Oanh Oanh c.h.ế.t rồi. Chết một cách oan khuất, không nhắm mắt. Những người hàng xóm tụ tập ở đầu ngõ bàn tán xôn xao. “Vừa rồi tôi đi ngang qua phủ Quảng An Hầu, thấy hai bà v.ú khiêng một cái xác ra ngoài, chỉ dùng một tấm chiếu rơm bọc lại, chân còn lộ ra ngoài, trắng bệch khô đét, như thể m.á.u trong người đã chảy sạch. Thật đáng sợ.” Người bên cạnh nghe vậy, tặc lưỡi nói: “Ông chưa biết sao? Đó là tam cô nương của Trần gia, Trần Linh Oanh đấy. Nghe nói mắc bệnh lạ mà c.h.ế.t đột ngột, chắc ông vừa khéo trông thấy.” Người kia tròn mắt kinh ngạc: “Nhưng sao lại bọc chiếu rơm? Trần gia là Hầu phủ, dù gì cũng là con gái quan gia, chẳng lẽ không thể chôn cất đàng hoàng?” Một giọng nói nhỏ hơn chen vào: “Ông không hiểu rồi. Tam cô nương chưa đến tuổi cập kê, lại mắc bệnh kỳ quái như vậy, không thể vào phần mộ tổ tiên. Hơn nữa, cô ấy chưa có hôn phu, cũng chẳng có nhà chồng chưa cưới, chỉ có thể tùy tiện tìm một nơi chôn cất mà thôi.” Có người thở dài: “Cũng thật đáng thương. Trần gia…
Chương 351: Chương 351
Tỉnh Dậy Sau Giấc Ngủ Ngàn Năm, Ta Bỗng Thành Đại Sư Huyền HọcTác giả: Nhu Nạo Khinh MạnTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngOanh Oanh c.h.ế.t rồi. Chết một cách oan khuất, không nhắm mắt. Những người hàng xóm tụ tập ở đầu ngõ bàn tán xôn xao. “Vừa rồi tôi đi ngang qua phủ Quảng An Hầu, thấy hai bà v.ú khiêng một cái xác ra ngoài, chỉ dùng một tấm chiếu rơm bọc lại, chân còn lộ ra ngoài, trắng bệch khô đét, như thể m.á.u trong người đã chảy sạch. Thật đáng sợ.” Người bên cạnh nghe vậy, tặc lưỡi nói: “Ông chưa biết sao? Đó là tam cô nương của Trần gia, Trần Linh Oanh đấy. Nghe nói mắc bệnh lạ mà c.h.ế.t đột ngột, chắc ông vừa khéo trông thấy.” Người kia tròn mắt kinh ngạc: “Nhưng sao lại bọc chiếu rơm? Trần gia là Hầu phủ, dù gì cũng là con gái quan gia, chẳng lẽ không thể chôn cất đàng hoàng?” Một giọng nói nhỏ hơn chen vào: “Ông không hiểu rồi. Tam cô nương chưa đến tuổi cập kê, lại mắc bệnh kỳ quái như vậy, không thể vào phần mộ tổ tiên. Hơn nữa, cô ấy chưa có hôn phu, cũng chẳng có nhà chồng chưa cưới, chỉ có thể tùy tiện tìm một nơi chôn cất mà thôi.” Có người thở dài: “Cũng thật đáng thương. Trần gia… Vệ Phồn nhìn thấy bài đăng kia mà tức đến không chịu nổi. Mặc dù có không ít người lên tiếng bênh vực Oanh Oanh, nhưng trước những cô gái ghen tị đến mất lý trí, cô ấy thực sự không thể phản bác lại được.Thấy Oanh Oanh hoàn toàn không hay biết gì về bài đăng đó, Vệ Phồn cũng không muốn để cô nhìn thấy rồi lại buồn phiền, nên đành tắt điện thoại. Mắt không thấy, lòng không phiền.Ba ngày sau, kỳ thi giữa kỳ kết thúc.Đến thứ Hai, bảng điểm được công bố. Lần này, bài văn của Oanh Oanh không bị trừ điểm nào, cô đạt điểm tuyệt đối.