Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…
Chương 699: Chương 699
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Bạch Thu Thụy chủ động nghỉ học nên không bị liên lụy.Mấy cô gái nhỏ cùng phòng với Tống Thời Hạ đã bàn tán suốt nhiều ngày về chủ đề liệu Bạch Thu Thụy có đi cửa sau bên phó hiệu trưởng Cát để thành sinh viên trường này hay không.Tống Thời Hạ và Bạch Thu Thụy từng học cùng cấp ba, cô biết trình độ của cậu ta cỡ nào, không cần nghĩ cũng biết cậu ta trong sạch hay không.Nhưng người ta đã chủ động nghỉ học, cô cũng không muốn bới chuyện này ra làm gì.Bạch Thu Thụy lấy lại tinh thần, lòng ngổn ngang trăm mối.Ai có thể ngờ, cô bạn học sinh chuyển trường thời cấp ba mà cậu ta từng xem thường giờ đây đã hóa thành chủ một công ty, người mà cậu mình và chú út nhà mình đang tìm mọi cách lấy lòng.“Chào cậu, Tống Thời Hạ.”“Chào cậu.”Tống Thời Hạ gật đầu.Cô tham dự cuộc họp này là để phụ trách mảng chuyên môn của mình, còn bàn việc làm ăn thì chị Diêu Tuyết sẽ chịu trách nhiệm.Chú út nhà họ Bạch đưa mắt nhìn hai bên, loáng thoáng nhận ra, hình như cháu mình và người bên kia có quen biết.“Cô Tống đây là bạn học của cháu tôi ạ?”Bạch Thu Thụy không muốn vấn đề tình cảm cá nhân làm ảnh hưởng tới cuộc đàm phán này, như thế cậu ta sẽ rất khó xử và mất mặt, bèn vội lướt qua vấn đề này:“Là bạn học thời cấp ba thôi ạ, bạn Tống là nữ thủ khoa của khóa bọn cháu hồi đó.” Chú út nhà họ Bạch cũng lờ mờ nhớ ra, nữ thủ khoa năm ấy hình như có liên quan gì đến nhà họ Quý.Ông ta vốn định bảo Bạch Thu Thụy hẹn cô gái trẻ này ra ngoài ăn bữa cơm, tiện thể kéo gần mối quan hệ, nhưng nếu người này có liên quan tới nhà họ Quý thì không làm như vậy được rồi.Ông ta cười cười, đi vào chuyện chính:“Duyên phận thật đúng là điều không thể lường trước được, cái này coi như cũng là một khởi đầu tốt đẹp cho sự hợp tác của hai bên chúng ta nhỉ.”Diêu Tuyết hơi nhướng mày: “Ồ, ông Bạch đây dám chắc chúng tôi sẽ chọn bên các ông để hợp tác ư?”Chú út nhà họ Bạch nhanh nhẹn liệt kê ưu thế nhà mình:“Tôi cho rằng, xí nghiệp gia tộc chúng tôi có ưu thế hơn, mặc dù mới thành lập nhưng tổ tiên chúng tôi có kinh nghiệm phong phú trong gieo trồng dược liệu.Hơn nữa, gia tộc chúng tôi có nhiều người có hiểu biết về Trung y, tôi tin rằng đây sẽ là hợp tác đôi bên cùng có lợi cho hai chúng ta.”Diêu Tuyết nghe cũng thấy hợp lý, cô ấy muốn tìm một bên cung ứng có hiểu biết sâu về dược liệu, hơn nữa, còn phải có quy mô khá lớn.Cô ấy đã từng thấy nhiều trường hợp những bên sản xuất nhỏ lẻ khống chế bên hợp tác, tăng giá tùy ý, làm việc không có kế hoạch, không có tính toán lâu dài.“Thành thật mà nói thì bên các anh cũng có điều kiện tốt đấy, ít nhất thì những điều anh vừa nói đã khiến tôi có ý định hợp tác.Nhưng công ty này không phải do một mình tôi làm chủ, chúng tôi cần thảo luận lại với nhau, muộn nhất là cuối tháng sẽ thông báo lại cho bên anh nhé.”Chú út nhà họ Bạch thoáng kinh ngạc, nhưng lại nghĩ, từ giờ đến cuối tháng cũng chỉ còn một tuần, bèn gật đầu đứng lên.DTV“Vậy chúng tôi xin chờ hồi đáp từ phía quý công ty, hi vọng chúng ta có thể hợp tác, giờ cũng đã khá muộn, chúng tôi có thể vinh hạnh mời hai quý cô đây dùng bữa tối không?”Diêu Tuyết mỉm cười: “Tối nay chúng tôi đã có hẹn, xin lỗi các vị vậy.”
