“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 1381: Chương 1381

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Diệp Ninh và Từ Minh Vũ nâng Chu Giai Bội đã say khướt đi đến bãi đậu xe, Vương Kim đã ở trong xe chờ sẵn.Nhìn thấy bóng dáng của Diệp Ninh, anh ấy vội vàng xuống xe, mở cửa ra.Lúc trước anh ấy từng gặp Chu Giai Bội một lần, thấy Diệp Ninh đỡ cô ấy lên xe cũng không hỏi quá nhiều.“Đội trưởng Từ, tôi đưa cô ấy về là được rồi, tối nay phiền anh quá.”Diệp Ninh cảm ơn Từ Minh Vũ.Từ Minh Vũ cười nói: “Chuyện này thì có gì mà phiền chứ, các cô mau đi về đi.”Nói xong lại nhìn theo bọn họ rời đi.“Diệp Ninh, nhà cô ta ở đâu thế?” Vương Kim vừa hỏi vừa thông qua kính chiếu hậu quan sát tình hình của Chu Giai Bội.Diệp Ninh nói địa chỉ cho anh ấy.Vương Kim đạp chân ga chạy đi.“Ọe! Chị dâu... em khó chịu quá, em muốn nôn...” Sắc mặt của Chu Giai Bội vô cùng khó coi, bịt miệng lại giống như sắp sửa nôn đến nơi.“Đừng nôn! Tôi dừng xe lại ngay!”Diệp Ninh còn chưa kịp có phản ứng thì Vương Kim đã gân cổ lên hô to, hơn nữa nhanh chóng tìm chỗ đậu xe lại.TBCDiệp Ninh cũng nhanh chóng mở cửa sổ xe xuống, để cô ấy có thể dễ chịu hơn.Tiếng thắng xe chói tai vang lên, xe dừng lại ở ven đường.Chu Giai Bội trực tiếp lao xuống xe, nôn mửa kịch liệt.“Ọe...”Diệp Ninh vỗ lưng giúp cô ấy.Hiện tại cô ấy trông có vẻ rất khó chịu.Vương Kim cũng xuống xe theo, nhìn Chu Giai Bội như thế, cực kỳ ghét bỏ.“Không biết uống rượu mà còn uống đến say khướt như thế, đúng là ngu ngốc ngây thơ thật mà.”Anh ấy có giọng nói rất to, Diệp Ninh ở bên kia cũng nghe được rõ ràng.Chu Giai Bội nôn một lúc lâu mới dừng lại được, ngồi ở ven đường thở hổn hển. Vương Kim tìm được nửa bình nước còn sót lại trong xe, đưa qua.Chu Giai Bội cũng không chê là đồ anh ấy uống dư, trực tiếp uống hết.“Chị dâu, đầu của em vẫn cảm thấy khó chịu quá à!”Diệp Ninh biết rất rõ khi uống say sẽ khó chịu đến mức nào, dịu dàng an ủi nói: “Bây giờ chúng ta đi về nhà ngay, ngủ một giấc là khỏe.”Cô ấy còn có thể nhận ra người chị dâu là cô, chứng tỏ cô ấy còn có một chút lí trí.Chu Giai Bội cố gắng cảm giác khó chịu xin lỗi: “Chị dâu, xin lỗi, phiền chị quá rồi...”Thật ra cô ấy cũng không muốn như thế.“Nếu cô biết sẽ làm phiền người khác thật thì không nên uống say mèm như thế này.” Vương Kim ở bên cạnh nói móc.Anh ấy ghét nhất là loại con gái ăn mặc hoa hòe lòe loẹt như thế này, ăn mặc quyến rũ như thế, lại còn uống say mèm, có con gái nhà đàng hoàng nào sẽ như thế này không?Chu Giai Bội cố gắng phân biệt gương mặt của Vương Kim, bị thái độ của anh ấy kích thích.Anh là ai thế? Tôi đang nói chuyện với chị dâu của tôi, anh xen lời vào làm gì?”Vương Kim tự giới thiệu: “Tôi là tài xế của Diệp Ninh, lúc nãy suýt chút nữa cô đã nôn trong xe của tôi, cô có biết hành vi của cô ghê tởm đến mức nào không?”“Ghê tởm? Anh dám nói tôi ghê tởm? Tôi, tôi, tôi say thật, nhưng mà tôi còn chưa có say đến c.h.ế.t đâu, tôi không hề nôn trong xe của anh!” Chu Giai Bội tức muốn hộc m.á.u cãi lại.Vương Kim cũng không cam lòng yếu thế: “Nếu không phải tôi dừng xe lại nhanh thì cô đã nôn trong xe rồi! Cô có giỏi thì bây giờ tự đi về đi!”“Tôi cứ không tự đi về đó, tôi thích ngồi xe của anh về!”Chu Giai Bội và Vương Kim đột nhiên cãi nhau, hơn nữa không ai chịu nhường ai.Diệp Ninh dở khóc dở cười nhìn hai người đang cãi nhau như hai đứa con nít.Chu Giai Bội thì cũng thôi, dù sao hiện tại cô ấy cũng đang say.Nhưng mà sao Vương Kim lại đi chấp nhặt với người đang say chứ?“Hai người đừng cãi nhau nữa.”Cãi nhau nửa ngày trời, cuối cùng vẫn phải đưa Chu Giai Bội về.“Vương mập, bình thường Giai Bội cũng không uống rượu, anh chịu khó một chút đi”Diệp Ninh đã nói như thế rồi, Vương Kim đương nhiên phải cố đè nén cảm xúc khó chịu đối với Chu Giai Bội xuống. 

