“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…
Chương 1482: Chương 1482
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Reng reng reng.Điện thoại trong văn phòng Ngô Thu Á vang lên.TBC“Alo, tôi là Ngô Thu Á.”……“Được rồi, chờ một lát.”Không biết đối phương nói cái gì, Ngô Thu Á duỗi tay đưa ống nghe cho Trương Quốc Trụ ngồi ở một bên.“Tìm cậu đó.”Trương Quốc Trụ có chút kinh ngạc.Ngô Thu Á tiếp tục bổ sung nói: “Là đoàn trưởng Lâm Thanh.”Trương Quốc Trụ lập tức cầm lấy ống nghe, anh ấy biết Lâm Thanh chắc chắn sẽ không vô duyên vô cớ gọi điện thoại lại đây.“Đoàn trưởng, tôi là Trương Quốc Trụ.”……“Vậy sao, kia thật đúng là tốt quá rồi. Tôi sẽ nói cho Diệp Ninh biết tin vui này!”Không biết Lâm Thanh nói gì đó trong điện thoại, Trương Quốc Trụ vui vẻ ra mặt.Nhưng mà nụ cười của anh ấy cũng chỉ duy trì vài giây ngắn ngủn, câu nói kế tiếp của Lâm Thanh làm vẻ mặt vui sướng của anh ấy đọng lại trong nháy mắt.“Thật sự phải làm vậy sao? Lãnh đạo đã đưa ra văn kiện sao?”……“Được rồi, tôi đã biết..”Tuy rằng Ngô Thu Á không được nghe ống nghe nói cái gì, nhưng mà nhìn đến vẻ mặt nghiêm túc của Trương Quốc Trụ, cũng biết chắc chắn là xảy ra chuyện gì.Anh ấy nhanh chóng cúp điện thoại.“Quốc trụ, làm sao vậy?” Trương Quốc Trụ mất hồn mất vía ***** tại chỗ, thậm chí không nghe được câu hỏi của Ngô Thu Á.“Quốc Trụ?”Ngô Thu Á rất hiếm khi nhìn thấy anh ấy có phản ứng kịch liệt với một sự việc như thế, lại càng thêm lo lắng.Trương Quốc Trụ miễn cưỡng thu hồi suy nghĩ: “Tôi không có việc gì.” Trong giọng nói Trầm thấp khó có thể che giấu được vẻ mất mát và căng thẳng.Ngô Thu Á cũng không tiếp tục hỏi nữa, mà lại cho anh ấy thời gian để điều chỉnh tâm thái.Suốt năm phút qua đi, Trương Quốc Trụ mới gian nan mở miệng lại lần nữa.“Mấy ngày trước tổng quân đoàn văn công chọn lựa ca khúc cách mạng, Diệp Ninh đã được tuyển chọn.”Đây không phải là chuyện tốt sao?” Ngô Thu Á biết anh ấy nhất định còn có chuyện chưa nói xong, nếu không thì cũng sẽ không lộ ra sắc mặt nghiêm túc như thế.“Đây đúng là chuyện tốt, con đường sự nghiệp của Diệp Ninh thật đúng là vô cùng xán lạn.” Về phương diện này, từ trước đến nay Trương Quốc Trụ đều chưa từng đánh giá thấp giá trị của Diệp Ninh, vô cùng mệt mỏi tiếp tục nói: “Đoàn văn công của chúng tôi phải cải cách.”Đây mới là chuyện khiến anh ấy cảm thấy khó chịu.Ngô Thu Á hơi sửng sốt, mất vài giây mới phản ứng lại: “Chừng nào thì bắt đầu? Cậu sẽ bị điều đi đâu?”Ông ấy đương nhiên cũng biết cải cách có nghĩa là gì, điều này cũng có nghĩa là tất cả các thành viên trong đoàn văn công của Trương Quốc Trụ và Diệp Ninh đều sẽ bị sắp xếp, phân phối đến đoàn văn công khác làm việc, hoặc trực tiếp đuổi việc luôn.Đây là một chuyện vô cùng nghiêm trọng.