“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 215: Chương 215

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Đây là lần *****ên Diệp Đống cảm nhận được niềm vui khi tiêu tiền.Diệp Ninh dẫn theo cậu đi vào trong cung tiêu xã trong thành, không chỉ mua mấy thứ đồ dùng sinh hoạt như củi gạo mắm muối tương dấm trà, nồi chén gáo bồn mà còn mua không ít bông và vải.Hai chị em bọn họ không thể cầm hết được, cuối cùng phải thuê một chiếc xe lừa chở về thôn.Diệp Đống ngồi ở đằng sau xe lừa, ngoại trừ sướng ra thì vẫn chỉ cảm thấy sướng.Chờ đến khi xe lừa nghênh ngang chạy vào thôn Đại Liễu Thụ, trực tiếp làm thôn dân nửa thôn đều hoảng sợ.Không phải năm mới cũng chẳng phải lễ lộc gì, không đón dâu, chẳng gả chồng, đây là lần *****ên bọn họ nhìn thấy có người lập tức đặt mua nhiều đồ như thế.“Diệp Ninh, mấy cái này đều là do cô mua về đó hả?”Vẫn là có người thiếu kiên nhẫn, chủ động tiến lên dò hỏi.“Đúng vậy.” Diệp Ninh thoải mái hào phóng trả lời.“Sao mua nhiều bông với vải thế?”Không ít người đều nhìn đăm đăm.“Trời lạnh rồi, để ba mẹ tôi may thêm vài cái áo bông, làm thêm vài cái chăn.” Diệp Ninh hình như cũng không sốt ruột, các bà con hàng xóm hỏi cái gì thì cô trả lời cái đó.Mọi người ngơ ngác nhìn nhau.Có áo bông, chăn bông nhà ai không phải là mặc ba năm lại ba năm hư lấy ra sửa lại mặc thêm ba năm chứ.Chăn bông mới đương nhiên cũng rất tốt, vừa mềm mại lại ấm áp, nhưng mà làm một cái chăn bông mới chỉ riêng tiền mua bông thôi cũng đã không ít rồi.“Vậy mấy cái nồi chén gáo bồn này thì sao?”“Đồ trong nhà đều cũ hết rồi, cho nên đổi mới hết một lượt luôn.” Những lời này Diệp Ninh nói ra tuyệt đối có chút giàu có.Vẻ mặt của các bà con chòm xóm đều có vẻ vô cùng phức tạp. Tất cả mọi người trong thôn đều biết rõ tiếng xấu của Diệp Ninh, mọi người đều cho rằng đời này của cô coi như xong, nhưng mà không ngờ cô gả cho người khác đi ra ngoài nửa năm, đột nhiên đã trở nên có tiền như thế sao?“Diệp Ninh, chuyện của Diệp Đống đã giải quyết rồi hả?”Chuyện Diệp Đống bị hai anh em Lý Lan, Lý Bưu tống tiền, người trong thôn đều đã biết.Trong lén lút mọi người đều đang đồn rằng lần này Diệp Đống lành ít dữ nhiều, nhưng mà hiện tại nhìn thấy Diệp Đống đắc ý rạng rỡ như thế, rõ ràng là đã khác hoàn toàn với mấy ngày trước.Diệp Ninh đưa ra câu trả lời khẳng định: “Đúng vậy, giải quyết hết rồi.”TBC“Giải quyết bằng cách nào thế?”Diệp Ninh cười, nói với người phụ nữ đang lộ ra vẻ mặt nhiều chuyện kia: “Thím à, trên đời này không có chuyện gì là tiền không giải quyết được hết!”Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt khiếp sợ.Cho dù bọn họ không muốn tin nhưng cũng không thể không tin, Diệp Ninh thật sự phát tài rồi.Diệp Đống nhìn mấy gương mặt hâm mộ của bà con chòm xóm, khó mà nhịn xuống không khoe khoang.“Mấy người biết chị của tôi ở bên ngoài làm cái gì không? Đàn dương cầm! Đàn một bài hát là kiếm được mười mấy đồng, một ngày chị của tôi có thể đàn cả trăm bài! Tôi không hề nói quá chút nào đâu, tiền chị tôi kiếm được trong một ngày còn nhiều hơn mấy người kiếm cả năm đó!”Tuy rằng Diệp Ninh không cản cậu lại, nhưng vẻ mặt vẫn có hơi mất khống chế.Thằng ranh này đúng là đầu to ngu ngốc, làm gì cũng không được nhưng khoác lác lại hạng nhất.Các bà con chòm xóm đều không có ai tin lời cậu nói, cho dù bọn họ chưa từng nhìn thấy dương cầm, nhưng cũng biết Diệp Ninh chắc chắn sẽ không biết đàn.Chờ đến khi Diệp Đống khoác lác đủ rồi, Diệp Ninh mới ra hiệu cho người lái xe đuổi xe lừa về nhà.Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân nhìn thấy hai chị em lại mua nhiều đồ như thế về, cũng đều sợ ngây người.Cuối cùng vẫn là phải đợi Diệp Ninh kêu gọi, mới giúp đỡ khiêng đồ xuống phụ cô.“Con có tiền cũng không thể tiêu xài phung phí như thế được. Với lại không phải con còn đang thiếu tiền đồng nghiệp sao?”Triệu Thu Phân sợ Diệp Ninh quay về sẽ không trả hết nợ được. 

