Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…
Chương 406: Chương 406
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Lúc này Tống Thời Hạ mới biết năm ngoái Quý Duy Thanh không xuống lầu đãi khách.Chị cả xuống bếp giúp đỡ, Quý Yên Nhiên lại là phận con cháu, mỗi lần đều là ba và anh rể tiếp khách.DTVBa chồng là kiểu người thẳng tính, trình độ ăn nói cũng nát y như trình đánh cờ của ông.“Không sao hết, hôm nay con sẽ để ba mẹ lấy lại thể diện.”Nguyên liệu nấu ăn dưới bếp là do cả nhà chuẩn bị sẵn từ trước, rau củ quả tươi đa phần đều là mang từ dưới quê của cô lên.Mẹ cô suy nghĩ vô cùng chu đáo, nhà mình có trồng củ cải, khoai tây, khoai lang với cải trắng, thế là bà soạn hẳn một bao tải to.Măng, đậu đũa, măng tây khô cũng có cả bao lớn, đều là rau phơi khô mới làm hồi gần tết.“Nộm củ cải thái sợi này ngon nè, tay nghề của mẹ con tốt hơn mẹ nhiều.”Củ cải sợi cũng là hàng nhà trồng được, được tưới nước giếng có pha nước linh tuyền, ngon ngọt hơn củ cải bình thường rất nhiều, không hề hăng cay, có thể ăn như trái cây luôn.Tống Thời Hạ và mẹ chồng bày nộm ra đĩa, nộm chia làm hai phần chay và mặn.Món chính thì có lỗ tai heo hầm với tương thịt bò, cô làm thêm một phần nước xốt để chấm.Còn có rau trộn phù trúc và củ cải sợi muối chua.Hàn Dung lưu luyến ôm hũ:“Mẹ thật sự không nỡ chia hết cả hũ củ cải muối to thế này, ăn cháo trắng với cơm mà thêm đĩa củ cải muối thế này thì còn gì bằng.”Tống Thời Hạ an ủi:“Mẹ, nếu mẹ thích thì con sẽ nhờ anh trai con mang thêm cho mẹ một ít, ở dưới quê, mấy thứ này không đáng tiền đâu ạ.” Lần này Hàn Dung cũng không khách sáo nữa:“Vậy thì tốt quá, củ cải muối này ngon hơn dưa leo mẹ muối nhiều, ăn bắt cơm lắm.”Món ăn nóng thì chuẩn bị bốn chay ba mặn, món chính là màn thầu vị sữa, còn ngon với hấp dẫn hơn cả màn thầu trắng.Nấu hết các món, nước trong nồi đã sôi, cho ba cái lồng hấp to lên, đặt các món ăn vào trong đó giữ ấm.Hàn Dung mệt mỏi không thẳng nổi lưng: “Con vất vả rồi, đi rửa tay thay đồ đi.”Tống Thời Hạ dặn dò: “Mẹ cũng nghỉ ngơi một lát đi, coi chừng đau lưng ạ.”Mặc dù rất mệt mỏi, nhưng Hàn Dung lại mỉm cười nói: “Để mẹ đi bôi ít rượu thuốc.”Tống Thời Hạ thay chiếc áo khoác màu trắng mà chị cả tặng, trong nhà có hệ thống sưởi, mặc thêm chiếc áo bên trong nữa là đủ.Bạn bè và họ hàng của nhà họ Quý đã nghe Hàn Dung khen con dâu mình xinh đẹp giỏi nấu nướng.Tiếc là tết không được gặp người, con dâu phải về nhà mẹ đẻ ăn tết.Thấy Hàn Dung bận rộn làm việc trong bếp.Mấy người khách không biết rõ tình hình không khỏi thương hại bà, con trai cưới vợ cũng như không, con dâu tết nhất lại về nhà mẹ đẻ, không ở nhà tiếp khách.Việc tiếp đãi khách rơi vào trên người Quý Yên Nhiên.Cũng may anh trai ngồi ở phòng khách đọc báo nên không khiến cô ấy có cảm giác như phải chiến đấu một mình.Cô ấy rất mong chị cả có thể nhanh chóng lên đây, có chị cả tới thì đỡ mệt biết bao.Ông trời không nghe thấy tiếng cầu nguyện của Quý Yên Nhiên, lại để cho viện trưởng Thẩm tới trước.
