Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…
Chương 209: Chương 209
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Tống Thời Hạ vội vàng mở tủ lấy cho anh:“Em mang đi giặt rồi cất vào đây, không biết chừng nào anh về nên không treo trong đó, anh chờ em chút.”Cô quay lưng về phía anh, vừa nói vừa lục tìm trong tủ, vòng eo mảnh khảnh lơ đãng vặn vẹo làm người phía sau hoa mắt nhìn.Lưng đột nhiên có một nguồn nhiệt dán lên.Tống Thời Hạ cầm khăn lông, xoay người lại, vừa lúc chạm ngay thân hình săn chắc với những đường cong tuyệt đẹp của anh.Cô nuốt nước miếng, thầm nhủ, mình không phải lưu manh, đây là nghĩa vụ nên thực hiện của một cặp vợ chồng hợp pháp mà.Tống Thời Hạ muốn đứng thẳng người lên, nhưng lại bị Quý Duy Thanh ấn bả vai.Anh cụp mắt, chăm chăm nhìn cô, ánh mắt khiến Tống Thời Hạ hơi run lên một chút.Ánh mắt anh như thể muốn nuốt sống cô ngay tại trận.Tống Thời Hạ lắp bắp: “Sao… sao thế?”Kì thực, nếu muốn chơi trò cưỡng chế cũng không phải là không được…Quý Duy Thanh nhắm mắt: “Đợi đến tối rồi nói sau vậy.”Tống Thời Hạ lập tức đứng phắt lên.Xem thường ai đấy?Cô cởi từng nút áo sơ mi mới bị anh cài loạn xạ.Chiếc áo nửa ướt nửa khô không chỉ có hiệu quả hình ảnh đặc biệt với nam giới mà với nữ giới cũng gây ảnh hưởng không nhỏ.Tống Thời Hạ ***** vai anh một hồi, rồi lại ‘trồng’ mấy vệt dâu tây lên cổ anh, tay cũng sờ loạn lên. Quý Duy Thanh đỡ eo cô, lập tức Tống Thời Hạ liền thấy eo mình như bị lửa đốt, vùng da bị chạm vào nóng hừng hực.Quý Duy Thanh rên lên một tiếng, ghì cô vào lồng n.g.ự.c mình, Tống Thời Hạ vùi mặt vào lòng anh, âm thầm cười trộm.Đàn ông thật đúng là… rõ ràng cũng muốn lắm rồi, nhưng còn thích giả bộ đứng đắn cơ.DTVQuý Duy Thanh cúi đầu, nhẹ nhàng đặt những nụ hôn lên sườn mặt cô, lần xuống bên tai, ngậm vành tai cô vào miệng.Tống Thời Hạ rùng mình một cái, như thể vừa bị mở trúng khóa.Thân mình mềm nhũn ra, gần như không đứng vững được, ngón chân quắp lại, cô giận dỗi cắn lên xương quai xanh của anh.Hơi thở nóng ẩm của hai người giao hòa vào nhau, như thể một đôi thiên nga quấn quýt với nhau, để lại dấu tích của mình trên người bạn đời.Hết thảy còn chưa bắt đầu, Tống Thời Hạ đã thở hồng hộc, trán đẫm mồ hôi, thanh âm cũng phảng phất như đang nũng nịu.“Bồn tắm… bồn tắm, em mới đánh rửa.”Quý Duy Thanh cũng hào hển thở, nhấc bổng cô lên, Tống Thời Hạ quặp chân vào eo anh, bị anh bế vào phòng tắm.Lần trước tắm thì tốn bao nhiêu nước, lần này không chỉ tốn nước mà cái eo còn gặp nạn, nhưng có chuyên gia mát xa nên cũng không đến nỗi khó chịu lắm.Tống Thời Hạ như nàng yêu tinh vừa hút tinh khí đối phương, vẻ mặt thỏa mãn no đủ, sắc mặt hồng hồng tươi tắn.Cô nằm sấp trên giường, Quý Duy Thanh bận rộn xoa eo cho cô.Ban đầu, bồn tắm đầy nước trơn trượt không sao giữ được cô, thậm chí còn nhiều lần làm eo cô va chạm với thành bồn.Về sau, Quý Duy Thanh ôm cô lên, để cô tì vào thành bồn mới dễ dàng hơn.Tống Thời Hạ được phục vụ chu đáo, cứ thế lơ mơ ngủ mất.Đợi khi tỉnh lại thì mặt trời đã sắp lặn, nghĩ đến 2 cân tôm hùm còn đang đợi giải quyết, cô vội vàng xỏ dép chạy xuống nhà.
