“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…
Chương 216: Chương 216
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Diệp Ninh cho bà một viên thuốc an thần: “Mẹ, mẹ cứ yên tâm đi, con có tính toán hết rồi.”Không được nửa ngày, chuyện Diệp Ninh mua đồ đạc cho gia đình không chỉ truyền khắp toàn bộ thôn Đại Liễu Thụ mà đến cả người trong mấy thôn xung quanh cũng đều đã biết hết rồi.Thật sự là bởi vì trước kia hai chị em này quá nổi tiếng, hiện tại bọn họ chỉ cần có chút hành động gì là cũng đều có thể làm cho mọi người bàn tán xôn xao.Ôn thần Diệp Ninh của thôn Đại Liễu Thụ đã về, không chỉ giúp em trai của cô giải quyết chuyện bị tống tiền mà còn cố ý chạy khắp nơi mua sắm.Nói ngắn gọn thì là Diệp Ninh đi ra ngoài kiếm tiền, hơn nữa còn kiếm được rất nhiều tiền.Tin tức này vừa truyền ra ngoài, có chút người lập tức mất kiên nhẫn.Chiều tối, Diệp Ninh lập tức nhìn thấy bóng dáng bà Vương ở ngoài trước cửa.“Bác gái, đã lâu rồi không thấy.”Bà Vương là bà mối nổi tiếng trong thôn Đại Liễu Thụ, trước kia khi Diệp Ninh chưa gả chồng, Triệu Thu Phân từng đi tìm bà ta không ít lần.Bà Vương còn giới thiệu mười mấy người thanh niên ở thôn kế bên cho Diệp Ninh, nhưng mà cuối cùng tất cả đều không thành.Khi đó tiếng xấu của Diệp Ninh còn đang lan tràn ở bên ngoài, với lại còn cực kỳ không tự hiểu lấy, cho nên người trong sạch coi thường cô, điều kiện quá kém thì cô lại coi thường.Bà Vương nhìn thấy Diệp Ninh đã gầy đi, hai mắt phát sáng.“Diệp Ninh, nửa năm không gặp, con cũng đẹp hơn nhiều rồi đó.”Diệp Ninh trả lời: “Có lẽ là phong thủy bên ngoài hợp với con hơn.”“Còn không phải là con có phúc, gả cho một người đàn ông tốt. Tuy rằng không phải do bác giới thiệu, nhưng bác thấy con sống tốt, trong lòng cũng vui vẻ.” Bà Vương gặp ai thì nói tiếng người đó, làm người nghe xong cảm thấy cực kỳ thoải mái.Diệp Ninh chỉ cười mà không nói gì. “Nghe nói con đi ra ngoài kiếm được nhiều tiền lắm đúng không? Lần này con quay về là để giải quyết chuyện của Diệp Đống?”Bà Vương nhìn chằm chằm vào mặt Diệp Ninh, ở phương diện nhìn người, nếu bà ta nhận thứ hai thì không ai dám nhận hạng nhật.“Có kiếm được chút tiền, nhưng cũng không khoa trương như bọn họ nói.” Diệp Ninh vừa thừa nhận lại vừa khiêm tốn.Bà Vương lập tức có quyết định:” Cha mẹ con nuôi hai chị em con cũng không dễ dàng gì, con kiếm được tiền thì bọn họ cũng có thể hưởng phúc theo.”“Đúng vậy. Con cũng nghĩ như thế, con cũng chỉ có một cái nhà, một đứa em trai, chuyện nên quan tâm thì nhất định phải quan tâm.”Thái độ của Diệp Ninh cũng rất kiên quyết.Bà Vương liên tục gật đầu: “Năm nay Diệp Đống cũng lớn rồi, đến tuổi cưới vợ.”Vòng tới vòng lui, cuối cùng bà ta cũng chịu đi vào chủ đề chính, mà Diệp Ninh cũng đang chờ mấy lời này của bà ta.“Đúng là đến tuổi kiếm vợ rồi.”“Thật ra bác cũng đã âm thầm tìm kiếm giúp Diệp Đống rồi, nhưng mà danh tiếng bên ngoài của nó không được tốt lắm, mấy cô gái tốt ở thôn xung quanh đều không muốn gả đến.” Bà Vương nói nửa thật nửa giả, cuối cùng còn thở dài.Chuyện này không cần bà Vương nói, Diệp Ninh tự nhiên cũng biết.Mỗi ngày Diệp Đống chỉ biết ăn uống chơi bời, trêu gà chọc chó, quanh năm suốt tháng đến cả việc nhà nông ngoài ruộng cũng không đi làm được mấy ngày, người trong sạch làm gì có ai sẽ gả con gái cho một người không đáng tin như thế chứ.