“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 1481: Chương 1481

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Năm ngày sau.Rạp chiếu phim không còn chỗ ngồi.Hôm nay là ngày điện ảnh chính thức công chiếu.Mấy ngày nay các loại truyền thông đều điên cuồng đưa tin tức trên mọi mặt trận.Thật sự không nói khoa trương chút nào, trong giai đoạn trước công chiếu này, Ngô Thu Á đã quảng cáo phim lên đến mức cao nhất rồi.Mọi người trong giới phim ảnh đều biết ông ấy chuẩn bị dùng bộ điện ảnh này để chinh chiến các giải thưởng quốc tế, tất cả đều tràn ngập tò mò và chờ mong.Cho nên điện ảnh được công chiếu cùng một lúc trên mười mấy thành phố lớn cả nước, thậm chí còn đặt đến giai đoạn một phiếu khó mua.Mà lúc này, Ngô Thu Á và Trương Quốc Trụ ngược lại trở thành người “nhàn nhã” nhất, chờ hết ngày hôm nay, bọn họ lại đến các rạp chiếu phim ở các nơi xem phản hồi thế nào.Mười phút trước khi điện ảnh chính thức mở màn, Diệp Ninh dẫn theo người nhà xuất hiện trước cửa rạp chiếu phim.Cô vẫn cứ bọc bản thân kín mít, thậm chí đến cả mắt cũng không dám lộ ra ngoài.Còn mấy người Diệp Quốc Sinh thì lại ăn mặc vô cùng bình thường, bởi vì bọn họ vừa mới đến kinh thành không được bao lâu, hơn nữa từ trước đến nay còn chưa bao giờ lộ mặt trước mặt công chúng bao giờ, cho nên cũng không cần sợ sẽ bị người khác nhận ra.Bọn họ không biết vì sao Diệp Ninh lại đột nhiên dẫn mọi người đi xem điện ảnh, đến cả Khổng Giai cũng đi cùng, để Chu Giai Bội ở lại trong nhà chăm con giúp cô ấy.“Mọi người cứ đi vào trong theo con là được rồi.” Vương Kim đi ở đằng trước nhất dẫn đường.Bọn họ nhìn đông nhìn tây, thậm chí đây là lần *****ên mấy người như Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân đến rạp chiếu phim.Bọn họ có chút rụt rè, lại có chút hưng phấn.Diệp Ninh đi theo bên cạnh người nhà không rời một tấc, đồng thời còn để ý tình hình xung quanh.Cũng may là đến tận khi đi vào phòng chiếu phim, mọi chuyện đều vẫn rất bình thường. “Chị, sao đột nhiên chị lại muốn dẫn cả nhà đến xem điện ảnh thế.”Chờ đến khi ngồi xuống ghế rồi, Diệp Đống lập tức hưng phấn hỏi.Rạp chiếu phim ở kinh thành hoành tráng thật, ghế ngồi mà còn có cả chỗ tựa lưng nữa.Hơn nữa căn phòng này rất sạch sẽ, màn hình cũng rất lớn.TBC“Đây là điện ảnh vừa mới công chiếu ngày hôm nay, rất hay, chắc là mọi người đều sẽ thích.” Thật ra Diệp Ninh chỉ muốn cho cha mẹ thả lỏng một chút.Ánh mắt Diệp Đống tràn ngập nghi ngờ, nhưng cũng không hỏi tiếp nữa, sau đó lại quay đầu nhìn về phía Khổng Giai.“Có phải đã lâu lắm rồi chúng ta không có đi ra ngoài chơi thả lỏng không?”Trước kia khi bọn họ yêu đương với nhau thì cũng có cùng nhau đi xem điện ảnh, nhưng mà chờ kết hôn xong rồi thì không còn đi xem nữa.Tính ra thì cũng đã một hai năm rồi.Khổng Giai hơi ngẩn người gật đầu, lại lo lắng không biết Chu Giai Bội có chăm sóc cho Khiêm Khiêm được hay không?Còn mấy người Diệp Quốc Sinh và Cố Kiến Quốc thì lại không nói một lời, đến cả dáng ngồi cũng có vẻ cực kỳ nghiêm túc và cứng đờ.“Cha mẹ, cha mẹ thả lỏng lại đi, cứ như lúc đi xem điện ảnh trong thôn đó.” Diệp Ninh trấn an cảm xúc của bọn họ.“Không giống mà. Trong thôn toàn là trực tiếp trải một miếng vải, mọi người leo lên ngồi chung, vừa nói vừa cười.” Diệp Quốc Sinh hạ thấp giọng nói, sợ ảnh hưởng đến những người ở bên cạnh.Không đợi Diệp Ninh mở miệng, Diệp Đống đã giành nói trước: “Xem phim điện ảnh trong rạp chiếu phim sung sướng hơn xem ở trong thôn rất nhiều, hình ảnh rõ ràng, âm thanh lớn, bầu không khí cũng tốt nữa.”Diệp Quốc Sinh liếc mắt nhìn cậu, nơi này đen sì, bầu không khí có cái gì tốt chứ?Hơn nữa nơi này ngồi đầy người, không gian cũng không trống trải bằng ngồi ngoài trời như trong thôn.Không chờ Diệp Đống tiếp tục nói, điện ảnh cũng đã chính thức bắt đầu rồi.Mọi tiếng nói nháy mắt biến mất, lực chú ý của mỗi người đều dừng lại trên hình ảnh mở màn của điện ảnh... 

