Tại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay…

Chương 840

Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê HồnTác giả: Nguyệt Dạ Sanh CaTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay… Linh khí tụ tập cuối cùng cũng dừng lại. Vân Xu chậm rãi mở mắt. Ánh sáng rực rỡ lưu chuyển trong đôi mắt nàng, đẹp đến kinh tâm động phách. Đạo vận bao quanh nàng. Giờ khắc này, lời nàng nói chính là sự thật, là bản thân nàng.Tông chủ vừa định mở miệng chúc mừng, đột nhiên cảm thấy không đúng: “Vẫn chưa kết thúc.” Ông nhìn thẳng lên trời, đôi mắt trừng lớn: “Đây là... đột phá dị tượng.”  Người đời đều biết, chỉ có đột phá từ cảnh giới Kim Đan trở lên mới có hiện tượng tốt lành như vậy. Nhưng Tiểu sư tổ mới chỉ vừa bước chân vào tiên đồ. Khoan đã, tổ sư năm xưa cũng vậy, ngày ngộ đạo trời giáng dị tượng.Các Phong chủ khác cũng kinh ngạc nhìn về phía xa.Từ chân trời xa xăm vọng lại tiếng rồng ngâm phượng hót véo von. Kim long ngũ trảo oai nghiêm và cửu thiên phi phượng hoa mỹ bay lên không trung, vũ động và xoay quanh trên đỉnh Thương Lan phong, như thể đang ăn mừng. Bầu trời rơi xuống những đóa kim liên, khi rơi vào tay thì hóa thành bụi vàng lấp lánh.Toàn bộ Thương Lan phong như biến thành tiên cảnh. Nàng, giữa bầu trời rực rỡ ánh vàng, như một tiên nhân giáng thế.Các đệ tử Vấn Thiên Tông từ lâu đã chú ý đến động tĩnh bên này. Ai nấy đều nhìn ngây người, kinh ngạc kéo ống tay áo người bên cạnh.“Đây là Tiểu sư tổ sao? Lợi hại đến vậy à?”“Ta chưa từng nhìn thấy cảnh tượng như thế này bao giờ.”Cách Vấn Thiên Tông vài dặm, vô số tu sĩ đang ngồi cùng nhau trò chuyện, thảo luận về bảng xếp hạng của Thiên Cơ Các. Tuy họ không lọt vào bảng, nhưng thực lực của những người trên bảng là đối tượng họ rất quan tâm.Giới Tu chân xưa nay không thiếu cạnh tranh.“Xem đi xem lại vẫn là Vấn Thiên Tông mạnh nhất. Mấy ngày trước lại thu thêm một đệ tử tư chất xuất chúng. Chắc hẳn trên bảng xếp hạng lại sắp có thêm một cường giả nữa rồi.”“Nghe nói người mới được thu nhận kia cũng là Băng linh căn. Theo lý mà nói, hẳn là được Sở tiên tôn thu vào môn hạ. Nhưng vẫn chưa có tin tức nào truyền đến. Chẳng lẽ có sai sót gì sao?”  “Có thể là bái vào môn hạ của người khác rồi.”Mọi người đang nói chuyện sôi nổi thì một tu sĩ kinh ngạc nói: “Chư vị đạo hữu, bảng Mỹ nhân hình như vừa được cập nhật.”Những người khác lập tức tỏ ra hứng thú: “Là vị trí thứ mấy?”“Lần cập nhật trước là ba năm trước rồi.”Tu sĩ vừa nói đang định trả lời, bỗng khựng lại. Hắn nghi ngờ mình nhìn nhầm. Nhìn kỹ lại lần nữa, hắn chậm rãi nói: “Là vị trí thứ nhất. La tiên tử trở thành hạng nhì rồi.”“Vị trí thứ nhất?” Mọi người kinh ngạc thốt lên: “Lạ lùng thật đó.”Tu sĩ nói tiếp: “Là Vân tiên tử của Vấn Thiên Tông. Lời bình luận phía sau là ——”“Cười vạn đời xuân, một đề vạn cổ sầu.” (Một nụ cười làm say đắm ngàn đời, một cái nhíu mày khiến vạn cổ u sầu)Hôm sau, toàn bộ Vấn Thiên Tông đều biết tiểu sư tổ và khai sơn tổ sư năm xưa giống nhau, không cần nhập đạo trước mới ngộ đạo, mà là kỳ tài tu tiên ngàn năm khó gặp, đồng thời cũng là đệ nhất mỹ nhân trên bảng Thiên Cơ Các.Là thánh địa tu tiên, đệ tử Vấn Thiên Tông cực kỳ coi trọng tu vi và tư chất, lần này tuyệt thế thiên tài ngang trời xuất thế, tất cả mọi người đều ngừng tay, ánh mắt tụ tập về phía Thương Lan phong.Các đệ tử ngày thường tứ tán nay càng tụ lại với nhau, không ngừng bàn tán."Sư huynh, hôm đó huynh có đi hỗ trợ lúc tuyển nhận đệ tử, huynh có biết tiểu sư tổ rốt cuộc trông như thế nào không?""Ai, nói đến tiếc nuối, hôm đó biển người tấp nập, ta đang ở bên cạnh hỗ trợ đăng ký, lúc chú ý tới tiểu sư tổ thì nàng đã được một vị sư huynh quản sự khác đưa đi một bên, ta vẫn chưa nhìn thấy.""Có người nói Tông chủ và các Phong chủ tranh giành thu tiểu sư tổ làm đồ đệ sau đó, ta còn tưởng rằng là nói ngoa, bây giờ nghĩ lại là do ta kiến thức hạn hẹp, thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, biết đâu tiểu sư tổ sẽ là một tổ sư khác.""Tiểu sư tổ không chỉ tư chất siêu quần, nghe Trương sư huynh tiếp dẫn nói, phàm là người đã gặp qua tiểu sư tổ, chắc chắn hồn vía lên mây, không kiềm chế được, 5 năm trước ra ngoài bái phỏng, ta từng may mắn diện kiến La tiên tử một lần, La tiên tử hoa dung nguyệt mạo, thiên sinh lệ chất, mọi người đều khen ngợi, không biết tiểu sư tổ còn thắng La tiên tử lại là loại mỹ ngọc thế nào."

