“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 197: Chương 197

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Cố Phong tìm một chiếc xe lừa chở bọn họ chậm rãi đi vào trong thôn.Chẳng qua khi bọn họ đi đến một ngã rẽ thì Diệp Ninh và anh có ý kiến khác nhau.“Tôi phải về nhà mình.”Mục đích của Diệp Ninh rất rõ ràng, lần này cô quay về là vì giải quyết chuyện của Diệp Đống.Cố Phong nhíu mày, nhìn thấy cô hoàn toàn không muốn thương lượng, suy nghĩ vài giây sau đó quyết định đi về với cô trước.Tuy rằng anh cũng rất muốn đi về thăm hỏi người nhà.“Anh không cần đi theo tôi, mấy ngày trước cha của anh vừa mới giải phẫu xong, anh nhanh chóng quay về thăm ông ấy đi.”Không ngờ Diệp Ninh lại phản đối không muốn anh đi về cùng cô.“Về trễ một hai ngày cũng không sao hết.” Cố Phong cảm thấy cho dù xuất phát từ mặt lễ phép thì anh cũng nên đi về cùng cô.Diệp Ninh nhíu mày lại nói: “Sao anh lắm chuyện thế, tôi nói ai về nhà nấy thì ai về nhà nấy đi. Nếu như anh thật sự là con rể tốt như thế thì cũng không có khả năng đến bây giờ cả hai chúng ta còn chưa động phòng đúng không?”Tình huống hiện tại của hai người bọn họ không thể tính là vợ chồng thật, cho nên cũng không cần thiết phải giả vờ có tình cảm sâu đậm gì trước mặt người nhà.Lúc nói ra những lời này, Diệp Ninh cũng không cố tình đè thấp âm lượng, cho nên người lái xe lừa ở phía trước cũng nhịn không được quay đầu liếc nhìn.Cố Phong không ngờ chuyện gì cô cũng dám nói ra ngoài như thế, ước gì có thể lấp kín miệng của cô.Nếu người phụ nữ này đã không muốn nhận lấy lòng tốt của anh, vậy anh cũng không cần thiết phải làm thế nữa.“Được rồi, vậy chờ vài ngày nữa tôi lại đến thăm cha mẹ vợ.”Nói xong anh cầm hành lý của mình xuống xe lựa, đi về hướng ngược lại với hướng thôn Đại Liễu Thụ.Xe lừa lại chậm rãi di chuyển, ông bác lái xe nhịn không được mở miệng.“Con gái, đó là chồng của con hả?”  Diệp Ninh ngẩn người đáp: “Đúng vậy.”Cô phản đối không muốn cho Cố Phong về nhà cùng cô như thế thứ nhất là bởi vì cô không muốn để Cố Phong nhúng tay vào chuyện trong nhà mình, thứ hai là cô còn phải cẩn thận ứng phó với cha mẹ, nếu thêm Cố Phong, làm không tốt sẽ thật sự bị bọn họ nghi ngờ mất.“Tục ngữ có một câu rất hay, nữ truy nam chỉ cách một tầng vải mỏng, tính cách của con thế này, không giữ chân đàn ông được đâu.”TBCBác lái xe nói một câu làm Diệp Ninh miễn cưỡng thu hồi suy nghĩ lại.“Con gái à, chồng của con đẹp trai gọn gàng như thế, điều kiện của con đúng là hơi thua kém một chút, nhưng mà con cũng đừng nhụt chí. Bác đây là người từng trải, có thể cho con một chút lời khuyên, con gái thì phải biết yếu thế, mỗi ngày nấu đồ ăn ngon, nói ngọt hầu hạ, chờ lâu rồi chồng con cũng sẽ không kháng cự nữa, chuyện đó cũng sẽ thành thôi.”Bác trai lái xe nghiêm túc truyền thụ kinh nghiệm cho Diệp Ninh.Đầu Diệp Ninh lập tức có ba sọc đen chảy xuống.Cô phải lẩn quẩn trong lòng đến cỡ nào mới phải nấu đồ ăn ngon, nói ngọt hầu hạ một thằng đàn ông chứ?Bác trai lái xe lừa vừa đi vừa nói, Diệp Ninh chỉ đáp cho có lệ.Chờ đến khi nhìn thấy cây liễu của thôn Đại Liễu Thụ rồi, một chút cảm giác quen thuộc từ dưới đáy lòng cô hiện lên.Toàn bộ ký ức thuộc về nơi này đều ùa đến.Giờ phút này, cuối cùng cô mới trở thành Diệp Ninh chân chính.“Ui cha! Đây là ai thế? Diệp Ninh?”Quả phụ Vương Nhị ngồi ở cửa thôn nhìn thoáng qua đã thấy cô, nhưng mà ngay từ đầu lại không dám nhận.Diệp Ninh không chỉ gầy đi không ít, thay đổi lớn nhất lại là khí chất từ trong ra ngoài.“Chị dâu, là tôi.” Diệp Ninh trả lời.Quả phụ Vương Nhị từ ghế gấp đứng bật lên, mặt lộ ra vẻ hoảng sợ và giật mình.“Thật đúng là Diệp Ninh à! Mọi người mau ra đây, Diệp Ninh về rồi nè!”Xác định thân phận của Diệp Ninh, cô ta lập tức gân cổ lên kêu to. 