“Bác gái, tục ngữ có một câu rất hay, lãng tử quay đầu quý hơn vàng. Bác xem đến cả con cũng có thể từ quá khứ thay đổi thành như bây giờ, sau này Diệp Đống cũng có thể.”Tuy rằng Diệp Ninh nói ra những lời này thì cũng coi như có chút thiên vị, nhưng mà trải qua hai ngày nay cô tiếp xúc với Diệp Đống, phát hiện cậu nhóc này cũng không phát triển đến nông nỗi hết thuốc cứu. Tuy rằng cậu thích ăn nhậu chơi bời, nhưng lại không hãm hại lừa gạt ai, chuyện chơi gái đánh bài lại càng không hề dính vào, quan trọng nhất chính là cậu rất có hiếu với cha mẹ.TBCNgười biết hiếu thảo với cha mẹ thì sẽ biết thương vợ, chỉ cần có người có thể chậm rãi dạy dỗ là được.Bà Vương kinh ngạc nhìn Diệp Ninh, nếu không phải hiện tại chính tai bà ta nghe được, bà ta thật sự không dám tin Diệp Ninh có thể nói ra những lời như thế này.
Diệp Ninh cho bà một viên thuốc an thần: “Mẹ, mẹ cứ yên tâm đi, con có tính toán hết rồi.”
Không được nửa ngày, chuyện Diệp Ninh mua đồ đạc cho gia đình không chỉ truyền khắp toàn bộ thôn Đại Liễu Thụ mà đến cả người trong mấy thôn xung quanh cũng đều đã biết hết rồi.
Thật sự là bởi vì trước kia hai chị em này quá nổi tiếng, hiện tại bọn họ chỉ cần có chút hành động gì là cũng đều có thể làm cho mọi người bàn tán xôn xao.
Ôn thần Diệp Ninh của thôn Đại Liễu Thụ đã về, không chỉ giúp em trai của cô giải quyết chuyện bị tống tiền mà còn cố ý chạy khắp nơi mua sắm.
Nói ngắn gọn thì là Diệp Ninh đi ra ngoài kiếm tiền, hơn nữa còn kiếm được rất nhiều tiền.
Tin tức này vừa truyền ra ngoài, có chút người lập tức mất kiên nhẫn.
Chiều tối, Diệp Ninh lập tức nhìn thấy bóng dáng bà Vương ở ngoài trước cửa.
“Bác gái, đã lâu rồi không thấy.”
Bà Vương là bà mối nổi tiếng trong thôn Đại Liễu Thụ, trước kia khi Diệp Ninh chưa gả chồng, Triệu Thu Phân từng đi tìm bà ta không ít lần.
Bà Vương còn giới thiệu mười mấy người thanh niên ở thôn kế bên cho Diệp Ninh, nhưng mà cuối cùng tất cả đều không thành.
Khi đó tiếng xấu của Diệp Ninh còn đang lan tràn ở bên ngoài, với lại còn cực kỳ không tự hiểu lấy, cho nên người trong sạch coi thường cô, điều kiện quá kém thì cô lại coi thường.
Bà Vương nhìn thấy Diệp Ninh đã gầy đi, hai mắt phát sáng.
“Diệp Ninh, nửa năm không gặp, con cũng đẹp hơn nhiều rồi đó.”
Diệp Ninh trả lời: “Có lẽ là phong thủy bên ngoài hợp với con hơn.”
“Còn không phải là con có phúc, gả cho một người đàn ông tốt. Tuy rằng không phải do bác giới thiệu, nhưng bác thấy con sống tốt, trong lòng cũng vui vẻ.” Bà Vương gặp ai thì nói tiếng người đó, làm người nghe xong cảm thấy cực kỳ thoải mái.
Diệp Ninh chỉ cười mà không nói gì.
“Nghe nói con đi ra ngoài kiếm được nhiều tiền lắm đúng không? Lần này con quay về là để giải quyết chuyện của Diệp Đống?”
Bà Vương nhìn chằm chằm vào mặt Diệp Ninh, ở phương diện nhìn người, nếu bà ta nhận thứ hai thì không ai dám nhận hạng nhật.