Linh khí tụ tập cuối cùng cũng dừng lại. Vân Xu chậm rãi mở mắt. Ánh sáng rực rỡ lưu chuyển trong đôi mắt nàng, đẹp đến kinh tâm động phách. Đạo vận bao quanh nàng. Giờ khắc này, lời nàng nói chính là sự thật, là bản thân nàng.

Tông chủ vừa định mở miệng chúc mừng, đột nhiên cảm thấy không đúng: “Vẫn chưa kết thúc.” Ông nhìn thẳng lên trời, đôi mắt trừng lớn: “Đây là... đột phá dị tượng.”

 

 

Người đời đều biết, chỉ có đột phá từ cảnh giới Kim Đan trở lên mới có hiện tượng tốt lành như vậy. Nhưng Tiểu sư tổ mới chỉ vừa bước chân vào tiên đồ. Khoan đã, tổ sư năm xưa cũng vậy, ngày ngộ đạo trời giáng dị tượng.

Các Phong chủ khác cũng kinh ngạc nhìn về phía xa.

Từ chân trời xa xăm vọng lại tiếng rồng ngâm phượng hót véo von. Kim long ngũ trảo oai nghiêm và cửu thiên phi phượng hoa mỹ bay lên không trung, vũ động và xoay quanh trên đỉnh Thương Lan phong, như thể đang ăn mừng. Bầu trời rơi xuống những đóa kim liên, khi rơi vào tay thì hóa thành bụi vàng lấp lánh.

Toàn bộ Thương Lan phong như biến thành tiên cảnh. Nàng, giữa bầu trời rực rỡ ánh vàng, như một tiên nhân giáng thế.

Các đệ tử Vấn Thiên Tông từ lâu đã chú ý đến động tĩnh bên này. Ai nấy đều nhìn ngây người, kinh ngạc kéo ống tay áo người bên cạnh.

“Đây là Tiểu sư tổ sao? Lợi hại đến vậy à?”

“Ta chưa từng nhìn thấy cảnh tượng như thế này bao giờ.”

Cách Vấn Thiên Tông vài dặm, vô số tu sĩ đang ngồi cùng nhau trò chuyện, thảo luận về bảng xếp hạng của Thiên Cơ Các. Tuy họ không lọt vào bảng, nhưng thực lực của những người trên bảng là đối tượng họ rất quan tâm.

Giới Tu chân xưa nay không thiếu cạnh tranh.

“Xem đi xem lại vẫn là Vấn Thiên Tông mạnh nhất. Mấy ngày trước lại thu thêm một đệ tử tư chất xuất chúng. Chắc hẳn trên bảng xếp hạng lại sắp có thêm một cường giả nữa rồi.”

“Nghe nói người mới được thu nhận kia cũng là Băng linh căn. Theo lý mà nói, hẳn là được Sở tiên tôn thu vào môn hạ. Nhưng vẫn chưa có tin tức nào truyền đến. Chẳng lẽ có sai sót gì sao?”

 

 

“Có thể là bái vào môn hạ của người khác rồi.”

