Tác giả:

Vạn Tượng đại lục, lấy võ làm đầu.Trần gia, Hắc Thạch thành, Bắc Hoang."Nhị gia!""Phu Nhân sinh rồi!""Là một đứa bé trai!"Tráng hán mặc áo xanh nghe thấy vậy thì đẩy cửa ra, trong phòng, nha hoàn đang dùng vải đỏ bọc lấy đứa bé trai, Trần Nghiêm bước nhanh đi tới bên cạnh Đường Uyển."Uyển nhi, vất vả cho nàng rồi."Trần Nghiêm vội vàng lau mồ hôi trên trán cho Đường Uyển.Vẻ mặt Đường Uyển rất mệt mỏi nói: "Phu quân, con của chúng ta làm sao lại không có động tĩnh gì?"Trong phòng không có tiếng khóc của đứa trẻ mới trào đời.Lúc này Trần Nghiêm mới nghĩ tới đứa con trai vừa mới trào đời của mình, hắn bế đứa bé từ trong tay của nha hoàn, vẻ kích động trong mắt lộ rõ trên mặt.Bé trai thân thể khỏe mạnh, không quấy khóc, chỉ là ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Trần Nghiêm, sau đó nhìn xung quanh lộ ra vẻ mê man.Trần Nghiêm mặt mày hớn mở, vui mừng nói: "Uyển nhi, con của chúng ta rất ngoan, trắng trẻo mập mạp, chỉ là có hơi ngây ngô, rất giống với ta."Đường Uyển cười thành tiếng."Phu…

Chương 326: Thiên Phượng Hô Hấp Pháp (1)

Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm ThánhTác giả: Đích ThủyTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngVạn Tượng đại lục, lấy võ làm đầu.Trần gia, Hắc Thạch thành, Bắc Hoang."Nhị gia!""Phu Nhân sinh rồi!""Là một đứa bé trai!"Tráng hán mặc áo xanh nghe thấy vậy thì đẩy cửa ra, trong phòng, nha hoàn đang dùng vải đỏ bọc lấy đứa bé trai, Trần Nghiêm bước nhanh đi tới bên cạnh Đường Uyển."Uyển nhi, vất vả cho nàng rồi."Trần Nghiêm vội vàng lau mồ hôi trên trán cho Đường Uyển.Vẻ mặt Đường Uyển rất mệt mỏi nói: "Phu quân, con của chúng ta làm sao lại không có động tĩnh gì?"Trong phòng không có tiếng khóc của đứa trẻ mới trào đời.Lúc này Trần Nghiêm mới nghĩ tới đứa con trai vừa mới trào đời của mình, hắn bế đứa bé từ trong tay của nha hoàn, vẻ kích động trong mắt lộ rõ trên mặt.Bé trai thân thể khỏe mạnh, không quấy khóc, chỉ là ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Trần Nghiêm, sau đó nhìn xung quanh lộ ra vẻ mê man.Trần Nghiêm mặt mày hớn mở, vui mừng nói: "Uyển nhi, con của chúng ta rất ngoan, trắng trẻo mập mạp, chỉ là có hơi ngây ngô, rất giống với ta."Đường Uyển cười thành tiếng."Phu…   Vừa rồi trên đường Lâm Diệu Ngữ đã nói với hắn, Chân Phượng chi linh cũng không phải hồn phách của hung thú, mà là hồn linh sinh ra trong di hài của Chân Phượng.  Chân Phượng chi linh có được trí nhớ của bản thể, bắt lấy thôn phệ là có thể thức tỉnh Chân Phượng Huyết Mạch.  Trần Mục sử dụng Niết Bàn Hô Hấp pháp, cả người tràn ngập kim sắc hỏa quang, Chân Phượng Huyết Mạch trong cơ thể hắn đang xao động, khẳng định có liên quan đến hồn linh kia.  Hồn linh trong hài cốt Chân Phượng cũng đang xao động, nó bỗng nhiên xông thẳng về phía Trần Mục mà đến.  Phượng ảnh màu vàng bao phủ thân thể Trần Mục, hắn bị kim sắc quang mang hừng hực thiêu đốt bao phủ, cánh tay trái có văn lộ Chân Phượng ra cứ như là đang sống lại, đạo văn lộ kia ở bên ngoài da cánh tay trái di chuyển tới lui.  Mặc dù là hồn linh, nhưng nó mang theo hung niệm ***** lao vào thức hải của Trần Mục.  Cũng may Nguyên Thần của Trần Mục cực kỳ cường đại, trực tiếp đưa tay bắt lấy hồn linh của Chân Phượng.  "Đơn giản như vậy sao?"  Trần Mục có chút không thể tin được.  Nhưng mà cẩn thận ngẫm lại cũng là bình thường, Hoang Châu cũng không có tồn tại niệm sư, thần hồn của Lâm Diệu Ngữ không mạnh, muốn thuần hóa hồn linh căn bản không có khả năng.  Thức hải của Trần Mục xuất hiện vòng xoáy, hắn thôn phệ Chân Phượng chi linh, truyền thừa cổ xưa tràn vào trong thức hải.  Hồn linh có được truyền thừa vượt xa tưởng tượng, hắn thấp giọng nói: "Thiên Phượng Hô Hấp pháp!"  Trần Mục còn nhận được thông tin của Phượng tộc, Phượng Tổ viễn cổ Thiên Phượng, hậu duệ của Thiên Phượng là Chân Phượng, Chân Phượng lại diễn hóa ra đủ loại hậu duệ.  Thiên Phượng Hô Hấp pháp so với Niết Bàn Hô Hấp pháp còn mạnh hơn rất nhiều lần, loại Hô Hấp pháp này chỉ có viễn cổ Thiên Phượng mới có được, bộ di hài này là viễn cổ Thiên Phượng?  Thiên Phượng rất mạnh.  Bộ hài cốt trông không giống như vậy.  Chẳng lẽ nói là do hồn linh biến dị?  Trần Mục thôn phệ hồn linh, có được niệm lực bàng bạc, Nguyên Thần lần nữa trở nên mạnh mẽ, hắn ngồi xếp bằng trên bồ đoàn sử dụng Thiên Phượng Hô Hấp pháp để tu luyện.  Trong huyết trì xung quanh có sương mù màu đỏ tràn ra, toàn bộ đều vọt tới chỗ Trần Mục, ở trong máu thịt của hắn, ầm ầm chấn động, máu nóng giống như đang thiêu đốt, có lượng lớn năng lượng màu vàng vọt vào Kiếm Cung.  Linh lực luyện hóa của Thiên Phượng Hô Hấp pháp so với linh lực ban đầu càng mạnh hơn, nhưng Trần Mục vẫn cảm giác không thích hợp, cỗ linh lực này vẫn không có thần lực mạnh như cũ.  Khương Phục Tiên từng nói qua, thần lực sánh ngang với tiên lực, nhưng cỗ lực lượng này tiềm cận với tiên lực, nhưng so với tiên lực của Long Ngạo Trần còn kém một chút.  Hai canh giờ sau, cánh tay trái Chân Phượng Huyết Mạch xuất hiện thay đổi, cánh tay hiện lên vảy phượng màu vàng, không phải lông vũ, lực lượng của cả bàn tay tăng vọt.  Vảy phượng màu vàng giống như găng tay.  Trần Mục cảm giác được lực lượng cường đại không gì sánh kịp, huyết mạch Chân Phượng hoàn toàn thức tỉnh trong nháy mắt, cả cánh tay cứ như là sống lại.  Cánh tay trái bị chấn động nhẹ.  Không gian cũng theo đó nổi lên gợn gợn.  "Thì ra là như vậy."  "Thần lực ở trong huyết mạch Thần tộc, huyết mạch đặc biệt trong cơ thể lại càng mạnh, thần lực cũng càng mạnh."  Bên ngoài Phượng Vẫn Tháp, Lâm Diệu Ngữ cảm giác được trái tim rung động, huyết mạch trong cơ thể nàng ta bị áp chế, loại cảm giác này rất ít khi xuất hiện.  Nàng ta là người có huyết mạch Chân Phượng, mạnh hơn huyết mạch của nàng ta càng chỉ đếm trên đầu ngón tay, nàng nghĩ đến Trần Mục vừa mới tiến vào Phượng Vẫn Tháp, kinh hô: "Không tốt!"  Trong lòng Lâm Diệu Ngữ không khỏi lo lắng, Chân Phượng chi linh có thể bị Trần Mục thôn phệ rồi hay không?  Nàng ta ở bên ngoài Phượng Vẫn Tháp đi tới đi lui.  Trong tháp.  Chân Phượng Tinh trong huyết trì bốn phía hóa thành đoàn sương máu bao bọc Trần Mục, trong đó lượng lớn năng lượng bị hấp thu vào Kiếm Cung, huyết mạch cũng bị cánh tay trái cắn nuốt.  Cánh tay trái của Trần Mục có được thần lực, không ngừng cắn nuốt màn sương máu, cỗ thần lực này còn đang tăng cường.  "Một quyền này đi xuống chỉ sợ không có Kiếm Thánh nào có thể dựa vào lực lượng thuần túy của thân thể mà đỡ được, không chừng có thể đấu một trận với Kiếm Tiên ở Tiên giới."  Trần Mục nhìn tay trái của mình, trong lòng vừa động, kim lân trong nháy mắt biến mất, cánh tay khôi phục sáng bóng trắng nõn, đầu ngón tay có thần lực kim sắc lượn lờ, giơ tay lên cũng có thể dễ dàng xé mở không gian.  Theo vận chuyển của Thiên Phượng Hô Hấp pháp, linh lực và Chân Phượng Huyết Mạch trong cơ thể Trần Mục cũng đang trở nên mạnh mẽ, muốn rèn luyện toàn bộ năng lượng trong cơ thể thành trạng thái mạnh hơn còn cần thời gian rất dài.  Hắn chuyên chú hấp thu Phượng Huyết Tinh trong huyết trì, dùng để tăng cường độ thần lực.  Gần buổi tối.  Ánh chiều tà chiếu rọi Phượng các.  Một đạo huyết quang phóng lên trời.  Thiên kiêu các tông nhìn về phía Tông Chủ điện, cường giả các tông lập huyết thệ ký kết minh ước, các thế lực lớn ở hai châu Hồng Hoang chính thức kết minh.  Thiên kiêu hai châu hoan hô nhảy nhót.  Minh ước để cho thế lực hai châu giúp đỡ lẫn nhau, gặp phải thế lực bên ngoài quấy nhiễu phải cùng nhau chống địch, nếu như vi phạm, người lập ước sẽ bị thiên phạt, thế lực thuộc về cũng sẽ bị các thế lực khác trừng phạt.  Tâm tình Lâm Diệu Ngữ lúc này thấp thỏm.  Trần Mục cực kỳ cảm kích: "Lâm tiên tử, đa tạ sự trợ giúp của ngươi, ta mới có thể thôn phệ được Chân Phượng chi linh."  "..."  Vẻ mặt của Lâm Diệu Ngữ ngốc trệ, nàng mím môi, có được Niết Bàn Hô Hấp pháp cũng có thể thức tỉnh huyết mạch Chân Phượng trong cơ thể, nàng ta khẩn cầu nói: "Tiểu sư thúc, ngươi đã đồng ý cho ta Niết Bàn Hô Hấp pháp hoàn chỉnh."

