Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần…

Chương 740: Chương 740

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Hôm nay Hồ Du và chồng là Chu Diệp xách quà tới cảm ơn.“Tết nhất bận quá, mãi hôm nay mới có ngày nghỉ, anh chị tới chơi.”Tống Thời Hạ vội nhận quà.“Chị Du, chúng ta gặp nhau ở trường suốt mà, cần gì phải khách sáo với em thế.”Hồ Du cười cười thật hiền hòa.“Năm trước nhà em tặng quà tết qua, nhà chị lại về bên kia nên không gặp, nay tranh thủ ngày nghỉ nên qua tán gẫu chút ấy mà.”Tống Thời Hạ chỉ mới gặp Chu Diệp hai lần.Tuy diện mạo người này bình dị gần gũi nhưng cảm giác tiếp xúc với người quyền cao chức trọng sẽ luôn khiến mình thấp thỏm lo âu, không dám lơ là thoải mái.“Đồng chí Tống tuổi trẻ tài cao, còn đang đi học đã thành lập công ty, kim ngạch thuế nộp về kho bạc năm trước khiến đám chúng tôi giật cả mình.”Hai bên thay phiên khen ngợi tâng bốc nhau một hồi, cuối cùng mới nói đến chuyện chính.“Lần này tôi tới hỏi thăm là vì nghe nói cô muốn đầu tư thành lập một công ty khoa học kỹ thuật, tin này có đúng không?”Tống Thời Hạ không hề ngạc nhiên, đáp ngay: “Vâng, đúng là đang có ý tưởng này ạ, nhưng chưa có phương hướng cụ thể.”“Cô xem thử nếu chúng ta hợp tác thì thế nào? Đương nhiên không phải cá nhân tôi hợp tác với cô mà là kiểu chính phủ đứng ra hùn vốn với xí nghiệp, cô thấy sao?”Tống Thời Hạ nói: “Tôi đồng ý, nhưng hợp tác như thế thì quy định phân chia cổ phần sẽ như thế nào ạ?”Chu Diệp vui vẻ: “Không vội, hai nhà chúng ta ngay gần nhau, muốn gặp lúc nào cũng được mà, từ từ bàn.”Tối đó Tống Thời Hạ nghe Quý Duy Thanh nói mới biết, thì ra chính phủ không chỉ đầu tư một xí nghiệp, bấy giờ, cảm giác bất bình trong lòng mới vơi đi phần nào.“Em có thể mời anh đảm nhiệm vị trí cố vấn kỹ thuật công ty em không?”Quý Duy Thanh biết ngay cô có ý định gì.“Anh sẽ cố gắng thử xem, nhưng hợp tác được hay không thì chưa nói trước được.”Tống Thời Hạ khẳng định:“Hai ta là vợ chồng, thế nào bên trên chả tạo điều kiện, công ty với chính phủ hùn vốn cùng làm ăn thì không cần phải kiêng dè cái này.”Không phụ sự mong đợi của hai bên, sau khi xác định mỗi bên nắm 50% cổ phần, Chu Diệp liền báo tin mừng cho Tống Thời Hạ.“Lần này bên viện nghiên cứu đã quyết định chọn giáo sư Quý dẫn đầu đoàn nghiên cứu, nhưng đây chỉ là nhiệm vụ hợp tác lâm thời của giáo sư thôi, không nhường luôn cho cô đâu nhé.”Tống Thời Hạ hiểu ý, mỉm cười bảo:“Cảm ơn viện nghiên cứu đã tạo điều kiện, tôi rất vinh hạnh được làm việc cùng giáo sư Quý.”Quý Duy Thanh đã đảm bảo gia nhập, Tống Thời Hạ không hề do dự giao ngay chiếc laptop trị giá trên chục nghìn cho anh tháo ra nghiên cứu.Chỉ cần điều này có thể cung cấp giá trị tham khảo cho các hướng nghiên cứu về sau thì hoàn toàn đáng giá.Cô tin rằng, với năng lực vượt trội của Quý Duy Thanh, anh chắc chắn sẽ sớm định ra được phương hướng hiệu quả nhất.…Tống Thời Hạ đang sửa luận văn tốt nghiệp ngành Dược học thì Lưu Chiêu Đệ tới tìm.Nghe cô ấy nói xong, Tống Thời Hạ ngạc nhiên đến đánh rơi cây bút: “Cậu nói gì? Muốn tới công ty chúng tôi làm thư ký chính thức?” 

Hôm nay Hồ Du và chồng là Chu Diệp xách quà tới cảm ơn.

“Tết nhất bận quá, mãi hôm nay mới có ngày nghỉ, anh chị tới chơi.”

Tống Thời Hạ vội nhận quà.

“Chị Du, chúng ta gặp nhau ở trường suốt mà, cần gì phải khách sáo với em thế.”