Cố Phong tìm một chiếc xe lừa chở bọn họ chậm rãi đi vào trong thôn.

Chẳng qua khi bọn họ đi đến một ngã rẽ thì Diệp Ninh và anh có ý kiến khác nhau.

“Tôi phải về nhà mình.”

Mục đích của Diệp Ninh rất rõ ràng, lần này cô quay về là vì giải quyết chuyện của Diệp Đống.

Cố Phong nhíu mày, nhìn thấy cô hoàn toàn không muốn thương lượng, suy nghĩ vài giây sau đó quyết định đi về với cô trước.

Tuy rằng anh cũng rất muốn đi về thăm hỏi người nhà.

“Anh không cần đi theo tôi, mấy ngày trước cha của anh vừa mới giải phẫu xong, anh nhanh chóng quay về thăm ông ấy đi.”

Không ngờ Diệp Ninh lại phản đối không muốn anh đi về cùng cô.

“Về trễ một hai ngày cũng không sao hết.” Cố Phong cảm thấy cho dù xuất phát từ mặt lễ phép thì anh cũng nên đi về cùng cô.

Diệp Ninh nhíu mày lại nói: “Sao anh lắm chuyện thế, tôi nói ai về nhà nấy thì ai về nhà nấy đi. Nếu như anh thật sự là con rể tốt như thế thì cũng không có khả năng đến bây giờ cả hai chúng ta còn chưa động phòng đúng không?”

Tình huống hiện tại của hai người bọn họ không thể tính là vợ chồng thật, cho nên cũng không cần thiết phải giả vờ có tình cảm sâu đậm gì trước mặt người nhà.

Lúc nói ra những lời này, Diệp Ninh cũng không cố tình đè thấp âm lượng, cho nên người lái xe lừa ở phía trước cũng nhịn không được quay đầu liếc nhìn.

Cố Phong không ngờ chuyện gì cô cũng dám nói ra ngoài như thế, ước gì có thể lấp kín miệng của cô.

Nếu người phụ nữ này đã không muốn nhận lấy lòng tốt của anh, vậy anh cũng không cần thiết phải làm thế nữa.

“Được rồi, vậy chờ vài ngày nữa tôi lại đến thăm cha mẹ vợ.”

Nói xong anh cầm hành lý của mình xuống xe lựa, đi về hướng ngược lại với hướng thôn Đại Liễu Thụ.

Xe lừa lại chậm rãi di chuyển, ông bác lái xe nhịn không được mở miệng.

“Con gái, đó là chồng của con hả?”

 

 

Diệp Ninh ngẩn người đáp: “Đúng vậy.”

