“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…
Chương 214: Chương 214
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Diệp Ninh lại không thèm để ý nói: “Loại người như gã ta sẽ không thiếu kẻ thù.”Với lại cho dù đoán được thì lại có thể làm gì chứ? Gã ta có chứng cứ sao?Lúc Này thì Diệp Đống yên tâm rồi, thậm chí có chút hối hận lúc nãy đánh chưa đủ ác.“Về nhà thôi.” Diệp Ninh vươn vai.Lúc bọn họ đi ra ngoài không làm cho cha mẹ biết, giải quyết xong xuôi chuyện này rồi đương nhiên cũng phải về nhà sớm.Diệp Đống nhìn đường phố trống trải ở xung quanh, cũng cảm thấy không thể ở lại đây quá lâu, lỡ như bị Lý Bưu đuổi theo thì sẽ phiền to.Hai chị em, hai bóng dáng một gầy một béo nhanh chóng biến mất trong bóng đêm.Tiếng gà gáy trong trẻo vang lên, trời đã sáng.Diệp Ninh dùng dây thừng làm một sợi dây nhảy giản dị, chờ Diệp Quốc Sinh, Triệu Thu Phân thức dậy thì cô đã ở trong sân nhảy dây đến chảy mồ hôi đầy đầu rồi.“Con gái, sao con dậy sớm thế?”Trước kia khi Diệp Ninh ở nhà, mỗi ngày đều ngủ đến lúc mặt trời lên cao, kêu mấy lần mới chịu dậy, cho nên Triệu Thu Phân nhìn thấy cô ở trong sân tập thể dục mới kinh ngạc đến thế.“Mẹ, con đang tập thể dục.”Diệp Ninh thở hổn hển dừng lại, thật ra cũng không phải cô dậy quá sớm mà là hôm nay bọn họ hiếm khi ngủ nướng một hôm.Triệu Thu Phân nhìn gương mặt hồng hào đỏ rực của con gái, mới nửa năm không gặp, cô đã đẹp lên rất nhiều.“Mẹ đi nấu cơm cho con!”Diệp Ninh nói: “Con đã nấu xong rồi.”Triệu Thu Phân ngơ ngẩn, ngơ ngác nhìn chằm chằm vào cô.Diệp Ninh thật sự đã nấu đồ ăn sáng xong rồi, tối hôm qua còn dư lại không ít đồ ăn, cô chỉ tiện tay nấu một nồi cháo thôi.“Mẹ?”“Cha Tiểu Đống à, con gái nấu đồ ăn sáng cho chúng ta kìa!” Triệu Thu Phân hoàn hồn lại, đột nhiên kích động la to với Diệp Quốc Sinh đang ở trong nhà vệ sinh.Giây tiếp theo, Diệp Quốc Sinh lập tức xách quần chạy ra.“Cái gì?”Giọng của Triệu Thu Phân thậm chí đã bắt đầu run rẩy.Diệp Quốc Sinh trừng to mắt, gương mặt đầy vẻ kinh ngạc.Phản ứng của hai người giống như Diệp Ninh không phải nấu một bữa cơm mà đã làm ra chuyện gì đó ghê gớm lắm.Diệp Ninh cũng hoàn toàn ngơ ngác.Trên bàn cơm, Diệp Quốc Sinh bưng chén cháo do Diệp Ninh nấu, nếm một miếng xong nước mắt lại chảy xuống.Triệu Thu Phân lại tâng bốc khen ngợi chén cháo do Diệp Ninh nấu lên đến tận trời.Tuy rằng Diệp Đống không phản ứng lố như hai người bọn họ, nhưng cũng bưng lên ngắm nghía một lúc lâu, sau đó bị Triệu Thu Phân ra lệnh, trực tiếp ăn một hơi ba chén.“Em nói coi, chị cũng chỉ nấu một nồi cháo thôi mà, sao cha mẹ lại có phản ứng thái quá đến thế chứ?”Ăn sáng xong, Diệp Ninh và Diệp Đống ngồi xổm ở góc rào tre, chụm đầu vào nhau thì thầm to nhỏ.Diệp Đống cảm thấy hiện tại trong bụng cậu toàn là nước, thấy Diệp Ninh thắc mắc như thế lại lại càng khó hiểu hơn.