Lúc này Tống Thời Hạ mới biết năm ngoái Quý Duy Thanh không xuống lầu đãi khách.
Chị cả xuống bếp giúp đỡ, Quý Yên Nhiên lại là phận con cháu, mỗi lần đều là ba và anh rể tiếp khách.
DTV
Ba chồng là kiểu người thẳng tính, trình độ ăn nói cũng nát y như trình đánh cờ của ông.
“Không sao hết, hôm nay con sẽ để ba mẹ lấy lại thể diện.”
Nguyên liệu nấu ăn dưới bếp là do cả nhà chuẩn bị sẵn từ trước, rau củ quả tươi đa phần đều là mang từ dưới quê của cô lên.
Mẹ cô suy nghĩ vô cùng chu đáo, nhà mình có trồng củ cải, khoai tây, khoai lang với cải trắng, thế là bà soạn hẳn một bao tải to.
Măng, đậu đũa, măng tây khô cũng có cả bao lớn, đều là rau phơi khô mới làm hồi gần tết.
“Nộm củ cải thái sợi này ngon nè, tay nghề của mẹ con tốt hơn mẹ nhiều.”
Củ cải sợi cũng là hàng nhà trồng được, được tưới nước giếng có pha nước linh tuyền, ngon ngọt hơn củ cải bình thường rất nhiều, không hề hăng cay, có thể ăn như trái cây luôn.
Tống Thời Hạ và mẹ chồng bày nộm ra đĩa, nộm chia làm hai phần chay và mặn.
Món chính thì có lỗ tai heo hầm với tương thịt bò, cô làm thêm một phần nước xốt để chấm.
Còn có rau trộn phù trúc và củ cải sợi muối chua.
Hàn Dung lưu luyến ôm hũ:
“Mẹ thật sự không nỡ chia hết cả hũ củ cải muối to thế này, ăn cháo trắng với cơm mà thêm đĩa củ cải muối thế này thì còn gì bằng.”
Tống Thời Hạ an ủi:
“Mẹ, nếu mẹ thích thì con sẽ nhờ anh trai con mang thêm cho mẹ một ít, ở dưới quê, mấy thứ này không đáng tiền đâu ạ.”
Lần này Hàn Dung cũng không khách sáo nữa:
“Vậy thì tốt quá, củ cải muối này ngon hơn dưa leo mẹ muối nhiều, ăn bắt cơm lắm.”
Món ăn nóng thì chuẩn bị bốn chay ba mặn, món chính là màn thầu vị sữa, còn ngon với hấp dẫn hơn cả màn thầu trắng.
Nấu hết các món, nước trong nồi đã sôi, cho ba cái lồng hấp to lên, đặt các món ăn vào trong đó giữ ấm.
Hàn Dung mệt mỏi không thẳng nổi lưng: “Con vất vả rồi, đi rửa tay thay đồ đi.”
Tống Thời Hạ dặn dò: “Mẹ cũng nghỉ ngơi một lát đi, coi chừng đau lưng ạ.”
Mặc dù rất mệt mỏi, nhưng Hàn Dung lại mỉm cười nói: “Để mẹ đi bôi ít rượu thuốc.”
Tống Thời Hạ thay chiếc áo khoác màu trắng mà chị cả tặng, trong nhà có hệ thống sưởi, mặc thêm chiếc áo bên trong nữa là đủ.
Bạn bè và họ hàng của nhà họ Quý đã nghe Hàn Dung khen con dâu mình xinh đẹp giỏi nấu nướng.
Tiếc là tết không được gặp người, con dâu phải về nhà mẹ đẻ ăn tết.
Thấy Hàn Dung bận rộn làm việc trong bếp.
Mấy người khách không biết rõ tình hình không khỏi thương hại bà, con trai cưới vợ cũng như không, con dâu tết nhất lại về nhà mẹ đẻ, không ở nhà tiếp khách.
Việc tiếp đãi khách rơi vào trên người Quý Yên Nhiên.
Cũng may anh trai ngồi ở phòng khách đọc báo nên không khiến cô ấy có cảm giác như phải chiến đấu một mình.
Cô ấy rất mong chị cả có thể nhanh chóng lên đây, có chị cả tới thì đỡ mệt biết bao.
Ông trời không nghe thấy tiếng cầu nguyện của Quý Yên Nhiên, lại để cho viện trưởng Thẩm tới trước.
