Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…

Chương 407: Chương 407

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Từ sau khi nghỉ đông, Quý Duy Thanh chưa từng gặp lại thầy mình.Hai thầy trò nói chuyện xong thì bắt đầu nói tới chuyện họp hành với học thuật, nói về luận văn nào đó vừa được công bố…DTVTóm lại là Quý Yên Nhiên nghe mãi cũng không hiểu.Quý Yên Nhiên im lặng rót trà cho khách, hâm mộ Quý Dương và Quý Nguyên, có thể vô tư vô lự ngồi chơi.Còn cô ấy thì phải ngồi đây trả lời mấy câu hỏi han thành tích với kiểm tra bài từ khách khứa.Khách khứa không biết Tống Thời Hạ, cho rằng cô là bà con xa của nhà họ Quý, không ai liên hệ cô với Quý Duy Thanh cả.Mãi tới khi cô tự nhiên như ở nhà, mọi người mới phát hiện có gì đó sai sai.Quý Yên Nhiên bị khách kéo lại hỏi thăm:“Đây là chị dâu cháu ạ, chị ấy với anh trai cháu từ dưới quê lên sớm, hôm nay mẹ với chị dâu cháu tự mình xuống bếp, chị dâu cháu nấu ăn ngon lắm luôn!”Biết tin con dâu của Hàn Dung lại đúng như những gì bà thường hay khoe, mọi người đều thấy choáng.Chẳng lẽ lúc trước họ làm mai cho Quý Duy Thanh thất bại thật sự là vì đối phương không đủ đẹp ư?Khách khứa đang có mặt ở đây gần như đều từng làm mai cho Quý Duy Thanh.Nhưng anh chỉ gặp nữ đồng chí mà hiệu trưởng Hồ giới thiệu mà thôi.Lần đầu đi xem mắt đã thấy không hợp nên không còn lần sau nữa.Không biết Quý Duy Thanh nói gì với người ta mà lại có tin đồn anh “mắt cao hơn đầu” và “sính ngoại”.Không biết ai nói một câu:“Xưa nay anh dùng đều thích mỹ nhân, bằng cấp với thân phận của Duy Thanh cũng xem như anh hùng nhỉ.” Mọi người đều cười trêu đầy thiện ý.Quý Duy Thanh cũng không để ý tới họ, Quý Yên Nhiên thì hầm hừ đi tìm chị dâu mình.Tống Thời Hạ đang chải tóc: “Sao thế? Tết nhất sao em lại tức giận.”Quý Yên Nhiên bĩu môi nói:“Bọn họ nói anh trai em là anh hùng nên thích mỹ nhân, sao họ nông cạn thế nhỉ!Chị vừa nấu ăn ngon, lại còn thông minh, tốt bụng, biết bao nhiêu là ưu điểm như thế mà bọn họ đều không nhìn thấy à.”Tống Thời Hạ dừng chải tóc, nhìn vào gương cười khẽ:“Chị không thân không quen với bọn họ, bọn họ không biết gì về chị cũng là chuyện thường.Không cần tức giận làm gì, cứ nghĩ theo hướng tốt là họ khen chị xinh đẹp là được mà.”Quý Yên Nhiên nhất thời bị lửa giận lấn át lý trí, chị dâu nói vài câu đã khiến cô ấy tỉnh táo lại.“Chị đúng là rộng lượng, em phải học hỏi chị mới được.”“Chị không phải rộng lượng, chờ tới khi em đến tuổi của chị thì sẽ hiểu.”Người ta không nói xấu gì cô, cùng lắm chỉ cảm thấy giáo sư Quý nhìn mặt tìm vợ thôi.Mà chuyện tìm vợ tìm chồng đẹp cũng đâu phải vấn đề to tát gì, tìm người xấu xí không vừa mắt thì làm sao chịu nổi chứ.Tống Thời Hạ chuẩn bị xong đi xuống lầu, khách khứa đều đến đông đủ cả rồi.Quý Nhiễm tới muộn nên không nghe những lời bàn tán của khách khứa.Đối với cô ấy, những người này đều là đồng nghiệp của ba mẹ, từ nhỏ đã quen mặt, nên cũng điềm nhiên ngồi xuống nói chuyện vui vẻ với khách khứa. 

