Chương 1: Nhận Thân Đại Nghiệp, năm Cảnh Hòa thứ 15, Hoàng Thành Kinh Đô. "Đến rồi, sắp đến rồi, Ngu nương tử mời xem, tòa thành thấp thoáng lộ ra dưới chân núi kia chính là kinh đô của Đại Nghiệp chúng ta, còn gọi là thành Đại Nghiệp." Lâm ma ma chỉ đường cho Ngu Ninh, vừa cười vừa nói. Ngu Ninh vén rèm xe ngựa, giơ tay che ánh nắng chói chang trên đỉnh đầu, nhìn theo hướng ngón tay của Lâm ma ma. Đoàn xe đi trên đường núi, ở lưng chừng núi, từ đây nhìn xuống Kinh Đô, có thể thu hơn nửa tòa thành vào trong mắt. Hiện nay Đại Nghiệp đang vào thời kỳ thịnh thế, quốc khố dồi dào, bách tính an cư lạc nghiệp, cho nên thành Đại Nghiệp thường xuyên được tu sửa và mở rộng, nhìn từ xa cao ngất uy nghiêm, khí thế bàng bạc. Hoàng đô của hai triều đại đều tọa lạc ở đây, Thần Đô Thiên Nhai dưới chân Thiên Tử, huy hoàng rực rỡ, gấm hoa vô biên, quả thật là phồn hoa như mộng, phú quý tột cùng. "Không hổ là Kinh Đô, thành trì được xây dựng hùng vĩ như vậy, nhìn qua phải lớn gấp mười lần thành Thanh…
Chương 75
Sủng Phi Của Hoàng ĐếTác giả: Tiểu Từ Tỷ TỷTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngChương 1: Nhận Thân Đại Nghiệp, năm Cảnh Hòa thứ 15, Hoàng Thành Kinh Đô. "Đến rồi, sắp đến rồi, Ngu nương tử mời xem, tòa thành thấp thoáng lộ ra dưới chân núi kia chính là kinh đô của Đại Nghiệp chúng ta, còn gọi là thành Đại Nghiệp." Lâm ma ma chỉ đường cho Ngu Ninh, vừa cười vừa nói. Ngu Ninh vén rèm xe ngựa, giơ tay che ánh nắng chói chang trên đỉnh đầu, nhìn theo hướng ngón tay của Lâm ma ma. Đoàn xe đi trên đường núi, ở lưng chừng núi, từ đây nhìn xuống Kinh Đô, có thể thu hơn nửa tòa thành vào trong mắt. Hiện nay Đại Nghiệp đang vào thời kỳ thịnh thế, quốc khố dồi dào, bách tính an cư lạc nghiệp, cho nên thành Đại Nghiệp thường xuyên được tu sửa và mở rộng, nhìn từ xa cao ngất uy nghiêm, khí thế bàng bạc. Hoàng đô của hai triều đại đều tọa lạc ở đây, Thần Đô Thiên Nhai dưới chân Thiên Tử, huy hoàng rực rỡ, gấm hoa vô biên, quả thật là phồn hoa như mộng, phú quý tột cùng. "Không hổ là Kinh Đô, thành trì được xây dựng hùng vĩ như vậy, nhìn qua phải lớn gấp mười lần thành Thanh… Thẩm Thác không để ý đến vẻ mặt của trưởng công chúa, trực tiếp bước lên phía trước, liếc nhìn Vũ Anh sau lưng.Vũ Anh hiểu ý, rút đao tiến tới trước mặt Lý Vân Cẩm, mặt không cảm xúc rút đao, gác ngang giữa Lý Vân Cẩm và Ngu Ninh, "Trước mặt bệ hạ, ai dám càn rỡ!"Đám nha hoàn nhìn thấy thiên tử và trưởng công chúa tới, đều sợ vỡ mật, vội vàng lùi lại mấy bước, quỳ rạp xuống đất.Lúc này Lý Vân Cẩm cũng hoàn hồn, thu lại vẻ giận dữ trên mặt, được Lý Vân Thanh đỡ dậy, run rẩy quỳ xuống."Cung thỉnh bệ hạ thánh an."Âm thanh hỗn loạn nhất thời tiêu tan, sợ đến mức không ai dám thở mạnh.Lý Vân Cẩm vẫn hống hách, lên tiếng trước: "Bệ hạ phải làm chủ cho thần nữ!""Làm chủ? Ngươi có gan g.i.ế.c người, còn cần trẫm hoàng đế này làm chủ?" Thẩm Thác rũ mắt liếc Lý Vân Cẩm, sắc mặt hờ hững, "Là quận chúa hoàng thất, giữa thanh thiên bạch nhật lại dám dọa g.i.