Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…
Chương 675: Chương 675
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Cát Tình dọn vào nhà Bạch Thu Thụy ở tạm, thay đổi gần như hoàn toàn so với lúc ở nhà mình.Khi còn ở nhà, cô ta chưa bao giờ đụng tay vào việc nhà, nhưng sang đây lại vô cùng đảm đang hiền thảo, luôn tay phụ giúp bà Bạch làm việc nhà.Không chỉ có thế, sau mỗi bữa ăn cô ta còn tích cực chủ động xin rửa bát.Bà Bạch hết sức hài lòng với cô con dâu tương lai này, tuy tính tình nó hơi kiêu căng nóng vội nhưng cũng dễ thông cảm, dù sao cũng là con gái nhà có chức có quyền, ai mà chẳng kiêu hãnh hơn người?DTVTrừ bỏ tật xấu là kiêu căng nóng nảy thì cô bé này rất lanh lẹ cần mẫn, đang mang thai vẫn chịu khó chia sẻ việc nhà với mình.bà Bạch thầm nghĩ, cũng may, mình và mẹ chồng lanh trí, nhanh tay ấn định việc hôn nhân này sớm.Con trai bà ta lông bông mãi chưa trưởng thành, đã 20 rồi còn chẳng được chín chắn, ngày ngày chỉ thích lái xe máy đi chơi, nhưng kết hôn, làm cha rồi, hẳn nó có thể ổn định lại sớm thôi.Bạch Thu Thụy phiền muộn vô cùng, chẳng bao lâu nữa, mình sẽ bị hoàn toàn trói buộc vào một cuộc hôn nhân không mong muốn, chính cậu ta cũng không hiểu vì sao sự tình lại đến nông nỗi này.Hôm ấy, Bạch Thu Thụy kéo một đám bạn bè tới nhà uống rượu.Cát Tình vui vẻ nhận trách nhiệm chiêu đãi khách khứa, đây đều là bạn bè thân thiết của anh Thu Thụy, về sau sẽ là bạn của cả hai vợ chồng.Cát Tình vừa đi tới cửa phòng đã nghe thấy một giọng ồm ồm bên trong vẳng ra.“Anh Bạch, em cũng thấy phiền thay anh luôn đó, loại đàn bà này mà cưới về có khi phải cung phụng như bà tổ trong nhà mất, còn không bằng một sợi tóc của em học sinh chuyển trường kia.” “Thật đấy, anh Bạch, khó khăn lắm anh mới vào cùng một trường với học sinh chuyển trường kia, sao lại không tranh thủ cơ hội chinh phục trái tim người ta? Cưới cọp mẹ này về nhà thì về sau có còn được sống yên không?”“Anh Bạch nhà chúng ta trước kia sống khoáng đạt bao nhiêu, cặp kè với cô em bên trường bổ túc mấy hôm liền đá văng người ta.Áy thế mà vẫn khiến bao cô em c.h.ế.t mê c.h.ế.t mệt, lại còn tới tận chỗ bọn này nhờ nói giùm mấy câu, em phải ra sức khuyên cô nàng từ bỏ đi.Muốn giữ được trái tim anh Bạch nào phải chuyện dễ dàng gì, anh Bạch của chúng ta đã có một đóa hồng trắng trong tim rồi.”Mấy thanh niên cười ầm lên, Cát Tình chợt thấy tay chân lạnh buốt.Đã rất nhiều lần cô ta nghe thấy đám người này nhắc tới một người được gọi là ‘học sinh chuyển trường’ đó.‘Học sinh chuyển trường’ này có lẽ nào chính là mối tình đầu đơn phương của anh Thu Thụy?Bản năng mách bảo Cát Tình rằng đóa hồng trắng kia chắc chắn phải có ý nghĩa đặc thù nào đó, cô ta cố nhẫn nhịn, tiếp tục nghe lén.“Hồng trắng, nhưng là đóa hồng có gai. Anh Bạch, mà sao anh dây dưa với con cọp mẹ kia lâu thế, mãi không thấy chia tay?Bọn em còn tưởng tết này được ăn tiệc mừng của anh với đóa hồng trắng nhà anh rồi cơ.”Bạch Thu Thụy rầu rĩ nốc nốt chén rượu.“Thôi đừng nhắc nữa, Cát Tình cứ khăng khăng nói rằng tao say rượu, ngủ với cô ta rồi, nhưng tao đã say không biết gì thì làm sao mà còn làm cô ta mang thai được?Nhưng mà cô ta lại có thai, bảo cái thai đấy là của tao, mẹ tao, bà nội tao, cả nhà tao đều mong cháu, tao còn có thể làm sao?”
