“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 1538: Chương 1538

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Diệp Ninh *****ên là hơi sửng sốt, sau khi phản ứng lại mới cảm thấy dở khóc dở cười.“Vậy anh nói với bọn họ thế nào?”“Vấn đề chính không nằm ở chuyện anh giải thích với bọn họ như thế nào, vấn đề chính là phải làm như thế nào mới có thể làm anh giảm bớt triệu chứng bệnh này đây?” Cố Phong đùa nghịch sợi tóc của cô, rõ ràng trước kia anh đã khống chế rất tốt, nhưng mà hiện tại thì thật sự không thể nào nhịn thêm chút nào nữa.Diệp Ninh lại chui rúc vào trong khuỷu tay của anh, cảm nhận được tiếng tim đập mạnh mẽ lại có quy luật của anh, nhẹ nhàng nỉ non nói: “Mỗi ngày anh đều phải nghĩ đến em mới tốt chứ.”Cố Phong trêu chọc nói: “Em bá đạo đến thế à?”TBCDiệp Ninh đ.ấ.m vào n.g.ự.c anh nói: “Anh không nhớ em thì còn nhớ ai nữa hả?”“Nói có lý lắm. Chiều nay em có nghỉ ngơi cẩn thận chưa?” Cố Phong đột nhiên thay đổi đề tài, ánh mắt sâu hơn một chút.“Ừm. Làm sao thế?” Lúc này Diệp Ninh còn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, vừa nói vừa ngáp, lúc nãy vừa mới lăn lộn xong, cô đã cảm thấy có chút mỏi mệt và buồn ngủ rồi.Hai mắt Cố Phong sáng rực lên, kéo tay cô mò xuống bên dưới.“Anh còn muốn.”Diệp Ninh sợ muốn chết, không phải mới làm xong sao?!!“Không được!”“Vì sao chứ?”Cố Phong lộ ra vẻ mặt khó hiểu và tủi thân, ngoài miệng thì đang trưng cầu ý kiến của cô, nhưng mà hai tay đã bắt đầu không chịu yên.Lông tơ trên người Diệp Ninh đều run lên: “Anh không cảm thấy quá nhiều sao?”Cố Phong thành thật nói: “Không thấy.”Anh muốn cô, liên tục muốn cô, hoàn toàn không thể khống chế được, hơn nữa anh cũng không muốn khống chế.“Sau này cuộc sống của chúng ta còn dài lắm, với lại lúc trước...”Diệp Ninh còn chưa nói xong đã bị nụ hôn của Cố Phong chặn ngược trở về. Mãi đến khi cô thở hồng hộc, nhịp tim lại tăng nhanh lên lần nữa, Cố Phong mới hơi tạm dừng động tác lại.“Anh đã nói rồi, anh sắp chết, sắp bị em tra tấn đến chết.”Anh thanh tâm quả dục nhiều năm như thế, một khi nếm được mùi ngon ngọt, vậy thì sẽ muốn dừng cũng không được.Diệp Ninh điên cuồng động lòng, dứt khoát không từ chối nữa. Nếu anh đã có nhiều sức như thế, vậy cứ chiều theo ý của anh đi...Người doanh số ba đều biết mấy ngày nay doanh trưởng của bọn họ đã tỏa sáng ra mùa xuân thứ hai.Anh không chỉ mặt mày tỏa sáng mà đến cả tính cách cũng trở nên thân thiện dễ gần hơn không ít.Thậm chí còn chủ động trêu chọc, vui đùa với bọn họ.Bầu không khí trong doanh bộ trở nên vô cùng thân thiết vui vẻ.“Doanh trưởng, anh và Diệp Ninh chuẩn bị chừng nào mới làm rượu mừng thế? Chúng tôi đều đang chờ đó!”Lôi Vĩnh Minh nhìn Cố Phong chuẩn bị đi về nhà, cười hì hì hỏi.Trước kia là người liều mạng, hiện tại lại thành người canh giờ tan ca để về nhà, thay đổi thật sự quá lớn.Cố Phong như thế này mới giống như người bình thường.“Còn chưa quyết định nữa. Người ở trong nhà đều đang ở kinh thành, Tiểu Ninh cũng sắp sửa đi qua đó, vẫn phải xem xem em ấy sắp xếp như thế nào nữa.” Cố Phong cũng muốn cho Diệp Ninh một hôn lễ hoàn mỹ, nhưng mà Diệp Ninh thì lại không muốn lãng phí thời gian ở sự kiện này.Dù sao thì sau này bọn họ có thể làm lại bất cứ lúc nào, anh cũng không cần quá sốt ruột.“Cũng đúng, công việc của Diệp Ninh rất bận rộn. Chỉ cần tình cảm giữa hai người mặn nồng thì mấy thứ hình thức này cũng chẳng có gì quan trọng cả.”Tuy rằng hiện tại Cố Phong chưa nói gì, nhưng tất cả mọi người đều biết anh và Diệp Ninh đã phục hôn, hiện tại đúng là trong giai đoạn khó có thể xa rời nhau.Mà mấy ngày nay anh vui vẻ như thế đương nhiên cũng là vì chuyện này.Cố Phong muốn kiềm chế niềm sung sướng, nhưng lại không thể nào che giấu được ý cười trên mặt mình.Mấy ngày nay anh và Diệp Ninh thật sự là gắn bó keo sơn, một ngày không gặp như xa cách ba năm.... 

