Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…
Chương 496: Chương 496
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Sau khi thi đại học xong, Tống Thời Hạ lại trở về với cuộc sống thường nhật, không còn là quốc bảo được cả nhà nâng niu bảo vệ nữa.Mặc dù là thế, nhưng Quý Yên Nhiên đã tốt nghiệp, mẹ chồng cô cũng có thời gian qua đây giúp đỡ nấu nướng và chăm sóc hai nhóc con, thế nên Tống Thời Hạ cũng được nhàn hẳn.Rảnh rỗi, Tống Thời Hạ bắt đầu tìm việc cho bản thân.Cô tính thuê một căn nhà chuyên dùng đặt rượu thuốc, bình rượu để la liệt trong nhà mình rất vướng chân.Nếu chỉ ủ cho nhà mình dùng thì chẳng đáng bao nhiêu, tìm góc nào để tạm cũng được.Nhưng nay đã nhận nhiều đơn hàng như thế, nếu để hết trong nhà thì nhà cô sẽ có ngày biến thành xưởng rượu mất thôi.Tống Thời Hạ và Tống Thu Sinh tìm khắp nơi vẫn chưa thuê được chỗ ưng ý, cuối cùng cô dứt khoát mua lại luôn căn nhà ở ngõ nhỏ sau cửa hàng của anh trai.Tống Thời Hạ không tính mở cửa hàng bán rượu nên không cần mua nhà mặt tiền.DTV“Ở gần cũng tiện, anh có thể để mắt trông nom giùm.”Tống Thời Hạ cũng đã suy xét đến vấn đề này nên mới mua, kho rượu gần cửa hàng, anh trai cô có thể qua lại trông chừng.Căn nhà này không phải để ở nên Tống Thời Hạ chỉ nói với Quý Duy Thanh đôi câu là xong, không thông báo với người khác.Một mình ngâm rượu quá vất vả, Tống Thời Hạ bèn thuê Quý Yên Nhiên tới làm bán thời gian cho mình. Sau cô lại tới hỏi Lưu Chiêu Đệ xem cô ấy có muốn qua làm trong thời gian nghỉ hè không.Sau khi thi đại học Lưu Chiêu Đệ tới cảm ơn Tống Thời Hạ đã cung cấp chỗ ở và đồ ăn thức uống cho cô ấy thuận lợi hoàn thành kì thi.Lần này đề thi không khó, Lưu Chiêu Đệ tin rằng mình có thể thi đỗ vào trường đại học mà mình mơ ước.Cô ấy còn viết một tờ giấy vay nợ cho Tống Thời Hạ, liệt kê tiền thuê nhà và tiền ăn cùng với cả các chi phí khác mà Tống Thời Hạ đã hỗ trợ trong thời gian qua.Tống Thời Hạ rất tinh ý, cô đã nhận ra nỗi bất an và lo lắng trong đáy mắt Lưu Chiêu Đệ ngay cả khi cô ấy tươi cười.Thi đỗ đại học không đồng nghĩa với việc thuận lợi vào đại học, học phí là một chướng ngại lớn thứ hai.Trừ khi cô ấy thi vào đại học sư phạm, nơi được miễn toàn bộ học phí.Lưu Chiêu Đệ thi xong lại không về nhà ngay, cô ấy đã nghe họ hàng kể chuyện trước kì thi.Cha cô ấy đã tới tận trường để tìm mình mà không tìm được, thái độ ông ta khi ấy rất hung hăng đáng sợ.Được sự trợ giúp của người họ hàng, Lưu Chiêu Đệ xin được một công việc tạm thời là làm thuê cho một tiệm mỳ, được bao ăn ở nhưng tiền lương rất thấp, không thể chỉ dựa vào đó để kiếm đủ học phí.Khi Tống Thời Hạ tới tìm, Lưu Chiêu Đệ đang rửa bát trong bếp.Làm ở đây, cô ấy phải bao toàn bộ những việc dọn dẹp và chạy vặt, mà một tháng tiền lương chỉ mới 5 đồng.Biết Tống Thời Hạ tới tìm là muốn dành cho mình một cơ hội kiếm học phí, Lưu Chiêu Đệ xúc động lắp bắp mãi không nói được một câu cảm ơn hoàn chỉnh.