Cát Tình dọn vào nhà Bạch Thu Thụy ở tạm, thay đổi gần như hoàn toàn so với lúc ở nhà mình.
Khi còn ở nhà, cô ta chưa bao giờ đụng tay vào việc nhà, nhưng sang đây lại vô cùng đảm đang hiền thảo, luôn tay phụ giúp bà Bạch làm việc nhà.
Không chỉ có thế, sau mỗi bữa ăn cô ta còn tích cực chủ động xin rửa bát.
Bà Bạch hết sức hài lòng với cô con dâu tương lai này, tuy tính tình nó hơi kiêu căng nóng vội nhưng cũng dễ thông cảm, dù sao cũng là con gái nhà có chức có quyền, ai mà chẳng kiêu hãnh hơn người?
DTV
Trừ bỏ tật xấu là kiêu căng nóng nảy thì cô bé này rất lanh lẹ cần mẫn, đang mang thai vẫn chịu khó chia sẻ việc nhà với mình.
bà Bạch thầm nghĩ, cũng may, mình và mẹ chồng lanh trí, nhanh tay ấn định việc hôn nhân này sớm.
Con trai bà ta lông bông mãi chưa trưởng thành, đã 20 rồi còn chẳng được chín chắn, ngày ngày chỉ thích lái xe máy đi chơi, nhưng kết hôn, làm cha rồi, hẳn nó có thể ổn định lại sớm thôi.
Bạch Thu Thụy phiền muộn vô cùng, chẳng bao lâu nữa, mình sẽ bị hoàn toàn trói buộc vào một cuộc hôn nhân không mong muốn, chính cậu ta cũng không hiểu vì sao sự tình lại đến nông nỗi này.
Hôm ấy, Bạch Thu Thụy kéo một đám bạn bè tới nhà uống rượu.
Cát Tình vui vẻ nhận trách nhiệm chiêu đãi khách khứa, đây đều là bạn bè thân thiết của anh Thu Thụy, về sau sẽ là bạn của cả hai vợ chồng.
Cát Tình vừa đi tới cửa phòng đã nghe thấy một giọng ồm ồm bên trong vẳng ra.
“Anh Bạch, em cũng thấy phiền thay anh luôn đó, loại đàn bà này mà cưới về có khi phải cung phụng như bà tổ trong nhà mất, còn không bằng một sợi tóc của em học sinh chuyển trường kia.”
“Thật đấy, anh Bạch, khó khăn lắm anh mới vào cùng một trường với học sinh chuyển trường kia, sao lại không tranh thủ cơ hội chinh phục trái tim người ta? Cưới cọp mẹ này về nhà thì về sau có còn được sống yên không?”
“Anh Bạch nhà chúng ta trước kia sống khoáng đạt bao nhiêu, cặp kè với cô em bên trường bổ túc mấy hôm liền đá văng người ta.
Áy thế mà vẫn khiến bao cô em c.h.ế.t mê c.h.ế.t mệt, lại còn tới tận chỗ bọn này nhờ nói giùm mấy câu, em phải ra sức khuyên cô nàng từ bỏ đi.
Muốn giữ được trái tim anh Bạch nào phải chuyện dễ dàng gì, anh Bạch của chúng ta đã có một đóa hồng trắng trong tim rồi.”
Mấy thanh niên cười ầm lên, Cát Tình chợt thấy tay chân lạnh buốt.
Đã rất nhiều lần cô ta nghe thấy đám người này nhắc tới một người được gọi là ‘học sinh chuyển trường’ đó.
‘Học sinh chuyển trường’ này có lẽ nào chính là mối tình đầu đơn phương của anh Thu Thụy?
Bản năng mách bảo Cát Tình rằng đóa hồng trắng kia chắc chắn phải có ý nghĩa đặc thù nào đó, cô ta cố nhẫn nhịn, tiếp tục nghe lén.
“Hồng trắng, nhưng là đóa hồng có gai. Anh Bạch, mà sao anh dây dưa với con cọp mẹ kia lâu thế, mãi không thấy chia tay?
Bọn em còn tưởng tết này được ăn tiệc mừng của anh với đóa hồng trắng nhà anh rồi cơ.”
Bạch Thu Thụy rầu rĩ nốc nốt chén rượu.
“Thôi đừng nhắc nữa, Cát Tình cứ khăng khăng nói rằng tao say rượu, ngủ với cô ta rồi, nhưng tao đã say không biết gì thì làm sao mà còn làm cô ta mang thai được?
Nhưng mà cô ta lại có thai, bảo cái thai đấy là của tao, mẹ tao, bà nội tao, cả nhà tao đều mong cháu, tao còn có thể làm sao?”
