Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…
Chương 688: Chương 688
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Lấy được học bổng, việc *****ên cô làm là rủ các bạn cùng phòng đi ăn một bữa.Mấy cô gái trong ký túc đều nhận được học bổng hỗ trợ nhưng có khác nhau về số tiền căn cứ vào điều kiện gia đình từng sinh viên.Quanh trường cũng có mấy tiệm ăn nho nhỏ, có hai cửa hàng chuyên món cay Tứ Xuyên, hương vị khá ngon, giá cả chỉ đắt hơn trong căn tin một chút.Vào học kỳ mới, cả phòng ít có dịp gặp mặt, chỉ buổi chiều nào có tiết, Tống Thời Hạ mới về phòng nghỉ trưa, nhưng có điều này khiến cô cảm thấy mình không đánh giá lầm người.Một lần về ký túc xá nghỉ, Tống Thời Hạ phát hiện chăn đệm của mình có ai đó đụng vào, sờ lên không thấy có cảm giác ẩm lạnh do lâu ngày chưa sử dụng.Thì ra ngày nào có nắng, bạn cùng phòng sẽ lại mang chăn của cô ra phơi giúp, cho nên chăn đệm mới thơm tho dễ chịu như thế.Mấy cô gái phơi chăn cho cô, còn chu đáo trải lại giường đệm, từ chi tiết nhỏ đó có thể thấy được nhân phẩm rất tốt.Đinh Giai Giai vừa ngồi xuống liền túm tay Tống Thời Hạ xin lỗi rối rít.“Tại chúng tôi hay khoe khoang quá đấy mà, phòng bên hỏi chúng tôi sao đi học quân sự về mà không bị cháy nắng, chúng tôi mới khoe mình có kem bôi ngừa nắng, vậy nên mới suýt thì hại cậu.”Tống Thời Hạ cười cười:“Không sao mà, thực ra cũng không hoàn toàn vì các cậu đâu, các cậu chỉ không phòng bị nên bị kẻ tiểu nhân lợi dụng thôi. Trước tôi đã có chuẩn bị đầy đủ rồi nên dù bị tố giác cũng không sao cả.”Trước khi vào đại học, Tống Thời Hạ đã có quen biết với nhiều giáo sư trong trường nhờ bản lĩnh ngâm rượu thuốc. Các giáo sư có tuổi rất thích rượu thuốc nhà cô, hình như viện trưởng Thẩm đã hỗ trợ đề cử với khách hàng thì phải.Có kỹ thuật ngâm rượu thuốc này, mặc dù bên trên thật sự truy tra, lấy kem bôi chống nắng do cô chế ra đi kiểm định chất lượng thì cũng sẽ không tìm ra thành phần hay dược tính có hại nào.Quan trọng nhất là, kem bôi chống nắng này không thuộc dạng dược phẩm.Tuy cũng gọi là dược mỹ phẩm nhưng hàm lượng dược liệu trong đó rất thấp, không phải dạng mỹ phẩm dưỡng da do cô mới chế tác ra.Cho nên, mặc dù học viện có nhận được đơn tố giác thì cũng chỉ hơi phiền toái chút.Kem bôi sẽ bị đưa đi kiểm tra, nhưng sẽ không ảnh hưởng gì đến cô khi kết quả đánh giá chắc chắn sẽ không liệt kem bôi vào dạng dược phẩm.Sau này nó cũng được công ty cô định vị là đồ dùng bảo vệ da.Tống Thời Hạ giải thích nguyên nhân sự tình, mấy cô nữ sinh đã áy náy suốt nửa học kỳ mới thở ra nhẹ nhõm, cảm giác tội lỗi bớt đi phần nào.Ban đầu các cô còn cho rằng chuyện đã kết thúc từ học kỳ trước, nhưng mấy hôm vừa rồi trong trường lại xôn xao có tin rằng Cát Tình tiếp tục tố giác Tống Thời Hạ, phòng giáo vụ đã vào cuộc điều tra.Sinh viên trong trường cũng bàn tán về chuyện này khá nhiều.Các cô đã thống nhất khẩu cung với nhau rằng nếu bị hỏi đến sẽ chỉ nói mình khoác lác mà thôi, không có thứ kem bôi như mọi người đồn thổi.DTVNghe Tống Thời Hạ giải thích, các cô mới biết trong chuyện này có nhiều khúc mắc như thế.Cô ả Cát Tình kia lòng dạ hẹp hòi, không có được nên muốn hủy hoại hết, tưởng mình bắt được nhược điểm của Tống Thời Hạ nên mới sinh chuyện.
