Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…

Chương 674: Chương 674

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Tống Thời Hạ thì lại không hề thương cảm:“Thực ra em thấy, dạng gia đình thế nào sẽ dạy ra đứa con thế ấy thôi, mắt thấy chưa chắc đã là thật.”Quý Nhiễm hạ giọng hỏi:“Có phải em biết chuyện gì rồi không? Phó hiệu trưởng Cát ở trường vẫn luôn có danh tiếng tốt lắm mà?Nhà ổng ở gần chỗ chị, chị thấy gia đình ổng với hàng xóm láng giềng cũng hài hòa thân thiết, chưa từng nghe nói nhà ổng có tin tức không tốt nào.”Tống Thời Hạ cười nhạt:“Phó hiệu trưởng Cát thực chất là người thế nào thì em không rõ, nhưng em biết rõ gương mặt thật của Cát Tình, con gái ông ta.Em với Cát Tình có chút xích mích ở trường, cô ta đã dùng uy của phó hiệu trưởng Cát để hăm dọa đe nẹt em, cho nên em không nghĩ phó hiệu trưởng Cát trong sạch cho lắm.”Nếu không phải được giáo dục mưa dầm thấm đất về chuyện lợi dụng quyền lực thì làm sao Cát Tình có thể thuần thục lấy cha mình ra đe dọa người khác như thế.Quý Nhiễm ngây người:“Thật ư? Sinh viên mà cũng dám gây ra loại chuyện như thế? Em có bị chèn ép gì không?”Tống Thời Hạ cười khẽ, trấn an chị ấy:“Tính em, chị biết mà, làm sao chịu để người ta bắt nạt, em lại không phải hạng người biết nhẫn nhịn.”“Chị không ngờ con bé Cát Tình đó lại hai mặt như thế, bình thường nó không vậy đâu, trước mặt chị lúc nào cũng rất ngoan ngoãn lễ độ.Lúc trước phó hiệu trưởng Cát còn định tác hợp Cát Tình cho A Thanh cơ đấy, nhưng mẹ cảm thấy Cát Tình nhỏ tuổi hơn A Thanh quá nhiều nên không đồng ý.Tự bản thân A Thanh đã không lo được cho nó, lại còn cưới một cô bé chưa tốt nghiệp cấp ba thì sống với nhau thế nào. May thật đó.”Hàn Dung từ trong bếp đi ra, bưng theo một vỉ bánh bao cuộn mới hấp.Bà ngồi xuống, bảo:“Đây là bánh bao cuộn mà mẹ Tiểu Tống làm, mẹ vừa hấp lại cho nóng, hôm nay mình không ăn cơm, ăn cái này đi.Hai đứa đang nói chuyện nhà họ Cát à, có phải là chuyện hồi trước tết mọi người đồn, Cát Tình chưa cưới đã có thai?”Chuyện Cát Tình mang thai, Hàn Dung đã nghe thấy từ rất sớm, bởi vì đi khám thai mà không có đăng kí kết hôn là phải làm thủ tục đăng kí ở bệnh viện.Mặc dù mẹ Cát Tình đã hỏi mượn giấy hôn thú của con dâu nhưng chỉ cần có mắt đều biết đấy không phải chính chủ.Lý Ái Nam đã đút tiền cho bác sĩ để họ ỉm đi việc này, bác sĩ khám cho Cát Tình cũng không bắt bẻ gì nhiều, nhưng thủ tục đăng kí thì vẫn phải làm đúng các bước.Chỉ cần sau này kịp thời đến bổ sung giấy đăng kí kết hôn là được, hoặc mang giấy hôn thú đến làm thủ tục bỏ thai cũng được, bệnh viện chỉ yêu cầu đủ giấy tờ thôi.Trưa hôm đó Hàn Dung đã nghe nói chuyện này.Cha Cát Tình là một trong những phó hiệu trưởng bên trường đại học Yến Kinh, cùng ở trong một khu nhà cao cấp.Danh tiếng có thể nói là đường hoàng liêm chính và sạch sẽ mấy chục năm như một, nhưng đến cuối cùng lại bị chính con gái bôi nhọ rồi.Quý Nhiễm vội xích lại gần mẹ: “Mẹ, có phải mẹ biết chuyện gì trong đó không?”Hàn Dung nói rất hàm súc:“Từ đầu mẹ đã thấy cô con gái út nhà ông Cát đó không phải dạng người chín chắn ngay ngắn, cô bé đó được người nhà chiều chuộng, tính tình hơi nóng nảy láu táu, sớm muộn gì cũng sẽ gây phiền toái thôi.” 

