“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…
Chương 115: Chương 115
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Diệp Ninh đi đến cửa phòng bệnh, nghe thấy bên trong có tiếng nói chuyện, bàn tay nâng lên một nửa lập tức thu lại.Cửa phòng mặc dù đang đóng, nhưng cũng có thể nghe được loáng thoáng."Hôm nay tôi đi đoàn bộ họp, thủ trưởng vô cùng hài lòng với biểu hiện của lần đấu võ này, hơn nữa đối với cá nhân cậu *****̃ng khen không dứt miệng, đoán chừng không bao lâu nữa cậu sẽ được thăng chức thôi."Giọng của Giả Hạo vốn cũng không thấp, gặp phải loại chuyện tốt này càng thêm hưng phấn, đương nhiên sẽ không cố ý hạ thấp âm lượng.Ngoài cửa, Diệp Ninh nhịn không được cảm thán một tiếng, Cố Phong còn trẻ như vậy cũng đã là liên trưởng, nếu quả như thật lại thăng chức nữa thì tiền đồ không đong đếm được.Nhưng mà cho dù tiềm lực của người này có tốt thì về sau *****̃ng không có liên quan gì đến cô."Anh biết tôi không thèm để ý những thứ này, huống hồ mặc dù tỷ võ đã kết thúc, nhưng mà đại đội chúng ta vẫn nhiều ít tồn tại một vài vấn đề, nếu thật sự để cho tôi rời đi tôi *****̃ng không yên lòng."Câu trả lời của Cố Phong ngược lại nằm ngoài dự đoán của Diệp Ninh."Quân lệnh như núi, đến lúc đó cậu không thể tự quyết được. Nhưng mà đây cũng không phải là chuyện một sớm một chiều, tôi nói với cậu cũng là để cậu có chuẩn bị tâm lý trước. Chờ thương thế của cậu lành lại, đại đội vẫn phải tiếp tục huấn luyện."Lời Giả Hạo nói là sự thật, hơn nữa anh ta cũng thật lòng cảm thấy vui vẻ thay Cố Phong.Chỉ có điều hợp tác lâu như vậy phải tách ra, vẫn rất luyến tiếc.TBCCố Phong trầm mặc.Ngoài cửa phòng, Diệp Ninh chuẩn bị đi sang bên cạnh chờ đợi, Giả Hạo lại đột nhiên nhắc đến cô, khiến cô lập tức dóng thẳng lỗ tai."Trước đó quyết định kia của cậu là đúng, mấy ngày trước tôi cũng đã nói chuyện với Diệp Ninh, Diệp Ninh đúng là đã thay đổi không ít."Nghe được lời khẳng định của Giả Hạo, trên mặt Diệp Ninh hơi mỉm cười.Cố gắng những ngày qua đến cùng vẫn không uổng phí."Mặc kệ mục đích của cô ta là gì, nhưng tóm lại là có thể sinh sống thật tốt. Hiện tại cậu đang ở thời điểm quan trọng để leo lên cao, gia đình ổn định cũng là một trong số những phần quan trọng mà tổ chức sẽ quan tâm."Hô hấp của Diệp Ninh trì trệ, sắc mặt trở nên khó coi. Nếu như cô không hiểu sai thì có nghĩ là bởi vì Cố Phong muốn thăng chức cho nên hôn nhân của bọn họ phải tiếp tục duy trì?