Diệp Ninh và Từ Minh Vũ nâng Chu Giai Bội đã say khướt đi đến bãi đậu xe, Vương Kim đã ở trong xe chờ sẵn.

Nhìn thấy bóng dáng của Diệp Ninh, anh ấy vội vàng xuống xe, mở cửa ra.

Lúc trước anh ấy từng gặp Chu Giai Bội một lần, thấy Diệp Ninh đỡ cô ấy lên xe cũng không hỏi quá nhiều.

“Đội trưởng Từ, tôi đưa cô ấy về là được rồi, tối nay phiền anh quá.”

Diệp Ninh cảm ơn Từ Minh Vũ.

Từ Minh Vũ cười nói: “Chuyện này thì có gì mà phiền chứ, các cô mau đi về đi.”

Nói xong lại nhìn theo bọn họ rời đi.

“Diệp Ninh, nhà cô ta ở đâu thế?” Vương Kim vừa hỏi vừa thông qua kính chiếu hậu quan sát tình hình của Chu Giai Bội.

Diệp Ninh nói địa chỉ cho anh ấy.

Vương Kim đạp chân ga chạy đi.

“Ọe! Chị dâu... em khó chịu quá, em muốn nôn...” Sắc mặt của Chu Giai Bội vô cùng khó coi, bịt miệng lại giống như sắp sửa nôn đến nơi.

“Đừng nôn! Tôi dừng xe lại ngay!”

Diệp Ninh còn chưa kịp có phản ứng thì Vương Kim đã gân cổ lên hô to, hơn nữa nhanh chóng tìm chỗ đậu xe lại.

TBC

Diệp Ninh cũng nhanh chóng mở cửa sổ xe xuống, để cô ấy có thể dễ chịu hơn.

Tiếng thắng xe chói tai vang lên, xe dừng lại ở ven đường.

Chu Giai Bội trực tiếp lao xuống xe, nôn mửa kịch liệt.

“Ọe...”

Diệp Ninh vỗ lưng giúp cô ấy.

Hiện tại cô ấy trông có vẻ rất khó chịu.

Vương Kim cũng xuống xe theo, nhìn Chu Giai Bội như thế, cực kỳ ghét bỏ.

“Không biết uống rượu mà còn uống đến say khướt như thế, đúng là ngu ngốc ngây thơ thật mà.”

Anh ấy có giọng nói rất to, Diệp Ninh ở bên kia cũng nghe được rõ ràng.

Chu Giai Bội nôn một lúc lâu mới dừng lại được, ngồi ở ven đường thở hổn hển.

 

Vương Kim tìm được nửa bình nước còn sót lại trong xe, đưa qua.

Chu Giai Bội cũng không chê là đồ anh ấy uống dư, trực tiếp uống hết.

“Chị dâu, đầu của em vẫn cảm thấy khó chịu quá à!”

