Tại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay…
Chương 795
Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê HồnTác giả: Nguyệt Dạ Sanh CaTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay… Những nụ hôn rơi xuống thân mật và nóng rực, từ cổ đến gò má. Bóng tối sâu thẳm hoàn toàn ngăn cách phòng vẽ tranh với thế giới bên ngoài. Vân Xu có thể rõ ràng cảm nhận được sự tồn tại của mình và anh. Đối phương gần như ôm lấy eo cô một cách giam cầm, nhưng lại không khiến cô cảm thấy khó chịu.Cô thế mà lại cảm nhận được sự chừng mực trên người ác ma.Vân Xu nghĩ, mình đại khái là điên rồi.Cô sinh ra ở đất nước phương Đông xinh đẹp. Bởi vì hứng thú và sở thích, cô có hiểu biết nhất định về hệ thống thần thoại phương Tây, nhưng nhiều nhất cũng chỉ ở mức độ nghiệp dư.Dựa trên các loại sách vở ghi chép, ác ma đều là những kẻ tham lam. Bọn họ lạnh lùng vô tình, dựa vào khả năng nhìn thấu lòng người để thích thú kích động ***** tà ác của con người, dụ dỗ con người làm điều xấu, và chứng kiến con người tàn sát lẫn nhau.Chiến tranh và m.á.u me là thứ bọn họ thích nhất.Và loại tồn tại tà ác này lại cố tình được một bộ phận con người sùng bái. Bởi vì bọn họ sở hữu sức mạnh cường đại, không bị ràng buộc. Con người vì theo đuổi sự bất tử, tài phú, quyền lực, đã thần phục dưới chân ác ma.Đứng phía sau cô chính là ác ma cường đại nhất.Đứng trước mặt anh, Vân Xu đánh mất cả ý định hành động. Suy nghĩ như mặt biển lặng gió, không một gợn sóng.Đây là ảnh hưởng của ác ma.“Nhân loại tôn trọng cái đẹp, theo đuổi những sự vật xinh đẹp. Cho nên để giành được trái tim em, tôi đã chuẩn bị đặc biệt." Giọng nói anh trầm thấp ưu nhã. “Tất cả đều là vì em.”Chỉ nghe lời anh nói, rất khó tưởng tượng sự tồn tại phía sau là ác ma đến từ địa ngục. Anh càng giống một người tình chu đáo và ưu nhã, trong đêm đẹp, thấp giọng thủ thỉ bên tai người yêu thương trong lòng.Trong cơn hoảng hốt, Vân Xu chợt nhớ lại cảnh trong mơ đã bị lãng quên. Đêm hôm đó, anh lặng lẽ ngồi bên mép giường cô.Và giờ khắc này, đối phương mãnh liệt bày tỏ sự tồn tại của mình.“Nhớ lại đêm hôm đó sao?” Ác ma lẩm bẩm nói. “Đêm đó ấn tượng của anh rất sâu sắc. Em nhìn anh rất đẹp. Cho dù đám thần linh giả nhân giả nghĩa kia nhìn thấy em, cũng sẽ vì em mà khuynh tâm.”“Thật may mắn, là anh phát hiện ra em trước.” Giọng nói ác ma mang theo sự vui sướng. Đây là bảo vật anh phát hiện ở nhân gian.Vân Xu nghe anh nói, suy nghĩ chậm rãi chuyển động. Mình nên làm gì bây giờ?Đối mặt với tồn tại ***** cường đại như vậy, con người căn bản không có khả năng tồn tại. Sự chênh lệch quá lớn. Bây giờ đường về đã bị phá hỏng, biệt thự có ác ma và ác linh. Nói không chừng ngôi biệt thự này chính là nơi chôn thân của cô và những người khác.Bạn bè và bạn trai cô đều mới hơn hai mươi tuổi, đều còn rất trẻ.Cô hy vọng bọn họ có thể sống sót an toàn.Ác ma lại lần nữa hiểu rõ ý nghĩ của cô. Anh từ từ nói: “Đừng sợ. Chuyện em lo lắng sẽ không xảy ra. Em sẽ rất an toàn. Mọi tai nạn và nguy hiểm đều sẽ tránh xa em.”Anh dùng từ ngữ nhẹ nhàng và tùy ý. Nhưng anh chỉ nói cô sẽ an toàn, không hề nhắc đến những người khác.Vân Xu nhạy bén nhận thấy sự chịu đựng vượt mức bình thường của anh dành cho mình. Cô lấy hết can đảm hỏi: “Anh sẽ không làm hại chúng tôi?”