Diệp Ninh *****ên là hơi sửng sốt, sau khi phản ứng lại mới cảm thấy dở khóc dở cười.

“Vậy anh nói với bọn họ thế nào?”

“Vấn đề chính không nằm ở chuyện anh giải thích với bọn họ như thế nào, vấn đề chính là phải làm như thế nào mới có thể làm anh giảm bớt triệu chứng bệnh này đây?” Cố Phong đùa nghịch sợi tóc của cô, rõ ràng trước kia anh đã khống chế rất tốt, nhưng mà hiện tại thì thật sự không thể nào nhịn thêm chút nào nữa.

Diệp Ninh lại chui rúc vào trong khuỷu tay của anh, cảm nhận được tiếng tim đập mạnh mẽ lại có quy luật của anh, nhẹ nhàng nỉ non nói: “Mỗi ngày anh đều phải nghĩ đến em mới tốt chứ.”

Cố Phong trêu chọc nói: “Em bá đạo đến thế à?”

TBC

Diệp Ninh đ.ấ.m vào n.g.ự.c anh nói: “Anh không nhớ em thì còn nhớ ai nữa hả?”

“Nói có lý lắm. Chiều nay em có nghỉ ngơi cẩn thận chưa?” Cố Phong đột nhiên thay đổi đề tài, ánh mắt sâu hơn một chút.

“Ừm. Làm sao thế?” Lúc này Diệp Ninh còn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, vừa nói vừa ngáp, lúc nãy vừa mới lăn lộn xong, cô đã cảm thấy có chút mỏi mệt và buồn ngủ rồi.

Hai mắt Cố Phong sáng rực lên, kéo tay cô mò xuống bên dưới.

“Anh còn muốn.”

Diệp Ninh sợ muốn chết, không phải mới làm xong sao?!!

“Không được!”

“Vì sao chứ?”

Cố Phong lộ ra vẻ mặt khó hiểu và tủi thân, ngoài miệng thì đang trưng cầu ý kiến của cô, nhưng mà hai tay đã bắt đầu không chịu yên.

Lông tơ trên người Diệp Ninh đều run lên: “Anh không cảm thấy quá nhiều sao?”

Cố Phong thành thật nói: “Không thấy.”

Anh muốn cô, liên tục muốn cô, hoàn toàn không thể khống chế được, hơn nữa anh cũng không muốn khống chế.

“Sau này cuộc sống của chúng ta còn dài lắm, với lại lúc trước...”

Diệp Ninh còn chưa nói xong đã bị nụ hôn của Cố Phong chặn ngược trở về.

 

Mãi đến khi cô thở hồng hộc, nhịp tim lại tăng nhanh lên lần nữa, Cố Phong mới hơi tạm dừng động tác lại.

