Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…
Chương 503: Chương 503
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Gián điệp rất khó phòng bị, dù cô có kín đáo đến đâu, tinh tế đến đâu cũng khó mà nhìn rõ từng người.Chi bằng ngăn chặn từ ngọn nguồn, chỉ cần không hề tiếp xúc với công việc của anh ấy, người ta sẽ biết, chúng không thể khai thác được bất cứ thông tin hữu ích nào từ phía cô.Quý Duy Thanh trầm mặc thật lâu, cuối cùng đành thỏa hiệp.“Mua nhà ở gần đó chỉ sợ không được, gần đó điều kiện sống không tốt lắm, em ở không quen đâu.”Tống Thời Hạ phản bác: “Ai mà chẳng từng nghèo khó, từ nông thôn đi ra, có gì mà không quen.”Quý Duy Thanh bất đắc dĩ nhìn cô, sau đó đưa cô đi tra xét thực địa.Nơi đó là một làng quê vùng ngoại thành, gần với một khu đất hoang, toàn những nhà nhỏ lại cũ kĩ đổ nát, không ngoài dự đoán của Tống Thời Hạ.Tống Thời Hạ chỉ vào khu đất trống: “Anh thấy nếu em mua lại mảnh đất này thì thế nào?”Quý Duy Thanh bật cười: “Em muốn xây xưởng sản xuất ở đây à?”Tống Thời Hạ nghiêm túc nói:“Xây nhà, xây kiểu chung cư nước ngoài ấy, rồi bán từng căn, tầng một thì để làm mặt tiền cửa hàng, cũng bán được.”Quý Duy Thanh thở dài:“Nhưng chỗ này vắng vẻ, không có tính cạnh tranh, em có muốn xây chung cư bán nhà thì cũng không nên chọn chỗ này đâu.”Nhưng Tống Thời Hạ khăng khăng một mực chọn nơi này, Quý Duy Thanh mặc dù tỏ ý thuận theo cô song vẫn không ngừng khuyên nhủ.“Hay là xây kiểu biệt thự đi, như nhà chúng ta trong trường đó.” Tống Thời Hạ cũng hiểu những lo lắng của anh.Tiếc là cô không thể nói rõ với anh rằng nơi này về sau sẽ cho xây dựng trạm tàu điện ngầm, giá nhà tăng cực cao, bình quân 150 nghìn một mét vuông.Cô làm bộ đồng ý, nhưng sau đó lại chuẩn bị giao công trình bên này cho anh trai làm, xây nhà ở vành đai 4 bảo đảm không sợ lỗ.Sau này sẽ có rất nhiều trường học đều được chuyển ra hoặc xây mới ở khu vực vành đai 4, hoặc ngoài khu vực này.Giá nhà quanh viện khoa học sẽ chỉ tăng ngày càng nhanh.Về sau có lẽ còn sẽ có hệ thống trường tiểu học và trung học cơ sở phụ thuộc của viện, được xây dựng để phục vụ cán bộ nhân viên, nhà đất sẽ đắt chẳng khác gì các khu quanh các trường trọng điểm.Quý Duy Thanh biết cô chưa chịu từ bỏ ý định nhưng cũng không có cách nào thuyết phục được cô, hai người cứ thế giằng co mãi.…Hôm nay, thư thông báo trúng tuyển đã được gửi tới nhà.Tống Thời Hạ đoán mình là người *****ên nhận được thư báo, vì hiệu trưởng Hồ đã đích thân mang tới cho cô.“Thật không ngờ cháu lại chọn ngành Dược học, nhưng cháu yên tâm, chuyên ngành y học của trường ta rất tốt, nhập học ở đây tuyệt đối không hối hận đâu.”Tống Thời Hạ cầm thư thông báo, mỉm cười hạnh phúc.Hàn Dung từ trong sân chạy về, tay còn dính bọt xà phòng chưa kịp lau.“Có thư thông báo rồi à? Con dâu mẹ lợi hại quá, lần này nhất định phải tổ chức tiệc chúc mừng con với Yên Nhiên vào đại học, phải làm thật to mới được.”DTVHàn Dung đọc thư thông báo rồi vội vàng về phòng xem lịch chọn ngày.Tống Thời Hạ không ngăn được nhiệt tình của mẹ chồng, đành bất đắc dĩ cười cười với hiệu trưởng Hồ.