Đây là lần *****ên Diệp Đống cảm nhận được niềm vui khi tiêu tiền.

Diệp Ninh dẫn theo cậu đi vào trong cung tiêu xã trong thành, không chỉ mua mấy thứ đồ dùng sinh hoạt như củi gạo mắm muối tương dấm trà, nồi chén gáo bồn mà còn mua không ít bông và vải.

Hai chị em bọn họ không thể cầm hết được, cuối cùng phải thuê một chiếc xe lừa chở về thôn.

Diệp Đống ngồi ở đằng sau xe lừa, ngoại trừ sướng ra thì vẫn chỉ cảm thấy sướng.

Chờ đến khi xe lừa nghênh ngang chạy vào thôn Đại Liễu Thụ, trực tiếp làm thôn dân nửa thôn đều hoảng sợ.

Không phải năm mới cũng chẳng phải lễ lộc gì, không đón dâu, chẳng gả chồng, đây là lần *****ên bọn họ nhìn thấy có người lập tức đặt mua nhiều đồ như thế.

“Diệp Ninh, mấy cái này đều là do cô mua về đó hả?”

Vẫn là có người thiếu kiên nhẫn, chủ động tiến lên dò hỏi.

“Đúng vậy.” Diệp Ninh thoải mái hào phóng trả lời.

“Sao mua nhiều bông với vải thế?”

Không ít người đều nhìn đăm đăm.

“Trời lạnh rồi, để ba mẹ tôi may thêm vài cái áo bông, làm thêm vài cái chăn.” Diệp Ninh hình như cũng không sốt ruột, các bà con hàng xóm hỏi cái gì thì cô trả lời cái đó.

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau.

Có áo bông, chăn bông nhà ai không phải là mặc ba năm lại ba năm hư lấy ra sửa lại mặc thêm ba năm chứ.

Chăn bông mới đương nhiên cũng rất tốt, vừa mềm mại lại ấm áp, nhưng mà làm một cái chăn bông mới chỉ riêng tiền mua bông thôi cũng đã không ít rồi.

“Vậy mấy cái nồi chén gáo bồn này thì sao?”

“Đồ trong nhà đều cũ hết rồi, cho nên đổi mới hết một lượt luôn.” Những lời này Diệp Ninh nói ra tuyệt đối có chút giàu có.

Vẻ mặt của các bà con chòm xóm đều có vẻ vô cùng phức tạp.

 

Tất cả mọi người trong thôn đều biết rõ tiếng xấu của Diệp Ninh, mọi người đều cho rằng đời này của cô coi như xong, nhưng mà không ngờ cô gả cho người khác đi ra ngoài nửa năm, đột nhiên đã trở nên có tiền như thế sao?