“Anh đã nói rồi, anh sắp chết, sắp bị em tra tấn đến chết.”

Anh thanh tâm quả dục nhiều năm như thế, một khi nếm được mùi ngon ngọt, vậy thì sẽ muốn dừng cũng không được.

Diệp Ninh điên cuồng động lòng, dứt khoát không từ chối nữa. Nếu anh đã có nhiều sức như thế, vậy cứ chiều theo ý của anh đi...

Người doanh số ba đều biết mấy ngày nay doanh trưởng của bọn họ đã tỏa sáng ra mùa xuân thứ hai.

Anh không chỉ mặt mày tỏa sáng mà đến cả tính cách cũng trở nên thân thiện dễ gần hơn không ít.

Thậm chí còn chủ động trêu chọc, vui đùa với bọn họ.

Bầu không khí trong doanh bộ trở nên vô cùng thân thiết vui vẻ.

“Doanh trưởng, anh và Diệp Ninh chuẩn bị chừng nào mới làm rượu mừng thế? Chúng tôi đều đang chờ đó!”

Lôi Vĩnh Minh nhìn Cố Phong chuẩn bị đi về nhà, cười hì hì hỏi.

Trước kia là người liều mạng, hiện tại lại thành người canh giờ tan ca để về nhà, thay đổi thật sự quá lớn.

Cố Phong như thế này mới giống như người bình thường.

“Còn chưa quyết định nữa. Người ở trong nhà đều đang ở kinh thành, Tiểu Ninh cũng sắp sửa đi qua đó, vẫn phải xem xem em ấy sắp xếp như thế nào nữa.” Cố Phong cũng muốn cho Diệp Ninh một hôn lễ hoàn mỹ, nhưng mà Diệp Ninh thì lại không muốn lãng phí thời gian ở sự kiện này.

Dù sao thì sau này bọn họ có thể làm lại bất cứ lúc nào, anh cũng không cần quá sốt ruột.

“Cũng đúng, công việc của Diệp Ninh rất bận rộn. Chỉ cần tình cảm giữa hai người mặn nồng thì mấy thứ hình thức này cũng chẳng có gì quan trọng cả.”

Tuy rằng hiện tại Cố Phong chưa nói gì, nhưng tất cả mọi người đều biết anh và Diệp Ninh đã phục hôn, hiện tại đúng là trong giai đoạn khó có thể xa rời nhau.

Mà mấy ngày nay anh vui vẻ như thế đương nhiên cũng là vì chuyện này.

Cố Phong muốn kiềm chế niềm sung sướng, nhưng lại không thể nào che giấu được ý cười trên mặt mình.

Mấy ngày nay anh và Diệp Ninh thật sự là gắn bó keo sơn, một ngày không gặp như xa cách ba năm.

...