“Hiện tại đã bắt đầu rồi. Ngoại trừ ba người là tôi, Diệp Ninh và Chu Giai Bội ở kinh thành ra, đại đa số những thành viên khác trong đoàn đều sẽ đã được sắp xếp đi hay ở hết rồi.”Hôm nay là ngày điện ảnh chính thức công chiếu, vốn dĩ phải là một ngày vui vẻ, nhưng mà trong lòng Trương Quốc Trụ lại cảm thấy vô cùng tối tăm.Ngô Thu Á biết các lãnh đạo cũng phải suy xét rất nhiều phương diện khác nhau mới có thể đưa ra quyết định này, không ai có thể thay đổi được, chỉ có thể an ủi: “Yên tâm đi, dựa theo tài năng của cậu, chắc chắn cậu sẽ có nơi đi tốt hơn, cùng lắm thì cậu cứ tiếp tục quay phim với tôi.”Dù sao thì hơn nửa năm nay bọn họ đã phối hợp trở nên vô thân thiết.Trương Quốc Trụ đương nhiên cũng hiểu được đạo lý này, nhưng trong lòng vẫn cứ không nỡ.“Cứ đợi thông báo của đoàn trưởng Lâm thôi.”Lúc nãy trong điện thoại Lâm Thanh đã cố ý dặn dò bọn họ không cần quá lo lắng, chờ thêm vài ngày nữa là sẽ có quyết định điều phối ba người bọn họ.Ngô Thu Á gật gật đầu, ngay sau đó lại hỏi: “Vậy có cần nói cho Diệp Ninh biết chuyện này sao?” Giấu là nhất định giấu không được rồi.“Chờ thêm một chút đi, tôi sẽ đi nói trực tiếp với cô ấy.” Trương Quốc Trụ cảm thấy Diệp Ninh có lẽ vẫn còn chưa biết chuyện này, nói chuyện trực tiếp cũng có thể làm cô có thể chuẩn bị tâm lý tốt hơn.
Reng reng reng.
Điện thoại trong văn phòng Ngô Thu Á vang lên.
TBC
“Alo, tôi là Ngô Thu Á.”
……
“Được rồi, chờ một lát.”
Không biết đối phương nói cái gì, Ngô Thu Á duỗi tay đưa ống nghe cho Trương Quốc Trụ ngồi ở một bên.
“Tìm cậu đó.”
Trương Quốc Trụ có chút kinh ngạc.
Ngô Thu Á tiếp tục bổ sung nói: “Là đoàn trưởng Lâm Thanh.”
Trương Quốc Trụ lập tức cầm lấy ống nghe, anh ấy biết Lâm Thanh chắc chắn sẽ không vô duyên vô cớ gọi điện thoại lại đây.
“Đoàn trưởng, tôi là Trương Quốc Trụ.”
……
“Vậy sao, kia thật đúng là tốt quá rồi. Tôi sẽ nói cho Diệp Ninh biết tin vui này!”
Không biết Lâm Thanh nói gì đó trong điện thoại, Trương Quốc Trụ vui vẻ ra mặt.
Nhưng mà nụ cười của anh ấy cũng chỉ duy trì vài giây ngắn ngủn, câu nói kế tiếp của Lâm Thanh làm vẻ mặt vui sướng của anh ấy đọng lại trong nháy mắt.
“Thật sự phải làm vậy sao? Lãnh đạo đã đưa ra văn kiện sao?”
……
“Được rồi, tôi đã biết..”
Tuy rằng Ngô Thu Á không được nghe ống nghe nói cái gì, nhưng mà nhìn đến vẻ mặt nghiêm túc của Trương Quốc Trụ, cũng biết chắc chắn là xảy ra chuyện gì.
Anh ấy nhanh chóng cúp điện thoại.
“Quốc trụ, làm sao vậy?”
Trương Quốc Trụ mất hồn mất vía ***** tại chỗ, thậm chí không nghe được câu hỏi của Ngô Thu Á.
“Quốc Trụ?”
Ngô Thu Á rất hiếm khi nhìn thấy anh ấy có phản ứng kịch liệt với một sự việc như thế, lại càng thêm lo lắng.
Trương Quốc Trụ miễn cưỡng thu hồi suy nghĩ: “Tôi không có việc gì.” Trong giọng nói Trầm thấp khó có thể che giấu được vẻ mất mát và căng thẳng.
Ngô Thu Á cũng không tiếp tục hỏi nữa, mà lại cho anh ấy thời gian để điều chỉnh tâm thái.
Suốt năm phút qua đi, Trương Quốc Trụ mới gian nan mở miệng lại lần nữa.
“Mấy ngày trước tổng quân đoàn văn công chọn lựa ca khúc cách mạng, Diệp Ninh đã được tuyển chọn.”
Đây không phải là chuyện tốt sao?” Ngô Thu Á biết anh ấy nhất định còn có chuyện chưa nói xong, nếu không thì cũng sẽ không lộ ra sắc mặt nghiêm túc như thế.