Diệp Ninh biết rất rõ khi uống say sẽ khó chịu đến mức nào, dịu dàng an ủi nói: “Bây giờ chúng ta đi về nhà ngay, ngủ một giấc là khỏe.”

Cô ấy còn có thể nhận ra người chị dâu là cô, chứng tỏ cô ấy còn có một chút lí trí.

Chu Giai Bội cố gắng cảm giác khó chịu xin lỗi: “Chị dâu, xin lỗi, phiền chị quá rồi...”

Thật ra cô ấy cũng không muốn như thế.

“Nếu cô biết sẽ làm phiền người khác thật thì không nên uống say mèm như thế này.” Vương Kim ở bên cạnh nói móc.

Anh ấy ghét nhất là loại con gái ăn mặc hoa hòe lòe loẹt như thế này, ăn mặc quyến rũ như thế, lại còn uống say mèm, có con gái nhà đàng hoàng nào sẽ như thế này không?

Chu Giai Bội cố gắng phân biệt gương mặt của Vương Kim, bị thái độ của anh ấy kích thích.

Anh là ai thế? Tôi đang nói chuyện với chị dâu của tôi, anh xen lời vào làm gì?”

Vương Kim tự giới thiệu: “Tôi là tài xế của Diệp Ninh, lúc nãy suýt chút nữa cô đã nôn trong xe của tôi, cô có biết hành vi của cô ghê tởm đến mức nào không?”

“Ghê tởm? Anh dám nói tôi ghê tởm? Tôi, tôi, tôi say thật, nhưng mà tôi còn chưa có say đến c.h.ế.t đâu, tôi không hề nôn trong xe của anh!” Chu Giai Bội tức muốn hộc m.á.u cãi lại.

Vương Kim cũng không cam lòng yếu thế: “Nếu không phải tôi dừng xe lại nhanh thì cô đã nôn trong xe rồi! Cô có giỏi thì bây giờ tự đi về đi!”

“Tôi cứ không tự đi về đó, tôi thích ngồi xe của anh về!”

Chu Giai Bội và Vương Kim đột nhiên cãi nhau, hơn nữa không ai chịu nhường ai.

Diệp Ninh dở khóc dở cười nhìn hai người đang cãi nhau như hai đứa con nít.

Chu Giai Bội thì cũng thôi, dù sao hiện tại cô ấy cũng đang say.

Nhưng mà sao Vương Kim lại đi chấp nhặt với người đang say chứ?

“Hai người đừng cãi nhau nữa.”

Cãi nhau nửa ngày trời, cuối cùng vẫn phải đưa Chu Giai Bội về.

“Vương mập, bình thường Giai Bội cũng không uống rượu, anh chịu khó một chút đi”

Diệp Ninh đã nói như thế rồi, Vương Kim đương nhiên phải cố đè nén cảm xúc khó chịu đối với Chu Giai Bội xuống.