Tống Thời Hạ vội vàng mở tủ lấy cho anh:
“Em mang đi giặt rồi cất vào đây, không biết chừng nào anh về nên không treo trong đó, anh chờ em chút.”
Cô quay lưng về phía anh, vừa nói vừa lục tìm trong tủ, vòng eo mảnh khảnh lơ đãng vặn vẹo làm người phía sau hoa mắt nhìn.
Lưng đột nhiên có một nguồn nhiệt dán lên.
Tống Thời Hạ cầm khăn lông, xoay người lại, vừa lúc chạm ngay thân hình săn chắc với những đường cong tuyệt đẹp của anh.
Cô nuốt nước miếng, thầm nhủ, mình không phải lưu manh, đây là nghĩa vụ nên thực hiện của một cặp vợ chồng hợp pháp mà.
Tống Thời Hạ muốn đứng thẳng người lên, nhưng lại bị Quý Duy Thanh ấn bả vai.
Anh cụp mắt, chăm chăm nhìn cô, ánh mắt khiến Tống Thời Hạ hơi run lên một chút.
Ánh mắt anh như thể muốn nuốt sống cô ngay tại trận.
Tống Thời Hạ lắp bắp: “Sao… sao thế?”
Kì thực, nếu muốn chơi trò cưỡng chế cũng không phải là không được…
Quý Duy Thanh nhắm mắt: “Đợi đến tối rồi nói sau vậy.”
Tống Thời Hạ lập tức đứng phắt lên.
Xem thường ai đấy?
Cô cởi từng nút áo sơ mi mới bị anh cài loạn xạ.
Chiếc áo nửa ướt nửa khô không chỉ có hiệu quả hình ảnh đặc biệt với nam giới mà với nữ giới cũng gây ảnh hưởng không nhỏ.
Tống Thời Hạ ***** vai anh một hồi, rồi lại ‘trồng’ mấy vệt dâu tây lên cổ anh, tay cũng sờ loạn lên.
Quý Duy Thanh đỡ eo cô, lập tức Tống Thời Hạ liền thấy eo mình như bị lửa đốt, vùng da bị chạm vào nóng hừng hực.
Quý Duy Thanh rên lên một tiếng, ghì cô vào lồng n.g.ự.c mình, Tống Thời Hạ vùi mặt vào lòng anh, âm thầm cười trộm.
Đàn ông thật đúng là… rõ ràng cũng muốn lắm rồi, nhưng còn thích giả bộ đứng đắn cơ.
DTV
Quý Duy Thanh cúi đầu, nhẹ nhàng đặt những nụ hôn lên sườn mặt cô, lần xuống bên tai, ngậm vành tai cô vào miệng.
Tống Thời Hạ rùng mình một cái, như thể vừa bị mở trúng khóa.
Thân mình mềm nhũn ra, gần như không đứng vững được, ngón chân quắp lại, cô giận dỗi cắn lên xương quai xanh của anh.
Hơi thở nóng ẩm của hai người giao hòa vào nhau, như thể một đôi thiên nga quấn quýt với nhau, để lại dấu tích của mình trên người bạn đời.
Hết thảy còn chưa bắt đầu, Tống Thời Hạ đã thở hồng hộc, trán đẫm mồ hôi, thanh âm cũng phảng phất như đang nũng nịu.
“Bồn tắm… bồn tắm, em mới đánh rửa.”
Quý Duy Thanh cũng hào hển thở, nhấc bổng cô lên, Tống Thời Hạ quặp chân vào eo anh, bị anh bế vào phòng tắm.
Lần trước tắm thì tốn bao nhiêu nước, lần này không chỉ tốn nước mà cái eo còn gặp nạn, nhưng có chuyên gia mát xa nên cũng không đến nỗi khó chịu lắm.
Tống Thời Hạ như nàng yêu tinh vừa hút tinh khí đối phương, vẻ mặt thỏa mãn no đủ, sắc mặt hồng hồng tươi tắn.
Cô nằm sấp trên giường, Quý Duy Thanh bận rộn xoa eo cho cô.
Ban đầu, bồn tắm đầy nước trơn trượt không sao giữ được cô, thậm chí còn nhiều lần làm eo cô va chạm với thành bồn.
Về sau, Quý Duy Thanh ôm cô lên, để cô tì vào thành bồn mới dễ dàng hơn.
Tống Thời Hạ được phục vụ chu đáo, cứ thế lơ mơ ngủ mất.
Đợi khi tỉnh lại thì mặt trời đã sắp lặn, nghĩ đến 2 cân tôm hùm còn đang đợi giải quyết, cô vội vàng xỏ dép chạy xuống nhà.
