào đấy ạ.”Hàn Dung lập tức mừng rỡ: “Rượu thuốc còn có tác dụng này sao?!”Mẹ chồng cô phản ứng mạnh mẽ đến vậy, Tống Thời Hạ lập tức đoán ra, rất có thể em gái của Quý Duy Thanh bị đau bụng kinh.“Có thể giảm đau, nhưng mà đau bụng kinh liên quan đến thể chất riêng của mỗi người nữa, vẫn cần phải điều dưỡng cơ thể thật tốt mới được.”Uống trực tiếp sẽ có hiệu quả tốt hơn, nhưng cô ấy còn quá nhỏ để uống rượu.“Yên Nhiên đến tháng là lại đau. Mẹ cũng định đưa con bé đi khám Trung y để điều dưỡng lại.”Tống Thời Hạ ngẫm nghĩ một hồi rồi nói:“Không phải con có mang trà hoa hồng táo đỏ long nhãn tới sao? Cho con bé uống thử đi, chắc là có thể giảm đau đấy ạ.”Cô không nói chắc nịch, chủ yếu là vì không biết Quý Yên Nhiên bị đau bụng kinh vì nguyên nhân gì, tạm thời cứ giảm đau để cô bé dễ chịu hơn vậy.Hàn Dung hưng phấn đến mức không biết nên nói cái gì cho phải.Bà chỉ có thể cảm ơn ông trời đã cho con trai mình may mắn cưới được Tiểu Tống, cô con dâu này của bà thật là chu đáo mà.“Con bé Yên Nhiên đó khi còn nhỏ được cưng chiều, muốn gì có nấy, suốt ngày ăn kem que. Bác sĩ Trung y đều nói là con bé bị cung hàn.”Nếu nghiêm trọng thì sẽ ảnh hưởng đến việc mang thai sau này.Nghĩ đến đây, Hàn Dung lại cảm thấy lo lắng, còn tự trách bản thân vì lúc nhỏ đã quá chiều chuộng con bé.“Mẹ đừng lo lắng. Đây là triệu chứng do con bé ăn nhiều đồ lạnh thôi, có thể điều dưỡng từ từ mà.Trong lúc tới tháng uống nhiều trà nóng sẽ bớt đau, nhưng cũng đừng uống trà bừa bãi. Loại trà mà con đưa là hồng trà, đừng uống trà bình thường.”Quả nhiên giống hệt như những gì cô đoán.Khi còn nhỏ ai cũng không biết trời cao đất dày, nghịch ngợm ương bướng chỉ là chuyện thường thôi mà? 

Chương 147: Chương 147