Cô phản đối không muốn cho Cố Phong về nhà cùng cô như thế thứ nhất là bởi vì cô không muốn để Cố Phong nhúng tay vào chuyện trong nhà mình, thứ hai là cô còn phải cẩn thận ứng phó với cha mẹ, nếu thêm Cố Phong, làm không tốt sẽ thật sự bị bọn họ nghi ngờ mất.

“Tục ngữ có một câu rất hay, nữ truy nam chỉ cách một tầng vải mỏng, tính cách của con thế này, không giữ chân đàn ông được đâu.”

TBC

Bác lái xe nói một câu làm Diệp Ninh miễn cưỡng thu hồi suy nghĩ lại.

“Con gái à, chồng của con đẹp trai gọn gàng như thế, điều kiện của con đúng là hơi thua kém một chút, nhưng mà con cũng đừng nhụt chí. Bác đây là người từng trải, có thể cho con một chút lời khuyên, con gái thì phải biết yếu thế, mỗi ngày nấu đồ ăn ngon, nói ngọt hầu hạ, chờ lâu rồi chồng con cũng sẽ không kháng cự nữa, chuyện đó cũng sẽ thành thôi.”

Bác trai lái xe nghiêm túc truyền thụ kinh nghiệm cho Diệp Ninh.

Đầu Diệp Ninh lập tức có ba sọc đen chảy xuống.

Cô phải lẩn quẩn trong lòng đến cỡ nào mới phải nấu đồ ăn ngon, nói ngọt hầu hạ một thằng đàn ông chứ?

Bác trai lái xe lừa vừa đi vừa nói, Diệp Ninh chỉ đáp cho có lệ.

Chờ đến khi nhìn thấy cây liễu của thôn Đại Liễu Thụ rồi, một chút cảm giác quen thuộc từ dưới đáy lòng cô hiện lên.

Toàn bộ ký ức thuộc về nơi này đều ùa đến.

Giờ phút này, cuối cùng cô mới trở thành Diệp Ninh chân chính.

“Ui cha! Đây là ai thế? Diệp Ninh?”

Quả phụ Vương Nhị ngồi ở cửa thôn nhìn thoáng qua đã thấy cô, nhưng mà ngay từ đầu lại không dám nhận.

Diệp Ninh không chỉ gầy đi không ít, thay đổi lớn nhất lại là khí chất từ trong ra ngoài.

“Chị dâu, là tôi.” Diệp Ninh trả lời.

Quả phụ Vương Nhị từ ghế gấp đứng bật lên, mặt lộ ra vẻ hoảng sợ và giật mình.

“Thật đúng là Diệp Ninh à! Mọi người mau ra đây, Diệp Ninh về rồi nè!”

Xác định thân phận của Diệp Ninh, cô ta lập tức gân cổ lên kêu to.