Bạch Thu Thụy chủ động nghỉ học nên không bị liên lụy.
Mấy cô gái nhỏ cùng phòng với Tống Thời Hạ đã bàn tán suốt nhiều ngày về chủ đề liệu Bạch Thu Thụy có đi cửa sau bên phó hiệu trưởng Cát để thành sinh viên trường này hay không.
Tống Thời Hạ và Bạch Thu Thụy từng học cùng cấp ba, cô biết trình độ của cậu ta cỡ nào, không cần nghĩ cũng biết cậu ta trong sạch hay không.
Nhưng người ta đã chủ động nghỉ học, cô cũng không muốn bới chuyện này ra làm gì.
Bạch Thu Thụy lấy lại tinh thần, lòng ngổn ngang trăm mối.
Ai có thể ngờ, cô bạn học sinh chuyển trường thời cấp ba mà cậu ta từng xem thường giờ đây đã hóa thành chủ một công ty, người mà cậu mình và chú út nhà mình đang tìm mọi cách lấy lòng.
“Chào cậu, Tống Thời Hạ.”
“Chào cậu.”
Tống Thời Hạ gật đầu.
Cô tham dự cuộc họp này là để phụ trách mảng chuyên môn của mình, còn bàn việc làm ăn thì chị Diêu Tuyết sẽ chịu trách nhiệm.
Chú út nhà họ Bạch đưa mắt nhìn hai bên, loáng thoáng nhận ra, hình như cháu mình và người bên kia có quen biết.
“Cô Tống đây là bạn học của cháu tôi ạ?”
Bạch Thu Thụy không muốn vấn đề tình cảm cá nhân làm ảnh hưởng tới cuộc đàm phán này, như thế cậu ta sẽ rất khó xử và mất mặt, bèn vội lướt qua vấn đề này:
“Là bạn học thời cấp ba thôi ạ, bạn Tống là nữ thủ khoa của khóa bọn cháu hồi đó.”
Chú út nhà họ Bạch cũng lờ mờ nhớ ra, nữ thủ khoa năm ấy hình như có liên quan gì đến nhà họ Quý.
Ông ta vốn định bảo Bạch Thu Thụy hẹn cô gái trẻ này ra ngoài ăn bữa cơm, tiện thể kéo gần mối quan hệ, nhưng nếu người này có liên quan tới nhà họ Quý thì không làm như vậy được rồi.
Ông ta cười cười, đi vào chuyện chính:
“Duyên phận thật đúng là điều không thể lường trước được, cái này coi như cũng là một khởi đầu tốt đẹp cho sự hợp tác của hai bên chúng ta nhỉ.”
Diêu Tuyết hơi nhướng mày: “Ồ, ông Bạch đây dám chắc chúng tôi sẽ chọn bên các ông để hợp tác ư?”
Chú út nhà họ Bạch nhanh nhẹn liệt kê ưu thế nhà mình:
“Tôi cho rằng, xí nghiệp gia tộc chúng tôi có ưu thế hơn, mặc dù mới thành lập nhưng tổ tiên chúng tôi có kinh nghiệm phong phú trong gieo trồng dược liệu.
Hơn nữa, gia tộc chúng tôi có nhiều người có hiểu biết về Trung y, tôi tin rằng đây sẽ là hợp tác đôi bên cùng có lợi cho hai chúng ta.”
Diêu Tuyết nghe cũng thấy hợp lý, cô ấy muốn tìm một bên cung ứng có hiểu biết sâu về dược liệu, hơn nữa, còn phải có quy mô khá lớn.
Cô ấy đã từng thấy nhiều trường hợp những bên sản xuất nhỏ lẻ khống chế bên hợp tác, tăng giá tùy ý, làm việc không có kế hoạch, không có tính toán lâu dài.
“Thành thật mà nói thì bên các anh cũng có điều kiện tốt đấy, ít nhất thì những điều anh vừa nói đã khiến tôi có ý định hợp tác.
Nhưng công ty này không phải do một mình tôi làm chủ, chúng tôi cần thảo luận lại với nhau, muộn nhất là cuối tháng sẽ thông báo lại cho bên anh nhé.”
Chú út nhà họ Bạch thoáng kinh ngạc, nhưng lại nghĩ, từ giờ đến cuối tháng cũng chỉ còn một tuần, bèn gật đầu đứng lên.
DTV
“Vậy chúng tôi xin chờ hồi đáp từ phía quý công ty, hi vọng chúng ta có thể hợp tác, giờ cũng đã khá muộn, chúng tôi có thể vinh hạnh mời hai quý cô đây dùng bữa tối không?”
Diêu Tuyết mỉm cười: “Tối nay chúng tôi đã có hẹn, xin lỗi các vị vậy.”