 

 Vừa rồi trên đường Lâm Diệu Ngữ đã nói với hắn, Chân Phượng chi linh cũng không phải hồn phách của hung thú, mà là hồn linh sinh ra trong di hài của Chân Phượng. 

 Chân Phượng chi linh có được trí nhớ của bản thể, bắt lấy thôn phệ là có thể thức tỉnh Chân Phượng Huyết Mạch. 

 Trần Mục sử dụng Niết Bàn Hô Hấp pháp, cả người tràn ngập kim sắc hỏa quang, Chân Phượng Huyết Mạch trong cơ thể hắn đang xao động, khẳng định có liên quan đến hồn linh kia. 

 Hồn linh trong hài cốt Chân Phượng cũng đang xao động, nó bỗng nhiên xông thẳng về phía Trần Mục mà đến. 

 Phượng ảnh màu vàng bao phủ thân thể Trần Mục, hắn bị kim sắc quang mang hừng hực thiêu đốt bao phủ, cánh tay trái có văn lộ Chân Phượng ra cứ như là đang sống lại, đạo văn lộ kia ở bên ngoài da cánh tay trái di chuyển tới lui. 

 Mặc dù là hồn linh, nhưng nó mang theo hung niệm ***** lao vào thức hải của Trần Mục. 

 Cũng may Nguyên Thần của Trần Mục cực kỳ cường đại, trực tiếp đưa tay bắt lấy hồn linh của Chân Phượng. 