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Cát Tình dọn vào nhà Bạch Thu Thụy ở tạm, thay đổi gần như hoàn toàn so với lúc ở nhà mình.Khi còn ở nhà, cô ta chưa bao giờ đụng tay vào việc nhà, nhưng sang đây lại vô cùng đảm đang hiền thảo, luôn tay phụ giúp bà Bạch làm việc nhà.Không chỉ có thế, sau mỗi bữa ăn cô ta còn tích cực chủ động xin rửa bát.Bà Bạch hết sức hài lòng với cô con dâu tương lai này, tuy tính tình nó hơi kiêu căng nóng vội nhưng cũng dễ thông cảm, dù sao cũng là con gái nhà có chức có quyền, ai mà chẳng kiêu hãnh hơn người?DTVTrừ bỏ tật xấu là kiêu căng nóng nảy thì cô bé này rất lanh lẹ cần mẫn, đang mang thai vẫn chịu khó chia sẻ việc nhà với mình.bà Bạch thầm nghĩ, cũng may, mình và mẹ chồng lanh trí, nhanh tay ấn định việc hôn nhân này sớm.Con trai bà ta lông bông mãi chưa trưởng thành, đã 20 rồi còn chẳng được chín chắn, ngày ngày chỉ thích lái xe máy đi chơi, nhưng kết hôn, làm cha rồi, hẳn nó có thể ổn định lại sớm thôi.Bạch Thu Thụy phiền muộn vô cùng, chẳng bao lâu nữa, mình sẽ bị hoàn toàn trói buộc vào một cuộc hôn nhân không mong muốn, chính cậu ta cũng không hiểu vì sao sự tình lại đến nông nỗi này.Hôm ấy, Bạch Thu Thụy kéo một đám bạn bè tới nhà uống rượu.Cát Tình vui vẻ nhận trách nhiệm chiêu đãi khách khứa, đây đều là bạn bè thân thiết của anh Thu Thụy, về sau sẽ là bạn của cả hai vợ chồng.Cát Tình vừa đi tới cửa phòng đã nghe thấy một giọng ồm ồm bên trong vẳng ra.“Anh Bạch, em cũng thấy phiền thay anh luôn đó, loại đàn bà này mà cưới về có khi phải cung phụng như bà tổ trong nhà mất, còn không bằng một sợi tóc của em học sinh chuyển trường kia.” “Thật đấy, anh Bạch, khó khăn lắm anh mới vào cùng một trường với học sinh chuyển trường kia, sao lại không tranh thủ cơ hội chinh phục trái tim người ta? Cưới cọp mẹ này về nhà thì về sau có còn được sống yên không?”“Anh Bạch nhà chúng ta trước kia sống khoáng đạt bao nhiêu, cặp kè với cô em bên trường bổ túc mấy hôm liền đá văng người ta.Áy thế mà vẫn khiến bao cô em c.h.ế.t mê c.h.ế.t mệt, lại còn tới tận chỗ bọn này nhờ nói giùm mấy câu, em phải ra sức khuyên cô nàng từ bỏ đi.Muốn giữ được trái tim anh Bạch nào phải chuyện dễ dàng gì, anh Bạch của chúng ta đã có một đóa hồng trắng trong tim rồi.”Mấy thanh niên cười ầm lên, Cát Tình chợt thấy tay chân lạnh buốt.Đã rất nhiều lần cô ta nghe thấy đám người này nhắc tới một người được gọi là ‘học sinh chuyển trường’ đó.‘Học sinh chuyển trường’ này có lẽ nào chính là mối tình đầu đơn phương của anh Thu Thụy?Bản năng mách bảo Cát Tình rằng đóa hồng trắng kia chắc chắn phải có ý nghĩa đặc thù nào đó, cô ta cố nhẫn nhịn, tiếp tục nghe lén.“Hồng trắng, nhưng là đóa hồng có gai. Anh Bạch, mà sao anh dây dưa với con cọp mẹ kia lâu thế, mãi không thấy chia tay?Bọn em còn tưởng tết này được ăn tiệc mừng của anh với đóa hồng trắng nhà anh rồi cơ.”Bạch Thu Thụy rầu rĩ nốc nốt chén rượu.“Thôi đừng nhắc nữa, Cát Tình cứ khăng khăng nói rằng tao say rượu, ngủ với cô ta rồi, nhưng tao đã say không biết gì thì làm sao mà còn làm cô ta mang thai được?Nhưng mà cô ta lại có thai, bảo cái thai đấy là của tao, mẹ tao, bà nội tao, cả nhà tao đều mong cháu, tao còn có thể làm sao?”