Ác ma trả lời: “Anh sẽ không làm hại em.”Đáp án Vân Xu muốn không phải thế này. Cô lại lần nữa hỏi: “Anh sẽ làm hại chúng tôi sao?”Cô im lặng chờ đợi câu trả lời của đối phương. Có thể bớt đi một phần uy h.i.ế.p nào cũng tốt.Phòng vẽ tranh lại chìm vào yên tĩnh. Vân Xu nghe rõ tiếng hít thở hơi dồn dập và tiếng tim đập của mình. Như thể nơi này chỉ có một mình cô.Và quả thật chỉ có một mình cô. Sự tồn tại còn lại là vị quân chủ địa ngục vượt xa lẽ thường.Cuối cùng, ác ma cười khẽ thở dài: “Thật là một vương hậu ranh mãnh. Tuy nhiên, chút tâm tư nhỏ này cũng rất đáng yêu.”Trái tim vốn tĩnh lặng đến kỳ dị của Vân Xu lặng lẽ thắt lại. Anh muốn làm hại những người khác sao?Như thể nhận thấy sự căng thẳng của cô, ác ma nhẹ nhàng nói: “Nếu em muốn anh hứa hẹn, anh có thể cho em.”Rốt cuộc, cô sẽ là nữ chủ nhân địa ngục tương lai, là vợ anh, là vương hậu của anh.“Anh hứa sẽ không làm hại em và năm người còn lại.” Lời nói cố tình chậm rãi như thể cố ý nói cho cô nghe.
Những nụ hôn rơi xuống thân mật và nóng rực, từ cổ đến gò má.
Bóng tối sâu thẳm hoàn toàn ngăn cách phòng vẽ tranh với thế giới bên ngoài. Vân Xu có thể rõ ràng cảm nhận được sự tồn tại của mình và anh. Đối phương gần như ôm lấy eo cô một cách giam cầm, nhưng lại không khiến cô cảm thấy khó chịu.
Cô thế mà lại cảm nhận được sự chừng mực trên người ác ma.
Vân Xu nghĩ, mình đại khái là điên rồi.
Cô sinh ra ở đất nước phương Đông xinh đẹp. Bởi vì hứng thú và sở thích, cô có hiểu biết nhất định về hệ thống thần thoại phương Tây, nhưng nhiều nhất cũng chỉ ở mức độ nghiệp dư.
Dựa trên các loại sách vở ghi chép, ác ma đều là những kẻ tham lam. Bọn họ lạnh lùng vô tình, dựa vào khả năng nhìn thấu lòng người để thích thú kích động ***** tà ác của con người, dụ dỗ con người làm điều xấu, và chứng kiến con người tàn sát lẫn nhau.
Chiến tranh và m.á.u me là thứ bọn họ thích nhất.
Và loại tồn tại tà ác này lại cố tình được một bộ phận con người sùng bái. Bởi vì bọn họ sở hữu sức mạnh cường đại, không bị ràng buộc. Con người vì theo đuổi sự bất tử, tài phú, quyền lực, đã thần phục dưới chân ác ma.
Đứng phía sau cô chính là ác ma cường đại nhất.
Đứng trước mặt anh, Vân Xu đánh mất cả ý định hành động. Suy nghĩ như mặt biển lặng gió, không một gợn sóng.
Đây là ảnh hưởng của ác ma.
“Nhân loại tôn trọng cái đẹp, theo đuổi những sự vật xinh đẹp. Cho nên để giành được trái tim em, tôi đã chuẩn bị đặc biệt." Giọng nói anh trầm thấp ưu nhã.
“Tất cả đều là vì em.”
Chỉ nghe lời anh nói, rất khó tưởng tượng sự tồn tại phía sau là ác ma đến từ địa ngục. Anh càng giống một người tình chu đáo và ưu nhã, trong đêm đẹp, thấp giọng thủ thỉ bên tai người yêu thương trong lòng.
Trong cơn hoảng hốt, Vân Xu chợt nhớ lại cảnh trong mơ đã bị lãng quên. Đêm hôm đó, anh lặng lẽ ngồi bên mép giường cô.
Và giờ khắc này, đối phương mãnh liệt bày tỏ sự tồn tại của mình.
“Nhớ lại đêm hôm đó sao?” Ác ma lẩm bẩm nói. “Đêm đó ấn tượng của anh rất sâu sắc. Em nhìn anh rất đẹp. Cho dù đám thần linh giả nhân giả nghĩa kia nhìn thấy em, cũng sẽ vì em mà khuynh tâm.”