“Đây đúng là chuyện tốt, con đường sự nghiệp của Diệp Ninh thật đúng là vô cùng xán lạn.” Về phương diện này, từ trước đến nay Trương Quốc Trụ đều chưa từng đánh giá thấp giá trị của Diệp Ninh, vô cùng mệt mỏi tiếp tục nói: “Đoàn văn công của chúng tôi phải cải cách.”
Đây mới là chuyện khiến anh ấy cảm thấy khó chịu.
Ngô Thu Á hơi sửng sốt, mất vài giây mới phản ứng lại: “Chừng nào thì bắt đầu? Cậu sẽ bị điều đi đâu?”
Ông ấy đương nhiên cũng biết cải cách có nghĩa là gì, điều này cũng có nghĩa là tất cả các thành viên trong đoàn văn công của Trương Quốc Trụ và Diệp Ninh đều sẽ bị sắp xếp, phân phối đến đoàn văn công khác làm việc, hoặc trực tiếp đuổi việc luôn.
Đây là một chuyện vô cùng nghiêm trọng.
“Hiện tại đã bắt đầu rồi. Ngoại trừ ba người là tôi, Diệp Ninh và Chu Giai Bội ở kinh thành ra, đại đa số những thành viên khác trong đoàn đều sẽ đã được sắp xếp đi hay ở hết rồi.”
Hôm nay là ngày điện ảnh chính thức công chiếu, vốn dĩ phải là một ngày vui vẻ, nhưng mà trong lòng Trương Quốc Trụ lại cảm thấy vô cùng tối tăm.
Ngô Thu Á biết các lãnh đạo cũng phải suy xét rất nhiều phương diện khác nhau mới có thể đưa ra quyết định này, không ai có thể thay đổi được, chỉ có thể an ủi: “Yên tâm đi, dựa theo tài năng của cậu, chắc chắn cậu sẽ có nơi đi tốt hơn, cùng lắm thì cậu cứ tiếp tục quay phim với tôi.”
Dù sao thì hơn nửa năm nay bọn họ đã phối hợp trở nên vô thân thiết.
Trương Quốc Trụ đương nhiên cũng hiểu được đạo lý này, nhưng trong lòng vẫn cứ không nỡ.
“Cứ đợi thông báo của đoàn trưởng Lâm thôi.”
Lúc nãy trong điện thoại Lâm Thanh đã cố ý dặn dò bọn họ không cần quá lo lắng, chờ thêm vài ngày nữa là sẽ có quyết định điều phối ba người bọn họ.
Ngô Thu Á gật gật đầu, ngay sau đó lại hỏi: “Vậy có cần nói cho Diệp Ninh biết chuyện này sao?” Giấu là nhất định giấu không được rồi.
“Chờ thêm một chút đi, tôi sẽ đi nói trực tiếp với cô ấy.” Trương Quốc Trụ cảm thấy Diệp Ninh có lẽ vẫn còn chưa biết chuyện này, nói chuyện trực tiếp cũng có thể làm cô có thể chuẩn bị tâm lý tốt hơn.
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Reng reng reng.Điện thoại trong văn phòng Ngô Thu Á vang lên.TBC“Alo, tôi là Ngô Thu Á.”……“Được rồi, chờ một lát.”Không biết đối phương nói cái gì, Ngô Thu Á duỗi tay đưa ống nghe cho Trương Quốc Trụ ngồi ở một bên.“Tìm cậu đó.”Trương Quốc Trụ có chút kinh ngạc.Ngô Thu Á tiếp tục bổ sung nói: “Là đoàn trưởng Lâm Thanh.”Trương Quốc Trụ lập tức cầm lấy ống nghe, anh ấy biết Lâm Thanh chắc chắn sẽ không vô duyên vô cớ gọi điện thoại lại đây.“Đoàn trưởng, tôi là Trương Quốc Trụ.”……“Vậy sao, kia thật đúng là tốt quá rồi. Tôi sẽ nói cho Diệp Ninh biết tin vui này!”Không biết Lâm Thanh nói gì đó trong điện thoại, Trương Quốc Trụ vui vẻ ra mặt.Nhưng mà nụ cười của anh ấy cũng chỉ duy trì vài giây ngắn ngủn, câu nói kế tiếp của Lâm Thanh làm vẻ mặt vui sướng của anh ấy đọng lại trong nháy mắt.“Thật sự phải làm vậy sao? Lãnh đạo đã đưa ra văn kiện sao?”