Điểm tuyệt đối!Toàn bộ học sinh trường Tiệp An đều sững sờ. Đây rốt cuộc là thiên tài gì vậy? Mà còn không hề thiên lệch bất cứ môn nào.Ngay cả các giáo viên cũng vô cùng phấn khích. Dạy học bao nhiêu năm nay, đây là lần *****ên họ thấy một học sinh có thành tích xuất sắc đến vậy. Chữ viết trên bài thi rất đẹp, đáp án chính xác đến từng chi tiết, giống hệt như sao chép từ sách giáo khoa.Cố Thừa Cẩm đứng trước bảng thông báo, nhìn thấy bảng điểm của Oanh Oanh cũng không khỏi kinh ngạc.Thi Việt nghe tin Oanh Oanh đạt điểm tuyệt đối cũng chẳng mấy ngạc nhiên. Dù sao chị gái cậu đã làm bao nhiêu chuyện trâu bò rồi, thêm một lần nữa cũng chẳng có gì đáng bất ngờ. Chẳng phải chỉ là điểm tuyệt đối thôi sao?Thi Phong cũng biết dạo gần đây Oanh Oanh bận thi cử. Buổi tối chơi game, cậu thuận miệng hỏi:"Em gái, kỳ thi giữa kỳ thế nào rồi?"Oanh Oanh đáp gọn: "Đạt điểm tuyệt đối." Thi Phong nghe xong còn chưa hiểu: "Môn nào đạt điểm tuyệt đối?" Nói xong lại thấy có gì đó sai sai, liền kinh ngạc hỏi: "Khoan, ý em là tổng điểm 1050 điểm sao?"Oanh Oanh "ừ" một tiếng. Thi Phong suýt nữa ngã khỏi giường.Em gái cậu rốt cuộc là dạng quái vật gì vậy?!Chơi xong ván game, Oanh Oanh buồn ngủ nên tắt điện thoại đi ngủ, nhưng Thi Phong thì không thể bình tĩnh được nữa. Cậu lập tức chạy đi "gây bão" trong nhóm lớp."Em gái tôi thi giữa kỳ đạt điểm tuyệt đối!"Hứa Hồng Bác cười nhạo: "Học sinh tiểu học mới có điểm tuyệt đối chứ gì?"Thi Phong bực mình: "Nói vớ vẩn! Em gái tôi học cấp ba, lớp mười!"Lưu Gia Hữu tò mò: "Điểm tuyệt đối môn nào vậy?"Thi Phong hất cằm đầy kiêu hãnh: "Tất cả! Tổng điểm 1050, em ấy đạt trọn vẹn 1050 điểm!"Hứa Hồng Bác bật cười: "Thi Phong, đừng có bốc phét. Từ nhỏ đến lớn, tôi chỉ biết cậu có một ông anh trai. Mà lớp mười thi giữa kỳ đạt điểm tuyệt đối? Ai mà tin nổi chứ!"Nguyễn Luân cũng không tin: "Anh Phong, câu này nghe có vẻ hơi thiếu thuyết phục đó."Thi Phong hừ lạnh: "Không tin thì thôi, đồ ngốc!" Lưu Gia Hữu nghi hoặc: "Mà khoan, cậu lấy đâu ra em gái? Chẳng phải cậu chỉ có một ông anh trai thôi sao? Với lại, em gái cậu học trường nào?"
Vệ Phồn nhìn thấy bài đăng kia mà tức đến không chịu nổi. Mặc dù có không ít người lên tiếng bênh vực Oanh Oanh, nhưng trước những cô gái ghen tị đến mất lý trí, cô ấy thực sự không thể phản bác lại được.
Thấy Oanh Oanh hoàn toàn không hay biết gì về bài đăng đó, Vệ Phồn cũng không muốn để cô nhìn thấy rồi lại buồn phiền, nên đành tắt điện thoại. Mắt không thấy, lòng không phiền.
Ba ngày sau, kỳ thi giữa kỳ kết thúc.
Đến thứ Hai, bảng điểm được công bố. Lần này, bài văn của Oanh Oanh không bị trừ điểm nào, cô đạt điểm tuyệt đối.
Điểm tuyệt đối!
Toàn bộ học sinh trường Tiệp An đều sững sờ. Đây rốt cuộc là thiên tài gì vậy? Mà còn không hề thiên lệch bất cứ môn nào.
Ngay cả các giáo viên cũng vô cùng phấn khích. Dạy học bao nhiêu năm nay, đây là lần *****ên họ thấy một học sinh có thành tích xuất sắc đến vậy. Chữ viết trên bài thi rất đẹp, đáp án chính xác đến từng chi tiết, giống hệt như sao chép từ sách giáo khoa.