 "Đơn giản như vậy sao?" 

 Trần Mục có chút không thể tin được. 

 Nhưng mà cẩn thận ngẫm lại cũng là bình thường, Hoang Châu cũng không có tồn tại niệm sư, thần hồn của Lâm Diệu Ngữ không mạnh, muốn thuần hóa hồn linh căn bản không có khả năng. 

 Thức hải của Trần Mục xuất hiện vòng xoáy, hắn thôn phệ Chân Phượng chi linh, truyền thừa cổ xưa tràn vào trong thức hải. 

 Hồn linh có được truyền thừa vượt xa tưởng tượng, hắn thấp giọng nói: "Thiên Phượng Hô Hấp pháp!" 

 Trần Mục còn nhận được thông tin của Phượng tộc, Phượng Tổ viễn cổ Thiên Phượng, hậu duệ của Thiên Phượng là Chân Phượng, Chân Phượng lại diễn hóa ra đủ loại hậu duệ. 

 Thiên Phượng Hô Hấp pháp so với Niết Bàn Hô Hấp pháp còn mạnh hơn rất nhiều lần, loại Hô Hấp pháp này chỉ có viễn cổ Thiên Phượng mới có được, bộ di hài này là viễn cổ Thiên Phượng? 

 Thiên Phượng rất mạnh. 

 Bộ hài cốt trông không giống như vậy. 

 Chẳng lẽ nói là do hồn linh biến dị? 

 Trần Mục thôn phệ hồn linh, có được niệm lực bàng bạc, Nguyên Thần lần nữa trở nên mạnh mẽ, hắn ngồi xếp bằng trên bồ đoàn sử dụng Thiên Phượng Hô Hấp pháp để tu luyện. 

 Trong huyết trì xung quanh có sương mù màu đỏ tràn ra, toàn bộ đều vọt tới chỗ Trần Mục, ở trong máu thịt của hắn, ầm ầm chấn động, máu nóng giống như đang thiêu đốt, có lượng lớn năng lượng màu vàng vọt vào Kiếm Cung. 

 Linh lực luyện hóa của Thiên Phượng Hô Hấp pháp so với linh lực ban đầu càng mạnh hơn, nhưng Trần Mục vẫn cảm giác không thích hợp, cỗ linh lực này vẫn không có thần lực mạnh như cũ. 

 Khương Phục Tiên từng nói qua, thần lực sánh ngang với tiên lực, nhưng cỗ lực lượng này tiềm cận với tiên lực, nhưng so với tiên lực của Long Ngạo Trần còn kém một chút. 

 Hai canh giờ sau, cánh tay trái Chân Phượng Huyết Mạch xuất hiện thay đổi, cánh tay hiện lên vảy phượng màu vàng, không phải lông vũ, lực lượng của cả bàn tay tăng vọt. 

 Vảy phượng màu vàng giống như găng tay. 

 Trần Mục cảm giác được lực lượng cường đại không gì sánh kịp, huyết mạch Chân Phượng hoàn toàn thức tỉnh trong nháy mắt, cả cánh tay cứ như là sống lại. 

 Cánh tay trái bị chấn động nhẹ. 

 Không gian cũng theo đó nổi lên gợn gợn. 

 "Thì ra là như vậy." 

 "Thần lực ở trong huyết mạch Thần tộc, huyết mạch đặc biệt trong cơ thể lại càng mạnh, thần lực cũng càng mạnh." 

 Bên ngoài Phượng Vẫn Tháp, Lâm Diệu Ngữ cảm giác được trái tim rung động, huyết mạch trong cơ thể nàng ta bị áp chế, loại cảm giác này rất ít khi xuất hiện. 

 Nàng ta là người có huyết mạch Chân Phượng, mạnh hơn huyết mạch của nàng ta càng chỉ đếm trên đầu ngón tay, nàng nghĩ đến Trần Mục vừa mới tiến vào Phượng Vẫn Tháp, kinh hô: "Không tốt!" 

 Trong lòng Lâm Diệu Ngữ không khỏi lo lắng, Chân Phượng chi linh có thể bị Trần Mục thôn phệ rồi hay không? 

 Nàng ta ở bên ngoài Phượng Vẫn Tháp đi tới đi lui. 

 Trong tháp. 