“Thật may mắn, là anh phát hiện ra em trước.”
Giọng nói ác ma mang theo sự vui sướng. Đây là bảo vật anh phát hiện ở nhân gian.
Vân Xu nghe anh nói, suy nghĩ chậm rãi chuyển động. Mình nên làm gì bây giờ?
Đối mặt với tồn tại ***** cường đại như vậy, con người căn bản không có khả năng tồn tại. Sự chênh lệch quá lớn. Bây giờ đường về đã bị phá hỏng, biệt thự có ác ma và ác linh. Nói không chừng ngôi biệt thự này chính là nơi chôn thân của cô và những người khác.
Bạn bè và bạn trai cô đều mới hơn hai mươi tuổi, đều còn rất trẻ.
Cô hy vọng bọn họ có thể sống sót an toàn.
Ác ma lại lần nữa hiểu rõ ý nghĩ của cô. Anh từ từ nói: “Đừng sợ. Chuyện em lo lắng sẽ không xảy ra. Em sẽ rất an toàn. Mọi tai nạn và nguy hiểm đều sẽ tránh xa em.”
Anh dùng từ ngữ nhẹ nhàng và tùy ý. Nhưng anh chỉ nói cô sẽ an toàn, không hề nhắc đến những người khác.
Vân Xu nhạy bén nhận thấy sự chịu đựng vượt mức bình thường của anh dành cho mình. Cô lấy hết can đảm hỏi: “Anh sẽ không làm hại chúng tôi?”
Ác ma trả lời: “Anh sẽ không làm hại em.”
Đáp án Vân Xu muốn không phải thế này. Cô lại lần nữa hỏi: “Anh sẽ làm hại chúng tôi sao?”
Cô im lặng chờ đợi câu trả lời của đối phương. Có thể bớt đi một phần uy h.i.ế.p nào cũng tốt.
Phòng vẽ tranh lại chìm vào yên tĩnh. Vân Xu nghe rõ tiếng hít thở hơi dồn dập và tiếng tim đập của mình. Như thể nơi này chỉ có một mình cô.
Và quả thật chỉ có một mình cô. Sự tồn tại còn lại là vị quân chủ địa ngục vượt xa lẽ thường.
Cuối cùng, ác ma cười khẽ thở dài: “Thật là một vương hậu ranh mãnh. Tuy nhiên, chút tâm tư nhỏ này cũng rất đáng yêu.”
Trái tim vốn tĩnh lặng đến kỳ dị của Vân Xu lặng lẽ thắt lại. Anh muốn làm hại những người khác sao?
Như thể nhận thấy sự căng thẳng của cô, ác ma nhẹ nhàng nói: “Nếu em muốn anh hứa hẹn, anh có thể cho em.”
Rốt cuộc, cô sẽ là nữ chủ nhân địa ngục tương lai, là vợ anh, là vương hậu của anh.
“Anh hứa sẽ không làm hại em và năm người còn lại.” Lời nói cố tình chậm rãi như thể cố ý nói cho cô nghe.
Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê HồnTác giả: Nguyệt Dạ Sanh CaTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay… Những nụ hôn rơi xuống thân mật và nóng rực, từ cổ đến gò má. Bóng tối sâu thẳm hoàn toàn ngăn cách phòng vẽ tranh với thế giới bên ngoài. Vân Xu có thể rõ ràng cảm nhận được sự tồn tại của mình và anh. Đối phương gần như ôm lấy eo cô một cách giam cầm, nhưng lại không khiến cô cảm thấy khó chịu.Cô thế mà lại cảm nhận được sự chừng mực trên người ác ma.Vân Xu nghĩ, mình đại khái là điên rồi.Cô sinh ra ở đất nước phương Đông xinh đẹp. Bởi vì hứng thú và sở thích, cô có hiểu biết nhất định về hệ thống thần thoại phương Tây, nhưng nhiều nhất cũng chỉ ở mức độ nghiệp dư.Dựa trên các loại sách vở ghi chép, ác ma đều là những kẻ tham lam. Bọn họ lạnh lùng vô tình, dựa vào khả năng nhìn thấu lòng người để thích thú kích động ***** tà ác của con người, dụ dỗ con người làm điều xấu, và chứng kiến con người tàn sát lẫn nhau.Chiến tranh và m.