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Bạch Thu Thụy chủ động nghỉ học nên không bị liên lụy.Mấy cô gái nhỏ cùng phòng với Tống Thời Hạ đã bàn tán suốt nhiều ngày về chủ đề liệu Bạch Thu Thụy có đi cửa sau bên phó hiệu trưởng Cát để thành sinh viên trường này hay không.Tống Thời Hạ và Bạch Thu Thụy từng học cùng cấp ba, cô biết trình độ của cậu ta cỡ nào, không cần nghĩ cũng biết cậu ta trong sạch hay không.Nhưng người ta đã chủ động nghỉ học, cô cũng không muốn bới chuyện này ra làm gì.Bạch Thu Thụy lấy lại tinh thần, lòng ngổn ngang trăm mối.Ai có thể ngờ, cô bạn học sinh chuyển trường thời cấp ba mà cậu ta từng xem thường giờ đây đã hóa thành chủ một công ty, người mà cậu mình và chú út nhà mình đang tìm mọi cách lấy lòng.“Chào cậu, Tống Thời Hạ.”“Chào cậu.”Tống Thời Hạ gật đầu.Cô tham dự cuộc họp này là để phụ trách mảng chuyên môn của mình, còn bàn việc làm ăn thì chị Diêu Tuyết sẽ chịu trách nhiệm.Chú út nhà họ Bạch đưa mắt nhìn hai bên, loáng thoáng nhận ra, hình như cháu mình và người bên kia có quen biết.“Cô Tống đây là bạn học của cháu tôi ạ?”Bạch Thu Thụy không muốn vấn đề tình cảm cá nhân làm ảnh hưởng tới cuộc đàm phán này, như thế cậu ta sẽ rất khó xử và mất mặt, bèn vội lướt qua vấn đề này:“Là bạn học thời cấp ba thôi ạ, bạn Tống là nữ thủ khoa của khóa bọn cháu hồi đó.” Chú út nhà họ Bạch cũng lờ mờ nhớ ra, nữ thủ khoa năm ấy hình như có liên quan gì đến nhà họ Quý.Ông ta vốn định bảo Bạch Thu Thụy hẹn cô gái trẻ này ra ngoài ăn bữa cơm, tiện thể kéo gần mối quan hệ, nhưng nếu người này có liên quan tới nhà họ Quý thì không làm như vậy được rồi.Ông ta cười cười, đi vào chuyện chính:“Duyên phận thật đúng là điều không thể lường trước được, cái này coi như cũng là một khởi đầu tốt đẹp cho sự hợp tác của hai bên chúng ta nhỉ.”Diêu Tuyết hơi nhướng mày: “Ồ, ông Bạch đây dám chắc chúng tôi sẽ chọn bên các ông để hợp tác ư?”Chú út nhà họ Bạch nhanh nhẹn liệt kê ưu thế nhà mình:“Tôi cho rằng, xí nghiệp gia tộc chúng tôi có ưu thế hơn, mặc dù mới thành lập nhưng tổ tiên chúng tôi có kinh nghiệm phong phú trong gieo trồng dược liệu.Hơn nữa, gia tộc chúng tôi có nhiều người có hiểu biết về Trung y, tôi tin rằng đây sẽ là hợp tác đôi bên cùng có lợi cho hai chúng ta.”Diêu Tuyết nghe cũng thấy hợp lý, cô ấy muốn tìm một bên cung ứng có hiểu biết sâu về dược liệu, hơn nữa, còn phải có quy mô khá lớn.Cô ấy đã từng thấy nhiều trường hợp những bên sản xuất nhỏ lẻ khống chế bên hợp tác, tăng giá tùy ý, làm việc không có kế hoạch, không có tính toán lâu dài.“Thành thật mà nói thì bên các anh cũng có điều kiện tốt đấy, ít nhất thì những điều anh vừa nói đã khiến tôi có ý định hợp tác.Nhưng công ty này không phải do một mình tôi làm chủ, chúng tôi cần thảo luận lại với nhau, muộn nhất là cuối tháng sẽ thông báo lại cho bên anh nhé.”Chú út nhà họ Bạch thoáng kinh ngạc, nhưng lại nghĩ, từ giờ đến cuối tháng cũng chỉ còn một tuần, bèn gật đầu đứng lên.DTV“Vậy chúng tôi xin chờ hồi đáp từ phía quý công ty, hi vọng chúng ta có thể hợp tác, giờ cũng đã khá muộn, chúng tôi có thể vinh hạnh mời hai quý cô đây dùng bữa tối không?”Diêu Tuyết mỉm cười: “Tối nay chúng tôi đã có hẹn, xin lỗi các vị vậy.”