 Chân Phượng Tinh trong huyết trì bốn phía hóa thành đoàn sương máu bao bọc Trần Mục, trong đó lượng lớn năng lượng bị hấp thu vào Kiếm Cung, huyết mạch cũng bị cánh tay trái cắn nuốt. 

 Cánh tay trái của Trần Mục có được thần lực, không ngừng cắn nuốt màn sương máu, cỗ thần lực này còn đang tăng cường. 

 "Một quyền này đi xuống chỉ sợ không có Kiếm Thánh nào có thể dựa vào lực lượng thuần túy của thân thể mà đỡ được, không chừng có thể đấu một trận với Kiếm Tiên ở Tiên giới." 

 Trần Mục nhìn tay trái của mình, trong lòng vừa động, kim lân trong nháy mắt biến mất, cánh tay khôi phục sáng bóng trắng nõn, đầu ngón tay có thần lực kim sắc lượn lờ, giơ tay lên cũng có thể dễ dàng xé mở không gian. 

 Theo vận chuyển của Thiên Phượng Hô Hấp pháp, linh lực và Chân Phượng Huyết Mạch trong cơ thể Trần Mục cũng đang trở nên mạnh mẽ, muốn rèn luyện toàn bộ năng lượng trong cơ thể thành trạng thái mạnh hơn còn cần thời gian rất dài. 

 Hắn chuyên chú hấp thu Phượng Huyết Tinh trong huyết trì, dùng để tăng cường độ thần lực. 

 Gần buổi tối. 

 Ánh chiều tà chiếu rọi Phượng các. 

 Một đạo huyết quang phóng lên trời. 

 Thiên kiêu các tông nhìn về phía Tông Chủ điện, cường giả các tông lập huyết thệ ký kết minh ước, các thế lực lớn ở hai châu Hồng Hoang chính thức kết minh. 

 Thiên kiêu hai châu hoan hô nhảy nhót. 

 Minh ước để cho thế lực hai châu giúp đỡ lẫn nhau, gặp phải thế lực bên ngoài quấy nhiễu phải cùng nhau chống địch, nếu như vi phạm, người lập ước sẽ bị thiên phạt, thế lực thuộc về cũng sẽ bị các thế lực khác trừng phạt. 

 Tâm tình Lâm Diệu Ngữ lúc này thấp thỏm. 

 Trần Mục cực kỳ cảm kích: "Lâm tiên tử, đa tạ sự trợ giúp của ngươi, ta mới có thể thôn phệ được Chân Phượng chi linh." 

 "..." 

 Vẻ mặt của Lâm Diệu Ngữ ngốc trệ, nàng mím môi, có được Niết Bàn Hô Hấp pháp cũng có thể thức tỉnh huyết mạch Chân Phượng trong cơ thể, nàng ta khẩn cầu nói: "Tiểu sư thúc, ngươi đã đồng ý cho ta Niết Bàn Hô Hấp pháp hoàn chỉnh."

Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm ThánhTác giả: Đích ThủyTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngVạn Tượng đại lục, lấy võ làm đầu.Trần gia, Hắc Thạch thành, Bắc Hoang."Nhị gia!""Phu Nhân sinh rồi!""Là một đứa bé trai!"Tráng hán mặc áo xanh nghe thấy vậy thì đẩy cửa ra, trong phòng, nha hoàn đang dùng vải đỏ bọc lấy đứa bé trai, Trần Nghiêm bước nhanh đi tới bên cạnh Đường Uyển."Uyển nhi, vất vả cho nàng rồi."Trần Nghiêm vội vàng lau mồ hôi trên trán cho Đường Uyển.Vẻ mặt Đường Uyển rất mệt mỏi nói: "Phu quân, con của chúng ta làm sao lại không có động tĩnh gì?"Trong phòng không có tiếng khóc của đứa trẻ mới trào đời.Lúc này Trần Nghiêm mới nghĩ tới đứa con trai vừa mới trào đời của mình, hắn bế đứa bé từ trong tay của nha hoàn, vẻ kích động trong mắt lộ rõ trên mặt.Bé trai thân thể khỏe mạnh, không quấy khóc, chỉ là ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Trần Nghiêm, sau đó nhìn xung quanh lộ ra vẻ mê man.Trần Nghiêm mặt mày hớn mở, vui mừng nói: "Uyển nhi, con của chúng ta rất ngoan, trắng trẻo mập mạp, chỉ là có hơi ngây ngô, rất giống với ta."Đường Uyển cười thành tiếng."Phu…   Vừa rồi trên đường Lâm Diệu Ngữ đã nói với hắn, Chân Phượng chi linh cũng không phải hồn phách của hung thú, mà là hồn linh sinh ra trong di hài của Chân Phượng.  Chân Phượng chi linh có được trí nhớ của bản thể, bắt lấy thôn phệ là có thể thức tỉnh Chân Phượng Huyết Mạch.  Trần Mục sử dụng Niết Bàn Hô Hấp pháp, cả người tràn ngập kim sắc hỏa quang, Chân Phượng Huyết Mạch trong cơ thể hắn đang xao động, khẳng định có liên quan đến hồn linh kia.  Hồn linh trong hài cốt Chân Phượng cũng đang xao động, nó bỗng nhiên xông thẳng về phía Trần Mục mà đến.  Phượng ảnh màu vàng bao phủ thân thể Trần Mục, hắn bị kim sắc quang mang hừng hực thiêu đốt bao phủ, cánh tay trái có văn lộ Chân Phượng ra cứ như là đang sống lại, đạo văn lộ kia ở bên ngoài da cánh tay trái di chuyển tới lui.  Mặc dù là hồn linh, nhưng nó mang theo hung niệm ***** lao vào thức hải của Trần Mục.  Cũng may Nguyên Thần của Trần Mục cực kỳ cường đại, trực tiếp đưa tay bắt lấy hồn linh của Chân Phượng.  "Đơn giản như vậy sao?"  Trần Mục có chút không thể tin được.  Nhưng mà cẩn thận ngẫm lại cũng là bình thường, Hoang Châu cũng không có tồn tại niệm sư, thần hồn của Lâm Diệu Ngữ không mạnh, muốn thuần hóa hồn linh căn bản không có khả năng.  Thức hải của Trần Mục xuất hiện vòng xoáy, hắn thôn phệ Chân Phượng chi linh, truyền thừa cổ xưa tràn vào trong thức hải.  Hồn linh có được truyền thừa vượt xa tưởng tượng, hắn thấp giọng nói: "Thiên Phượng Hô Hấp pháp!"  Trần Mục còn nhận được thông tin của Phượng tộc, Phượng Tổ viễn cổ Thiên Phượng, hậu duệ của Thiên Phượng là Chân Phượng, Chân Phượng lại diễn hóa ra đủ loại hậu duệ.  Thiên Phượng Hô Hấp pháp so với Niết Bàn Hô Hấp pháp còn mạnh hơn rất nhiều lần, loại Hô Hấp pháp này chỉ có viễn cổ Thiên Phượng mới có được, bộ di hài này là viễn cổ Thiên Phượng?  Thiên Phượng rất mạnh.  Bộ hài cốt trông không giống như vậy.  Chẳng lẽ nói là do hồn linh biến dị?  Trần Mục thôn phệ hồn linh, có được niệm lực bàng bạc, Nguyên Thần lần nữa trở nên mạnh mẽ, hắn ngồi xếp bằng trên bồ đoàn sử dụng Thiên Phượng Hô Hấp pháp để tu luyện.  Trong huyết trì xung quanh có sương mù màu đỏ tràn ra, toàn bộ đều vọt tới chỗ Trần Mục, ở trong máu thịt của hắn, ầm ầm chấn động, máu nóng giống như đang thiêu đốt, có lượng lớn năng lượng màu vàng vọt vào Kiếm Cung.  