Từ sau khi nghỉ đông, Quý Duy Thanh chưa từng gặp lại thầy mình.

Hai thầy trò nói chuyện xong thì bắt đầu nói tới chuyện họp hành với học thuật, nói về luận văn nào đó vừa được công bố…

DTV

Tóm lại là Quý Yên Nhiên nghe mãi cũng không hiểu.

Quý Yên Nhiên im lặng rót trà cho khách, hâm mộ Quý Dương và Quý Nguyên, có thể vô tư vô lự ngồi chơi.

Còn cô ấy thì phải ngồi đây trả lời mấy câu hỏi han thành tích với kiểm tra bài từ khách khứa.

Khách khứa không biết Tống Thời Hạ, cho rằng cô là bà con xa của nhà họ Quý, không ai liên hệ cô với Quý Duy Thanh cả.

Mãi tới khi cô tự nhiên như ở nhà, mọi người mới phát hiện có gì đó sai sai.

Quý Yên Nhiên bị khách kéo lại hỏi thăm:

“Đây là chị dâu cháu ạ, chị ấy với anh trai cháu từ dưới quê lên sớm, hôm nay mẹ với chị dâu cháu tự mình xuống bếp, chị dâu cháu nấu ăn ngon lắm luôn!”

Biết tin con dâu của Hàn Dung lại đúng như những gì bà thường hay khoe, mọi người đều thấy choáng.

Chẳng lẽ lúc trước họ làm mai cho Quý Duy Thanh thất bại thật sự là vì đối phương không đủ đẹp ư?

Khách khứa đang có mặt ở đây gần như đều từng làm mai cho Quý Duy Thanh.

Nhưng anh chỉ gặp nữ đồng chí mà hiệu trưởng Hồ giới thiệu mà thôi.

Lần đầu đi xem mắt đã thấy không hợp nên không còn lần sau nữa.

Không biết Quý Duy Thanh nói gì với người ta mà lại có tin đồn anh “mắt cao hơn đầu” và “sính ngoại”.

Không biết ai nói một câu:

“Xưa nay anh dùng đều thích mỹ nhân, bằng cấp với thân phận của Duy Thanh cũng xem như anh hùng nhỉ.”

 

Mọi người đều cười trêu đầy thiện ý.

Quý Duy Thanh cũng không để ý tới họ, Quý Yên Nhiên thì hầm hừ đi tìm chị dâu mình.

Tống Thời Hạ đang chải tóc: “Sao thế? Tết nhất sao em lại tức giận.”

Quý Yên Nhiên bĩu môi nói:

“Bọn họ nói anh trai em là anh hùng nên thích mỹ nhân, sao họ nông cạn thế nhỉ!

Chị vừa nấu ăn ngon, lại còn thông minh, tốt bụng, biết bao nhiêu là ưu điểm như thế mà bọn họ đều không nhìn thấy à.”

Tống Thời Hạ dừng chải tóc, nhìn vào gương cười khẽ:

“Chị không thân không quen với bọn họ, bọn họ không biết gì về chị cũng là chuyện thường.

Không cần tức giận làm gì, cứ nghĩ theo hướng tốt là họ khen chị xinh đẹp là được mà.”

Quý Yên Nhiên nhất thời bị lửa giận lấn át lý trí, chị dâu nói vài câu đã khiến cô ấy tỉnh táo lại.

“Chị đúng là rộng lượng, em phải học hỏi chị mới được.”

“Chị không phải rộng lượng, chờ tới khi em đến tuổi của chị thì sẽ hiểu.”

Người ta không nói xấu gì cô, cùng lắm chỉ cảm thấy giáo sư Quý nhìn mặt tìm vợ thôi.

Mà chuyện tìm vợ tìm chồng đẹp cũng đâu phải vấn đề to tát gì, tìm người xấu xí không vừa mắt thì làm sao chịu nổi chứ.

Tống Thời Hạ chuẩn bị xong đi xuống lầu, khách khứa đều đến đông đủ cả rồi.

Quý Nhiễm tới muộn nên không nghe những lời bàn tán của khách khứa.

Đối với cô ấy, những người này đều là đồng nghiệp của ba mẹ, từ nhỏ đã quen mặt, nên cũng điềm nhiên ngồi xuống nói chuyện vui vẻ với khách khứa.