“Có kiếm được chút tiền, nhưng cũng không khoa trương như bọn họ nói.” Diệp Ninh vừa thừa nhận lại vừa khiêm tốn.
Bà Vương lập tức có quyết định:” Cha mẹ con nuôi hai chị em con cũng không dễ dàng gì, con kiếm được tiền thì bọn họ cũng có thể hưởng phúc theo.”
“Đúng vậy. Con cũng nghĩ như thế, con cũng chỉ có một cái nhà, một đứa em trai, chuyện nên quan tâm thì nhất định phải quan tâm.”
Thái độ của Diệp Ninh cũng rất kiên quyết.
Bà Vương liên tục gật đầu: “Năm nay Diệp Đống cũng lớn rồi, đến tuổi cưới vợ.”
Vòng tới vòng lui, cuối cùng bà ta cũng chịu đi vào chủ đề chính, mà Diệp Ninh cũng đang chờ mấy lời này của bà ta.
“Đúng là đến tuổi kiếm vợ rồi.”
“Thật ra bác cũng đã âm thầm tìm kiếm giúp Diệp Đống rồi, nhưng mà danh tiếng bên ngoài của nó không được tốt lắm, mấy cô gái tốt ở thôn xung quanh đều không muốn gả đến.” Bà Vương nói nửa thật nửa giả, cuối cùng còn thở dài.
Chuyện này không cần bà Vương nói, Diệp Ninh tự nhiên cũng biết.
Mỗi ngày Diệp Đống chỉ biết ăn uống chơi bời, trêu gà chọc chó, quanh năm suốt tháng đến cả việc nhà nông ngoài ruộng cũng không đi làm được mấy ngày, người trong sạch làm gì có ai sẽ gả con gái cho một người không đáng tin như thế chứ.
“Bác gái, tục ngữ có một câu rất hay, lãng tử quay đầu quý hơn vàng. Bác xem đến cả con cũng có thể từ quá khứ thay đổi thành như bây giờ, sau này Diệp Đống cũng có thể.”
Tuy rằng Diệp Ninh nói ra những lời này thì cũng coi như có chút thiên vị, nhưng mà trải qua hai ngày nay cô tiếp xúc với Diệp Đống, phát hiện cậu nhóc này cũng không phát triển đến nông nỗi hết thuốc cứu. Tuy rằng cậu thích ăn nhậu chơi bời, nhưng lại không hãm hại lừa gạt ai, chuyện chơi gái đánh bài lại càng không hề dính vào, quan trọng nhất chính là cậu rất có hiếu với cha mẹ.
TBC
Người biết hiếu thảo với cha mẹ thì sẽ biết thương vợ, chỉ cần có người có thể chậm rãi dạy dỗ là được.
Bà Vương kinh ngạc nhìn Diệp Ninh, nếu không phải hiện tại chính tai bà ta nghe được, bà ta thật sự không dám tin Diệp Ninh có thể nói ra những lời như thế này.
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Diệp Ninh cho bà một viên thuốc an thần: “Mẹ, mẹ cứ yên tâm đi, con có tính toán hết rồi.”Không được nửa ngày, chuyện Diệp Ninh mua đồ đạc cho gia đình không chỉ truyền khắp toàn bộ thôn Đại Liễu Thụ mà đến cả người trong mấy thôn xung quanh cũng đều đã biết hết rồi.Thật sự là bởi vì trước kia hai chị em này quá nổi tiếng, hiện tại bọn họ chỉ cần có chút hành động gì là cũng đều có thể làm cho mọi người bàn tán xôn xao.Ôn thần Diệp Ninh của thôn Đại Liễu Thụ đã về, không chỉ giúp em trai của cô giải quyết chuyện bị tống tiền mà còn cố ý chạy khắp nơi mua sắm.Nói ngắn gọn thì là Diệp Ninh đi ra ngoài kiếm tiền, hơn nữa còn kiếm được rất nhiều tiền.Tin tức này vừa truyền ra ngoài, có chút người lập tức mất kiên nhẫn.Chiều tối, Diệp Ninh lập tức nhìn thấy bóng dáng bà Vương ở ngoài trước cửa.