Tống Thời Hạ thì lại không hề thương cảm:

“Thực ra em thấy, dạng gia đình thế nào sẽ dạy ra đứa con thế ấy thôi, mắt thấy chưa chắc đã là thật.”

Quý Nhiễm hạ giọng hỏi:

“Có phải em biết chuyện gì rồi không? Phó hiệu trưởng Cát ở trường vẫn luôn có danh tiếng tốt lắm mà?

Nhà ổng ở gần chỗ chị, chị thấy gia đình ổng với hàng xóm láng giềng cũng hài hòa thân thiết, chưa từng nghe nói nhà ổng có tin tức không tốt nào.”

Tống Thời Hạ cười nhạt:

“Phó hiệu trưởng Cát thực chất là người thế nào thì em không rõ, nhưng em biết rõ gương mặt thật của Cát Tình, con gái ông ta.

Em với Cát Tình có chút xích mích ở trường, cô ta đã dùng uy của phó hiệu trưởng Cát để hăm dọa đe nẹt em, cho nên em không nghĩ phó hiệu trưởng Cát trong sạch cho lắm.”

Nếu không phải được giáo dục mưa dầm thấm đất về chuyện lợi dụng quyền lực thì làm sao Cát Tình có thể thuần thục lấy cha mình ra đe dọa người khác như thế.

Quý Nhiễm ngây người:

“Thật ư? Sinh viên mà cũng dám gây ra loại chuyện như thế? Em có bị chèn ép gì không?”

Tống Thời Hạ cười khẽ, trấn an chị ấy:

“Tính em, chị biết mà, làm sao chịu để người ta bắt nạt, em lại không phải hạng người biết nhẫn nhịn.”

“Chị không ngờ con bé Cát Tình đó lại hai mặt như thế, bình thường nó không vậy đâu, trước mặt chị lúc nào cũng rất ngoan ngoãn lễ độ.

Lúc trước phó hiệu trưởng Cát còn định tác hợp Cát Tình cho A Thanh cơ đấy, nhưng mẹ cảm thấy Cát Tình nhỏ tuổi hơn A Thanh quá nhiều nên không đồng ý.

Tự bản thân A Thanh đã không lo được cho nó, lại còn cưới một cô bé chưa tốt nghiệp cấp ba thì sống với nhau thế nào. May thật đó.”

Hàn Dung từ trong bếp đi ra, bưng theo một vỉ bánh bao cuộn mới hấp.

Bà ngồi xuống, bảo:

“Đây là bánh bao cuộn mà mẹ Tiểu Tống làm, mẹ vừa hấp lại cho nóng, hôm nay mình không ăn cơm, ăn cái này đi.

Hai đứa đang nói chuyện nhà họ Cát à, có phải là chuyện hồi trước tết mọi người đồn, Cát Tình chưa cưới đã có thai?”

Chuyện Cát Tình mang thai, Hàn Dung đã nghe thấy từ rất sớm, bởi vì đi khám thai mà không có đăng kí kết hôn là phải làm thủ tục đăng kí ở bệnh viện.

Mặc dù mẹ Cát Tình đã hỏi mượn giấy hôn thú của con dâu nhưng chỉ cần có mắt đều biết đấy không phải chính chủ.

Lý Ái Nam đã đút tiền cho bác sĩ để họ ỉm đi việc này, bác sĩ khám cho Cát Tình cũng không bắt bẻ gì nhiều, nhưng thủ tục đăng kí thì vẫn phải làm đúng các bước.

Chỉ cần sau này kịp thời đến bổ sung giấy đăng kí kết hôn là được, hoặc mang giấy hôn thú đến làm thủ tục bỏ thai cũng được, bệnh viện chỉ yêu cầu đủ giấy tờ thôi.

Trưa hôm đó Hàn Dung đã nghe nói chuyện này.

Cha Cát Tình là một trong những phó hiệu trưởng bên trường đại học Yến Kinh, cùng ở trong một khu nhà cao cấp.

Danh tiếng có thể nói là đường hoàng liêm chính và sạch sẽ mấy chục năm như một, nhưng đến cuối cùng lại bị chính con gái bôi nhọ rồi.

Quý Nhiễm vội xích lại gần mẹ: “Mẹ, có phải mẹ biết chuyện gì trong đó không?”

Hàn Dung nói rất hàm súc:

“Từ đầu mẹ đã thấy cô con gái út nhà ông Cát đó không phải dạng người chín chắn ngay ngắn, cô bé đó được người nhà chiều chuộng, tính tình hơi nóng nảy láu táu, sớm muộn gì cũng sẽ gây phiền toái thôi.”

