“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…
Chương 1474: Chương 1474
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Diệp Ninh lại nhìn về phía Triệu Thu Phân và Khổng Giai: “Hiện tại trong nhà còn có Vương Kim và Giai Bội, Vương Kim ở phòng phụ phía tây, dãy nhà chính bên này vừa khéo còn dư lại ba căn phòng ngủ, cha mẹ có thể tự lựa chọn phòng mình thích.”“Chọn cái gì mà chọn chứ, phòng đẹp như thế, ở căn nào đều được!” Triệu Thu Phân cười không khép miệng lại được.Khổng Giai cũng gật đầu theo, cô ấy nhìn xem nơi này đến hoa cả mắt.Diệp Ninh nghe bọn họ nói như thế cũng yên tâm, tuy rằng sống chung với nhau thì có hơi đông người, nhưng cũng còn coi như là đủ chỗ ở.Hơn nữa chờ khoảng thời gian này cô bận rộn xong rồi, cô và Vương Kim, Chu Giai Bội đều sẽ rời khỏi, bọn họ cũng có thể yên tĩnh hơn một chút.“Bác trai, bác gái, con đã nấu cơm xong rồi. Hai bác nghỉ ngơi một chút là có thể ăn cơm ngay!”Chu Giai Bội cười hì hì chạy ra ngoài đón.Mọi người đều không biết Chu Giai Bội là ai, Diệp Ninh giới thiệu đơn giản cho mọi người làm quen.Nhìn thấy cô gái trẻ xinh đẹp lại cởi mở như thế, mọi người đều cảm thấy rất thích.“Chị, đống gạo, bột mì, dầu ăn này để chỗ nào?”TBCDiệp Đống đứng ngoài sân la to hỏi.Chu Giai Bội lập tức chạy ra ngoài nói: “Cứ bỏ trong phòng bếp là được rồi.”“Diệp Ninh, mới hành lý này phân chia thế nào đây?” Tiếng la của Vương Kim cũng lập tức truyền đến.Chu Giai Bội lại lập tức xông đến trước mặt anh ấy: “Đương nhiên là bỏ vào phòng ngủ rồi.”“Tiểu Ninh, cái máy may này để chỗ nào đây?” Diệp Quốc Sinh cũng liên tục hỏi.Không đợi Diệp Ninh trả lời, Khổng Giai đã giành trước: “Cha, cứ bỏ trong phòng của con và Tiểu Đống đi, con dùng cũng tiện hơn.”Trong phòng ngoài phòng vô cùng nhộn nhịp.Diệp Ninh nghe được tiếng nói chuyện vui vẻ lại đầy bận rộn này, khóe miệng vẫn cứ luôn cong lên. Cố Kiến Quốc không thể giúp đỡ cái gì, chỉ có thể ngồi trên ghế sofa, nhưng mà cũng lâu lắm rồi ông ấy không gặp được tình huống náo nhiệt như thế.Diệp Ninh pha trà cho ông ấy.“Tiểu Ninh, căn nhà này là do con mua thật à?”Tuy rằng Cố Kiến Quốc không hiểu biết quá nhiều về đồ nội thất và trang trí, nhưng cũng biết mỗi một thứ ở nơi này chắc chắn đều có giá trị xa xỉ.“Dạ, cho nên cha mẹ cứ yên tâm mà ở lại nơi này đi. Hơn nữa nơi này còn cách bệnh viện rất gần, sau này cha đi khám bệnh cũng tiện hơn rất nhiều.” Diệp Ninh nói một cách khẳng định, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà cô và Cố Phong muốn đưa bọn họ đến kinh thành sinh sống.Ngô Tú Nga và Triệu Thu Phân liếc nhìn nhau, cả hai đều mang theo một chút hưng phấn.“Vậy thì tốt quá rồi, sau này không cần phải rầu vì chuyện đi bệnh viện nữa.”Diệp Ninh tiếp tục nói: “Ngoại trừ bệnh viện ra, cách nơi này không xa còn có một cái chợ cỡ nhỏ, đi thêm một đoạn nữa là công viên, muốn mua sắm đồ ăn cũng rất tiện.”Nghe đến đây, mắt của hai người phụ nữ đều sáng rực lên.