……“Được rồi, tôi đã biết..”Tuy rằng Ngô Thu Á không được nghe ống nghe nói cái gì, nhưng mà nhìn đến vẻ mặt nghiêm túc của Trương Quốc Trụ, cũng biết chắc chắn là xảy ra chuyện gì.Anh ấy nhanh chóng cúp điện thoại.“Quốc trụ, làm sao vậy?” Trương Quốc Trụ mất hồn mất vía ***** tại chỗ, thậm chí không nghe được câu hỏi của Ngô Thu Á.“Quốc Trụ?”Ngô Thu Á rất hiếm khi nhìn thấy anh ấy có phản ứng kịch liệt với một sự việc như thế, lại càng thêm lo lắng.Trương Quốc Trụ miễn cưỡng thu hồi suy nghĩ: “Tôi không có việc gì.” Trong giọng nói Trầm thấp khó có thể che giấu được vẻ mất mát và căng thẳng.Ngô Thu Á cũng không tiếp tục hỏi nữa, mà lại cho anh ấy thời gian để điều chỉnh tâm thái.Suốt năm phút qua đi, Trương Quốc Trụ mới gian nan mở miệng lại lần nữa.“Mấy ngày trước tổng quân đoàn văn công chọn lựa ca khúc cách mạng, Diệp Ninh đã được tuyển chọn.”Đây không phải là chuyện tốt sao?” Ngô Thu Á biết anh ấy nhất định còn có chuyện chưa nói xong, nếu không thì cũng sẽ không lộ ra sắc mặt nghiêm túc như thế.“Đây đúng là chuyện tốt, con đường sự nghiệp của Diệp Ninh thật đúng là vô cùng xán lạn.” Về phương diện này, từ trước đến nay Trương Quốc Trụ đều chưa từng đánh giá thấp giá trị của Diệp Ninh, vô cùng mệt mỏi tiếp tục nói: “Đoàn văn công của chúng tôi phải cải cách.”Đây mới là chuyện khiến anh ấy cảm thấy khó chịu.Ngô Thu Á hơi sửng sốt, mất vài giây mới phản ứng lại: “Chừng nào thì bắt đầu? Cậu sẽ bị điều đi đâu?”Ông ấy đương nhiên cũng biết cải cách có nghĩa là gì, điều này cũng có nghĩa là tất cả các thành viên trong đoàn văn công của Trương Quốc Trụ và Diệp Ninh đều sẽ bị sắp xếp, phân phối đến đoàn văn công khác làm việc, hoặc trực tiếp đuổi việc luôn.Đây là một chuyện vô cùng nghiêm trọng.“Hiện tại đã bắt đầu rồi. Ngoại trừ ba người là tôi, Diệp Ninh và Chu Giai Bội ở kinh thành ra, đại đa số những thành viên khác trong đoàn đều sẽ đã được sắp xếp đi hay ở hết rồi.”Hôm nay là ngày điện ảnh chính thức công chiếu, vốn dĩ phải là một ngày vui vẻ, nhưng mà trong lòng Trương Quốc Trụ lại cảm thấy vô cùng tối tăm.Ngô Thu Á biết các lãnh đạo cũng phải suy xét rất nhiều phương diện khác nhau mới có thể đưa ra quyết định này, không ai có thể thay đổi được, chỉ có thể an ủi: “Yên tâm đi, dựa theo tài năng của cậu, chắc chắn cậu sẽ có nơi đi tốt hơn, cùng lắm thì cậu cứ tiếp tục quay phim với tôi.”Dù sao thì hơn nửa năm nay bọn họ đã phối hợp trở nên vô thân thiết.Trương Quốc Trụ đương nhiên cũng hiểu được đạo lý này, nhưng trong lòng vẫn cứ không nỡ.“Cứ đợi thông báo của đoàn trưởng Lâm thôi.”Lúc nãy trong điện thoại Lâm Thanh đã cố ý dặn dò bọn họ không cần quá lo lắng, chờ thêm vài ngày nữa là sẽ có quyết định điều phối ba người bọn họ.Ngô Thu Á gật gật đầu, ngay sau đó lại hỏi: “Vậy có cần nói cho Diệp Ninh biết chuyện này sao?” Giấu là nhất định giấu không được rồi.“Chờ thêm một chút đi, tôi sẽ đi nói trực tiếp với cô ấy.” Trương Quốc Trụ cảm thấy Diệp Ninh có lẽ vẫn còn chưa biết chuyện này, nói chuyện trực tiếp cũng có thể làm cô có thể chuẩn bị tâm lý tốt hơn.