 

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Tống Thời Hạ thì lại không hề thương cảm:“Thực ra em thấy, dạng gia đình thế nào sẽ dạy ra đứa con thế ấy thôi, mắt thấy chưa chắc đã là thật.”Quý Nhiễm hạ giọng hỏi:“Có phải em biết chuyện gì rồi không? Phó hiệu trưởng Cát ở trường vẫn luôn có danh tiếng tốt lắm mà?Nhà ổng ở gần chỗ chị, chị thấy gia đình ổng với hàng xóm láng giềng cũng hài hòa thân thiết, chưa từng nghe nói nhà ổng có tin tức không tốt nào.”Tống Thời Hạ cười nhạt:“Phó hiệu trưởng Cát thực chất là người thế nào thì em không rõ, nhưng em biết rõ gương mặt thật của Cát Tình, con gái ông ta.Em với Cát Tình có chút xích mích ở trường, cô ta đã dùng uy của phó hiệu trưởng Cát để hăm dọa đe nẹt em, cho nên em không nghĩ phó hiệu trưởng Cát trong sạch cho lắm.”Nếu không phải được giáo dục mưa dầm thấm đất về chuyện lợi dụng quyền lực thì làm sao Cát Tình có thể thuần thục lấy cha mình ra đe dọa người khác như thế.Quý Nhiễm ngây người:“Thật ư? Sinh viên mà cũng dám gây ra loại chuyện như thế? Em có bị chèn ép gì không?”Tống Thời Hạ cười khẽ, trấn an chị ấy:“Tính em, chị biết mà, làm sao chịu để người ta bắt nạt, em lại không phải hạng người biết nhẫn nhịn.”“Chị không ngờ con bé Cát Tình đó lại hai mặt như thế, bình thường nó không vậy đâu, trước mặt chị lúc nào cũng rất ngoan ngoãn lễ độ.Lúc trước phó hiệu trưởng Cát còn định tác hợp Cát Tình cho A Thanh cơ đấy, nhưng mẹ cảm thấy Cát Tình nhỏ tuổi hơn A Thanh quá nhiều nên không đồng ý.Tự bản thân A Thanh đã không lo được cho nó, lại còn cưới một cô bé chưa tốt nghiệp cấp ba thì sống với nhau thế nào. May thật đó.”Hàn Dung từ trong bếp đi ra, bưng theo một vỉ bánh bao cuộn mới hấp.Bà ngồi xuống, bảo:“Đây là bánh bao cuộn mà mẹ Tiểu Tống làm, mẹ vừa hấp lại cho nóng, hôm nay mình không ăn cơm, ăn cái này đi.Hai đứa đang nói chuyện nhà họ Cát à, có phải là chuyện hồi trước tết mọi người đồn, Cát Tình chưa cưới đã có thai?”Chuyện Cát Tình mang thai, Hàn Dung đã nghe thấy từ rất sớm, bởi vì đi khám thai mà không có đăng kí kết hôn là phải làm thủ tục đăng kí ở bệnh viện.Mặc dù mẹ Cát Tình đã hỏi mượn giấy hôn thú của con dâu nhưng chỉ cần có mắt đều biết đấy không phải chính chủ.Lý Ái Nam đã đút tiền cho bác sĩ để họ ỉm đi việc này, bác sĩ khám cho Cát Tình cũng không bắt bẻ gì nhiều, nhưng thủ tục đăng kí thì vẫn phải làm đúng các bước.Chỉ cần sau này kịp thời đến bổ sung giấy đăng kí kết hôn là được, hoặc mang giấy hôn thú đến làm thủ tục bỏ thai cũng được, bệnh viện chỉ yêu cầu đủ giấy tờ thôi.Trưa hôm đó Hàn Dung đã nghe nói chuyện này.Cha Cát Tình là một trong những phó hiệu trưởng bên trường đại học Yến Kinh, cùng ở trong một khu nhà cao cấp.Danh tiếng có thể nói là đường hoàng liêm chính và sạch sẽ mấy chục năm như một, nhưng đến cuối cùng lại bị chính con gái bôi nhọ rồi.Quý Nhiễm vội xích lại gần mẹ: “Mẹ, có phải mẹ biết chuyện gì trong đó không?”Hàn Dung nói rất hàm súc:“Từ đầu mẹ đã thấy cô con gái út nhà ông Cát đó không phải dạng người chín chắn ngay ngắn, cô bé đó được người nhà chiều chuộng, tính tình hơi nóng nảy láu táu, sớm muộn gì cũng sẽ gây phiền toái thôi.” 

Chương 674: Chương 674