Năm ngày sau.

Rạp chiếu phim không còn chỗ ngồi.

Hôm nay là ngày điện ảnh chính thức công chiếu.

Mấy ngày nay các loại truyền thông đều điên cuồng đưa tin tức trên mọi mặt trận.

Thật sự không nói khoa trương chút nào, trong giai đoạn trước công chiếu này, Ngô Thu Á đã quảng cáo phim lên đến mức cao nhất rồi.

Mọi người trong giới phim ảnh đều biết ông ấy chuẩn bị dùng bộ điện ảnh này để chinh chiến các giải thưởng quốc tế, tất cả đều tràn ngập tò mò và chờ mong.

Cho nên điện ảnh được công chiếu cùng một lúc trên mười mấy thành phố lớn cả nước, thậm chí còn đặt đến giai đoạn một phiếu khó mua.

Mà lúc này, Ngô Thu Á và Trương Quốc Trụ ngược lại trở thành người “nhàn nhã” nhất, chờ hết ngày hôm nay, bọn họ lại đến các rạp chiếu phim ở các nơi xem phản hồi thế nào.

Mười phút trước khi điện ảnh chính thức mở màn, Diệp Ninh dẫn theo người nhà xuất hiện trước cửa rạp chiếu phim.

Cô vẫn cứ bọc bản thân kín mít, thậm chí đến cả mắt cũng không dám lộ ra ngoài.

Còn mấy người Diệp Quốc Sinh thì lại ăn mặc vô cùng bình thường, bởi vì bọn họ vừa mới đến kinh thành không được bao lâu, hơn nữa từ trước đến nay còn chưa bao giờ lộ mặt trước mặt công chúng bao giờ, cho nên cũng không cần sợ sẽ bị người khác nhận ra.

Bọn họ không biết vì sao Diệp Ninh lại đột nhiên dẫn mọi người đi xem điện ảnh, đến cả Khổng Giai cũng đi cùng, để Chu Giai Bội ở lại trong nhà chăm con giúp cô ấy.

“Mọi người cứ đi vào trong theo con là được rồi.” Vương Kim đi ở đằng trước nhất dẫn đường.

Bọn họ nhìn đông nhìn tây, thậm chí đây là lần *****ên mấy người như Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân đến rạp chiếu phim.

Bọn họ có chút rụt rè, lại có chút hưng phấn.

Diệp Ninh đi theo bên cạnh người nhà không rời một tấc, đồng thời còn để ý tình hình xung quanh.

Cũng may là đến tận khi đi vào phòng chiếu phim, mọi chuyện đều vẫn rất bình thường.

 

“Chị, sao đột nhiên chị lại muốn dẫn cả nhà đến xem điện ảnh thế.”

Chờ đến khi ngồi xuống ghế rồi, Diệp Đống lập tức hưng phấn hỏi.