Lấy được học bổng, việc *****ên cô làm là rủ các bạn cùng phòng đi ăn một bữa.
Mấy cô gái trong ký túc đều nhận được học bổng hỗ trợ nhưng có khác nhau về số tiền căn cứ vào điều kiện gia đình từng sinh viên.
Quanh trường cũng có mấy tiệm ăn nho nhỏ, có hai cửa hàng chuyên món cay Tứ Xuyên, hương vị khá ngon, giá cả chỉ đắt hơn trong căn tin một chút.
Vào học kỳ mới, cả phòng ít có dịp gặp mặt, chỉ buổi chiều nào có tiết, Tống Thời Hạ mới về phòng nghỉ trưa, nhưng có điều này khiến cô cảm thấy mình không đánh giá lầm người.
Một lần về ký túc xá nghỉ, Tống Thời Hạ phát hiện chăn đệm của mình có ai đó đụng vào, sờ lên không thấy có cảm giác ẩm lạnh do lâu ngày chưa sử dụng.
Thì ra ngày nào có nắng, bạn cùng phòng sẽ lại mang chăn của cô ra phơi giúp, cho nên chăn đệm mới thơm tho dễ chịu như thế.
Mấy cô gái phơi chăn cho cô, còn chu đáo trải lại giường đệm, từ chi tiết nhỏ đó có thể thấy được nhân phẩm rất tốt.
Đinh Giai Giai vừa ngồi xuống liền túm tay Tống Thời Hạ xin lỗi rối rít.
“Tại chúng tôi hay khoe khoang quá đấy mà, phòng bên hỏi chúng tôi sao đi học quân sự về mà không bị cháy nắng, chúng tôi mới khoe mình có kem bôi ngừa nắng, vậy nên mới suýt thì hại cậu.”
Tống Thời Hạ cười cười:
“Không sao mà, thực ra cũng không hoàn toàn vì các cậu đâu, các cậu chỉ không phòng bị nên bị kẻ tiểu nhân lợi dụng thôi. Trước tôi đã có chuẩn bị đầy đủ rồi nên dù bị tố giác cũng không sao cả.”
Trước khi vào đại học, Tống Thời Hạ đã có quen biết với nhiều giáo sư trong trường nhờ bản lĩnh ngâm rượu thuốc.
Các giáo sư có tuổi rất thích rượu thuốc nhà cô, hình như viện trưởng Thẩm đã hỗ trợ đề cử với khách hàng thì phải.
Có kỹ thuật ngâm rượu thuốc này, mặc dù bên trên thật sự truy tra, lấy kem bôi chống nắng do cô chế ra đi kiểm định chất lượng thì cũng sẽ không tìm ra thành phần hay dược tính có hại nào.
Quan trọng nhất là, kem bôi chống nắng này không thuộc dạng dược phẩm.
Tuy cũng gọi là dược mỹ phẩm nhưng hàm lượng dược liệu trong đó rất thấp, không phải dạng mỹ phẩm dưỡng da do cô mới chế tác ra.
Cho nên, mặc dù học viện có nhận được đơn tố giác thì cũng chỉ hơi phiền toái chút.
Kem bôi sẽ bị đưa đi kiểm tra, nhưng sẽ không ảnh hưởng gì đến cô khi kết quả đánh giá chắc chắn sẽ không liệt kem bôi vào dạng dược phẩm.
Sau này nó cũng được công ty cô định vị là đồ dùng bảo vệ da.
Tống Thời Hạ giải thích nguyên nhân sự tình, mấy cô nữ sinh đã áy náy suốt nửa học kỳ mới thở ra nhẹ nhõm, cảm giác tội lỗi bớt đi phần nào.
Ban đầu các cô còn cho rằng chuyện đã kết thúc từ học kỳ trước, nhưng mấy hôm vừa rồi trong trường lại xôn xao có tin rằng Cát Tình tiếp tục tố giác Tống Thời Hạ, phòng giáo vụ đã vào cuộc điều tra.
Sinh viên trong trường cũng bàn tán về chuyện này khá nhiều.
Các cô đã thống nhất khẩu cung với nhau rằng nếu bị hỏi đến sẽ chỉ nói mình khoác lác mà thôi, không có thứ kem bôi như mọi người đồn thổi.
DTV
Nghe Tống Thời Hạ giải thích, các cô mới biết trong chuyện này có nhiều khúc mắc như thế.
Cô ả Cát Tình kia lòng dạ hẹp hòi, không có được nên muốn hủy hoại hết, tưởng mình bắt được nhược điểm của Tống Thời Hạ nên mới sinh chuyện.