á.u me là thứ bọn họ thích nhất.Và loại tồn tại tà ác này lại cố tình được một bộ phận con người sùng bái. Bởi vì bọn họ sở hữu sức mạnh cường đại, không bị ràng buộc. Con người vì theo đuổi sự bất tử, tài phú, quyền lực, đã thần phục dưới chân ác ma.Đứng phía sau cô chính là ác ma cường đại nhất.Đứng trước mặt anh, Vân Xu đánh mất cả ý định hành động. Suy nghĩ như mặt biển lặng gió, không một gợn sóng.Đây là ảnh hưởng của ác ma.“Nhân loại tôn trọng cái đẹp, theo đuổi những sự vật xinh đẹp. Cho nên để giành được trái tim em, tôi đã chuẩn bị đặc biệt." Giọng nói anh trầm thấp ưu nhã. “Tất cả đều là vì em.”Chỉ nghe lời anh nói, rất khó tưởng tượng sự tồn tại phía sau là ác ma đến từ địa ngục. Anh càng giống một người tình chu đáo và ưu nhã, trong đêm đẹp, thấp giọng thủ thỉ bên tai người yêu thương trong lòng.Trong cơn hoảng hốt, Vân Xu chợt nhớ lại cảnh trong mơ đã bị lãng quên. Đêm hôm đó, anh lặng lẽ ngồi bên mép giường cô.Và giờ khắc này, đối phương mãnh liệt bày tỏ sự tồn tại của mình.“Nhớ lại đêm hôm đó sao?” Ác ma lẩm bẩm nói. “Đêm đó ấn tượng của anh rất sâu sắc. Em nhìn anh rất đẹp. Cho dù đám thần linh giả nhân giả nghĩa kia nhìn thấy em, cũng sẽ vì em mà khuynh tâm.”“Thật may mắn, là anh phát hiện ra em trước.” Giọng nói ác ma mang theo sự vui sướng. Đây là bảo vật anh phát hiện ở nhân gian.Vân Xu nghe anh nói, suy nghĩ chậm rãi chuyển động. Mình nên làm gì bây giờ?Đối mặt với tồn tại ***** cường đại như vậy, con người căn bản không có khả năng tồn tại. Sự chênh lệch quá lớn. Bây giờ đường về đã bị phá hỏng, biệt thự có ác ma và ác linh. Nói không chừng ngôi biệt thự này chính là nơi chôn thân của cô và những người khác.Bạn bè và bạn trai cô đều mới hơn hai mươi tuổi, đều còn rất trẻ.Cô hy vọng bọn họ có thể sống sót an toàn.Ác ma lại lần nữa hiểu rõ ý nghĩ của cô. Anh từ từ nói: “Đừng sợ. Chuyện em lo lắng sẽ không xảy ra. Em sẽ rất an toàn. Mọi tai nạn và nguy hiểm đều sẽ tránh xa em.”Anh dùng từ ngữ nhẹ nhàng và tùy ý. Nhưng anh chỉ nói cô sẽ an toàn, không hề nhắc đến những người khác.Vân Xu nhạy bén nhận thấy sự chịu đựng vượt mức bình thường của anh dành cho mình. Cô lấy hết can đảm hỏi: “Anh sẽ không làm hại chúng tôi?”Ác ma trả lời: “Anh sẽ không làm hại em.”Đáp án Vân Xu muốn không phải thế này. Cô lại lần nữa hỏi: “Anh sẽ làm hại chúng tôi sao?”Cô im lặng chờ đợi câu trả lời của đối phương. Có thể bớt đi một phần uy h.i.ế.p nào cũng tốt.Phòng vẽ tranh lại chìm vào yên tĩnh. Vân Xu nghe rõ tiếng hít thở hơi dồn dập và tiếng tim đập của mình. Như thể nơi này chỉ có một mình cô.Và quả thật chỉ có một mình cô. Sự tồn tại còn lại là vị quân chủ địa ngục vượt xa lẽ thường.Cuối cùng, ác ma cười khẽ thở dài: “Thật là một vương hậu ranh mãnh. Tuy nhiên, chút tâm tư nhỏ này cũng rất đáng yêu.”Trái tim vốn tĩnh lặng đến kỳ dị của Vân Xu lặng lẽ thắt lại. Anh muốn làm hại những người khác sao?Như thể nhận thấy sự căng thẳng của cô, ác ma nhẹ nhàng nói: “Nếu em muốn anh hứa hẹn, anh có thể cho em.”Rốt cuộc, cô sẽ là nữ chủ nhân địa ngục tương lai, là vợ anh, là vương hậu của anh.“Anh hứa sẽ không làm hại em và năm người còn lại.” Lời nói cố tình chậm rãi như thể cố ý nói cho cô nghe.