Đến cả công viên cũng có, đây chính là thứ mà trước kia bọn họ nằm mơ cũng không dám nghĩ đến.Nửa tiếng sau, đồ đạc trong xe đã được chuyển xuống hết, người một nhà vô cùng náo nhiệt, vui vẻ ngồi xuống bàn cơm cùng nhau ăn trưa.Tay nghề nấu nướng của Chu Giai Bội rất giỏi, một mình cô ấy làm xong một bàn thức ăn đầy đủ sắc hương vị.Diệp Ninh cố ý chuẩn bị mấy bình rượu ngon cho Diệp Quốc Sinh và Cố Kiến Quốc.Tuy rằng cơ thể Cố Kiến Quốc không được khỏe cho lắm, nhưng uống chút rượu vẫn được.“Nào nào nào, cùng nhau nâng chén, chúc mừng chúng ta chính thức chuyển đến kinh thành sinh sống!” Diệp Đống là người vui vẻ nhất, cũng là người gào to nhất.Tất cả mọi người đều phối hợp cụng ly vào nhau, phát ra tiếng vang trong trẻo.Diệp Ninh nhìn thấy cha mẹ và cha mẹ chồng đều cười tươi, càng thêm cảm nhận được ý nghĩa chân chính của việc kiếm tiền.Ngoại trừ làm chính mình hạnh phúc ra, còn có thể làm cho người nhà có cuộc sống càng sung sướng và phương tiện hơn.
Diệp Ninh lại nhìn về phía Triệu Thu Phân và Khổng Giai: “Hiện tại trong nhà còn có Vương Kim và Giai Bội, Vương Kim ở phòng phụ phía tây, dãy nhà chính bên này vừa khéo còn dư lại ba căn phòng ngủ, cha mẹ có thể tự lựa chọn phòng mình thích.”
“Chọn cái gì mà chọn chứ, phòng đẹp như thế, ở căn nào đều được!” Triệu Thu Phân cười không khép miệng lại được.
Khổng Giai cũng gật đầu theo, cô ấy nhìn xem nơi này đến hoa cả mắt.
Diệp Ninh nghe bọn họ nói như thế cũng yên tâm, tuy rằng sống chung với nhau thì có hơi đông người, nhưng cũng còn coi như là đủ chỗ ở.
Hơn nữa chờ khoảng thời gian này cô bận rộn xong rồi, cô và Vương Kim, Chu Giai Bội đều sẽ rời khỏi, bọn họ cũng có thể yên tĩnh hơn một chút.
“Bác trai, bác gái, con đã nấu cơm xong rồi. Hai bác nghỉ ngơi một chút là có thể ăn cơm ngay!”
Chu Giai Bội cười hì hì chạy ra ngoài đón.
Mọi người đều không biết Chu Giai Bội là ai, Diệp Ninh giới thiệu đơn giản cho mọi người làm quen.
Nhìn thấy cô gái trẻ xinh đẹp lại cởi mở như thế, mọi người đều cảm thấy rất thích.
“Chị, đống gạo, bột mì, dầu ăn này để chỗ nào?”
TBC
Diệp Đống đứng ngoài sân la to hỏi.
Chu Giai Bội lập tức chạy ra ngoài nói: “Cứ bỏ trong phòng bếp là được rồi.”
“Diệp Ninh, mới hành lý này phân chia thế nào đây?” Tiếng la của Vương Kim cũng lập tức truyền đến.
Chu Giai Bội lại lập tức xông đến trước mặt anh ấy: “Đương nhiên là bỏ vào phòng ngủ rồi.”
“Tiểu Ninh, cái máy may này để chỗ nào đây?” Diệp Quốc Sinh cũng liên tục hỏi.
Không đợi Diệp Ninh trả lời, Khổng Giai đã giành trước: “Cha, cứ bỏ trong phòng của con và Tiểu Đống đi, con dùng cũng tiện hơn.”
Trong phòng ngoài phòng vô cùng nhộn nhịp.
Diệp Ninh nghe được tiếng nói chuyện vui vẻ lại đầy bận rộn này, khóe miệng vẫn cứ luôn cong lên.
Cố Kiến Quốc không thể giúp đỡ cái gì, chỉ có thể ngồi trên ghế sofa, nhưng mà cũng lâu lắm rồi ông ấy không gặp được tình huống náo nhiệt như thế.