“Diệp Ninh, chuyện của Diệp Đống đã giải quyết rồi hả?”

Chuyện Diệp Đống bị hai anh em Lý Lan, Lý Bưu tống tiền, người trong thôn đều đã biết.

Trong lén lút mọi người đều đang đồn rằng lần này Diệp Đống lành ít dữ nhiều, nhưng mà hiện tại nhìn thấy Diệp Đống đắc ý rạng rỡ như thế, rõ ràng là đã khác hoàn toàn với mấy ngày trước.

Diệp Ninh đưa ra câu trả lời khẳng định: “Đúng vậy, giải quyết hết rồi.”

TBC

“Giải quyết bằng cách nào thế?”

Diệp Ninh cười, nói với người phụ nữ đang lộ ra vẻ mặt nhiều chuyện kia: “Thím à, trên đời này không có chuyện gì là tiền không giải quyết được hết!”

Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt khiếp sợ.

Cho dù bọn họ không muốn tin nhưng cũng không thể không tin, Diệp Ninh thật sự phát tài rồi.

Diệp Đống nhìn mấy gương mặt hâm mộ của bà con chòm xóm, khó mà nhịn xuống không khoe khoang.

“Mấy người biết chị của tôi ở bên ngoài làm cái gì không? Đàn dương cầm! Đàn một bài hát là kiếm được mười mấy đồng, một ngày chị của tôi có thể đàn cả trăm bài! Tôi không hề nói quá chút nào đâu, tiền chị tôi kiếm được trong một ngày còn nhiều hơn mấy người kiếm cả năm đó!”

Tuy rằng Diệp Ninh không cản cậu lại, nhưng vẻ mặt vẫn có hơi mất khống chế.

Thằng ranh này đúng là đầu to ngu ngốc, làm gì cũng không được nhưng khoác lác lại hạng nhất.

Các bà con chòm xóm đều không có ai tin lời cậu nói, cho dù bọn họ chưa từng nhìn thấy dương cầm, nhưng cũng biết Diệp Ninh chắc chắn sẽ không biết đàn.

Chờ đến khi Diệp Đống khoác lác đủ rồi, Diệp Ninh mới ra hiệu cho người lái xe đuổi xe lừa về nhà.

Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân nhìn thấy hai chị em lại mua nhiều đồ như thế về, cũng đều sợ ngây người.

Cuối cùng vẫn là phải đợi Diệp Ninh kêu gọi, mới giúp đỡ khiêng đồ xuống phụ cô.

“Con có tiền cũng không thể tiêu xài phung phí như thế được. Với lại không phải con còn đang thiếu tiền đồng nghiệp sao?”

Triệu Thu Phân sợ Diệp Ninh quay về sẽ không trả hết nợ được.