 

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Từ sau khi nghỉ đông, Quý Duy Thanh chưa từng gặp lại thầy mình.Hai thầy trò nói chuyện xong thì bắt đầu nói tới chuyện họp hành với học thuật, nói về luận văn nào đó vừa được công bố…DTVTóm lại là Quý Yên Nhiên nghe mãi cũng không hiểu.Quý Yên Nhiên im lặng rót trà cho khách, hâm mộ Quý Dương và Quý Nguyên, có thể vô tư vô lự ngồi chơi.Còn cô ấy thì phải ngồi đây trả lời mấy câu hỏi han thành tích với kiểm tra bài từ khách khứa.Khách khứa không biết Tống Thời Hạ, cho rằng cô là bà con xa của nhà họ Quý, không ai liên hệ cô với Quý Duy Thanh cả.Mãi tới khi cô tự nhiên như ở nhà, mọi người mới phát hiện có gì đó sai sai.Quý Yên Nhiên bị khách kéo lại hỏi thăm:“Đây là chị dâu cháu ạ, chị ấy với anh trai cháu từ dưới quê lên sớm, hôm nay mẹ với chị dâu cháu tự mình xuống bếp, chị dâu cháu nấu ăn ngon lắm luôn!”Biết tin con dâu của Hàn Dung lại đúng như những gì bà thường hay khoe, mọi người đều thấy choáng.Chẳng lẽ lúc trước họ làm mai cho Quý Duy Thanh thất bại thật sự là vì đối phương không đủ đẹp ư?Khách khứa đang có mặt ở đây gần như đều từng làm mai cho Quý Duy Thanh.Nhưng anh chỉ gặp nữ đồng chí mà hiệu trưởng Hồ giới thiệu mà thôi.Lần đầu đi xem mắt đã thấy không hợp nên không còn lần sau nữa.Không biết Quý Duy Thanh nói gì với người ta mà lại có tin đồn anh “mắt cao hơn đầu” và “sính ngoại”.Không biết ai nói một câu:“Xưa nay anh dùng đều thích mỹ nhân, bằng cấp với thân phận của Duy Thanh cũng xem như anh hùng nhỉ.” Mọi người đều cười trêu đầy thiện ý.Quý Duy Thanh cũng không để ý tới họ, Quý Yên Nhiên thì hầm hừ đi tìm chị dâu mình.Tống Thời Hạ đang chải tóc: “Sao thế? Tết nhất sao em lại tức giận.”Quý Yên Nhiên bĩu môi nói:“Bọn họ nói anh trai em là anh hùng nên thích mỹ nhân, sao họ nông cạn thế nhỉ!Chị vừa nấu ăn ngon, lại còn thông minh, tốt bụng, biết bao nhiêu là ưu điểm như thế mà bọn họ đều không nhìn thấy à.”Tống Thời Hạ dừng chải tóc, nhìn vào gương cười khẽ:“Chị không thân không quen với bọn họ, bọn họ không biết gì về chị cũng là chuyện thường.Không cần tức giận làm gì, cứ nghĩ theo hướng tốt là họ khen chị xinh đẹp là được mà.”Quý Yên Nhiên nhất thời bị lửa giận lấn át lý trí, chị dâu nói vài câu đã khiến cô ấy tỉnh táo lại.“Chị đúng là rộng lượng, em phải học hỏi chị mới được.”“Chị không phải rộng lượng, chờ tới khi em đến tuổi của chị thì sẽ hiểu.”Người ta không nói xấu gì cô, cùng lắm chỉ cảm thấy giáo sư Quý nhìn mặt tìm vợ thôi.Mà chuyện tìm vợ tìm chồng đẹp cũng đâu phải vấn đề to tát gì, tìm người xấu xí không vừa mắt thì làm sao chịu nổi chứ.Tống Thời Hạ chuẩn bị xong đi xuống lầu, khách khứa đều đến đông đủ cả rồi.Quý Nhiễm tới muộn nên không nghe những lời bàn tán của khách khứa.Đối với cô ấy, những người này đều là đồng nghiệp của ba mẹ, từ nhỏ đã quen mặt, nên cũng điềm nhiên ngồi xuống nói chuyện vui vẻ với khách khứa. 

Chương 407: Chương 407