Cố Thừa Cẩm đứng trước bảng thông báo, nhìn thấy bảng điểm của Oanh Oanh cũng không khỏi kinh ngạc.
Thi Việt nghe tin Oanh Oanh đạt điểm tuyệt đối cũng chẳng mấy ngạc nhiên. Dù sao chị gái cậu đã làm bao nhiêu chuyện trâu bò rồi, thêm một lần nữa cũng chẳng có gì đáng bất ngờ. Chẳng phải chỉ là điểm tuyệt đối thôi sao?
Thi Phong cũng biết dạo gần đây Oanh Oanh bận thi cử. Buổi tối chơi game, cậu thuận miệng hỏi:
"Em gái, kỳ thi giữa kỳ thế nào rồi?"
Oanh Oanh đáp gọn: "Đạt điểm tuyệt đối."
Thi Phong nghe xong còn chưa hiểu: "Môn nào đạt điểm tuyệt đối?" Nói xong lại thấy có gì đó sai sai, liền kinh ngạc hỏi: "Khoan, ý em là tổng điểm 1050 điểm sao?"
Oanh Oanh "ừ" một tiếng. Thi Phong suýt nữa ngã khỏi giường.
Em gái cậu rốt cuộc là dạng quái vật gì vậy?!
Chơi xong ván game, Oanh Oanh buồn ngủ nên tắt điện thoại đi ngủ, nhưng Thi Phong thì không thể bình tĩnh được nữa. Cậu lập tức chạy đi "gây bão" trong nhóm lớp.
"Em gái tôi thi giữa kỳ đạt điểm tuyệt đối!"
Hứa Hồng Bác cười nhạo: "Học sinh tiểu học mới có điểm tuyệt đối chứ gì?"
Thi Phong bực mình: "Nói vớ vẩn! Em gái tôi học cấp ba, lớp mười!"
Lưu Gia Hữu tò mò: "Điểm tuyệt đối môn nào vậy?"
Thi Phong hất cằm đầy kiêu hãnh: "Tất cả! Tổng điểm 1050, em ấy đạt trọn vẹn 1050 điểm!"
Hứa Hồng Bác bật cười: "Thi Phong, đừng có bốc phét. Từ nhỏ đến lớn, tôi chỉ biết cậu có một ông anh trai. Mà lớp mười thi giữa kỳ đạt điểm tuyệt đối? Ai mà tin nổi chứ!"
Nguyễn Luân cũng không tin: "Anh Phong, câu này nghe có vẻ hơi thiếu thuyết phục đó."
Thi Phong hừ lạnh: "Không tin thì thôi, đồ ngốc!"
Lưu Gia Hữu nghi hoặc: "Mà khoan, cậu lấy đâu ra em gái? Chẳng phải cậu chỉ có một ông anh trai thôi sao? Với lại, em gái cậu học trường nào?"
Tỉnh Dậy Sau Giấc Ngủ Ngàn Năm, Ta Bỗng Thành Đại Sư Huyền HọcTác giả: Nhu Nạo Khinh MạnTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngOanh Oanh c.h.ế.t rồi. Chết một cách oan khuất, không nhắm mắt. Những người hàng xóm tụ tập ở đầu ngõ bàn tán xôn xao. “Vừa rồi tôi đi ngang qua phủ Quảng An Hầu, thấy hai bà v.ú khiêng một cái xác ra ngoài, chỉ dùng một tấm chiếu rơm bọc lại, chân còn lộ ra ngoài, trắng bệch khô đét, như thể m.á.u trong người đã chảy sạch. Thật đáng sợ.” Người bên cạnh nghe vậy, tặc lưỡi nói: “Ông chưa biết sao? Đó là tam cô nương của Trần gia, Trần Linh Oanh đấy. Nghe nói mắc bệnh lạ mà c.h.