Mọi người đang nói chuyện sôi nổi thì một tu sĩ kinh ngạc nói: “Chư vị đạo hữu, bảng Mỹ nhân hình như vừa được cập nhật.”

Những người khác lập tức tỏ ra hứng thú: “Là vị trí thứ mấy?”

“Lần cập nhật trước là ba năm trước rồi.”

Tu sĩ vừa nói đang định trả lời, bỗng khựng lại. Hắn nghi ngờ mình nhìn nhầm. Nhìn kỹ lại lần nữa, hắn chậm rãi nói: “Là vị trí thứ nhất. La tiên tử trở thành hạng nhì rồi.”

“Vị trí thứ nhất?” Mọi người kinh ngạc thốt lên: “Lạ lùng thật đó.”

Tu sĩ nói tiếp: “Là Vân tiên tử của Vấn Thiên Tông. Lời bình luận phía sau là ——”

“Cười vạn đời xuân, một đề vạn cổ sầu.” (Một nụ cười làm say đắm ngàn đời, một cái nhíu mày khiến vạn cổ u sầu)

Hôm sau, toàn bộ Vấn Thiên Tông đều biết tiểu sư tổ và khai sơn tổ sư năm xưa giống nhau, không cần nhập đạo trước mới ngộ đạo, mà là kỳ tài tu tiên ngàn năm khó gặp, đồng thời cũng là đệ nhất mỹ nhân trên bảng Thiên Cơ Các.

Là thánh địa tu tiên, đệ tử Vấn Thiên Tông cực kỳ coi trọng tu vi và tư chất, lần này tuyệt thế thiên tài ngang trời xuất thế, tất cả mọi người đều ngừng tay, ánh mắt tụ tập về phía Thương Lan phong.

Các đệ tử ngày thường tứ tán nay càng tụ lại với nhau, không ngừng bàn tán.

"Sư huynh, hôm đó huynh có đi hỗ trợ lúc tuyển nhận đệ tử, huynh có biết tiểu sư tổ rốt cuộc trông như thế nào không?"

"Ai, nói đến tiếc nuối, hôm đó biển người tấp nập, ta đang ở bên cạnh hỗ trợ đăng ký, lúc chú ý tới tiểu sư tổ thì nàng đã được một vị sư huynh quản sự khác đưa đi một bên, ta vẫn chưa nhìn thấy."

"Có người nói Tông chủ và các Phong chủ tranh giành thu tiểu sư tổ làm đồ đệ sau đó, ta còn tưởng rằng là nói ngoa, bây giờ nghĩ lại là do ta kiến thức hạn hẹp, thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, biết đâu tiểu sư tổ sẽ là một tổ sư khác."

"Tiểu sư tổ không chỉ tư chất siêu quần, nghe Trương sư huynh tiếp dẫn nói, phàm là người đã gặp qua tiểu sư tổ, chắc chắn hồn vía lên mây, không kiềm chế được, 5 năm trước ra ngoài bái phỏng, ta từng may mắn diện kiến La tiên tử một lần, La tiên tử hoa dung nguyệt mạo, thiên sinh lệ chất, mọi người đều khen ngợi, không biết tiểu sư tổ còn thắng La tiên tử lại là loại mỹ ngọc thế nào."

Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê HồnTác giả: Nguyệt Dạ Sanh CaTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay… Linh khí tụ tập cuối cùng cũng dừng lại. Vân Xu chậm rãi mở mắt. Ánh sáng rực rỡ lưu chuyển trong đôi mắt nàng, đẹp đến kinh tâm động phách. Đạo vận bao quanh nàng. Giờ khắc này, lời nàng nói chính là sự thật, là bản thân nàng.Tông chủ vừa định mở miệng chúc mừng, đột nhiên cảm thấy không đúng: “Vẫn chưa kết thúc.” Ông nhìn thẳng lên trời, đôi mắt trừng lớn: “Đây là... đột phá dị tượng.”  Người đời đều biết, chỉ có đột phá từ cảnh giới Kim Đan trở lên mới có hiện tượng tốt lành như vậy. Nhưng Tiểu sư tổ mới chỉ vừa bước chân vào tiên đồ. Khoan đã, tổ sư năm xưa cũng vậy, ngày ngộ đạo trời giáng dị tượng.Các Phong chủ khác cũng kinh ngạc nhìn về phía xa.Từ chân trời xa xăm vọng lại tiếng rồng ngâm phượng hót véo von. Kim long ngũ trảo oai nghiêm và cửu thiên phi phượng hoa mỹ bay lên không trung, vũ động và xoay quanh trên đỉnh Thương Lan phong, như thể đang ăn mừng. Bầu trời rơi xuống những đóa kim liên, khi rơi vào tay thì hóa thành bụi vàng lấp lánh.Toàn bộ Thương Lan phong như biến thành tiên cảnh. Nàng, giữa bầu trời rực rỡ ánh vàng, như một tiên nhân giáng thế.Các đệ tử Vấn Thiên Tông từ lâu đã chú ý đến động tĩnh bên này. Ai nấy đều nhìn ngây người, kinh ngạc kéo ống tay áo người bên cạnh.“Đây là Tiểu sư tổ sao? Lợi hại đến vậy à?”“Ta chưa từng nhìn thấy cảnh tượng như thế này bao giờ.”Cách Vấn Thiên Tông vài dặm, vô số tu sĩ đang ngồi cùng nhau trò chuyện, thảo luận về bảng xếp hạng của Thiên Cơ Các. Tuy họ không lọt vào bảng, nhưng thực lực của những người trên bảng là đối tượng họ rất quan tâm.Giới Tu chân xưa nay không thiếu cạnh tranh.“Xem đi xem lại vẫn là Vấn Thiên Tông mạnh nhất. Mấy ngày trước lại thu thêm một đệ tử tư chất xuất chúng. Chắc hẳn trên bảng xếp hạng lại sắp có thêm một cường giả nữa rồi.”“Nghe nói người mới được thu nhận kia cũng là Băng linh căn. Theo lý mà nói, hẳn là được Sở tiên tôn thu vào môn hạ. Nhưng vẫn chưa có tin tức nào truyền đến. Chẳng lẽ có sai sót gì sao?”  “Có thể là bái vào môn hạ của người khác rồi.”Mọi người đang nói chuyện sôi nổi thì một tu sĩ kinh ngạc nói: “Chư vị đạo hữu, bảng Mỹ nhân hình như vừa được cập nhật.”Những người khác lập tức tỏ ra hứng thú: “Là vị trí thứ mấy?”“Lần cập nhật trước là ba năm trước rồi.”Tu sĩ vừa nói đang định trả lời, bỗng khựng lại. Hắn nghi ngờ mình nhìn nhầm. Nhìn kỹ lại lần nữa, hắn chậm rãi nói: “Là vị trí thứ nhất. La tiên tử trở thành hạng nhì rồi.”“Vị trí thứ nhất?” Mọi người kinh ngạc thốt lên: “Lạ lùng thật đó.”Tu sĩ nói tiếp: “Là Vân tiên tử của Vấn Thiên Tông. Lời bình luận phía sau là ——”“Cười vạn đời xuân, một đề vạn cổ sầu.” (Một nụ cười làm say đắm ngàn đời, một cái nhíu mày khiến vạn cổ u sầu)Hôm sau, toàn bộ Vấn Thiên Tông đều biết tiểu sư tổ và khai sơn tổ sư năm xưa giống nhau, không cần nhập đạo trước mới ngộ đạo, mà là kỳ tài tu tiên ngàn năm khó gặp, đồng thời cũng là đệ nhất mỹ nhân trên bảng Thiên Cơ Các.Là thánh địa tu tiên, đệ tử Vấn Thiên Tông cực kỳ coi trọng tu vi và tư chất, lần này tuyệt thế thiên tài ngang trời xuất thế, tất cả mọi người đều ngừng tay, ánh mắt tụ tập về phía Thương Lan phong.Các đệ tử ngày thường tứ tán nay càng tụ lại với nhau, không ngừng bàn tán."Sư huynh, hôm đó huynh có đi hỗ trợ lúc tuyển nhận đệ tử, huynh có biết tiểu sư tổ rốt cuộc trông như thế nào không?""Ai, nói đến tiếc nuối, hôm đó biển người tấp nập, ta đang ở bên cạnh hỗ trợ đăng ký, lúc chú ý tới tiểu sư tổ thì nàng đã được một vị sư huynh quản sự khác đưa đi một bên, ta vẫn chưa nhìn thấy.""Có người nói Tông chủ và các Phong chủ tranh giành thu tiểu sư tổ làm đồ đệ sau đó, ta còn tưởng rằng là nói ngoa, bây giờ nghĩ lại là do ta kiến thức hạn hẹp, thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, biết đâu tiểu sư tổ sẽ là một tổ sư khác.""Tiểu sư tổ không chỉ tư chất siêu quần, nghe Trương sư huynh tiếp dẫn nói, phàm là người đã gặp qua tiểu sư tổ, chắc chắn hồn vía lên mây, không kiềm chế được, 5 năm trước ra ngoài bái phỏng, ta từng may mắn diện kiến La tiên tử một lần, La tiên tử hoa dung nguyệt mạo, thiên sinh lệ chất, mọi người đều khen ngợi, không biết tiểu sư tổ còn thắng La tiên tử lại là loại mỹ ngọc thế nào."

Chương 840