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Lúc này Tống Thời Hạ mới biết năm ngoái Quý Duy Thanh không xuống lầu đãi khách.Chị cả xuống bếp giúp đỡ, Quý Yên Nhiên lại là phận con cháu, mỗi lần đều là ba và anh rể tiếp khách.DTVBa chồng là kiểu người thẳng tính, trình độ ăn nói cũng nát y như trình đánh cờ của ông.“Không sao hết, hôm nay con sẽ để ba mẹ lấy lại thể diện.”Nguyên liệu nấu ăn dưới bếp là do cả nhà chuẩn bị sẵn từ trước, rau củ quả tươi đa phần đều là mang từ dưới quê của cô lên.Mẹ cô suy nghĩ vô cùng chu đáo, nhà mình có trồng củ cải, khoai tây, khoai lang với cải trắng, thế là bà soạn hẳn một bao tải to.Măng, đậu đũa, măng tây khô cũng có cả bao lớn, đều là rau phơi khô mới làm hồi gần tết.“Nộm củ cải thái sợi này ngon nè, tay nghề của mẹ con tốt hơn mẹ nhiều.”Củ cải sợi cũng là hàng nhà trồng được, được tưới nước giếng có pha nước linh tuyền, ngon ngọt hơn củ cải bình thường rất nhiều, không hề hăng cay, có thể ăn như trái cây luôn.Tống Thời Hạ và mẹ chồng bày nộm ra đĩa, nộm chia làm hai phần chay và mặn.Món chính thì có lỗ tai heo hầm với tương thịt bò, cô làm thêm một phần nước xốt để chấm.Còn có rau trộn phù trúc và củ cải sợi muối chua.Hàn Dung lưu luyến ôm hũ:“Mẹ thật sự không nỡ chia hết cả hũ củ cải muối to thế này, ăn cháo trắng với cơm mà thêm đĩa củ cải muối thế này thì còn gì bằng.”Tống Thời Hạ an ủi:“Mẹ, nếu mẹ thích thì con sẽ nhờ anh trai con mang thêm cho mẹ một ít, ở dưới quê, mấy thứ này không đáng tiền đâu ạ.” Lần này Hàn Dung cũng không khách sáo nữa:“Vậy thì tốt quá, củ cải muối này ngon hơn dưa leo mẹ muối nhiều, ăn bắt cơm lắm.”Món ăn nóng thì chuẩn bị bốn chay ba mặn, món chính là màn thầu vị sữa, còn ngon với hấp dẫn hơn cả màn thầu trắng.Nấu hết các món, nước trong nồi đã sôi, cho ba cái lồng hấp to lên, đặt các món ăn vào trong đó giữ ấm.Hàn Dung mệt mỏi không thẳng nổi lưng: “Con vất vả rồi, đi rửa tay thay đồ đi.”Tống Thời Hạ dặn dò: “Mẹ cũng nghỉ ngơi một lát đi, coi chừng đau lưng ạ.”Mặc dù rất mệt mỏi, nhưng Hàn Dung lại mỉm cười nói: “Để mẹ đi bôi ít rượu thuốc.”Tống Thời Hạ thay chiếc áo khoác màu trắng mà chị cả tặng, trong nhà có hệ thống sưởi, mặc thêm chiếc áo bên trong nữa là đủ.Bạn bè và họ hàng của nhà họ Quý đã nghe Hàn Dung khen con dâu mình xinh đẹp giỏi nấu nướng.Tiếc là tết không được gặp người, con dâu phải về nhà mẹ đẻ ăn tết.Thấy Hàn Dung bận rộn làm việc trong bếp.Mấy người khách không biết rõ tình hình không khỏi thương hại bà, con trai cưới vợ cũng như không, con dâu tết nhất lại về nhà mẹ đẻ, không ở nhà tiếp khách.Việc tiếp đãi khách rơi vào trên người Quý Yên Nhiên.Cũng may anh trai ngồi ở phòng khách đọc báo nên không khiến cô ấy có cảm giác như phải chiến đấu một mình.Cô ấy rất mong chị cả có thể nhanh chóng lên đây, có chị cả tới thì đỡ mệt biết bao.Ông trời không nghe thấy tiếng cầu nguyện của Quý Yên Nhiên, lại để cho viện trưởng Thẩm tới trước.