Diệp Ninh pha trà cho ông ấy.
“Tiểu Ninh, căn nhà này là do con mua thật à?”
Tuy rằng Cố Kiến Quốc không hiểu biết quá nhiều về đồ nội thất và trang trí, nhưng cũng biết mỗi một thứ ở nơi này chắc chắn đều có giá trị xa xỉ.
“Dạ, cho nên cha mẹ cứ yên tâm mà ở lại nơi này đi. Hơn nữa nơi này còn cách bệnh viện rất gần, sau này cha đi khám bệnh cũng tiện hơn rất nhiều.” Diệp Ninh nói một cách khẳng định, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà cô và Cố Phong muốn đưa bọn họ đến kinh thành sinh sống.
Ngô Tú Nga và Triệu Thu Phân liếc nhìn nhau, cả hai đều mang theo một chút hưng phấn.
“Vậy thì tốt quá rồi, sau này không cần phải rầu vì chuyện đi bệnh viện nữa.”
Diệp Ninh tiếp tục nói: “Ngoại trừ bệnh viện ra, cách nơi này không xa còn có một cái chợ cỡ nhỏ, đi thêm một đoạn nữa là công viên, muốn mua sắm đồ ăn cũng rất tiện.”
Nghe đến đây, mắt của hai người phụ nữ đều sáng rực lên.
Đến cả công viên cũng có, đây chính là thứ mà trước kia bọn họ nằm mơ cũng không dám nghĩ đến.
Nửa tiếng sau, đồ đạc trong xe đã được chuyển xuống hết, người một nhà vô cùng náo nhiệt, vui vẻ ngồi xuống bàn cơm cùng nhau ăn trưa.
Tay nghề nấu nướng của Chu Giai Bội rất giỏi, một mình cô ấy làm xong một bàn thức ăn đầy đủ sắc hương vị.
Diệp Ninh cố ý chuẩn bị mấy bình rượu ngon cho Diệp Quốc Sinh và Cố Kiến Quốc.
Tuy rằng cơ thể Cố Kiến Quốc không được khỏe cho lắm, nhưng uống chút rượu vẫn được.
“Nào nào nào, cùng nhau nâng chén, chúc mừng chúng ta chính thức chuyển đến kinh thành sinh sống!” Diệp Đống là người vui vẻ nhất, cũng là người gào to nhất.
Tất cả mọi người đều phối hợp cụng ly vào nhau, phát ra tiếng vang trong trẻo.
Diệp Ninh nhìn thấy cha mẹ và cha mẹ chồng đều cười tươi, càng thêm cảm nhận được ý nghĩa chân chính của việc kiếm tiền.
Ngoại trừ làm chính mình hạnh phúc ra, còn có thể làm cho người nhà có cuộc sống càng sung sướng và phương tiện hơn.
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Diệp Ninh lại nhìn về phía Triệu Thu Phân và Khổng Giai: “Hiện tại trong nhà còn có Vương Kim và Giai Bội, Vương Kim ở phòng phụ phía tây, dãy nhà chính bên này vừa khéo còn dư lại ba căn phòng ngủ, cha mẹ có thể tự lựa chọn phòng mình thích.”“Chọn cái gì mà chọn chứ, phòng đẹp như thế, ở căn nào đều được!” Triệu Thu Phân cười không khép miệng lại được.Khổng Giai cũng gật đầu theo, cô ấy nhìn xem nơi này đến hoa cả mắt.Diệp Ninh nghe bọn họ nói như thế cũng yên tâm, tuy rằng sống chung với nhau thì có hơi đông người, nhưng cũng còn coi như là đủ chỗ ở.Hơn nữa chờ khoảng thời gian này cô bận rộn xong rồi, cô và Vương Kim, Chu Giai Bội đều sẽ rời khỏi, bọn họ cũng có thể yên tĩnh hơn một chút.“Bác trai, bác gái, con đã nấu cơm xong rồi. Hai bác nghỉ ngơi một chút là có thể ăn cơm ngay!”Chu Giai Bội cười hì hì chạy ra ngoài đón.Mọi người đều không biết Chu Giai Bội là ai, Diệp Ninh giới thiệu đơn giản cho mọi người làm quen.Nhìn thấy cô gái trẻ xinh đẹp lại cởi mở như thế, mọi người đều cảm thấy rất thích.