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Lấy được học bổng, việc *****ên cô làm là rủ các bạn cùng phòng đi ăn một bữa.Mấy cô gái trong ký túc đều nhận được học bổng hỗ trợ nhưng có khác nhau về số tiền căn cứ vào điều kiện gia đình từng sinh viên.Quanh trường cũng có mấy tiệm ăn nho nhỏ, có hai cửa hàng chuyên món cay Tứ Xuyên, hương vị khá ngon, giá cả chỉ đắt hơn trong căn tin một chút.Vào học kỳ mới, cả phòng ít có dịp gặp mặt, chỉ buổi chiều nào có tiết, Tống Thời Hạ mới về phòng nghỉ trưa, nhưng có điều này khiến cô cảm thấy mình không đánh giá lầm người.Một lần về ký túc xá nghỉ, Tống Thời Hạ phát hiện chăn đệm của mình có ai đó đụng vào, sờ lên không thấy có cảm giác ẩm lạnh do lâu ngày chưa sử dụng.Thì ra ngày nào có nắng, bạn cùng phòng sẽ lại mang chăn của cô ra phơi giúp, cho nên chăn đệm mới thơm tho dễ chịu như thế.Mấy cô gái phơi chăn cho cô, còn chu đáo trải lại giường đệm, từ chi tiết nhỏ đó có thể thấy được nhân phẩm rất tốt.Đinh Giai Giai vừa ngồi xuống liền túm tay Tống Thời Hạ xin lỗi rối rít.“Tại chúng tôi hay khoe khoang quá đấy mà, phòng bên hỏi chúng tôi sao đi học quân sự về mà không bị cháy nắng, chúng tôi mới khoe mình có kem bôi ngừa nắng, vậy nên mới suýt thì hại cậu.”Tống Thời Hạ cười cười:“Không sao mà, thực ra cũng không hoàn toàn vì các cậu đâu, các cậu chỉ không phòng bị nên bị kẻ tiểu nhân lợi dụng thôi. Trước tôi đã có chuẩn bị đầy đủ rồi nên dù bị tố giác cũng không sao cả.”Trước khi vào đại học, Tống Thời Hạ đã có quen biết với nhiều giáo sư trong trường nhờ bản lĩnh ngâm rượu thuốc. Các giáo sư có tuổi rất thích rượu thuốc nhà cô, hình như viện trưởng Thẩm đã hỗ trợ đề cử với khách hàng thì phải.Có kỹ thuật ngâm rượu thuốc này, mặc dù bên trên thật sự truy tra, lấy kem bôi chống nắng do cô chế ra đi kiểm định chất lượng thì cũng sẽ không tìm ra thành phần hay dược tính có hại nào.Quan trọng nhất là, kem bôi chống nắng này không thuộc dạng dược phẩm.Tuy cũng gọi là dược mỹ phẩm nhưng hàm lượng dược liệu trong đó rất thấp, không phải dạng mỹ phẩm dưỡng da do cô mới chế tác ra.Cho nên, mặc dù học viện có nhận được đơn tố giác thì cũng chỉ hơi phiền toái chút.Kem bôi sẽ bị đưa đi kiểm tra, nhưng sẽ không ảnh hưởng gì đến cô khi kết quả đánh giá chắc chắn sẽ không liệt kem bôi vào dạng dược phẩm.Sau này nó cũng được công ty cô định vị là đồ dùng bảo vệ da.Tống Thời Hạ giải thích nguyên nhân sự tình, mấy cô nữ sinh đã áy náy suốt nửa học kỳ mới thở ra nhẹ nhõm, cảm giác tội lỗi bớt đi phần nào.Ban đầu các cô còn cho rằng chuyện đã kết thúc từ học kỳ trước, nhưng mấy hôm vừa rồi trong trường lại xôn xao có tin rằng Cát Tình tiếp tục tố giác Tống Thời Hạ, phòng giáo vụ đã vào cuộc điều tra.Sinh viên trong trường cũng bàn tán về chuyện này khá nhiều.Các cô đã thống nhất khẩu cung với nhau rằng nếu bị hỏi đến sẽ chỉ nói mình khoác lác mà thôi, không có thứ kem bôi như mọi người đồn thổi.DTVNghe Tống Thời Hạ giải thích, các cô mới biết trong chuyện này có nhiều khúc mắc như thế.Cô ả Cát Tình kia lòng dạ hẹp hòi, không có được nên muốn hủy hoại hết, tưởng mình bắt được nhược điểm của Tống Thời Hạ nên mới sinh chuyện.