ế.t đột ngột, chắc ông vừa khéo trông thấy.” Người kia tròn mắt kinh ngạc: “Nhưng sao lại bọc chiếu rơm? Trần gia là Hầu phủ, dù gì cũng là con gái quan gia, chẳng lẽ không thể chôn cất đàng hoàng?” Một giọng nói nhỏ hơn chen vào: “Ông không hiểu rồi. Tam cô nương chưa đến tuổi cập kê, lại mắc bệnh kỳ quái như vậy, không thể vào phần mộ tổ tiên. Hơn nữa, cô ấy chưa có hôn phu, cũng chẳng có nhà chồng chưa cưới, chỉ có thể tùy tiện tìm một nơi chôn cất mà thôi.” Có người thở dài: “Cũng thật đáng thương. Trần gia… Vệ Phồn nhìn thấy bài đăng kia mà tức đến không chịu nổi. Mặc dù có không ít người lên tiếng bênh vực Oanh Oanh, nhưng trước những cô gái ghen tị đến mất lý trí, cô ấy thực sự không thể phản bác lại được.Thấy Oanh Oanh hoàn toàn không hay biết gì về bài đăng đó, Vệ Phồn cũng không muốn để cô nhìn thấy rồi lại buồn phiền, nên đành tắt điện thoại. Mắt không thấy, lòng không phiền.Ba ngày sau, kỳ thi giữa kỳ kết thúc.Đến thứ Hai, bảng điểm được công bố. Lần này, bài văn của Oanh Oanh không bị trừ điểm nào, cô đạt điểm tuyệt đối.Điểm tuyệt đối!Toàn bộ học sinh trường Tiệp An đều sững sờ. Đây rốt cuộc là thiên tài gì vậy? Mà còn không hề thiên lệch bất cứ môn nào.Ngay cả các giáo viên cũng vô cùng phấn khích. Dạy học bao nhiêu năm nay, đây là lần *****ên họ thấy một học sinh có thành tích xuất sắc đến vậy. Chữ viết trên bài thi rất đẹp, đáp án chính xác đến từng chi tiết, giống hệt như sao chép từ sách giáo khoa.Cố Thừa Cẩm đứng trước bảng thông báo, nhìn thấy bảng điểm của Oanh Oanh cũng không khỏi kinh ngạc.Thi Việt nghe tin Oanh Oanh đạt điểm tuyệt đối cũng chẳng mấy ngạc nhiên. Dù sao chị gái cậu đã làm bao nhiêu chuyện trâu bò rồi, thêm một lần nữa cũng chẳng có gì đáng bất ngờ. Chẳng phải chỉ là điểm tuyệt đối thôi sao?Thi Phong cũng biết dạo gần đây Oanh Oanh bận thi cử. Buổi tối chơi game, cậu thuận miệng hỏi:"Em gái, kỳ thi giữa kỳ thế nào rồi?"Oanh Oanh đáp gọn: "Đạt điểm tuyệt đối." Thi Phong nghe xong còn chưa hiểu: "Môn nào đạt điểm tuyệt đối?" Nói xong lại thấy có gì đó sai sai, liền kinh ngạc hỏi: "Khoan, ý em là tổng điểm 1050 điểm sao?"Oanh Oanh "ừ" một tiếng. Thi Phong suýt nữa ngã khỏi giường.Em gái cậu rốt cuộc là dạng quái vật gì vậy?!Chơi xong ván game, Oanh Oanh buồn ngủ nên tắt điện thoại đi ngủ, nhưng Thi Phong thì không thể bình tĩnh được nữa. Cậu lập tức chạy đi "gây bão" trong nhóm lớp."Em gái tôi thi giữa kỳ đạt điểm tuyệt đối!"Hứa Hồng Bác cười nhạo: "Học sinh tiểu học mới có điểm tuyệt đối chứ gì?"Thi Phong bực mình: "Nói vớ vẩn! Em gái tôi học cấp ba, lớp mười!"Lưu Gia Hữu tò mò: "Điểm tuyệt đối môn nào vậy?"Thi Phong hất cằm đầy kiêu hãnh: "Tất cả! Tổng điểm 1050, em ấy đạt trọn vẹn 1050 điểm!"Hứa Hồng Bác bật cười: "Thi Phong, đừng có bốc phét. Từ nhỏ đến lớn, tôi chỉ biết cậu có một ông anh trai. Mà lớp mười thi giữa kỳ đạt điểm tuyệt đối? Ai mà tin nổi chứ!"Nguyễn Luân cũng không tin: "Anh Phong, câu này nghe có vẻ hơi thiếu thuyết phục đó."Thi Phong hừ lạnh: "Không tin thì thôi, đồ ngốc!" Lưu Gia Hữu nghi hoặc: "Mà khoan, cậu lấy đâu ra em gái? Chẳng phải cậu chỉ có một ông anh trai thôi sao? Với lại, em gái cậu học trường nào?"