Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…

Chương 651: Chương 651

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Tống Thời Hạ cố ý nói thật khoa trương:“Hai đứa giỏi thế, hai đứa xem xong thì kể cho mẹ nghe với nhé, mẹ còn chưa được xem.”Hai anh em đồng loạt gật đầu: “Bọn con sẽ tranh thủ đọc thật nhanh ạ.”Tống Thời Hạ cười tủm tỉm xoa đầu hai đứa: “Không cần gấp, hai đứa cứ chăm chỉ đọc hết nhé.”Hai đứa nhỏ rất có hứng thú với việc đọc sách, nên từ nhỏ cả nhà đã bồi dưỡng thói quen đọc sách cho chúng.Đọc nhiều sách kiểu gì cũng sẽ học được một vài đạo lý ở trong đó.Hàn Dung bớt chút thời gian đi lên hỏi: “Đọc sách giải trí có khi nào sẽ dạy hư mấy đứa nhỏ không?”“Mẹ à, đây là tứ đại danh tác mà, nhất định có điểm gì đó đáng để học tập. Hơn nữa hai đứa nhỏ đọc truyện tranh nên học được thói quen đánh răng sáng và tối.Trước và sau khi ăn cơm phải rửa tay, còn học theo sách khoa học để làm thí nghiệm ngâm ủ đậu nữa.Trẻ con thích đọc sách, mình phải ủng hộ và cổ vũ chúng mới phải chứ.”Hàn Dung như có điều suy:“Chẳng trách thằng ba lúc nhỏ đi đâu cũng vác sách theo, sách gì nó cũng xem, Yên Nhiên lúc nhỏ lười đọc sách lắm.”Tống Thời Hạ tính thời gian, lúc đó rất nhiều loại sách không thể xem, nhưng Quý Yên Nhiên nhất định đã có một tuổi thơ được vui chơi thoải mái, vô tư vô lo.“Hứng thú và sở thích thì mỗi người mỗi khác, Yên Nhiên lúc còn bé thích chạy nhảy vận động, nên bây giờ mới cao ráo hơn bạn cùng lứa đấy ạ.”Nghĩ tới chuyện này, Hàn Dung lại thấy rầu thúi ruột: “Yên Nhiên cao quá nên cũng khó tìm người yêu, mẹ từng tới trường của con bé xem thử, nhiều cậu nhóc chỉ cao ngang ngửa con bé.Mẹ chỉ mong Yên Nhiên đừng tìm người lùn hơn con bé là được, đi cạnh nhau nhìn khập khiễng lắm.” Tống Thời Hạ mím môi cười trộm.“Mình thích là chính, chiều cao cân nặng chỉ là phụ thôi mẹ à, mình phải tôn trọng lựa chọn của Yên Nhiên chứ.”“Haiz, nói thì nói vậy, nhưng nữ cao nam thấp thì là lạ thế nào ấy.”Quý Yên Nhiên làm thư ký ở công ty chị dâu đến cuối năm, dù sao về nhà rồi sẽ không thể thường xuyên đi hẹn hò được.Tạm biệt bạn trai xong, Quý Yên Nhiên vui vẻ tung tăng đi về nhà.Lần sau gặp lại thì cô ấy đã nhập học rồi, không biết sau này Chu Việt có thể ở lại thủ đô làm việc hay không.Nếu như anh ấy bị phái đi nơi khác, cô ấy phải làm sao nói cho cả nhà biết mình đang có người yêu đây?Mẹ nhất định sẽ không đồng ý để cô ấy đi xa đâu, Quý Yên Nhiên bắt đầu buồn rầu lo nghĩ.Quan hệ của cô và Chu Việt vừa mới thân thiết hơn.Vừa rồi lúc xuống xe cô còn tranh thủ hôn anh ấy một cái.Nhớ tới vẻ mặt ngỡ ngàng ngốc nghếch của Chu Việt, Quý Yên Nhiên lại không nhịn được mà bật cười thành tiếng.Trên bàn ăn, Quý Yên Nhiên cắn đũa cười khúc khích, Tống Thời Hạ không nhìn nổi nữa.“Xem ra điểm thi cuối kỳ của em cao lắm nhỉ.”Quý Yên Nhiên lúc này mới lấy lại tinh thần: “Hả, điểm gì cơ ạ?”Tống Thời Hạ đảo mắt nhìn mọi người trên bàn cơm ra hiệu, lúc này Quý Yên Nhiên mới hiểu ra.Cô ấy nhe răng cười: “Cũng được ạ, em cảm giác sang năm vẫn có thể lấy được học bổng.”Cô ấy đứng đầu danh sách, trừ khi sang năm thi đặc biệt tệ, hoặc là bỏ thi thì mới không được thôi. 