“Bác gái, đã lâu rồi không thấy.”Bà Vương là bà mối nổi tiếng trong thôn Đại Liễu Thụ, trước kia khi Diệp Ninh chưa gả chồng, Triệu Thu Phân từng đi tìm bà ta không ít lần.Bà Vương còn giới thiệu mười mấy người thanh niên ở thôn kế bên cho Diệp Ninh, nhưng mà cuối cùng tất cả đều không thành.Khi đó tiếng xấu của Diệp Ninh còn đang lan tràn ở bên ngoài, với lại còn cực kỳ không tự hiểu lấy, cho nên người trong sạch coi thường cô, điều kiện quá kém thì cô lại coi thường.Bà Vương nhìn thấy Diệp Ninh đã gầy đi, hai mắt phát sáng.“Diệp Ninh, nửa năm không gặp, con cũng đẹp hơn nhiều rồi đó.”Diệp Ninh trả lời: “Có lẽ là phong thủy bên ngoài hợp với con hơn.”“Còn không phải là con có phúc, gả cho một người đàn ông tốt. Tuy rằng không phải do bác giới thiệu, nhưng bác thấy con sống tốt, trong lòng cũng vui vẻ.” Bà Vương gặp ai thì nói tiếng người đó, làm người nghe xong cảm thấy cực kỳ thoải mái.Diệp Ninh chỉ cười mà không nói gì. “Nghe nói con đi ra ngoài kiếm được nhiều tiền lắm đúng không? Lần này con quay về là để giải quyết chuyện của Diệp Đống?”Bà Vương nhìn chằm chằm vào mặt Diệp Ninh, ở phương diện nhìn người, nếu bà ta nhận thứ hai thì không ai dám nhận hạng nhật.“Có kiếm được chút tiền, nhưng cũng không khoa trương như bọn họ nói.” Diệp Ninh vừa thừa nhận lại vừa khiêm tốn.Bà Vương lập tức có quyết định:” Cha mẹ con nuôi hai chị em con cũng không dễ dàng gì, con kiếm được tiền thì bọn họ cũng có thể hưởng phúc theo.”“Đúng vậy. Con cũng nghĩ như thế, con cũng chỉ có một cái nhà, một đứa em trai, chuyện nên quan tâm thì nhất định phải quan tâm.”Thái độ của Diệp Ninh cũng rất kiên quyết.Bà Vương liên tục gật đầu: “Năm nay Diệp Đống cũng lớn rồi, đến tuổi cưới vợ.”Vòng tới vòng lui, cuối cùng bà ta cũng chịu đi vào chủ đề chính, mà Diệp Ninh cũng đang chờ mấy lời này của bà ta.“Đúng là đến tuổi kiếm vợ rồi.”“Thật ra bác cũng đã âm thầm tìm kiếm giúp Diệp Đống rồi, nhưng mà danh tiếng bên ngoài của nó không được tốt lắm, mấy cô gái tốt ở thôn xung quanh đều không muốn gả đến.” Bà Vương nói nửa thật nửa giả, cuối cùng còn thở dài.Chuyện này không cần bà Vương nói, Diệp Ninh tự nhiên cũng biết.Mỗi ngày Diệp Đống chỉ biết ăn uống chơi bời, trêu gà chọc chó, quanh năm suốt tháng đến cả việc nhà nông ngoài ruộng cũng không đi làm được mấy ngày, người trong sạch làm gì có ai sẽ gả con gái cho một người không đáng tin như thế chứ.“Bác gái, tục ngữ có một câu rất hay, lãng tử quay đầu quý hơn vàng. Bác xem đến cả con cũng có thể từ quá khứ thay đổi thành như bây giờ, sau này Diệp Đống cũng có thể.”Tuy rằng Diệp Ninh nói ra những lời này thì cũng coi như có chút thiên vị, nhưng mà trải qua hai ngày nay cô tiếp xúc với Diệp Đống, phát hiện cậu nhóc này cũng không phát triển đến nông nỗi hết thuốc cứu. Tuy rằng cậu thích ăn nhậu chơi bời, nhưng lại không hãm hại lừa gạt ai, chuyện chơi gái đánh bài lại càng không hề dính vào, quan trọng nhất chính là cậu rất có hiếu với cha mẹ.TBCNgười biết hiếu thảo với cha mẹ thì sẽ biết thương vợ, chỉ cần có người có thể chậm rãi dạy dỗ là được.Bà Vương kinh ngạc nhìn Diệp Ninh, nếu không phải hiện tại chính tai bà ta nghe được, bà ta thật sự không dám tin Diệp Ninh có thể nói ra những lời như thế này.