Đầu óc vang ong ong không ngừng, muốn lập tức đẩy cửa đi vào hỏi thăm rõ ràng.Tay đều đã đụng lên mép cửa rồi nhưng cứ thế mà ngừng lại.Nếu như hiện tại cô bất chấp đi vào, có được câu trả lời khẳng định, vậy thì có nghĩa không có bất kỳ đường lui nào nữa hết.Cô và Cố Phong là quân hôn, nếu như Cố Phong không đồng ý ly hôn, thì cuộc hôn nhân này tuyệt đối không thể ly hôn được.Lúc này trong phòng bệnh, Cố Phong mở miệng, cả người Diệp Ninh áp sát vào trên cửa phòng, nhưng vẫn không nghe rõ ràng.Cho nên thái độ của Cố Phong rốt cuộc là gì?Diệp Ninh ảo não vò đầu, vậy mà phần mấu chốt nhất lại không có nghe được."Cậu có thể nghĩ như vậy tôi *****̃ng yên tâm, thời gian không còn sớm, tôi cũng đi về đây."Tiếng chào tạm biệt của Giả Hạo khiến Diệp Ninh bỗng nhiên hoàn hồn, cô luống cuống tay chân lui ra ngoài mấy mét, giả bộ vừa vặn tới.Cửa phòng mở ra, Giả Hạo bước ra, vừa vặn liền thấy Diệp Ninh mang theo hộp giữ ấm đi tới."Chỉ đạo viên, lại đến thăm Cố Phong à."Diệp Ninh chào hỏi qua loa, trong lòng cũng đã loạn thành một đoàn."Đúng vậy, em dâu, cô vừa tan tầm hả?"Giả Hạo hiển nhiên cũng biết tình huống của cô, hỏi thăm."Vâng.""Làm ở đoàn văn công thấy thế nào?"Diệp Ninh lòng dạ biết rõ Giả Hạo đột nhiên quan tâm tình huống công việc của cô khẳng định vẫn là vì tiền đồ của Cố Phong."Cũng được."
Diệp Ninh đi đến cửa phòng bệnh, nghe thấy bên trong có tiếng nói chuyện, bàn tay nâng lên một nửa lập tức thu lại.
Cửa phòng mặc dù đang đóng, nhưng cũng có thể nghe được loáng thoáng.
"Hôm nay tôi đi đoàn bộ họp, thủ trưởng vô cùng hài lòng với biểu hiện của lần đấu võ này, hơn nữa đối với cá nhân cậu *****̃ng khen không dứt miệng, đoán chừng không bao lâu nữa cậu sẽ được thăng chức thôi."
Giọng của Giả Hạo vốn cũng không thấp, gặp phải loại chuyện tốt này càng thêm hưng phấn, đương nhiên sẽ không cố ý hạ thấp âm lượng.
Ngoài cửa, Diệp Ninh nhịn không được cảm thán một tiếng, Cố Phong còn trẻ như vậy cũng đã là liên trưởng, nếu quả như thật lại thăng chức nữa thì tiền đồ không đong đếm được.
Nhưng mà cho dù tiềm lực của người này có tốt thì về sau *****̃ng không có liên quan gì đến cô.
"Anh biết tôi không thèm để ý những thứ này, huống hồ mặc dù tỷ võ đã kết thúc, nhưng mà đại đội chúng ta vẫn nhiều ít tồn tại một vài vấn đề, nếu thật sự để cho tôi rời đi tôi *****̃ng không yên lòng."
Câu trả lời của Cố Phong ngược lại nằm ngoài dự đoán của Diệp Ninh.
"Quân lệnh như núi, đến lúc đó cậu không thể tự quyết được. Nhưng mà đây cũng không phải là chuyện một sớm một chiều, tôi nói với cậu cũng là để cậu có chuẩn bị tâm lý trước. Chờ thương thế của cậu lành lại, đại đội vẫn phải tiếp tục huấn luyện."
Lời Giả Hạo nói là sự thật, hơn nữa anh ta cũng thật lòng cảm thấy vui vẻ thay Cố Phong.
Chỉ có điều hợp tác lâu như vậy phải tách ra, vẫn rất luyến tiếc.
TBC
Cố Phong trầm mặc.
Ngoài cửa phòng, Diệp Ninh chuẩn bị đi sang bên cạnh chờ đợi, Giả Hạo lại đột nhiên nhắc đến cô, khiến cô lập tức dóng thẳng lỗ tai.
"Trước đó quyết định kia của cậu là đúng, mấy ngày trước tôi cũng đã nói chuyện với Diệp Ninh, Diệp Ninh đúng là đã thay đổi không ít."
Nghe được lời khẳng định của Giả Hạo, trên mặt Diệp Ninh hơi mỉm cười.