“Từ nhỏ đến lớn đến cả khúc củi chị cũng không thèm đốt, bao nhiêu năm qua đây là lần *****ên chị nấu cơm cho cha mẹ, bọn họ đương nhiên là phải có phản ứng thái quá như thế rồi. Nhưng mà ngày mai chị đừng nấu cháo nữa nha, bụng em sắp bị căng bể luôn rồi.”Khóe miệng Diệp Ninh điên cuồng run rẩy, rốt cuộc thì người trong nhà có yêu cầu với cô thấp đến cỡ nào chứ, chỉ mới nấu một bữa cơm thôi cũng đã có thể làm bọn họ cảm động đến mức này rồi.“Không nấu nữa.”Không phải cô không muốn nấu, mà là Diệp Quốc Sinh khóc suốt một bữa cơm, cô thật sự chịu không nổi cảm xúc của ông.TBC“Chị, hôm nay chúng ta đi đâu chơi đây?”Từ sau khi Diệp Ninh gả chồng, trong nhà chỉ còn lại một mình Diệp Đống, cuộc sống cũng bớt thú vị đi rất nhiều.Bây giờ khó khăn lắm cô mới về một lần, hai chị em bọn họ đương nhiên là phải cùng nhau đại triển quyền cước giống như trước kia rồi.Diệp Ninh đã tính sẵn từ trước rồi: “Vào thành, chị dẫn em đi tiêu tiền!”
Diệp Ninh lại không thèm để ý nói: “Loại người như gã ta sẽ không thiếu kẻ thù.”
Với lại cho dù đoán được thì lại có thể làm gì chứ? Gã ta có chứng cứ sao?
Lúc Này thì Diệp Đống yên tâm rồi, thậm chí có chút hối hận lúc nãy đánh chưa đủ ác.
“Về nhà thôi.” Diệp Ninh vươn vai.
Lúc bọn họ đi ra ngoài không làm cho cha mẹ biết, giải quyết xong xuôi chuyện này rồi đương nhiên cũng phải về nhà sớm.
Diệp Đống nhìn đường phố trống trải ở xung quanh, cũng cảm thấy không thể ở lại đây quá lâu, lỡ như bị Lý Bưu đuổi theo thì sẽ phiền to.
Hai chị em, hai bóng dáng một gầy một béo nhanh chóng biến mất trong bóng đêm.
Tiếng gà gáy trong trẻo vang lên, trời đã sáng.
Diệp Ninh dùng dây thừng làm một sợi dây nhảy giản dị, chờ Diệp Quốc Sinh, Triệu Thu Phân thức dậy thì cô đã ở trong sân nhảy dây đến chảy mồ hôi đầy đầu rồi.
“Con gái, sao con dậy sớm thế?”
Trước kia khi Diệp Ninh ở nhà, mỗi ngày đều ngủ đến lúc mặt trời lên cao, kêu mấy lần mới chịu dậy, cho nên Triệu Thu Phân nhìn thấy cô ở trong sân tập thể dục mới kinh ngạc đến thế.
“Mẹ, con đang tập thể dục.”
Diệp Ninh thở hổn hển dừng lại, thật ra cũng không phải cô dậy quá sớm mà là hôm nay bọn họ hiếm khi ngủ nướng một hôm.
Triệu Thu Phân nhìn gương mặt hồng hào đỏ rực của con gái, mới nửa năm không gặp, cô đã đẹp lên rất nhiều.
“Mẹ đi nấu cơm cho con!”
Diệp Ninh nói: “Con đã nấu xong rồi.”
Triệu Thu Phân ngơ ngẩn, ngơ ngác nhìn chằm chằm vào cô.
Diệp Ninh thật sự đã nấu đồ ăn sáng xong rồi, tối hôm qua còn dư lại không ít đồ ăn, cô chỉ tiện tay nấu một nồi cháo thôi.
“Mẹ?”
“Cha Tiểu Đống à, con gái nấu đồ ăn sáng cho chúng ta kìa!”
Triệu Thu Phân hoàn hồn lại, đột nhiên kích động la to với Diệp Quốc Sinh đang ở trong nhà vệ sinh.
Giây tiếp theo, Diệp Quốc Sinh lập tức xách quần chạy ra.
“Cái gì?”