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Tống Thời Hạ vội vàng mở tủ lấy cho anh:“Em mang đi giặt rồi cất vào đây, không biết chừng nào anh về nên không treo trong đó, anh chờ em chút.”Cô quay lưng về phía anh, vừa nói vừa lục tìm trong tủ, vòng eo mảnh khảnh lơ đãng vặn vẹo làm người phía sau hoa mắt nhìn.Lưng đột nhiên có một nguồn nhiệt dán lên.Tống Thời Hạ cầm khăn lông, xoay người lại, vừa lúc chạm ngay thân hình săn chắc với những đường cong tuyệt đẹp của anh.Cô nuốt nước miếng, thầm nhủ, mình không phải lưu manh, đây là nghĩa vụ nên thực hiện của một cặp vợ chồng hợp pháp mà.Tống Thời Hạ muốn đứng thẳng người lên, nhưng lại bị Quý Duy Thanh ấn bả vai.Anh cụp mắt, chăm chăm nhìn cô, ánh mắt khiến Tống Thời Hạ hơi run lên một chút.Ánh mắt anh như thể muốn nuốt sống cô ngay tại trận.Tống Thời Hạ lắp bắp: “Sao… sao thế?”Kì thực, nếu muốn chơi trò cưỡng chế cũng không phải là không được…Quý Duy Thanh nhắm mắt: “Đợi đến tối rồi nói sau vậy.”Tống Thời Hạ lập tức đứng phắt lên.Xem thường ai đấy?Cô cởi từng nút áo sơ mi mới bị anh cài loạn xạ.Chiếc áo nửa ướt nửa khô không chỉ có hiệu quả hình ảnh đặc biệt với nam giới mà với nữ giới cũng gây ảnh hưởng không nhỏ.Tống Thời Hạ ***** vai anh một hồi, rồi lại ‘trồng’ mấy vệt dâu tây lên cổ anh, tay cũng sờ loạn lên. Quý Duy Thanh đỡ eo cô, lập tức Tống Thời Hạ liền thấy eo mình như bị lửa đốt, vùng da bị chạm vào nóng hừng hực.Quý Duy Thanh rên lên một tiếng, ghì cô vào lồng n.g.ự.c mình, Tống Thời Hạ vùi mặt vào lòng anh, âm thầm cười trộm.Đàn ông thật đúng là… rõ ràng cũng muốn lắm rồi, nhưng còn thích giả bộ đứng đắn cơ.DTVQuý Duy Thanh cúi đầu, nhẹ nhàng đặt những nụ hôn lên sườn mặt cô, lần xuống bên tai, ngậm vành tai cô vào miệng.Tống Thời Hạ rùng mình một cái, như thể vừa bị mở trúng khóa.Thân mình mềm nhũn ra, gần như không đứng vững được, ngón chân quắp lại, cô giận dỗi cắn lên xương quai xanh của anh.Hơi thở nóng ẩm của hai người giao hòa vào nhau, như thể một đôi thiên nga quấn quýt với nhau, để lại dấu tích của mình trên người bạn đời.Hết thảy còn chưa bắt đầu, Tống Thời Hạ đã thở hồng hộc, trán đẫm mồ hôi, thanh âm cũng phảng phất như đang nũng nịu.“Bồn tắm… bồn tắm, em mới đánh rửa.”Quý Duy Thanh cũng hào hển thở, nhấc bổng cô lên, Tống Thời Hạ quặp chân vào eo anh, bị anh bế vào phòng tắm.Lần trước tắm thì tốn bao nhiêu nước, lần này không chỉ tốn nước mà cái eo còn gặp nạn, nhưng có chuyên gia mát xa nên cũng không đến nỗi khó chịu lắm.Tống Thời Hạ như nàng yêu tinh vừa hút tinh khí đối phương, vẻ mặt thỏa mãn no đủ, sắc mặt hồng hồng tươi tắn.Cô nằm sấp trên giường, Quý Duy Thanh bận rộn xoa eo cho cô.Ban đầu, bồn tắm đầy nước trơn trượt không sao giữ được cô, thậm chí còn nhiều lần làm eo cô va chạm với thành bồn.Về sau, Quý Duy Thanh ôm cô lên, để cô tì vào thành bồn mới dễ dàng hơn.Tống Thời Hạ được phục vụ chu đáo, cứ thế lơ mơ ngủ mất.Đợi khi tỉnh lại thì mặt trời đã sắp lặn, nghĩ đến 2 cân tôm hùm còn đang đợi giải quyết, cô vội vàng xỏ dép chạy xuống nhà.