Rạp chiếu phim ở kinh thành hoành tráng thật, ghế ngồi mà còn có cả chỗ tựa lưng nữa.

Hơn nữa căn phòng này rất sạch sẽ, màn hình cũng rất lớn.

TBC

“Đây là điện ảnh vừa mới công chiếu ngày hôm nay, rất hay, chắc là mọi người đều sẽ thích.” Thật ra Diệp Ninh chỉ muốn cho cha mẹ thả lỏng một chút.

Ánh mắt Diệp Đống tràn ngập nghi ngờ, nhưng cũng không hỏi tiếp nữa, sau đó lại quay đầu nhìn về phía Khổng Giai.

“Có phải đã lâu lắm rồi chúng ta không có đi ra ngoài chơi thả lỏng không?”

Trước kia khi bọn họ yêu đương với nhau thì cũng có cùng nhau đi xem điện ảnh, nhưng mà chờ kết hôn xong rồi thì không còn đi xem nữa.

Tính ra thì cũng đã một hai năm rồi.

Khổng Giai hơi ngẩn người gật đầu, lại lo lắng không biết Chu Giai Bội có chăm sóc cho Khiêm Khiêm được hay không?

Còn mấy người Diệp Quốc Sinh và Cố Kiến Quốc thì lại không nói một lời, đến cả dáng ngồi cũng có vẻ cực kỳ nghiêm túc và cứng đờ.

“Cha mẹ, cha mẹ thả lỏng lại đi, cứ như lúc đi xem điện ảnh trong thôn đó.” Diệp Ninh trấn an cảm xúc của bọn họ.

“Không giống mà. Trong thôn toàn là trực tiếp trải một miếng vải, mọi người leo lên ngồi chung, vừa nói vừa cười.” Diệp Quốc Sinh hạ thấp giọng nói, sợ ảnh hưởng đến những người ở bên cạnh.

Không đợi Diệp Ninh mở miệng, Diệp Đống đã giành nói trước: “Xem phim điện ảnh trong rạp chiếu phim sung sướng hơn xem ở trong thôn rất nhiều, hình ảnh rõ ràng, âm thanh lớn, bầu không khí cũng tốt nữa.”

Diệp Quốc Sinh liếc mắt nhìn cậu, nơi này đen sì, bầu không khí có cái gì tốt chứ?

Hơn nữa nơi này ngồi đầy người, không gian cũng không trống trải bằng ngồi ngoài trời như trong thôn.

Không chờ Diệp Đống tiếp tục nói, điện ảnh cũng đã chính thức bắt đầu rồi.

Mọi tiếng nói nháy mắt biến mất, lực chú ý của mỗi người đều dừng lại trên hình ảnh mở màn của điện ảnh...