Sau khi thi đại học xong, Tống Thời Hạ lại trở về với cuộc sống thường nhật, không còn là quốc bảo được cả nhà nâng niu bảo vệ nữa.
Mặc dù là thế, nhưng Quý Yên Nhiên đã tốt nghiệp, mẹ chồng cô cũng có thời gian qua đây giúp đỡ nấu nướng và chăm sóc hai nhóc con, thế nên Tống Thời Hạ cũng được nhàn hẳn.
Rảnh rỗi, Tống Thời Hạ bắt đầu tìm việc cho bản thân.
Cô tính thuê một căn nhà chuyên dùng đặt rượu thuốc, bình rượu để la liệt trong nhà mình rất vướng chân.
Nếu chỉ ủ cho nhà mình dùng thì chẳng đáng bao nhiêu, tìm góc nào để tạm cũng được.
Nhưng nay đã nhận nhiều đơn hàng như thế, nếu để hết trong nhà thì nhà cô sẽ có ngày biến thành xưởng rượu mất thôi.
Tống Thời Hạ và Tống Thu Sinh tìm khắp nơi vẫn chưa thuê được chỗ ưng ý, cuối cùng cô dứt khoát mua lại luôn căn nhà ở ngõ nhỏ sau cửa hàng của anh trai.
Tống Thời Hạ không tính mở cửa hàng bán rượu nên không cần mua nhà mặt tiền.
DTV
“Ở gần cũng tiện, anh có thể để mắt trông nom giùm.”
Tống Thời Hạ cũng đã suy xét đến vấn đề này nên mới mua, kho rượu gần cửa hàng, anh trai cô có thể qua lại trông chừng.
Căn nhà này không phải để ở nên Tống Thời Hạ chỉ nói với Quý Duy Thanh đôi câu là xong, không thông báo với người khác.
Một mình ngâm rượu quá vất vả, Tống Thời Hạ bèn thuê Quý Yên Nhiên tới làm bán thời gian cho mình.
Sau cô lại tới hỏi Lưu Chiêu Đệ xem cô ấy có muốn qua làm trong thời gian nghỉ hè không.
Sau khi thi đại học Lưu Chiêu Đệ tới cảm ơn Tống Thời Hạ đã cung cấp chỗ ở và đồ ăn thức uống cho cô ấy thuận lợi hoàn thành kì thi.
Lần này đề thi không khó, Lưu Chiêu Đệ tin rằng mình có thể thi đỗ vào trường đại học mà mình mơ ước.
Cô ấy còn viết một tờ giấy vay nợ cho Tống Thời Hạ, liệt kê tiền thuê nhà và tiền ăn cùng với cả các chi phí khác mà Tống Thời Hạ đã hỗ trợ trong thời gian qua.
Tống Thời Hạ rất tinh ý, cô đã nhận ra nỗi bất an và lo lắng trong đáy mắt Lưu Chiêu Đệ ngay cả khi cô ấy tươi cười.
Thi đỗ đại học không đồng nghĩa với việc thuận lợi vào đại học, học phí là một chướng ngại lớn thứ hai.
Trừ khi cô ấy thi vào đại học sư phạm, nơi được miễn toàn bộ học phí.
Lưu Chiêu Đệ thi xong lại không về nhà ngay, cô ấy đã nghe họ hàng kể chuyện trước kì thi.
Cha cô ấy đã tới tận trường để tìm mình mà không tìm được, thái độ ông ta khi ấy rất hung hăng đáng sợ.
Được sự trợ giúp của người họ hàng, Lưu Chiêu Đệ xin được một công việc tạm thời là làm thuê cho một tiệm mỳ, được bao ăn ở nhưng tiền lương rất thấp, không thể chỉ dựa vào đó để kiếm đủ học phí.
Khi Tống Thời Hạ tới tìm, Lưu Chiêu Đệ đang rửa bát trong bếp.
Làm ở đây, cô ấy phải bao toàn bộ những việc dọn dẹp và chạy vặt, mà một tháng tiền lương chỉ mới 5 đồng.
Biết Tống Thời Hạ tới tìm là muốn dành cho mình một cơ hội kiếm học phí, Lưu Chiêu Đệ xúc động lắp bắp mãi không nói được một câu cảm ơn hoàn chỉnh.