Cố gắng những ngày qua đến cùng vẫn không uổng phí.
"Mặc kệ mục đích của cô ta là gì, nhưng tóm lại là có thể sinh sống thật tốt. Hiện tại cậu đang ở thời điểm quan trọng để leo lên cao, gia đình ổn định cũng là một trong số những phần quan trọng mà tổ chức sẽ quan tâm."
Hô hấp của Diệp Ninh trì trệ, sắc mặt trở nên khó coi.
Nếu như cô không hiểu sai thì có nghĩ là bởi vì Cố Phong muốn thăng chức cho nên hôn nhân của bọn họ phải tiếp tục duy trì?
Đầu óc vang ong ong không ngừng, muốn lập tức đẩy cửa đi vào hỏi thăm rõ ràng.
Tay đều đã đụng lên mép cửa rồi nhưng cứ thế mà ngừng lại.
Nếu như hiện tại cô bất chấp đi vào, có được câu trả lời khẳng định, vậy thì có nghĩa không có bất kỳ đường lui nào nữa hết.
Cô và Cố Phong là quân hôn, nếu như Cố Phong không đồng ý ly hôn, thì cuộc hôn nhân này tuyệt đối không thể ly hôn được.
Lúc này trong phòng bệnh, Cố Phong mở miệng, cả người Diệp Ninh áp sát vào trên cửa phòng, nhưng vẫn không nghe rõ ràng.
Cho nên thái độ của Cố Phong rốt cuộc là gì?
Diệp Ninh ảo não vò đầu, vậy mà phần mấu chốt nhất lại không có nghe được.
"Cậu có thể nghĩ như vậy tôi *****̃ng yên tâm, thời gian không còn sớm, tôi cũng đi về đây."
Tiếng chào tạm biệt của Giả Hạo khiến Diệp Ninh bỗng nhiên hoàn hồn, cô luống cuống tay chân lui ra ngoài mấy mét, giả bộ vừa vặn tới.
Cửa phòng mở ra, Giả Hạo bước ra, vừa vặn liền thấy Diệp Ninh mang theo hộp giữ ấm đi tới.
"Chỉ đạo viên, lại đến thăm Cố Phong à."
Diệp Ninh chào hỏi qua loa, trong lòng cũng đã loạn thành một đoàn.
"Đúng vậy, em dâu, cô vừa tan tầm hả?"
Giả Hạo hiển nhiên cũng biết tình huống của cô, hỏi thăm.
"Vâng."
"Làm ở đoàn văn công thấy thế nào?"
Diệp Ninh lòng dạ biết rõ Giả Hạo đột nhiên quan tâm tình huống công việc của cô khẳng định vẫn là vì tiền đồ của Cố Phong.
"Cũng được."
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Diệp Ninh đi đến cửa phòng bệnh, nghe thấy bên trong có tiếng nói chuyện, bàn tay nâng lên một nửa lập tức thu lại.Cửa phòng mặc dù đang đóng, nhưng cũng có thể nghe được loáng thoáng."Hôm nay tôi đi đoàn bộ họp, thủ trưởng vô cùng hài lòng với biểu hiện của lần đấu võ này, hơn nữa đối với cá nhân cậu *****̃ng khen không dứt miệng, đoán chừng không bao lâu nữa cậu sẽ được thăng chức thôi."Giọng của Giả Hạo vốn cũng không thấp, gặp phải loại chuyện tốt này càng thêm hưng phấn, đương nhiên sẽ không cố ý hạ thấp âm lượng.Ngoài cửa, Diệp Ninh nhịn không được cảm thán một tiếng, Cố Phong còn trẻ như vậy cũng đã là liên trưởng, nếu quả như thật lại thăng chức nữa thì tiền đồ không đong đếm được.Nhưng mà cho dù tiềm lực của người này có tốt thì về sau *****̃ng không có liên quan gì đến cô."Anh biết tôi không thèm để ý những thứ này, huống hồ mặc dù tỷ võ đã kết