“Chị, đống gạo, bột mì, dầu ăn này để chỗ nào?”TBCDiệp Đống đứng ngoài sân la to hỏi.Chu Giai Bội lập tức chạy ra ngoài nói: “Cứ bỏ trong phòng bếp là được rồi.”“Diệp Ninh, mới hành lý này phân chia thế nào đây?” Tiếng la của Vương Kim cũng lập tức truyền đến.Chu Giai Bội lại lập tức xông đến trước mặt anh ấy: “Đương nhiên là bỏ vào phòng ngủ rồi.”“Tiểu Ninh, cái máy may này để chỗ nào đây?” Diệp Quốc Sinh cũng liên tục hỏi.Không đợi Diệp Ninh trả lời, Khổng Giai đã giành trước: “Cha, cứ bỏ trong phòng của con và Tiểu Đống đi, con dùng cũng tiện hơn.”Trong phòng ngoài phòng vô cùng nhộn nhịp.Diệp Ninh nghe được tiếng nói chuyện vui vẻ lại đầy bận rộn này, khóe miệng vẫn cứ luôn cong lên. Cố Kiến Quốc không thể giúp đỡ cái gì, chỉ có thể ngồi trên ghế sofa, nhưng mà cũng lâu lắm rồi ông ấy không gặp được tình huống náo nhiệt như thế.Diệp Ninh pha trà cho ông ấy.“Tiểu Ninh, căn nhà này là do con mua thật à?”Tuy rằng Cố Kiến Quốc không hiểu biết quá nhiều về đồ nội thất và trang trí, nhưng cũng biết mỗi một thứ ở nơi này chắc chắn đều có giá trị xa xỉ.“Dạ, cho nên cha mẹ cứ yên tâm mà ở lại nơi này đi. Hơn nữa nơi này còn cách bệnh viện rất gần, sau này cha đi khám bệnh cũng tiện hơn rất nhiều.” Diệp Ninh nói một cách khẳng định, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà cô và Cố Phong muốn đưa bọn họ đến kinh thành sinh sống.Ngô Tú Nga và Triệu Thu Phân liếc nhìn nhau, cả hai đều mang theo một chút hưng phấn.“Vậy thì tốt quá rồi, sau này không cần phải rầu vì chuyện đi bệnh viện nữa.”Diệp Ninh tiếp tục nói: “Ngoại trừ bệnh viện ra, cách nơi này không xa còn có một cái chợ cỡ nhỏ, đi thêm một đoạn nữa là công viên, muốn mua sắm đồ ăn cũng rất tiện.”Nghe đến đây, mắt của hai người phụ nữ đều sáng rực lên.Đến cả công viên cũng có, đây chính là thứ mà trước kia bọn họ nằm mơ cũng không dám nghĩ đến.Nửa tiếng sau, đồ đạc trong xe đã được chuyển xuống hết, người một nhà vô cùng náo nhiệt, vui vẻ ngồi xuống bàn cơm cùng nhau ăn trưa.Tay nghề nấu nướng của Chu Giai Bội rất giỏi, một mình cô ấy làm xong một bàn thức ăn đầy đủ sắc hương vị.Diệp Ninh cố ý chuẩn bị mấy bình rượu ngon cho Diệp Quốc Sinh và Cố Kiến Quốc.Tuy rằng cơ thể Cố Kiến Quốc không được khỏe cho lắm, nhưng uống chút rượu vẫn được.“Nào nào nào, cùng nhau nâng chén, chúc mừng chúng ta chính thức chuyển đến kinh thành sinh sống!” Diệp Đống là người vui vẻ nhất, cũng là người gào to nhất.Tất cả mọi người đều phối hợp cụng ly vào nhau, phát ra tiếng vang trong trẻo.Diệp Ninh nhìn thấy cha mẹ và cha mẹ chồng đều cười tươi, càng thêm cảm nhận được ý nghĩa chân chính của việc kiếm tiền.Ngoại trừ làm chính mình hạnh phúc ra, còn có thể làm cho người nhà có cuộc sống càng sung sướng và phương tiện hơn.