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Năm ngày sau.Rạp chiếu phim không còn chỗ ngồi.Hôm nay là ngày điện ảnh chính thức công chiếu.Mấy ngày nay các loại truyền thông đều điên cuồng đưa tin tức trên mọi mặt trận.Thật sự không nói khoa trương chút nào, trong giai đoạn trước công chiếu này, Ngô Thu Á đã quảng cáo phim lên đến mức cao nhất rồi.Mọi người trong giới phim ảnh đều biết ông ấy chuẩn bị dùng bộ điện ảnh này để chinh chiến các giải thưởng quốc tế, tất cả đều tràn ngập tò mò và chờ mong.Cho nên điện ảnh được công chiếu cùng một lúc trên mười mấy thành phố lớn cả nước, thậm chí còn đặt đến giai đoạn một phiếu khó mua.Mà lúc này, Ngô Thu Á và Trương Quốc Trụ ngược lại trở thành người “nhàn nhã” nhất, chờ hết ngày hôm nay, bọn họ lại đến các rạp chiếu phim ở các nơi xem phản hồi thế nào.Mười phút trước khi điện ảnh chính thức mở màn, Diệp Ninh dẫn theo người nhà xuất hiện trước cửa rạp chiếu phim.Cô vẫn cứ bọc bản thân kín mít, thậm chí đến cả mắt cũng không dám lộ ra ngoài.Còn mấy người Diệp Quốc Sinh thì lại ăn mặc vô cùng bình thường, bởi vì bọn họ vừa mới đến kinh thành không được bao lâu, hơn nữa từ trước đến nay còn chưa bao giờ lộ mặt trước mặt công chúng bao giờ, cho nên cũng không cần sợ sẽ bị người khác nhận ra.Bọn họ không biết vì sao Diệp Ninh lại đột nhiên dẫn mọi người đi xem điện ảnh, đến cả Khổng Giai cũng đi cùng, để Chu Giai Bội ở lại trong nhà chăm con giúp cô ấy.“Mọi người cứ đi vào trong theo con là được rồi.” Vương Kim đi ở đằng trước nhất dẫn đường.Bọn họ nhìn đông nhìn tây, thậm chí đây là lần *****ên mấy người như Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân đến rạp chiếu phim.Bọn họ có chút rụt rè, lại có chút hưng phấn.Diệp Ninh đi theo bên cạnh người nhà không rời một tấc, đồng thời còn để ý tình hình xung quanh.Cũng may là đến tận khi đi vào phòng chiếu phim, mọi chuyện đều vẫn rất bình thường. “Chị, sao đột nhiên chị lại muốn dẫn cả nhà đến xem điện ảnh thế.”Chờ đến khi ngồi xuống ghế rồi, Diệp Đống lập tức hưng phấn hỏi.Rạp chiếu phim ở kinh thành hoành tráng thật, ghế ngồi mà còn có cả chỗ tựa lưng nữa.Hơn nữa căn phòng này rất sạch sẽ, màn hình cũng rất lớn.TBC“Đây là điện ảnh vừa mới công chiếu ngày hôm nay, rất hay, chắc là mọi người đều sẽ thích.” Thật ra Diệp Ninh chỉ muốn cho cha mẹ thả lỏng một chút.Ánh mắt Diệp Đống tràn ngập nghi ngờ, nhưng cũng không hỏi tiếp nữa, sau đó lại quay đầu nhìn về phía Khổng Giai.“Có phải đã lâu lắm rồi chúng ta không có đi ra ngoài chơi thả lỏng không?”Trước kia khi bọn họ yêu đương với nhau thì cũng có cùng nhau đi xem điện ảnh, nhưng mà chờ kết hôn xong rồi thì không còn đi xem nữa.Tính ra thì cũng đã một hai năm rồi.Khổng Giai hơi ngẩn người gật đầu, lại lo lắng không biết Chu Giai Bội có chăm sóc cho Khiêm Khiêm được hay không?Còn mấy người Diệp Quốc Sinh và Cố Kiến Quốc thì lại không nói một lời, đến cả dáng ngồi cũng có vẻ cực kỳ nghiêm túc và cứng đờ.“Cha mẹ, cha mẹ thả lỏng lại đi, cứ như lúc đi xem điện ảnh trong thôn đó.” Diệp Ninh trấn an cảm xúc của bọn họ.“Không giống mà. Trong thôn toàn là trực tiếp trải một miếng vải, mọi người leo lên ngồi chung, vừa nói vừa cười.” Diệp Quốc Sinh hạ thấp giọng nói, sợ ảnh hưởng đến những người ở bên cạnh.Không đợi Diệp Ninh mở miệng, Diệp Đống đã giành nói trước: “Xem phim điện ảnh trong rạp chiếu phim sung sướng hơn xem ở trong thôn rất nhiều, hình ảnh rõ ràng, âm thanh lớn, bầu không khí cũng tốt nữa.”Diệp Quốc Sinh liếc mắt nhìn cậu, nơi này đen sì, bầu không khí có cái gì tốt chứ?Hơn nữa nơi này ngồi đầy người, không gian cũng không trống trải bằng ngồi ngoài trời như trong thôn.Không chờ Diệp Đống tiếp tục nói, điện ảnh cũng đã chính thức bắt đầu rồi.Mọi tiếng nói nháy mắt biến mất, lực chú ý của mỗi người đều dừng lại trên hình ảnh mở màn của điện ảnh... 

Chương 1481: Chương 1481