“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 403: Chương 403

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… “Tôi không hiểu anh đang nói cái gì hết. Nhưng mà anh cũng đừng quá kiêu ngạo, tôi đã báo công an rồi, hiện tại công an cả thành phố đều đang truy nã các anh!” Giọng điệu Diệp Ninh rất cứng rắn cảnh cáo.“Ha ha ha! Người đẹp à, cô em ngây thơ quá rồi đó, nhưng mà tôi thích. Nếu đám công an vô dụng kia thật sự có tác dụng thì làm sao bây giờ tôi còn có thể gọi điện thoại cho cô nữa chứ?”Lưu Hạt Tử đã thể hiện rõ ràng cho cô biết cái gì gọi là không thèm sợ hãi thứ gì.Bàn tay cầm ống nghe của Diệp Ninh siết chặt lại, những người này đến cả công an cũng không sợ, rõ ràng không phải là loại lưu manh bình thường, có lẽ thân phận của bọn họ còn đáng sợ hơn những gì cô tưởng tượng rất nhiều!“Sao lại không nói gì nữa, bị anh đây dọa sợ rồi à?” Lưu Hạt Tử giống như rất hài lòng với khí thế của bản thân, hơn nữa cũng không hề sốt ruột muốn cúp máy.Diệp Ninh lại càng thêm bình tĩnh: “Rốt cuộc thì anh muốn cái gì?”“Đơn giản thôi. Chỉ cần cô thừa nhận Sở Mục chính là người cô quen là được rồi.” Lưu Hạt Tử cố ý nói như thế, gã muốn xác định Sở Mục chính là gián điệp, cũng muốn có được cô gái này.Diệp Ninh hít sâu một hơi, cô biết rõ cô càng phủ nhận thì chỉ sợ sẽ càng làm đối phương thêm nghi ngờ.“Được rồi, tôi thừa nhận, vậy bây giờ các anh đã có thể buông tha tôi chưa.”Cô trả lời vô cùng dứt khoát, dứt khoát đến mức vẻ mặt của Lưu Hạt Tử ở đầu dây bên kia hoàn toàn ***** lại.Lưu Hạt Tử rất không vui, phản ứng của cô gái này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của gã.Nếu Sở Mục thật sự có vấn đề thì sao đối phương lại thừa nhận dễ dàng như thế chứ?Nếu thái độ của cô là thế này, cho dù cuối cùng cô và Sở Mục đối chất với nhau thì đại ca cũng sẽ không tin.“Vậy cô nói cho tôi biết Sở Mục làm nghề gì, tiếp cận chúng tôi là có mục đích gì?” Diệp Ninh lại mở miệng, trong giọng nói tràn ngập vẻ mất kiên nhẫn: “Tôi đã nói là tôi nhận lầm người, là chính anh không tin, cứ nhất quyết bắt tôi phải thừa nhận. Sao tôi biết được anh ta làm nghề gì, có mục đích gì chứ!” Sắc mặt Lưu Hạt Tử vô cùng âm u, không lẽ là gã lầm rồi sao?!“Cô đừng tưởng rằng cô nói như thế thì tôi sẽ tin tưởng cô.”“Anh muốn tin hay không thì tuy! Hơn nữa tôi cảnh cáo các anh, công an sẽ bảo vệ an toàn cho tôi, nếu các anh còn dám đến quấy rầy tôi, vậy chỉ có một con đường chết!”Diệp Ninh hung dữ uy *****, nói xong lập tức chuẩn bị dập máy.“Được thôi, nếu cô vẫn không chịu nhận rằng cô quen Sở Mục, vậy bây giờ tôi lập tức g.i.ế.c tên này, cô cứ chờ nhặt xác đi ha.”Lời nói mang theo sát ý của Lưu Hạt Tử lại truyền đến lần nữa.Trong lòng Diệp Ninh căng thẳng, sắc mặt vô cùng khó coi, nhưng trong giọng nói lại không biểu hiện ra chút nào.“Anh muốn g.i.ế.c ai thì cứ g.i.ế.c đi, không liên quan gì đến tôi! Loại người khốn nạn như mấy người c.h.ế.t sạch hết mới tốt!”Cô tức giận bất bình mắng chửi, dùng súc dập ống nghe xuống thật mạnh.Khoảnh khắc điện thoại bị ngắt kết nối, trán của cô cũng toàn là mồ hôi, những lời Lưu Hạt Tử nói vẫn làm trong lòng cô không được yên tâm.Tuy rằng cô tin tưởng Cố Phong sẽ không vô dụng như thế, nhưng hiện tại cô cũng có thể khẳng định, Lưu Hạt Tử rõ ràng là đã bắt đầu nghi ngờ Cố Phong rất nhiều rồi.Cô không biết rốt cuộc Lưu Hạt Tử là ai, có thân phận và địa vị như thế nào, nhưng Cố Phong chắc chắn đang có nguy hiểm.Mà tất cả những chuyện này đều là vì sự xuất hiện của cô, có lẽ cô nên nghĩ cách để hoàn toàn đánh nát lòng nghi ngờ của Lưu Hạt Tử với Cố Phong mới được.Diệp Ninh suy nghĩ rất nhiều, ở đầu dây bên kia của điện thoại, Lưu Hạt Tử cũng bực bội đập bể bình rượu. 