Gián điệp rất khó phòng bị, dù cô có kín đáo đến đâu, tinh tế đến đâu cũng khó mà nhìn rõ từng người.
Chi bằng ngăn chặn từ ngọn nguồn, chỉ cần không hề tiếp xúc với công việc của anh ấy, người ta sẽ biết, chúng không thể khai thác được bất cứ thông tin hữu ích nào từ phía cô.
Quý Duy Thanh trầm mặc thật lâu, cuối cùng đành thỏa hiệp.
“Mua nhà ở gần đó chỉ sợ không được, gần đó điều kiện sống không tốt lắm, em ở không quen đâu.”
Tống Thời Hạ phản bác: “Ai mà chẳng từng nghèo khó, từ nông thôn đi ra, có gì mà không quen.”
Quý Duy Thanh bất đắc dĩ nhìn cô, sau đó đưa cô đi tra xét thực địa.
Nơi đó là một làng quê vùng ngoại thành, gần với một khu đất hoang, toàn những nhà nhỏ lại cũ kĩ đổ nát, không ngoài dự đoán của Tống Thời Hạ.
Tống Thời Hạ chỉ vào khu đất trống: “Anh thấy nếu em mua lại mảnh đất này thì thế nào?”
Quý Duy Thanh bật cười: “Em muốn xây xưởng sản xuất ở đây à?”
Tống Thời Hạ nghiêm túc nói:
“Xây nhà, xây kiểu chung cư nước ngoài ấy, rồi bán từng căn, tầng một thì để làm mặt tiền cửa hàng, cũng bán được.”
Quý Duy Thanh thở dài:
“Nhưng chỗ này vắng vẻ, không có tính cạnh tranh, em có muốn xây chung cư bán nhà thì cũng không nên chọn chỗ này đâu.”
Nhưng Tống Thời Hạ khăng khăng một mực chọn nơi này, Quý Duy Thanh mặc dù tỏ ý thuận theo cô song vẫn không ngừng khuyên nhủ.
“Hay là xây kiểu biệt thự đi, như nhà chúng ta trong trường đó.”
Tống Thời Hạ cũng hiểu những lo lắng của anh.
Tiếc là cô không thể nói rõ với anh rằng nơi này về sau sẽ cho xây dựng trạm tàu điện ngầm, giá nhà tăng cực cao, bình quân 150 nghìn một mét vuông.
Cô làm bộ đồng ý, nhưng sau đó lại chuẩn bị giao công trình bên này cho anh trai làm, xây nhà ở vành đai 4 bảo đảm không sợ lỗ.
Sau này sẽ có rất nhiều trường học đều được chuyển ra hoặc xây mới ở khu vực vành đai 4, hoặc ngoài khu vực này.
Giá nhà quanh viện khoa học sẽ chỉ tăng ngày càng nhanh.
Về sau có lẽ còn sẽ có hệ thống trường tiểu học và trung học cơ sở phụ thuộc của viện, được xây dựng để phục vụ cán bộ nhân viên, nhà đất sẽ đắt chẳng khác gì các khu quanh các trường trọng điểm.
Quý Duy Thanh biết cô chưa chịu từ bỏ ý định nhưng cũng không có cách nào thuyết phục được cô, hai người cứ thế giằng co mãi.
…
Hôm nay, thư thông báo trúng tuyển đã được gửi tới nhà.
Tống Thời Hạ đoán mình là người *****ên nhận được thư báo, vì hiệu trưởng Hồ đã đích thân mang tới cho cô.
“Thật không ngờ cháu lại chọn ngành Dược học, nhưng cháu yên tâm, chuyên ngành y học của trường ta rất tốt, nhập học ở đây tuyệt đối không hối hận đâu.”
Tống Thời Hạ cầm thư thông báo, mỉm cười hạnh phúc.
Hàn Dung từ trong sân chạy về, tay còn dính bọt xà phòng chưa kịp lau.
“Có thư thông báo rồi à? Con dâu mẹ lợi hại quá, lần này nhất định phải tổ chức tiệc chúc mừng con với Yên Nhiên vào đại học, phải làm thật to mới được.”
DTV
Hàn Dung đọc thư thông báo rồi vội vàng về phòng xem lịch chọn ngày.
Tống Thời Hạ không ngăn được nhiệt tình của mẹ chồng, đành bất đắc dĩ cười cười với hiệu trưởng Hồ.