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Đây là lần *****ên Diệp Đống cảm nhận được niềm vui khi tiêu tiền.Diệp Ninh dẫn theo cậu đi vào trong cung tiêu xã trong thành, không chỉ mua mấy thứ đồ dùng sinh hoạt như củi gạo mắm muối tương dấm trà, nồi chén gáo bồn mà còn mua không ít bông và vải.Hai chị em bọn họ không thể cầm hết được, cuối cùng phải thuê một chiếc xe lừa chở về thôn.Diệp Đống ngồi ở đằng sau xe lừa, ngoại trừ sướng ra thì vẫn chỉ cảm thấy sướng.Chờ đến khi xe lừa nghênh ngang chạy vào thôn Đại Liễu Thụ, trực tiếp làm thôn dân nửa thôn đều hoảng sợ.Không phải năm mới cũng chẳng phải lễ lộc gì, không đón dâu, chẳng gả chồng, đây là lần *****ên bọn họ nhìn thấy có người lập tức đặt mua nhiều đồ như thế.“Diệp Ninh, mấy cái này đều là do cô mua về đó hả?”Vẫn là có người thiếu kiên nhẫn, chủ động tiến lên dò hỏi.“Đúng vậy.” Diệp Ninh thoải mái hào phóng trả lời.“Sao mua nhiều bông với vải thế?”Không ít người đều nhìn đăm đăm.“Trời lạnh rồi, để ba mẹ tôi may thêm vài cái áo bông, làm thêm vài cái chăn.” Diệp Ninh hình như cũng không sốt ruột, các bà con hàng xóm hỏi cái gì thì cô trả lời cái đó.Mọi người ngơ ngác nhìn nhau.Có áo bông, chăn bông nhà ai không phải là mặc ba năm lại ba năm hư lấy ra sửa lại mặc thêm ba năm chứ.Chăn bông mới đương nhiên cũng rất tốt, vừa mềm mại lại ấm áp, nhưng mà làm một cái chăn bông mới chỉ riêng tiền mua bông thôi cũng đã không ít rồi.“Vậy mấy cái nồi chén gáo bồn này thì sao?”“Đồ trong nhà đều cũ hết rồi, cho nên đổi mới hết một lượt luôn.” Những lời này Diệp Ninh nói ra tuyệt đối có chút giàu có.Vẻ mặt của các bà con chòm xóm đều có vẻ vô cùng phức tạp. Tất cả mọi người trong thôn đều biết rõ tiếng xấu của Diệp Ninh, mọi người đều cho rằng đời này của cô coi như xong, nhưng mà không ngờ cô gả cho người khác đi ra ngoài nửa năm, đột nhiên đã trở nên có tiền như thế sao?“Diệp Ninh, chuyện của Diệp Đống đã giải quyết rồi hả?”Chuyện Diệp Đống bị hai anh em Lý Lan, Lý Bưu tống tiền, người trong thôn đều đã biết.Trong lén lút mọi người đều đang đồn rằng lần này Diệp Đống lành ít dữ nhiều, nhưng mà hiện tại nhìn thấy Diệp Đống đắc ý rạng rỡ như thế, rõ ràng là đã khác hoàn toàn với mấy ngày trước.Diệp Ninh đưa ra câu trả lời khẳng định: “Đúng vậy, giải quyết hết rồi.”TBC“Giải quyết bằng cách nào thế?”Diệp Ninh cười, nói với người phụ nữ đang lộ ra vẻ mặt nhiều chuyện kia: “Thím à, trên đời này không có chuyện gì là tiền không giải quyết được hết!”Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt khiếp sợ.Cho dù bọn họ không muốn tin nhưng cũng không thể không tin, Diệp Ninh thật sự phát tài rồi.Diệp Đống nhìn mấy gương mặt hâm mộ của bà con chòm xóm, khó mà nhịn xuống không khoe khoang.“Mấy người biết chị của tôi ở bên ngoài làm cái gì không? Đàn dương cầm! Đàn một bài hát là kiếm được mười mấy đồng, một ngày chị của tôi có thể đàn cả trăm bài! Tôi không hề nói quá chút nào đâu, tiền chị tôi kiếm được trong một ngày còn nhiều hơn mấy người kiếm cả năm đó!”Tuy rằng Diệp Ninh không cản cậu lại, nhưng vẻ mặt vẫn có hơi mất khống chế.Thằng ranh này đúng là đầu to ngu ngốc, làm gì cũng không được nhưng khoác lác lại hạng nhất.Các bà con chòm xóm đều không có ai tin lời cậu nói, cho dù bọn họ chưa từng nhìn thấy dương cầm, nhưng cũng biết Diệp Ninh chắc chắn sẽ không biết đàn.Chờ đến khi Diệp Đống khoác lác đủ rồi, Diệp Ninh mới ra hiệu cho người lái xe đuổi xe lừa về nhà.Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân nhìn thấy hai chị em lại mua nhiều đồ như thế về, cũng đều sợ ngây người.Cuối cùng vẫn là phải đợi Diệp Ninh kêu gọi, mới giúp đỡ khiêng đồ xuống phụ cô.“Con có tiền cũng không thể tiêu xài phung phí như thế được. Với lại không phải con còn đang thiếu tiền đồng nghiệp sao?”Triệu Thu Phân sợ Diệp Ninh quay về sẽ không trả hết nợ được. 

Chương 215: Chương 215