Linh lực luyện hóa của Thiên Phượng Hô Hấp pháp so với linh lực ban đầu càng mạnh hơn, nhưng Trần Mục vẫn cảm giác không thích hợp, cỗ linh lực này vẫn không có thần lực mạnh như cũ.  Khương Phục Tiên từng nói qua, thần lực sánh ngang với tiên lực, nhưng cỗ lực lượng này tiềm cận với tiên lực, nhưng so với tiên lực của Long Ngạo Trần còn kém một chút.  Hai canh giờ sau, cánh tay trái Chân Phượng Huyết Mạch xuất hiện thay đổi, cánh tay hiện lên vảy phượng màu vàng, không phải lông vũ, lực lượng của cả bàn tay tăng vọt.  Vảy phượng màu vàng giống như găng tay.  Trần Mục cảm giác được lực lượng cường đại không gì sánh kịp, huyết mạch Chân Phượng hoàn toàn thức tỉnh trong nháy mắt, cả cánh tay cứ như là sống lại.  Cánh tay trái bị chấn động nhẹ.  Không gian cũng theo đó nổi lên gợn gợn.  "Thì ra là như vậy."  "Thần lực ở trong huyết mạch Thần tộc, huyết mạch đặc biệt trong cơ thể lại càng mạnh, thần lực cũng càng mạnh."  Bên ngoài Phượng Vẫn Tháp, Lâm Diệu Ngữ cảm giác được trái tim rung động, huyết mạch trong cơ thể nàng ta bị áp chế, loại cảm giác này rất ít khi xuất hiện.  Nàng ta là người có huyết mạch Chân Phượng, mạnh hơn huyết mạch của nàng ta càng chỉ đếm trên đầu ngón tay, nàng nghĩ đến Trần Mục vừa mới tiến vào Phượng Vẫn Tháp, kinh hô: "Không tốt!"  Trong lòng Lâm Diệu Ngữ không khỏi lo lắng, Chân Phượng chi linh có thể bị Trần Mục thôn phệ rồi hay không?  Nàng ta ở bên ngoài Phượng Vẫn Tháp đi tới đi lui.  Trong tháp.  Chân Phượng Tinh trong huyết trì bốn phía hóa thành đoàn sương máu bao bọc Trần Mục, trong đó lượng lớn năng lượng bị hấp thu vào Kiếm Cung, huyết mạch cũng bị cánh tay trái cắn nuốt.  Cánh tay trái của Trần Mục có được thần lực, không ngừng cắn nuốt màn sương máu, cỗ thần lực này còn đang tăng cường.  "Một quyền này đi xuống chỉ sợ không có Kiếm Thánh nào có thể dựa vào lực lượng thuần túy của thân thể mà đỡ được, không chừng có thể đấu một trận với Kiếm Tiên ở Tiên giới."  Trần Mục nhìn tay trái của mình, trong lòng vừa động, kim lân trong nháy mắt biến mất, cánh tay khôi phục sáng bóng trắng nõn, đầu ngón tay có thần lực kim sắc lượn lờ, giơ tay lên cũng có thể dễ dàng xé mở không gian.  Theo vận chuyển của Thiên Phượng Hô Hấp pháp, linh lực và Chân Phượng Huyết Mạch trong cơ thể Trần Mục cũng đang trở nên mạnh mẽ, muốn rèn luyện toàn bộ năng lượng trong cơ thể thành trạng thái mạnh hơn còn cần thời gian rất dài.  Hắn chuyên chú hấp thu Phượng Huyết Tinh trong huyết trì, dùng để tăng cường độ thần lực.  Gần buổi tối.  Ánh chiều tà chiếu rọi Phượng các.  Một đạo huyết quang phóng lên trời.  Thiên kiêu các tông nhìn về phía Tông Chủ điện, cường giả các tông lập huyết thệ ký kết minh ước, các thế lực lớn ở hai châu Hồng Hoang chính thức kết minh.  Thiên kiêu hai châu hoan hô nhảy nhót.  Minh ước để cho thế lực hai châu giúp đỡ lẫn nhau, gặp phải thế lực bên ngoài quấy nhiễu phải cùng nhau chống địch, nếu như vi phạm, người lập ước sẽ bị thiên phạt, thế lực thuộc về cũng sẽ bị các thế lực khác trừng phạt.  Tâm tình Lâm Diệu Ngữ lúc này thấp thỏm.  Trần Mục cực kỳ cảm kích: "Lâm tiên tử, đa tạ sự trợ giúp của ngươi, ta mới có thể thôn phệ được Chân Phượng chi linh."  "..."  Vẻ mặt của Lâm Diệu Ngữ ngốc trệ, nàng mím môi, có được Niết Bàn Hô Hấp pháp cũng có thể thức tỉnh huyết mạch Chân Phượng trong cơ thể, nàng ta khẩn cầu nói: "Tiểu sư thúc, ngươi đã đồng ý cho ta Niết Bàn Hô Hấp pháp hoàn chỉnh."

Chương 326: Thiên Phượng Hô Hấp Pháp (1)