ế.c người, Lý gia và trưởng công chúa dạy dỗ con cái như vậy sao?"Trưởng công chúa giận Lý Vân Cẩm không nên thân, vội vàng quỳ xuống, "Bệ hạ hiểu lầm rồi, con gái thần còn nhỏ, lời này chắc chắn là vô tâm nói ra."Lý Vân Cẩm vốn tưởng rằng hoàng đế là cậu ruột, chắc chắn sẽ đứng về phía nàng ta, trừng phạt hai tỷ muội Tạ gia, nhưng không ngờ, câu *****ên của bệ hạ lại là trách phạt nàng ta.Bên kia, Tạ Doanh Xuân và Ngu Ninh quỳ cùng nhau, hai người đều cúi đầu không nói gì, trên cổ còn có mấy vệt đỏ, giống như bị móng tay dài cào phải.Lúc Lý Vân Cẩm run rẩy giải thích, các nàng chỉ cần giả vờ ủy khuất đáng thương là được, Tạ Doanh Xuân muốn khóc lúc nào là khóc, kỹ năng diễn xuất cực tốt, lúc thiên tử hỏi các nàng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, còn có thể nặn ra mấy giọt nước mắt để phối hợp.Cho dù trong lòng sung sướng vô cùng, Tạ Doanh Xuân vẫn có thể vừa khóc vừa lên án.Nhìn dáng vẻ sợ hãi của Lý Vân Cẩm và Lý Vân Thanh đúng là hả giận, bị đánh một trận còn không thể nói, bởi vì Lý Vân Cẩm ngày thường hống hách ngang ngược, cho nên tất cả mọi người đều cho rằng Lý Vân Cẩm bắt nạt người khác, những lời giải thích kia sẽ chẳng có ai tin."Lương Đức, chọn một ít lễ vật đưa tới Vĩnh Ninh hầu phủ, trẫm quản giáo hoàng thất không nghiêm, nên bồi lễ cho hai vị nương tử."Thẩm Thác nói muốn tặng lễ vật tạ lỗi, trưởng công chúa tất nhiên cũng không thể thiếu, nàng ta lập tức sai đám nha hoàn đi chọn một ít đồ tốt đưa tới Vĩnh Ninh hầu phủ, giữa thanh thiên bạch nhật nhận tội danh dạy con không nghiêm.
Thẩm Thác không để ý đến vẻ mặt của trưởng công chúa, trực tiếp bước lên phía trước, liếc nhìn Vũ Anh sau lưng.
Vũ Anh hiểu ý, rút đao tiến tới trước mặt Lý Vân Cẩm, mặt không cảm xúc rút đao, gác ngang giữa Lý Vân Cẩm và Ngu Ninh, "Trước mặt bệ hạ, ai dám càn rỡ!"
Đám nha hoàn nhìn thấy thiên tử và trưởng công chúa tới, đều sợ vỡ mật, vội vàng lùi lại mấy bước, quỳ rạp xuống đất.
Lúc này Lý Vân Cẩm cũng hoàn hồn, thu lại vẻ giận dữ trên mặt, được Lý Vân Thanh đỡ dậy, run rẩy quỳ xuống.
"Cung thỉnh bệ hạ thánh an."
Âm thanh hỗn loạn nhất thời tiêu tan, sợ đến mức không ai dám thở mạnh.
Lý Vân Cẩm vẫn hống hách, lên tiếng trước: "Bệ hạ phải làm chủ cho thần nữ!"
"Làm chủ? Ngươi có gan g.i.ế.c người, còn cần trẫm hoàng đế này làm chủ?" Thẩm Thác rũ mắt liếc Lý Vân Cẩm, sắc mặt hờ hững, "Là quận chúa hoàng thất, giữa thanh thiên bạch nhật lại dám dọa g.i.ế.c người, Lý gia và trưởng công chúa dạy dỗ con cái như vậy sao?"
Trưởng công chúa giận Lý Vân Cẩm không nên thân, vội vàng quỳ xuống, "Bệ hạ hiểu lầm rồi, con gái thần còn nhỏ, lời này chắc chắn là vô tâm nói ra."
Lý Vân Cẩm vốn tưởng rằng hoàng đế là cậu ruột, chắc chắn sẽ đứng về phía nàng ta, trừng phạt hai tỷ muội Tạ gia, nhưng không ngờ, câu *****ên của bệ hạ lại là trách phạt nàng ta.
Bên kia, Tạ Doanh Xuân và Ngu Ninh quỳ cùng nhau, hai người đều cúi đầu không nói gì, trên cổ còn có mấy vệt đỏ, giống như bị móng tay dài cào phải.
Lúc Lý Vân Cẩm run rẩy giải thích, các nàng chỉ cần giả vờ ủy khuất đáng thương là được, Tạ Doanh Xuân muốn khóc lúc nào là khóc, kỹ năng diễn xuất cực tốt, lúc thiên tử hỏi các nàng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, còn có thể nặn ra mấy giọt nước mắt để phối hợp.
Cho dù trong lòng sung sướng vô cùng, Tạ Doanh Xuân vẫn có thể vừa khóc vừa lên án.