Giọng của Triệu Thu Phân thậm chí đã bắt đầu run rẩy.
Diệp Quốc Sinh trừng to mắt, gương mặt đầy vẻ kinh ngạc.
Phản ứng của hai người giống như Diệp Ninh không phải nấu một bữa cơm mà đã làm ra chuyện gì đó ghê gớm lắm.
Diệp Ninh cũng hoàn toàn ngơ ngác.
Trên bàn cơm, Diệp Quốc Sinh bưng chén cháo do Diệp Ninh nấu, nếm một miếng xong nước mắt lại chảy xuống.
Triệu Thu Phân lại tâng bốc khen ngợi chén cháo do Diệp Ninh nấu lên đến tận trời.
Tuy rằng Diệp Đống không phản ứng lố như hai người bọn họ, nhưng cũng bưng lên ngắm nghía một lúc lâu, sau đó bị Triệu Thu Phân ra lệnh, trực tiếp ăn một hơi ba chén.
“Em nói coi, chị cũng chỉ nấu một nồi cháo thôi mà, sao cha mẹ lại có phản ứng thái quá đến thế chứ?”
Ăn sáng xong, Diệp Ninh và Diệp Đống ngồi xổm ở góc rào tre, chụm đầu vào nhau thì thầm to nhỏ.
Diệp Đống cảm thấy hiện tại trong bụng cậu toàn là nước, thấy Diệp Ninh thắc mắc như thế lại lại càng khó hiểu hơn.
“Từ nhỏ đến lớn đến cả khúc củi chị cũng không thèm đốt, bao nhiêu năm qua đây là lần *****ên chị nấu cơm cho cha mẹ, bọn họ đương nhiên là phải có phản ứng thái quá như thế rồi. Nhưng mà ngày mai chị đừng nấu cháo nữa nha, bụng em sắp bị căng bể luôn rồi.”
Khóe miệng Diệp Ninh điên cuồng run rẩy, rốt cuộc thì người trong nhà có yêu cầu với cô thấp đến cỡ nào chứ, chỉ mới nấu một bữa cơm thôi cũng đã có thể làm bọn họ cảm động đến mức này rồi.
“Không nấu nữa.”
Không phải cô không muốn nấu, mà là Diệp Quốc Sinh khóc suốt một bữa cơm, cô thật sự chịu không nổi cảm xúc của ông.
TBC
“Chị, hôm nay chúng ta đi đâu chơi đây?”
Từ sau khi Diệp Ninh gả chồng, trong nhà chỉ còn lại một mình Diệp Đống, cuộc sống cũng bớt thú vị đi rất nhiều.
Bây giờ khó khăn lắm cô mới về một lần, hai chị em bọn họ đương nhiên là phải cùng nhau đại triển quyền cước giống như trước kia rồi.
Diệp Ninh đã tính sẵn từ trước rồi: “Vào thành, chị dẫn em đi tiêu tiền!”
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Diệp Ninh lại không thèm để ý nói: “Loại người như gã ta sẽ không thiếu kẻ thù.”Với lại cho dù đoán được thì lại có thể làm gì chứ? Gã ta có chứng cứ sao?Lúc Này thì Diệp Đống yên tâm rồi, thậm chí có chút hối hận lúc nãy đánh chưa đủ ác.“Về nhà thôi.” Diệp Ninh vươn vai.Lúc bọn họ đi ra ngoài không làm cho cha mẹ biết, giải quyết xong xuôi chuyện này rồi đương nhiên cũng phải về nhà sớm.Diệp Đống nhìn đường phố trống trải ở xung quanh, cũng cảm thấy không thể ở lại đây quá lâu, lỡ như bị Lý Bưu đuổi theo thì sẽ phiền to.Hai chị em, hai bóng dáng một gầy một béo nhanh chóng biến mất trong bóng đêm.Tiếng gà gáy trong trẻo vang lên, trời đã sáng.Diệp Ninh dùng dây thừng làm một sợi dây nhảy giản dị, chờ Diệp Quốc Sinh, Triệu Thu Phân thức dậy thì cô đã ở trong sân nhảy dây đến chảy mồ hôi đầy đầu rồi.