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Sau khi thi đại học xong, Tống Thời Hạ lại trở về với cuộc sống thường nhật, không còn là quốc bảo được cả nhà nâng niu bảo vệ nữa.Mặc dù là thế, nhưng Quý Yên Nhiên đã tốt nghiệp, mẹ chồng cô cũng có thời gian qua đây giúp đỡ nấu nướng và chăm sóc hai nhóc con, thế nên Tống Thời Hạ cũng được nhàn hẳn.Rảnh rỗi, Tống Thời Hạ bắt đầu tìm việc cho bản thân.Cô tính thuê một căn nhà chuyên dùng đặt rượu thuốc, bình rượu để la liệt trong nhà mình rất vướng chân.Nếu chỉ ủ cho nhà mình dùng thì chẳng đáng bao nhiêu, tìm góc nào để tạm cũng được.Nhưng nay đã nhận nhiều đơn hàng như thế, nếu để hết trong nhà thì nhà cô sẽ có ngày biến thành xưởng rượu mất thôi.Tống Thời Hạ và Tống Thu Sinh tìm khắp nơi vẫn chưa thuê được chỗ ưng ý, cuối cùng cô dứt khoát mua lại luôn căn nhà ở ngõ nhỏ sau cửa hàng của anh trai.Tống Thời Hạ không tính mở cửa hàng bán rượu nên không cần mua nhà mặt tiền.DTV“Ở gần cũng tiện, anh có thể để mắt trông nom giùm.”Tống Thời Hạ cũng đã suy xét đến vấn đề này nên mới mua, kho rượu gần cửa hàng, anh trai cô có thể qua lại trông chừng.Căn nhà này không phải để ở nên Tống Thời Hạ chỉ nói với Quý Duy Thanh đôi câu là xong, không thông báo với người khác.Một mình ngâm rượu quá vất vả, Tống Thời Hạ bèn thuê Quý Yên Nhiên tới làm bán thời gian cho mình. Sau cô lại tới hỏi Lưu Chiêu Đệ xem cô ấy có muốn qua làm trong thời gian nghỉ hè không.Sau khi thi đại học Lưu Chiêu Đệ tới cảm ơn Tống Thời Hạ đã cung cấp chỗ ở và đồ ăn thức uống cho cô ấy thuận lợi hoàn thành kì thi.Lần này đề thi không khó, Lưu Chiêu Đệ tin rằng mình có thể thi đỗ vào trường đại học mà mình mơ ước.Cô ấy còn viết một tờ giấy vay nợ cho Tống Thời Hạ, liệt kê tiền thuê nhà và tiền ăn cùng với cả các chi phí khác mà Tống Thời Hạ đã hỗ trợ trong thời gian qua.Tống Thời Hạ rất tinh ý, cô đã nhận ra nỗi bất an và lo lắng trong đáy mắt Lưu Chiêu Đệ ngay cả khi cô ấy tươi cười.Thi đỗ đại học không đồng nghĩa với việc thuận lợi vào đại học, học phí là một chướng ngại lớn thứ hai.Trừ khi cô ấy thi vào đại học sư phạm, nơi được miễn toàn bộ học phí.Lưu Chiêu Đệ thi xong lại không về nhà ngay, cô ấy đã nghe họ hàng kể chuyện trước kì thi.Cha cô ấy đã tới tận trường để tìm mình mà không tìm được, thái độ ông ta khi ấy rất hung hăng đáng sợ.Được sự trợ giúp của người họ hàng, Lưu Chiêu Đệ xin được một công việc tạm thời là làm thuê cho một tiệm mỳ, được bao ăn ở nhưng tiền lương rất thấp, không thể chỉ dựa vào đó để kiếm đủ học phí.Khi Tống Thời Hạ tới tìm, Lưu Chiêu Đệ đang rửa bát trong bếp.Làm ở đây, cô ấy phải bao toàn bộ những việc dọn dẹp và chạy vặt, mà một tháng tiền lương chỉ mới 5 đồng.Biết Tống Thời Hạ tới tìm là muốn dành cho mình một cơ hội kiếm học phí, Lưu Chiêu Đệ xúc động lắp bắp mãi không nói được một câu cảm ơn hoàn chỉnh.