Tống Thời Hạ cố ý nói thật khoa trương:

“Hai đứa giỏi thế, hai đứa xem xong thì kể cho mẹ nghe với nhé, mẹ còn chưa được xem.”

Hai anh em đồng loạt gật đầu: “Bọn con sẽ tranh thủ đọc thật nhanh ạ.”

Tống Thời Hạ cười tủm tỉm xoa đầu hai đứa: “Không cần gấp, hai đứa cứ chăm chỉ đọc hết nhé.”

Hai đứa nhỏ rất có hứng thú với việc đọc sách, nên từ nhỏ cả nhà đã bồi dưỡng thói quen đọc sách cho chúng.

Đọc nhiều sách kiểu gì cũng sẽ học được một vài đạo lý ở trong đó.

Hàn Dung bớt chút thời gian đi lên hỏi: “Đọc sách giải trí có khi nào sẽ dạy hư mấy đứa nhỏ không?”

“Mẹ à, đây là tứ đại danh tác mà, nhất định có điểm gì đó đáng để học tập. Hơn nữa hai đứa nhỏ đọc truyện tranh nên học được thói quen đánh răng sáng và tối.

Trước và sau khi ăn cơm phải rửa tay, còn học theo sách khoa học để làm thí nghiệm ngâm ủ đậu nữa.

Trẻ con thích đọc sách, mình phải ủng hộ và cổ vũ chúng mới phải chứ.”

Hàn Dung như có điều suy:

“Chẳng trách thằng ba lúc nhỏ đi đâu cũng vác sách theo, sách gì nó cũng xem, Yên Nhiên lúc nhỏ lười đọc sách lắm.”

Tống Thời Hạ tính thời gian, lúc đó rất nhiều loại sách không thể xem, nhưng Quý Yên Nhiên nhất định đã có một tuổi thơ được vui chơi thoải mái, vô tư vô lo.

“Hứng thú và sở thích thì mỗi người mỗi khác, Yên Nhiên lúc còn bé thích chạy nhảy vận động, nên bây giờ mới cao ráo hơn bạn cùng lứa đấy ạ.”

Nghĩ tới chuyện này, Hàn Dung lại thấy rầu thúi ruột:

 

“Yên Nhiên cao quá nên cũng khó tìm người yêu, mẹ từng tới trường của con bé xem thử, nhiều cậu nhóc chỉ cao ngang ngửa con bé.

Mẹ chỉ mong Yên Nhiên đừng tìm người lùn hơn con bé là được, đi cạnh nhau nhìn khập khiễng lắm.”

 

Tống Thời Hạ mím môi cười trộm.

“Mình thích là chính, chiều cao cân nặng chỉ là phụ thôi mẹ à, mình phải tôn trọng lựa chọn của Yên Nhiên chứ.”

“Haiz, nói thì nói vậy, nhưng nữ cao nam thấp thì là lạ thế nào ấy.”

Quý Yên Nhiên làm thư ký ở công ty chị dâu đến cuối năm, dù sao về nhà rồi sẽ không thể thường xuyên đi hẹn hò được.

Tạm biệt bạn trai xong, Quý Yên Nhiên vui vẻ tung tăng đi về nhà.

Lần sau gặp lại thì cô ấy đã nhập học rồi, không biết sau này Chu Việt có thể ở lại thủ đô làm việc hay không.

Nếu như anh ấy bị phái đi nơi khác, cô ấy phải làm sao nói cho cả nhà biết mình đang có người yêu đây?

Mẹ nhất định sẽ không đồng ý để cô ấy đi xa đâu, Quý Yên Nhiên bắt đầu buồn rầu lo nghĩ.

Quan hệ của cô và Chu Việt vừa mới thân thiết hơn.

Vừa rồi lúc xuống xe cô còn tranh thủ hôn anh ấy một cái.

Nhớ tới vẻ mặt ngỡ ngàng ngốc nghếch của Chu Việt, Quý Yên Nhiên lại không nhịn được mà bật cười thành tiếng.

Trên bàn ăn, Quý Yên Nhiên cắn đũa cười khúc khích, Tống Thời Hạ không nhìn nổi nữa.

“Xem ra điểm thi cuối kỳ của em cao lắm nhỉ.”

Quý Yên Nhiên lúc này mới lấy lại tinh thần: “Hả, điểm gì cơ ạ?”

Tống Thời Hạ đảo mắt nhìn mọi người trên bàn cơm ra hiệu, lúc này Quý Yên Nhiên mới hiểu ra.

Cô ấy nhe răng cười: “Cũng được ạ, em cảm giác sang năm vẫn có thể lấy được học bổng.”

Cô ấy đứng đầu danh sách, trừ khi sang năm thi đặc biệt tệ, hoặc là bỏ thi thì mới không được thôi.