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Cố Phong tìm một chiếc xe lừa chở bọn họ chậm rãi đi vào trong thôn.Chẳng qua khi bọn họ đi đến một ngã rẽ thì Diệp Ninh và anh có ý kiến khác nhau.“Tôi phải về nhà mình.”Mục đích của Diệp Ninh rất rõ ràng, lần này cô quay về là vì giải quyết chuyện của Diệp Đống.Cố Phong nhíu mày, nhìn thấy cô hoàn toàn không muốn thương lượng, suy nghĩ vài giây sau đó quyết định đi về với cô trước.Tuy rằng anh cũng rất muốn đi về thăm hỏi người nhà.“Anh không cần đi theo tôi, mấy ngày trước cha của anh vừa mới giải phẫu xong, anh nhanh chóng quay về thăm ông ấy đi.”Không ngờ Diệp Ninh lại phản đối không muốn anh đi về cùng cô.“Về trễ một hai ngày cũng không sao hết.” Cố Phong cảm thấy cho dù xuất phát từ mặt lễ phép thì anh cũng nên đi về cùng cô.Diệp Ninh nhíu mày lại nói: “Sao anh lắm chuyện thế, tôi nói ai về nhà nấy thì ai về nhà nấy đi. Nếu như anh thật sự là con rể tốt như thế thì cũng không có khả năng đến bây giờ cả hai chúng ta còn chưa động phòng đúng không?”Tình huống hiện tại của hai người bọn họ không thể tính là vợ chồng thật, cho nên cũng không cần thiết phải giả vờ có tình cảm sâu đậm gì trước mặt người nhà.Lúc nói ra những lời này, Diệp Ninh cũng không cố tình đè thấp âm lượng, cho nên người lái xe lừa ở phía trước cũng nhịn không được quay đầu liếc nhìn.Cố Phong không ngờ chuyện gì cô cũng dám nói ra ngoài như thế, ước gì có thể lấp kín miệng của cô.Nếu người phụ nữ này đã không muốn nhận lấy lòng tốt của anh, vậy anh cũng không cần thiết phải làm thế nữa.“Được rồi, vậy chờ vài ngày nữa tôi lại đến thăm cha mẹ vợ.”Nói xong anh cầm hành lý của mình xuống xe lựa, đi về hướng ngược lại với hướng thôn Đại Liễu Thụ.Xe lừa lại chậm rãi di chuyển, ông bác lái xe nhịn không được mở miệng.“Con gái, đó là chồng của con hả?”  Diệp Ninh ngẩn người đáp: “Đúng vậy.”Cô phản đối không muốn cho Cố Phong về nhà cùng cô như thế thứ nhất là bởi vì cô không muốn để Cố Phong nhúng tay vào chuyện trong nhà mình, thứ hai là cô còn phải cẩn thận ứng phó với cha mẹ, nếu thêm Cố Phong, làm không tốt sẽ thật sự bị bọn họ nghi ngờ mất.“Tục ngữ có một câu rất hay, nữ truy nam chỉ cách một tầng vải mỏng, tính cách của con thế này, không giữ chân đàn ông được đâu.”TBCBác lái xe nói một câu làm Diệp Ninh miễn cưỡng thu hồi suy nghĩ lại.“Con gái à, chồng của con đẹp trai gọn gàng như thế, điều kiện của con đúng là hơi thua kém một chút, nhưng mà con cũng đừng nhụt chí. Bác đây là người từng trải, có thể cho con một chút lời khuyên, con gái thì phải biết yếu thế, mỗi ngày nấu đồ ăn ngon, nói ngọt hầu hạ, chờ lâu rồi chồng con cũng sẽ không kháng cự nữa, chuyện đó cũng sẽ thành thôi.”Bác trai lái xe nghiêm túc truyền thụ kinh nghiệm cho Diệp Ninh.Đầu Diệp Ninh lập tức có ba sọc đen chảy xuống.Cô phải lẩn quẩn trong lòng đến cỡ nào mới phải nấu đồ ăn ngon, nói ngọt hầu hạ một thằng đàn ông chứ?Bác trai lái xe lừa vừa đi vừa nói, Diệp Ninh chỉ đáp cho có lệ.Chờ đến khi nhìn thấy cây liễu của thôn Đại Liễu Thụ rồi, một chút cảm giác quen thuộc từ dưới đáy lòng cô hiện lên.Toàn bộ ký ức thuộc về nơi này đều ùa đến.Giờ phút này, cuối cùng cô mới trở thành Diệp Ninh chân chính.“Ui cha! Đây là ai thế? Diệp Ninh?”Quả phụ Vương Nhị ngồi ở cửa thôn nhìn thoáng qua đã thấy cô, nhưng mà ngay từ đầu lại không dám nhận.Diệp Ninh không chỉ gầy đi không ít, thay đổi lớn nhất lại là khí chất từ trong ra ngoài.“Chị dâu, là tôi.” Diệp Ninh trả lời.Quả phụ Vương Nhị từ ghế gấp đứng bật lên, mặt lộ ra vẻ hoảng sợ và giật mình.“Thật đúng là Diệp Ninh à! Mọi người mau ra đây, Diệp Ninh về rồi nè!”Xác định thân phận của Diệp Ninh, cô ta lập tức gân cổ lên kêu to. 

Chương 197: Chương 197