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Diệp Ninh *****ên là hơi sửng sốt, sau khi phản ứng lại mới cảm thấy dở khóc dở cười.“Vậy anh nói với bọn họ thế nào?”“Vấn đề chính không nằm ở chuyện anh giải thích với bọn họ như thế nào, vấn đề chính là phải làm như thế nào mới có thể làm anh giảm bớt triệu chứng bệnh này đây?” Cố Phong đùa nghịch sợi tóc của cô, rõ ràng trước kia anh đã khống chế rất tốt, nhưng mà hiện tại thì thật sự không thể nào nhịn thêm chút nào nữa.Diệp Ninh lại chui rúc vào trong khuỷu tay của anh, cảm nhận được tiếng tim đập mạnh mẽ lại có quy luật của anh, nhẹ nhàng nỉ non nói: “Mỗi ngày anh đều phải nghĩ đến em mới tốt chứ.”Cố Phong trêu chọc nói: “Em bá đạo đến thế à?”TBCDiệp Ninh đ.ấ.m vào n.g.ự.c anh nói: “Anh không nhớ em thì còn nhớ ai nữa hả?”“Nói có lý lắm. Chiều nay em có nghỉ ngơi cẩn thận chưa?” Cố Phong đột nhiên thay đổi đề tài, ánh mắt sâu hơn một chút.“Ừm. Làm sao thế?” Lúc này Diệp Ninh còn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, vừa nói vừa ngáp, lúc nãy vừa mới lăn lộn xong, cô đã cảm thấy có chút mỏi mệt và buồn ngủ rồi.Hai mắt Cố Phong sáng rực lên, kéo tay cô mò xuống bên dưới.“Anh còn muốn.”Diệp Ninh sợ muốn chết, không phải mới làm xong sao?!!“Không được!”“Vì sao chứ?”Cố Phong lộ ra vẻ mặt khó hiểu và tủi thân, ngoài miệng thì đang trưng cầu ý kiến của cô, nhưng mà hai tay đã bắt đầu không chịu yên.Lông tơ trên người Diệp Ninh đều run lên: “Anh không cảm thấy quá nhiều sao?”Cố Phong thành thật nói: “Không thấy.”Anh muốn cô, liên tục muốn cô, hoàn toàn không thể khống chế được, hơn nữa anh cũng không muốn khống chế.“Sau này cuộc sống của chúng ta còn dài lắm, với lại lúc trước...”Diệp Ninh còn chưa nói xong đã bị nụ hôn của Cố Phong chặn ngược trở về. Mãi đến khi cô thở hồng hộc, nhịp tim lại tăng nhanh lên lần nữa, Cố Phong mới hơi tạm dừng động tác lại.“Anh đã nói rồi, anh sắp chết, sắp bị em tra tấn đến chết.”Anh thanh tâm quả dục nhiều năm như thế, một khi nếm được mùi ngon ngọt, vậy thì sẽ muốn dừng cũng không được.Diệp Ninh điên cuồng động lòng, dứt khoát không từ chối nữa. Nếu anh đã có nhiều sức như thế, vậy cứ chiều theo ý của anh đi...Người doanh số ba đều biết mấy ngày nay doanh trưởng của bọn họ đã tỏa sáng ra mùa xuân thứ hai.Anh không chỉ mặt mày tỏa sáng mà đến cả tính cách cũng trở nên thân thiện dễ gần hơn không ít.Thậm chí còn chủ động trêu chọc, vui đùa với bọn họ.Bầu không khí trong doanh bộ trở nên vô cùng thân thiết vui vẻ.“Doanh trưởng, anh và Diệp Ninh chuẩn bị chừng nào mới làm rượu mừng thế? Chúng tôi đều đang chờ đó!”Lôi Vĩnh Minh nhìn Cố Phong chuẩn bị đi về nhà, cười hì hì hỏi.Trước kia là người liều mạng, hiện tại lại thành người canh giờ tan ca để về nhà, thay đổi thật sự quá lớn.Cố Phong như thế này mới giống như người bình thường.“Còn chưa quyết định nữa. Người ở trong nhà đều đang ở kinh thành, Tiểu Ninh cũng sắp sửa đi qua đó, vẫn phải xem xem em ấy sắp xếp như thế nào nữa.” Cố Phong cũng muốn cho Diệp Ninh một hôn lễ hoàn mỹ, nhưng mà Diệp Ninh thì lại không muốn lãng phí thời gian ở sự kiện này.Dù sao thì sau này bọn họ có thể làm lại bất cứ lúc nào, anh cũng không cần quá sốt ruột.“Cũng đúng, công việc của Diệp Ninh rất bận rộn. Chỉ cần tình cảm giữa hai người mặn nồng thì mấy thứ hình thức này cũng chẳng có gì quan trọng cả.”Tuy rằng hiện tại Cố Phong chưa nói gì, nhưng tất cả mọi người đều biết anh và Diệp Ninh đã phục hôn, hiện tại đúng là trong giai đoạn khó có thể xa rời nhau.Mà mấy ngày nay anh vui vẻ như thế đương nhiên cũng là vì chuyện này.Cố Phong muốn kiềm chế niềm sung sướng, nhưng lại không thể nào che giấu được ý cười trên mặt mình.Mấy ngày nay anh và Diệp Ninh thật sự là gắn bó keo sơn, một ngày không gặp như xa cách ba năm.... 

Chương 1538: Chương 1538