 

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Tống Thời Hạ cố ý nói thật khoa trương:“Hai đứa giỏi thế, hai đứa xem xong thì kể cho mẹ nghe với nhé, mẹ còn chưa được xem.”Hai anh em đồng loạt gật đầu: “Bọn con sẽ tranh thủ đọc thật nhanh ạ.”Tống Thời Hạ cười tủm tỉm xoa đầu hai đứa: “Không cần gấp, hai đứa cứ chăm chỉ đọc hết nhé.”Hai đứa nhỏ rất có hứng thú với việc đọc sách, nên từ nhỏ cả nhà đã bồi dưỡng thói quen đọc sách cho chúng.Đọc nhiều sách kiểu gì cũng sẽ học được một vài đạo lý ở trong đó.Hàn Dung bớt chút thời gian đi lên hỏi: “Đọc sách giải trí có khi nào sẽ dạy hư mấy đứa nhỏ không?”“Mẹ à, đây là tứ đại danh tác mà, nhất định có điểm gì đó đáng để học tập. Hơn nữa hai đứa nhỏ đọc truyện tranh nên học được thói quen đánh răng sáng và tối.Trước và sau khi ăn cơm phải rửa tay, còn học theo sách khoa học để làm thí nghiệm ngâm ủ đậu nữa.Trẻ con thích đọc sách, mình phải ủng hộ và cổ vũ chúng mới phải chứ.”Hàn Dung như có điều suy:“Chẳng trách thằng ba lúc nhỏ đi đâu cũng vác sách theo, sách gì nó cũng xem, Yên Nhiên lúc nhỏ lười đọc sách lắm.”Tống Thời Hạ tính thời gian, lúc đó rất nhiều loại sách không thể xem, nhưng Quý Yên Nhiên nhất định đã có một tuổi thơ được vui chơi thoải mái, vô tư vô lo.“Hứng thú và sở thích thì mỗi người mỗi khác, Yên Nhiên lúc còn bé thích chạy nhảy vận động, nên bây giờ mới cao ráo hơn bạn cùng lứa đấy ạ.”Nghĩ tới chuyện này, Hàn Dung lại thấy rầu thúi ruột: “Yên Nhiên cao quá nên cũng khó tìm người yêu, mẹ từng tới trường của con bé xem thử, nhiều cậu nhóc chỉ cao ngang ngửa con bé.Mẹ chỉ mong Yên Nhiên đừng tìm người lùn hơn con bé là được, đi cạnh nhau nhìn khập khiễng lắm.” Tống Thời Hạ mím môi cười trộm.“Mình thích là chính, chiều cao cân nặng chỉ là phụ thôi mẹ à, mình phải tôn trọng lựa chọn của Yên Nhiên chứ.”“Haiz, nói thì nói vậy, nhưng nữ cao nam thấp thì là lạ thế nào ấy.”Quý Yên Nhiên làm thư ký ở công ty chị dâu đến cuối năm, dù sao về nhà rồi sẽ không thể thường xuyên đi hẹn hò được.Tạm biệt bạn trai xong, Quý Yên Nhiên vui vẻ tung tăng đi về nhà.Lần sau gặp lại thì cô ấy đã nhập học rồi, không biết sau này Chu Việt có thể ở lại thủ đô làm việc hay không.Nếu như anh ấy bị phái đi nơi khác, cô ấy phải làm sao nói cho cả nhà biết mình đang có người yêu đây?Mẹ nhất định sẽ không đồng ý để cô ấy đi xa đâu, Quý Yên Nhiên bắt đầu buồn rầu lo nghĩ.Quan hệ của cô và Chu Việt vừa mới thân thiết hơn.Vừa rồi lúc xuống xe cô còn tranh thủ hôn anh ấy một cái.Nhớ tới vẻ mặt ngỡ ngàng ngốc nghếch của Chu Việt, Quý Yên Nhiên lại không nhịn được mà bật cười thành tiếng.Trên bàn ăn, Quý Yên Nhiên cắn đũa cười khúc khích, Tống Thời Hạ không nhìn nổi nữa.“Xem ra điểm thi cuối kỳ của em cao lắm nhỉ.”Quý Yên Nhiên lúc này mới lấy lại tinh thần: “Hả, điểm gì cơ ạ?”Tống Thời Hạ đảo mắt nhìn mọi người trên bàn cơm ra hiệu, lúc này Quý Yên Nhiên mới hiểu ra.Cô ấy nhe răng cười: “Cũng được ạ, em cảm giác sang năm vẫn có thể lấy được học bổng.”Cô ấy đứng đầu danh sách, trừ khi sang năm thi đặc biệt tệ, hoặc là bỏ thi thì mới không được thôi. 

Chương 651: Chương 651