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Gián điệp rất khó phòng bị, dù cô có kín đáo đến đâu, tinh tế đến đâu cũng khó mà nhìn rõ từng người.Chi bằng ngăn chặn từ ngọn nguồn, chỉ cần không hề tiếp xúc với công việc của anh ấy, người ta sẽ biết, chúng không thể khai thác được bất cứ thông tin hữu ích nào từ phía cô.Quý Duy Thanh trầm mặc thật lâu, cuối cùng đành thỏa hiệp.“Mua nhà ở gần đó chỉ sợ không được, gần đó điều kiện sống không tốt lắm, em ở không quen đâu.”Tống Thời Hạ phản bác: “Ai mà chẳng từng nghèo khó, từ nông thôn đi ra, có gì mà không quen.”Quý Duy Thanh bất đắc dĩ nhìn cô, sau đó đưa cô đi tra xét thực địa.Nơi đó là một làng quê vùng ngoại thành, gần với một khu đất hoang, toàn những nhà nhỏ lại cũ kĩ đổ nát, không ngoài dự đoán của Tống Thời Hạ.Tống Thời Hạ chỉ vào khu đất trống: “Anh thấy nếu em mua lại mảnh đất này thì thế nào?”Quý Duy Thanh bật cười: “Em muốn xây xưởng sản xuất ở đây à?”Tống Thời Hạ nghiêm túc nói:“Xây nhà, xây kiểu chung cư nước ngoài ấy, rồi bán từng căn, tầng một thì để làm mặt tiền cửa hàng, cũng bán được.”Quý Duy Thanh thở dài:“Nhưng chỗ này vắng vẻ, không có tính cạnh tranh, em có muốn xây chung cư bán nhà thì cũng không nên chọn chỗ này đâu.”Nhưng Tống Thời Hạ khăng khăng một mực chọn nơi này, Quý Duy Thanh mặc dù tỏ ý thuận theo cô song vẫn không ngừng khuyên nhủ.“Hay là xây kiểu biệt thự đi, như nhà chúng ta trong trường đó.” Tống Thời Hạ cũng hiểu những lo lắng của anh.Tiếc là cô không thể nói rõ với anh rằng nơi này về sau sẽ cho xây dựng trạm tàu điện ngầm, giá nhà tăng cực cao, bình quân 150 nghìn một mét vuông.Cô làm bộ đồng ý, nhưng sau đó lại chuẩn bị giao công trình bên này cho anh trai làm, xây nhà ở vành đai 4 bảo đảm không sợ lỗ.Sau này sẽ có rất nhiều trường học đều được chuyển ra hoặc xây mới ở khu vực vành đai 4, hoặc ngoài khu vực này.Giá nhà quanh viện khoa học sẽ chỉ tăng ngày càng nhanh.Về sau có lẽ còn sẽ có hệ thống trường tiểu học và trung học cơ sở phụ thuộc của viện, được xây dựng để phục vụ cán bộ nhân viên, nhà đất sẽ đắt chẳng khác gì các khu quanh các trường trọng điểm.Quý Duy Thanh biết cô chưa chịu từ bỏ ý định nhưng cũng không có cách nào thuyết phục được cô, hai người cứ thế giằng co mãi.…Hôm nay, thư thông báo trúng tuyển đã được gửi tới nhà.Tống Thời Hạ đoán mình là người *****ên nhận được thư báo, vì hiệu trưởng Hồ đã đích thân mang tới cho cô.“Thật không ngờ cháu lại chọn ngành Dược học, nhưng cháu yên tâm, chuyên ngành y học của trường ta rất tốt, nhập học ở đây tuyệt đối không hối hận đâu.”Tống Thời Hạ cầm thư thông báo, mỉm cười hạnh phúc.Hàn Dung từ trong sân chạy về, tay còn dính bọt xà phòng chưa kịp lau.“Có thư thông báo rồi à? Con dâu mẹ lợi hại quá, lần này nhất định phải tổ chức tiệc chúc mừng con với Yên Nhiên vào đại học, phải làm thật to mới được.”DTVHàn Dung đọc thư thông báo rồi vội vàng về phòng xem lịch chọn ngày.Tống Thời Hạ không ngăn được nhiệt tình của mẹ chồng, đành bất đắc dĩ cười cười với hiệu trưởng Hồ.