“Tôi không hiểu anh đang nói cái gì hết. Nhưng mà anh cũng đừng quá kiêu ngạo, tôi đã báo công an rồi, hiện tại công an cả thành phố đều đang truy nã các anh!” Giọng điệu Diệp Ninh rất cứng rắn cảnh cáo.

“Ha ha ha! Người đẹp à, cô em ngây thơ quá rồi đó, nhưng mà tôi thích. Nếu đám công an vô dụng kia thật sự có tác dụng thì làm sao bây giờ tôi còn có thể gọi điện thoại cho cô nữa chứ?”

Lưu Hạt Tử đã thể hiện rõ ràng cho cô biết cái gì gọi là không thèm sợ hãi thứ gì.

Bàn tay cầm ống nghe của Diệp Ninh siết chặt lại, những người này đến cả công an cũng không sợ, rõ ràng không phải là loại lưu manh bình thường, có lẽ thân phận của bọn họ còn đáng sợ hơn những gì cô tưởng tượng rất nhiều!

“Sao lại không nói gì nữa, bị anh đây dọa sợ rồi à?” Lưu Hạt Tử giống như rất hài lòng với khí thế của bản thân, hơn nữa cũng không hề sốt ruột muốn cúp máy.

Diệp Ninh lại càng thêm bình tĩnh: “Rốt cuộc thì anh muốn cái gì?”

“Đơn giản thôi. Chỉ cần cô thừa nhận Sở Mục chính là người cô quen là được rồi.” Lưu Hạt Tử cố ý nói như thế, gã muốn xác định Sở Mục chính là gián điệp, cũng muốn có được cô gái này.

Diệp Ninh hít sâu một hơi, cô biết rõ cô càng phủ nhận thì chỉ sợ sẽ càng làm đối phương thêm nghi ngờ.

“Được rồi, tôi thừa nhận, vậy bây giờ các anh đã có thể buông tha tôi chưa.”

Cô trả lời vô cùng dứt khoát, dứt khoát đến mức vẻ mặt của Lưu Hạt Tử ở đầu dây bên kia hoàn toàn ***** lại.

Lưu Hạt Tử rất không vui, phản ứng của cô gái này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của gã.

Nếu Sở Mục thật sự có vấn đề thì sao đối phương lại thừa nhận dễ dàng như thế chứ?

Nếu thái độ của cô là thế này, cho dù cuối cùng cô và Sở Mục đối chất với nhau thì đại ca cũng sẽ không tin.

“Vậy cô nói cho tôi biết Sở Mục làm nghề gì, tiếp cận chúng tôi là có mục đích gì?”