“Con gái, sao con dậy sớm thế?”Trước kia khi Diệp Ninh ở nhà, mỗi ngày đều ngủ đến lúc mặt trời lên cao, kêu mấy lần mới chịu dậy, cho nên Triệu Thu Phân nhìn thấy cô ở trong sân tập thể dục mới kinh ngạc đến thế.“Mẹ, con đang tập thể dục.”Diệp Ninh thở hổn hển dừng lại, thật ra cũng không phải cô dậy quá sớm mà là hôm nay bọn họ hiếm khi ngủ nướng một hôm.Triệu Thu Phân nhìn gương mặt hồng hào đỏ rực của con gái, mới nửa năm không gặp, cô đã đẹp lên rất nhiều.“Mẹ đi nấu cơm cho con!”Diệp Ninh nói: “Con đã nấu xong rồi.”Triệu Thu Phân ngơ ngẩn, ngơ ngác nhìn chằm chằm vào cô.Diệp Ninh thật sự đã nấu đồ ăn sáng xong rồi, tối hôm qua còn dư lại không ít đồ ăn, cô chỉ tiện tay nấu một nồi cháo thôi.“Mẹ?”“Cha Tiểu Đống à, con gái nấu đồ ăn sáng cho chúng ta kìa!” Triệu Thu Phân hoàn hồn lại, đột nhiên kích động la to với Diệp Quốc Sinh đang ở trong nhà vệ sinh.Giây tiếp theo, Diệp Quốc Sinh lập tức xách quần chạy ra.“Cái gì?”Giọng của Triệu Thu Phân thậm chí đã bắt đầu run rẩy.Diệp Quốc Sinh trừng to mắt, gương mặt đầy vẻ kinh ngạc.Phản ứng của hai người giống như Diệp Ninh không phải nấu một bữa cơm mà đã làm ra chuyện gì đó ghê gớm lắm.Diệp Ninh cũng hoàn toàn ngơ ngác.Trên bàn cơm, Diệp Quốc Sinh bưng chén cháo do Diệp Ninh nấu, nếm một miếng xong nước mắt lại chảy xuống.Triệu Thu Phân lại tâng bốc khen ngợi chén cháo do Diệp Ninh nấu lên đến tận trời.Tuy rằng Diệp Đống không phản ứng lố như hai người bọn họ, nhưng cũng bưng lên ngắm nghía một lúc lâu, sau đó bị Triệu Thu Phân ra lệnh, trực tiếp ăn một hơi ba chén.“Em nói coi, chị cũng chỉ nấu một nồi cháo thôi mà, sao cha mẹ lại có phản ứng thái quá đến thế chứ?”Ăn sáng xong, Diệp Ninh và Diệp Đống ngồi xổm ở góc rào tre, chụm đầu vào nhau thì thầm to nhỏ.Diệp Đống cảm thấy hiện tại trong bụng cậu toàn là nước, thấy Diệp Ninh thắc mắc như thế lại lại càng khó hiểu hơn.“Từ nhỏ đến lớn đến cả khúc củi chị cũng không thèm đốt, bao nhiêu năm qua đây là lần *****ên chị nấu cơm cho cha mẹ, bọn họ đương nhiên là phải có phản ứng thái quá như thế rồi. Nhưng mà ngày mai chị đừng nấu cháo nữa nha, bụng em sắp bị căng bể luôn rồi.”Khóe miệng Diệp Ninh điên cuồng run rẩy, rốt cuộc thì người trong nhà có yêu cầu với cô thấp đến cỡ nào chứ, chỉ mới nấu một bữa cơm thôi cũng đã có thể làm bọn họ cảm động đến mức này rồi.“Không nấu nữa.”Không phải cô không muốn nấu, mà là Diệp Quốc Sinh khóc suốt một bữa cơm, cô thật sự chịu không nổi cảm xúc của ông.TBC“Chị, hôm nay chúng ta đi đâu chơi đây?”Từ sau khi Diệp Ninh gả chồng, trong nhà chỉ còn lại một mình Diệp Đống, cuộc sống cũng bớt thú vị đi rất nhiều.Bây giờ khó khăn lắm cô mới về một lần, hai chị em bọn họ đương nhiên là phải cùng nhau đại triển quyền cước giống như trước kia rồi.Diệp Ninh đã tính sẵn từ trước rồi: “Vào thành, chị dẫn em đi tiêu tiền!”