thúc, nhưng mà đại đội chúng ta vẫn nhiều ít tồn tại một vài vấn đề, nếu thật sự để cho tôi rời đi tôi *****̃ng không yên lòng."Câu trả lời của Cố Phong ngược lại nằm ngoài dự đoán của Diệp Ninh."Quân lệnh như núi, đến lúc đó cậu không thể tự quyết được. Nhưng mà đây cũng không phải là chuyện một sớm một chiều, tôi nói với cậu cũng là để cậu có chuẩn bị tâm lý trước. Chờ thương thế của cậu lành lại, đại đội vẫn phải tiếp tục huấn luyện."Lời Giả Hạo nói là sự thật, hơn nữa anh ta cũng thật lòng cảm thấy vui vẻ thay Cố Phong.Chỉ có điều hợp tác lâu như vậy phải tách ra, vẫn rất luyến tiếc.TBCCố Phong trầm mặc.Ngoài cửa phòng, Diệp Ninh chuẩn bị đi sang bên cạnh chờ đợi, Giả Hạo lại đột nhiên nhắc đến cô, khiến cô lập tức dóng thẳng lỗ tai."Trước đó quyết định kia của cậu là đúng, mấy ngày trước tôi cũng đã nói chuyện với Diệp Ninh, Diệp Ninh đúng là đã thay đổi không ít."Nghe được lời khẳng định của Giả Hạo, trên mặt Diệp Ninh hơi mỉm cười.Cố gắng những ngày qua đến cùng vẫn không uổng phí."Mặc kệ mục đích của cô ta là gì, nhưng tóm lại là có thể sinh sống thật tốt. Hiện tại cậu đang ở thời điểm quan trọng để leo lên cao, gia đình ổn định cũng là một trong số những phần quan trọng mà tổ chức sẽ quan tâm."Hô hấp của Diệp Ninh trì trệ, sắc mặt trở nên khó coi. Nếu như cô không hiểu sai thì có nghĩ là bởi vì Cố Phong muốn thăng chức cho nên hôn nhân của bọn họ phải tiếp tục duy trì?Đầu óc vang ong ong không ngừng, muốn lập tức đẩy cửa đi vào hỏi thăm rõ ràng.Tay đều đã đụng lên mép cửa rồi nhưng cứ thế mà ngừng lại.Nếu như hiện tại cô bất chấp đi vào, có được câu trả lời khẳng định, vậy thì có nghĩa không có bất kỳ đường lui nào nữa hết.Cô và Cố Phong là quân hôn, nếu như Cố Phong không đồng ý ly hôn, thì cuộc hôn nhân này tuyệt đối không thể ly hôn được.Lúc này trong phòng bệnh, Cố Phong mở miệng, cả người Diệp Ninh áp sát vào trên cửa phòng, nhưng vẫn không nghe rõ ràng.Cho nên thái độ của Cố Phong rốt cuộc là gì?Diệp Ninh ảo não vò đầu, vậy mà phần mấu chốt nhất lại không có nghe được."Cậu có thể nghĩ như vậy tôi *****̃ng yên tâm, thời gian không còn sớm, tôi cũng đi về đây."Tiếng chào tạm biệt của Giả Hạo khiến Diệp Ninh bỗng nhiên hoàn hồn, cô luống cuống tay chân lui ra ngoài mấy mét, giả bộ vừa vặn tới.Cửa phòng mở ra, Giả Hạo bước ra, vừa vặn liền thấy Diệp Ninh mang theo hộp giữ ấm đi tới."Chỉ đạo viên, lại đến thăm Cố Phong à."Diệp Ninh chào hỏi qua loa, trong lòng cũng đã loạn thành một đoàn."Đúng vậy, em dâu, cô vừa tan tầm hả?"Giả Hạo hiển nhiên cũng biết tình huống của cô, hỏi thăm."Vâng.""Làm ở đoàn văn công thấy thế nào?"Diệp Ninh lòng dạ biết rõ Giả Hạo đột nhiên quan tâm tình huống công việc của cô khẳng định vẫn là vì tiền đồ của Cố Phong."Cũng được."