 

Diệp Ninh lại mở miệng, trong giọng nói tràn ngập vẻ mất kiên nhẫn: “Tôi đã nói là tôi nhận lầm người, là chính anh không tin, cứ nhất quyết bắt tôi phải thừa nhận. Sao tôi biết được anh ta làm nghề gì, có mục đích gì chứ!”

 

Sắc mặt Lưu Hạt Tử vô cùng âm u, không lẽ là gã lầm rồi sao?!

“Cô đừng tưởng rằng cô nói như thế thì tôi sẽ tin tưởng cô.”

“Anh muốn tin hay không thì tuy! Hơn nữa tôi cảnh cáo các anh, công an sẽ bảo vệ an toàn cho tôi, nếu các anh còn dám đến quấy rầy tôi, vậy chỉ có một con đường chết!”

Diệp Ninh hung dữ uy *****, nói xong lập tức chuẩn bị dập máy.

“Được thôi, nếu cô vẫn không chịu nhận rằng cô quen Sở Mục, vậy bây giờ tôi lập tức g.i.ế.c tên này, cô cứ chờ nhặt xác đi ha.”

Lời nói mang theo sát ý của Lưu Hạt Tử lại truyền đến lần nữa.

Trong lòng Diệp Ninh căng thẳng, sắc mặt vô cùng khó coi, nhưng trong giọng nói lại không biểu hiện ra chút nào.

“Anh muốn g.i.ế.c ai thì cứ g.i.ế.c đi, không liên quan gì đến tôi! Loại người khốn nạn như mấy người c.h.ế.t sạch hết mới tốt!”

Cô tức giận bất bình mắng chửi, dùng súc dập ống nghe xuống thật mạnh.

Khoảnh khắc điện thoại bị ngắt kết nối, trán của cô cũng toàn là mồ hôi, những lời Lưu Hạt Tử nói vẫn làm trong lòng cô không được yên tâm.

Tuy rằng cô tin tưởng Cố Phong sẽ không vô dụng như thế, nhưng hiện tại cô cũng có thể khẳng định, Lưu Hạt Tử rõ ràng là đã bắt đầu nghi ngờ Cố Phong rất nhiều rồi.

Cô không biết rốt cuộc Lưu Hạt Tử là ai, có thân phận và địa vị như thế nào, nhưng Cố Phong chắc chắn đang có nguy hiểm.

Mà tất cả những chuyện này đều là vì sự xuất hiện của cô, có lẽ cô nên nghĩ cách để hoàn toàn đánh nát lòng nghi ngờ của Lưu Hạt Tử với Cố Phong mới được.

Diệp Ninh suy nghĩ rất nhiều, ở đầu dây bên kia của điện thoại, Lưu Hạt Tử cũng bực bội đập bể bình rượu.