Hồ Du cười cười thật hiền hòa.

“Năm trước nhà em tặng quà tết qua, nhà chị lại về bên kia nên không gặp, nay tranh thủ ngày nghỉ nên qua tán gẫu chút ấy mà.”

Tống Thời Hạ chỉ mới gặp Chu Diệp hai lần.

Tuy diện mạo người này bình dị gần gũi nhưng cảm giác tiếp xúc với người quyền cao chức trọng sẽ luôn khiến mình thấp thỏm lo âu, không dám lơ là thoải mái.

“Đồng chí Tống tuổi trẻ tài cao, còn đang đi học đã thành lập công ty, kim ngạch thuế nộp về kho bạc năm trước khiến đám chúng tôi giật cả mình.”

Hai bên thay phiên khen ngợi tâng bốc nhau một hồi, cuối cùng mới nói đến chuyện chính.

“Lần này tôi tới hỏi thăm là vì nghe nói cô muốn đầu tư thành lập một công ty khoa học kỹ thuật, tin này có đúng không?”

Tống Thời Hạ không hề ngạc nhiên, đáp ngay: “Vâng, đúng là đang có ý tưởng này ạ, nhưng chưa có phương hướng cụ thể.”

“Cô xem thử nếu chúng ta hợp tác thì thế nào? Đương nhiên không phải cá nhân tôi hợp tác với cô mà là kiểu chính phủ đứng ra hùn vốn với xí nghiệp, cô thấy sao?”

Tống Thời Hạ nói: “Tôi đồng ý, nhưng hợp tác như thế thì quy định phân chia cổ phần sẽ như thế nào ạ?”

Chu Diệp vui vẻ: “Không vội, hai nhà chúng ta ngay gần nhau, muốn gặp lúc nào cũng được mà, từ từ bàn.”

Tối đó Tống Thời Hạ nghe Quý Duy Thanh nói mới biết, thì ra chính phủ không chỉ đầu tư một xí nghiệp, bấy giờ, cảm giác bất bình trong lòng mới vơi đi phần nào.

“Em có thể mời anh đảm nhiệm vị trí cố vấn kỹ thuật công ty em không?”

Quý Duy Thanh biết ngay cô có ý định gì.

“Anh sẽ cố gắng thử xem, nhưng hợp tác được hay không thì chưa nói trước được.”

Tống Thời Hạ khẳng định:

“Hai ta là vợ chồng, thế nào bên trên chả tạo điều kiện, công ty với chính phủ hùn vốn cùng làm ăn thì không cần phải kiêng dè cái này.”

Không phụ sự mong đợi của hai bên, sau khi xác định mỗi bên nắm 50% cổ phần, Chu Diệp liền báo tin mừng cho Tống Thời Hạ.

“Lần này bên viện nghiên cứu đã quyết định chọn giáo sư Quý dẫn đầu đoàn nghiên cứu, nhưng đây chỉ là nhiệm vụ hợp tác lâm thời của giáo sư thôi, không nhường luôn cho cô đâu nhé.”

Tống Thời Hạ hiểu ý, mỉm cười bảo:

“Cảm ơn viện nghiên cứu đã tạo điều kiện, tôi rất vinh hạnh được làm việc cùng giáo sư Quý.”

Quý Duy Thanh đã đảm bảo gia nhập, Tống Thời Hạ không hề do dự giao ngay chiếc laptop trị giá trên chục nghìn cho anh tháo ra nghiên cứu.

Chỉ cần điều này có thể cung cấp giá trị tham khảo cho các hướng nghiên cứu về sau thì hoàn toàn đáng giá.

Cô tin rằng, với năng lực vượt trội của Quý Duy Thanh, anh chắc chắn sẽ sớm định ra được phương hướng hiệu quả nhất.

Tống Thời Hạ đang sửa luận văn tốt nghiệp ngành Dược học thì Lưu Chiêu Đệ tới tìm.

Nghe cô ấy nói xong, Tống Thời Hạ ngạc nhiên đến đánh rơi cây bút: “Cậu nói gì? Muốn tới công ty chúng tôi làm thư ký chính thức?”

 

Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực PhẩmTác giả: Điềm Cao Miêu MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng. Từ khi phát hiện trên người có không gian linh tuyền, cô bèn nghỉ học đi gây dựng sự nghiệp, mở một quán trà dưỡng sinh cao cấp kiêm bán lá trà, tiếp xúc không ít nhân vật lớn. Tuy kiếm được không ít của cải, nhưng cô còn trẻ mà đã bị suy nhược thần kinh, cũng cực kỳ mê mang với tương lai. Cô cực kỳ ghét cuộc sống mà ngày đêm nào tinh thần cũng vô cùng căng thẳng, gánh nặng và áp lực đè lên đôi vai khiến cô không thở nổi. Mối quan hệ giữa người với người cẩn thận dè dặt khiến cô lao lực quá độ. Chỉ cần có thể khiến cô hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống bây giờ, cho dù có đưa cô tới kỷ Jurassic thì cô cũng đồng ý. Cô thử hồi tưởng nội dung cốt truyện mà giọng máy kia nói cho cô, nhưng chỉ nhớ được đại khái. Bối cảnh của truyện này là vào thời thập niên 80, nữ chính Trần… Hôm nay Hồ Du và chồng là Chu Diệp xách quà tới cảm ơn.“Tết nhất bận quá, mãi hôm nay mới có ngày nghỉ, anh chị tới chơi.”Tống Thời Hạ vội nhận quà.“Chị Du, chúng ta gặp nhau ở trường suốt mà, cần gì phải khách sáo với em thế.”Hồ Du cười cười thật hiền hòa.“Năm trước nhà em tặng quà tết qua, nhà chị lại về bên kia nên không gặp, nay tranh thủ ngày nghỉ nên qua tán gẫu chút ấy mà.”Tống Thời Hạ chỉ mới gặp Chu Diệp hai lần.Tuy diện mạo người này bình dị gần gũi nhưng cảm giác tiếp xúc với người quyền cao chức trọng sẽ luôn khiến mình thấp thỏm lo âu, không dám lơ là thoải mái.“Đồng chí Tống tuổi trẻ tài cao, còn đang đi học đã thành lập công ty, kim ngạch thuế nộp về kho bạc năm trước khiến đám chúng tôi giật cả mình.”Hai bên thay phiên khen ngợi tâng bốc nhau một hồi, cuối cùng mới nói đến chuyện chính.“Lần này tôi tới hỏi thăm là vì nghe nói cô muốn đầu tư thành lập một công ty khoa học kỹ thuật, tin này có đúng không?”Tống Thời Hạ không hề ngạc nhiên, đáp ngay: “Vâng, đúng là đang có ý tưởng này ạ, nhưng chưa có phương hướng cụ thể.”“Cô xem thử nếu chúng ta hợp tác thì thế nào? Đương nhiên không phải cá nhân tôi hợp tác với cô mà là kiểu chính phủ đứng ra hùn vốn với xí nghiệp, cô thấy sao?”Tống Thời Hạ nói: “Tôi đồng ý, nhưng hợp tác như thế thì quy định phân chia cổ phần sẽ như thế nào ạ?”Chu Diệp vui vẻ: “Không vội, hai nhà chúng ta ngay gần nhau, muốn gặp lúc nào cũng được mà, từ từ bàn.”Tối đó Tống Thời Hạ nghe Quý Duy Thanh nói mới biết, thì ra chính phủ không chỉ đầu tư một xí nghiệp, bấy giờ, cảm giác bất bình trong lòng mới vơi đi phần nào.“Em có thể mời anh đảm nhiệm vị trí cố vấn kỹ thuật công ty em không?”Quý Duy Thanh biết ngay cô có ý định gì.“Anh sẽ cố gắng thử xem, nhưng hợp tác được hay không thì chưa nói trước được.”Tống Thời Hạ khẳng định:“Hai ta là vợ chồng, thế nào bên trên chả tạo điều kiện, công ty với chính phủ hùn vốn cùng làm ăn thì không cần phải kiêng dè cái này.”Không phụ sự mong đợi của hai bên, sau khi xác định mỗi bên nắm 50% cổ phần, Chu Diệp liền báo tin mừng cho Tống Thời Hạ.“Lần này bên viện nghiên cứu đã quyết định chọn giáo sư Quý dẫn đầu đoàn nghiên cứu, nhưng đây chỉ là nhiệm vụ hợp tác lâm thời của giáo sư thôi, không nhường luôn cho cô đâu nhé.”Tống Thời Hạ hiểu ý, mỉm cười bảo:“Cảm ơn viện nghiên cứu đã tạo điều kiện, tôi rất vinh hạnh được làm việc cùng giáo sư Quý.”Quý Duy Thanh đã đảm bảo gia nhập, Tống Thời Hạ không hề do dự giao ngay chiếc laptop trị giá trên chục nghìn cho anh tháo ra nghiên cứu.Chỉ cần điều này có thể cung cấp giá trị tham khảo cho các hướng nghiên cứu về sau thì hoàn toàn đáng giá.Cô tin rằng, với năng lực vượt trội của Quý Duy Thanh, anh chắc chắn sẽ sớm định ra được phương hướng hiệu quả nhất.…Tống Thời Hạ đang sửa luận văn tốt nghiệp ngành Dược học thì Lưu Chiêu Đệ tới tìm.Nghe cô ấy nói xong, Tống Thời Hạ ngạc nhiên đến đánh rơi cây bút: “Cậu nói gì? Muốn tới công ty chúng tôi làm thư ký chính thức?” 

Chương 740: Chương 740