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Diệp Ninh và Từ Minh Vũ nâng Chu Giai Bội đã say khướt đi đến bãi đậu xe, Vương Kim đã ở trong xe chờ sẵn.Nhìn thấy bóng dáng của Diệp Ninh, anh ấy vội vàng xuống xe, mở cửa ra.Lúc trước anh ấy từng gặp Chu Giai Bội một lần, thấy Diệp Ninh đỡ cô ấy lên xe cũng không hỏi quá nhiều.“Đội trưởng Từ, tôi đưa cô ấy về là được rồi, tối nay phiền anh quá.”Diệp Ninh cảm ơn Từ Minh Vũ.Từ Minh Vũ cười nói: “Chuyện này thì có gì mà phiền chứ, các cô mau đi về đi.”Nói xong lại nhìn theo bọn họ rời đi.“Diệp Ninh, nhà cô ta ở đâu thế?” Vương Kim vừa hỏi vừa thông qua kính chiếu hậu quan sát tình hình của Chu Giai Bội.Diệp Ninh nói địa chỉ cho anh ấy.Vương Kim đạp chân ga chạy đi.“Ọe! Chị dâu... em khó chịu quá, em muốn nôn...” Sắc mặt của Chu Giai Bội vô cùng khó coi, bịt miệng lại giống như sắp sửa nôn đến nơi.“Đừng nôn! Tôi dừng xe lại ngay!”Diệp Ninh còn chưa kịp có phản ứng thì Vương Kim đã gân cổ lên hô to, hơn nữa nhanh chóng tìm chỗ đậu xe lại.TBCDiệp Ninh cũng nhanh chóng mở cửa sổ xe xuống, để cô ấy có thể dễ chịu hơn.Tiếng thắng xe chói tai vang lên, xe dừng lại ở ven đường.Chu Giai Bội trực tiếp lao xuống xe, nôn mửa kịch liệt.“Ọe...”Diệp Ninh vỗ lưng giúp cô ấy.Hiện tại cô ấy trông có vẻ rất khó chịu.Vương Kim cũng xuống xe theo, nhìn Chu Giai Bội như thế, cực kỳ ghét bỏ.“Không biết uống rượu mà còn uống đến say khướt như thế, đúng là ngu ngốc ngây thơ thật mà.”Anh ấy có giọng nói rất to, Diệp Ninh ở bên kia cũng nghe được rõ ràng.Chu Giai Bội nôn một lúc lâu mới dừng lại được, ngồi ở ven đường thở hổn hển. Vương Kim tìm được nửa bình nước còn sót lại trong xe, đưa qua.Chu Giai Bội cũng không chê là đồ anh ấy uống dư, trực tiếp uống hết.“Chị dâu, đầu của em vẫn cảm thấy khó chịu quá à!”Diệp Ninh biết rất rõ khi uống say sẽ khó chịu đến mức nào, dịu dàng an ủi nói: “Bây giờ chúng ta đi về nhà ngay, ngủ một giấc là khỏe.”Cô ấy còn có thể nhận ra người chị dâu là cô, chứng tỏ cô ấy còn có một chút lí trí.Chu Giai Bội cố gắng cảm giác khó chịu xin lỗi: “Chị dâu, xin lỗi, phiền chị quá rồi...”Thật ra cô ấy cũng không muốn như thế.“Nếu cô biết sẽ làm phiền người khác thật thì không nên uống say mèm như thế này.” Vương Kim ở bên cạnh nói móc.Anh ấy ghét nhất là loại con gái ăn mặc hoa hòe lòe loẹt như thế này, ăn mặc quyến rũ như thế, lại còn uống say mèm, có con gái nhà đàng hoàng nào sẽ như thế này không?Chu Giai Bội cố gắng phân biệt gương mặt của Vương Kim, bị thái độ của anh ấy kích thích.Anh là ai thế? Tôi đang nói chuyện với chị dâu của tôi, anh xen lời vào làm gì?”Vương Kim tự giới thiệu: “Tôi là tài xế của Diệp Ninh, lúc nãy suýt chút nữa cô đã nôn trong xe của tôi, cô có biết hành vi của cô ghê tởm đến mức nào không?”“Ghê tởm? Anh dám nói tôi ghê tởm? Tôi, tôi, tôi say thật, nhưng mà tôi còn chưa có say đến c.h.ế.t đâu, tôi không hề nôn trong xe của anh!” Chu Giai Bội tức muốn hộc m.á.u cãi lại.Vương Kim cũng không cam lòng yếu thế: “Nếu không phải tôi dừng xe lại nhanh thì cô đã nôn trong xe rồi! Cô có giỏi thì bây giờ tự đi về đi!”“Tôi cứ không tự đi về đó, tôi thích ngồi xe của anh về!”Chu Giai Bội và Vương Kim đột nhiên cãi nhau, hơn nữa không ai chịu nhường ai.Diệp Ninh dở khóc dở cười nhìn hai người đang cãi nhau như hai đứa con nít.Chu Giai Bội thì cũng thôi, dù sao hiện tại cô ấy cũng đang say.Nhưng mà sao Vương Kim lại đi chấp nhặt với người đang say chứ?“Hai người đừng cãi nhau nữa.”Cãi nhau nửa ngày trời, cuối cùng vẫn phải đưa Chu Giai Bội về.“Vương mập, bình thường Giai Bội cũng không uống rượu, anh chịu khó một chút đi”Diệp Ninh đã nói như thế rồi, Vương Kim đương nhiên phải cố đè nén cảm xúc khó chịu đối với Chu Giai Bội xuống. 

Chương 1381: Chương 1381