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… “Tôi không hiểu anh đang nói cái gì hết. Nhưng mà anh cũng đừng quá kiêu ngạo, tôi đã báo công an rồi, hiện tại công an cả thành phố đều đang truy nã các anh!” Giọng điệu Diệp Ninh rất cứng rắn cảnh cáo.“Ha ha ha! Người đẹp à, cô em ngây thơ quá rồi đó, nhưng mà tôi thích. Nếu đám công an vô dụng kia thật sự có tác dụng thì làm sao bây giờ tôi còn có thể gọi điện thoại cho cô nữa chứ?”Lưu Hạt Tử đã thể hiện rõ ràng cho cô biết cái gì gọi là không thèm sợ hãi thứ gì.Bàn tay cầm ống nghe của Diệp Ninh siết chặt lại, những người này đến cả công an cũng không sợ, rõ ràng không phải là loại lưu manh bình thường, có lẽ thân phận của bọn họ còn đáng sợ hơn những gì cô tưởng tượng rất nhiều!“Sao lại không nói gì nữa, bị anh đây dọa sợ rồi à?” Lưu Hạt Tử giống như rất hài lòng với khí thế của bản thân, hơn nữa cũng không hề sốt ruột muốn cúp máy.Diệp Ninh lại càng thêm bình tĩnh: “Rốt cuộc thì anh muốn cái gì?”“Đơn giản thôi. Chỉ cần cô thừa nhận Sở Mục chính là người cô quen là được rồi.” Lưu Hạt Tử cố ý nói như thế, gã muốn xác định Sở Mục chính là gián điệp, cũng muốn có được cô gái này.Diệp Ninh hít sâu một hơi, cô biết rõ cô càng phủ nhận thì chỉ sợ sẽ càng làm đối phương thêm nghi ngờ.“Được rồi, tôi thừa nhận, vậy bây giờ các anh đã có thể buông tha tôi chưa.”Cô trả lời vô cùng dứt khoát, dứt khoát đến mức vẻ mặt của Lưu Hạt Tử ở đầu dây bên kia hoàn toàn ***** lại.Lưu Hạt Tử rất không vui, phản ứng của cô gái này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của gã.Nếu Sở Mục thật sự có vấn đề thì sao đối phương lại thừa nhận dễ dàng như thế chứ?Nếu thái độ của cô là thế này, cho dù cuối cùng cô và Sở Mục đối chất với nhau thì đại ca cũng sẽ không tin.“Vậy cô nói cho tôi biết Sở Mục làm nghề gì, tiếp cận chúng tôi là có mục đích gì?” Diệp Ninh lại mở miệng, trong giọng nói tràn ngập vẻ mất kiên nhẫn: “Tôi đã nói là tôi nhận lầm người, là chính anh không tin, cứ nhất quyết bắt tôi phải thừa nhận. Sao tôi biết được anh ta làm nghề gì, có mục đích gì chứ!” Sắc mặt Lưu Hạt Tử vô cùng âm u, không lẽ là gã lầm rồi sao?!“Cô đừng tưởng rằng cô nói như thế thì tôi sẽ tin tưởng cô.”“Anh muốn tin hay không thì tuy! Hơn nữa tôi cảnh cáo các anh, công an sẽ bảo vệ an toàn cho tôi, nếu các anh còn dám đến quấy rầy tôi, vậy chỉ có một con đường chết!”Diệp Ninh hung dữ uy *****, nói xong lập tức chuẩn bị dập máy.“Được thôi, nếu cô vẫn không chịu nhận rằng cô quen Sở Mục, vậy bây giờ tôi lập tức g.i.ế.c tên này, cô cứ chờ nhặt xác đi ha.”Lời nói mang theo sát ý của Lưu Hạt Tử lại truyền đến lần nữa.Trong lòng Diệp Ninh căng thẳng, sắc mặt vô cùng khó coi, nhưng trong giọng nói lại không biểu hiện ra chút nào.“Anh muốn g.i.ế.c ai thì cứ g.i.ế.c đi, không liên quan gì đến tôi! Loại người khốn nạn như mấy người c.h.ế.t sạch hết mới tốt!”Cô tức giận bất bình mắng chửi, dùng súc dập ống nghe xuống thật mạnh.Khoảnh khắc điện thoại bị ngắt kết nối, trán của cô cũng toàn là mồ hôi, những lời Lưu Hạt Tử nói vẫn làm trong lòng cô không được yên tâm.Tuy rằng cô tin tưởng Cố Phong sẽ không vô dụng như thế, nhưng hiện tại cô cũng có thể khẳng định, Lưu Hạt Tử rõ ràng là đã bắt đầu nghi ngờ Cố Phong rất nhiều rồi.Cô không biết rốt cuộc Lưu Hạt Tử là ai, có thân phận và địa vị như thế nào, nhưng Cố Phong chắc chắn đang có nguy hiểm.Mà tất cả những chuyện này đều là vì sự xuất hiện của cô, có lẽ cô nên nghĩ cách để hoàn toàn đánh nát lòng nghi ngờ của Lưu Hạt Tử với Cố Phong mới được.Diệp Ninh suy nghĩ rất nhiều, ở đầu dây bên kia của điện thoại, Lưu Hạt Tử cũng bực bội đập bể bình rượu. 

Chương 403: Chương 403