Nhìn dáng vẻ sợ hãi của Lý Vân Cẩm và Lý Vân Thanh đúng là hả giận, bị đánh một trận còn không thể nói, bởi vì Lý Vân Cẩm ngày thường hống hách ngang ngược, cho nên tất cả mọi người đều cho rằng Lý Vân Cẩm bắt nạt người khác, những lời giải thích kia sẽ chẳng có ai tin.
"Lương Đức, chọn một ít lễ vật đưa tới Vĩnh Ninh hầu phủ, trẫm quản giáo hoàng thất không nghiêm, nên bồi lễ cho hai vị nương tử."
Thẩm Thác nói muốn tặng lễ vật tạ lỗi, trưởng công chúa tất nhiên cũng không thể thiếu, nàng ta lập tức sai đám nha hoàn đi chọn một ít đồ tốt đưa tới Vĩnh Ninh hầu phủ, giữa thanh thiên bạch nhật nhận tội danh dạy con không nghiêm.
Sủng Phi Của Hoàng ĐếTác giả: Tiểu Từ Tỷ TỷTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngChương 1: Nhận Thân Đại Nghiệp, năm Cảnh Hòa thứ 15, Hoàng Thành Kinh Đô. "Đến rồi, sắp đến rồi, Ngu nương tử mời xem, tòa thành thấp thoáng lộ ra dưới chân núi kia chính là kinh đô của Đại Nghiệp chúng ta, còn gọi là thành Đại Nghiệp." Lâm ma ma chỉ đường cho Ngu Ninh, vừa cười vừa nói. Ngu Ninh vén rèm xe ngựa, giơ tay che ánh nắng chói chang trên đỉnh đầu, nhìn theo hướng ngón tay của Lâm ma ma. Đoàn xe đi trên đường núi, ở lưng chừng núi, từ đây nhìn xuống Kinh Đô, có thể thu hơn nửa tòa thành vào trong mắt. Hiện nay Đại Nghiệp đang vào thời kỳ thịnh thế, quốc khố dồi dào, bách tính an cư lạc nghiệp, cho nên thành Đại Nghiệp thường xuyên được tu sửa và mở rộng, nhìn từ xa cao ngất uy nghiêm, khí thế bàng bạc. Hoàng đô của hai triều đại đều tọa lạc ở đây, Thần Đô Thiên Nhai dưới chân Thiên Tử, huy hoàng rực rỡ, gấm hoa vô biên, quả thật là phồn hoa như mộng, phú quý tột cùng. "Không hổ là Kinh Đô, thành trì được xây dựng hùng vĩ như vậy, nhìn qua phải lớn gấp mười lần thành Thanh… Thẩm Thác không để ý đến vẻ mặt của trưởng công chúa, trực tiếp bước lên phía trước, liếc nhìn Vũ Anh sau lưng.Vũ Anh hiểu ý, rút đao tiến tới trước mặt Lý Vân Cẩm, mặt không cảm xúc rút đao, gác ngang giữa Lý Vân Cẩm và Ngu Ninh, "Trước mặt bệ hạ, ai dám càn rỡ!"Đám nha hoàn nhìn thấy thiên tử và trưởng công chúa tới, đều sợ vỡ mật, vội vàng lùi lại mấy bước, quỳ rạp xuống đất.Lúc này Lý Vân Cẩm cũng hoàn hồn, thu lại vẻ giận dữ trên mặt, được Lý Vân Thanh đỡ dậy, run rẩy quỳ xuống."Cung thỉnh bệ hạ thánh an."Âm thanh hỗn loạn nhất thời tiêu tan, sợ đến mức không ai dám thở mạnh.Lý Vân Cẩm vẫn hống hách, lên tiếng trước: "Bệ hạ phải làm chủ cho thần nữ!""Làm chủ? Ngươi có gan g.i.ế.c người, còn cần trẫm hoàng đế này làm chủ?" Thẩm Thác rũ mắt liếc Lý Vân Cẩm, sắc mặt hờ hững, "Là quận chúa hoàng thất, giữa thanh thiên bạch nhật lại dám dọa g.i.ế.c người, Lý gia và trưởng công chúa dạy dỗ con cái như vậy sao?"Trưởng công chúa giận Lý Vân Cẩm không nên thân, vội vàng quỳ xuống, "Bệ hạ hiểu lầm rồi, con gái thần còn nhỏ, lời này chắc chắn là vô tâm nói ra."Lý Vân Cẩm vốn tưởng rằng hoàng đế là cậu ruột, chắc chắn sẽ đứng về phía nàng ta, trừng phạt hai tỷ muội Tạ gia, nhưng không ngờ, câu *****ên của bệ hạ lại là trách phạt nàng ta.Bên kia, Tạ Doanh Xuân và Ngu Ninh quỳ cùng nhau, hai người đều cúi đầu không nói gì, trên cổ còn có mấy vệt đỏ, giống như bị móng tay dài cào phải.Lúc Lý Vân Cẩm run rẩy giải thích, các nàng chỉ cần giả vờ ủy khuất đáng thương là được, Tạ Doanh Xuân muốn khóc lúc nào là khóc, kỹ năng diễn xuất cực tốt, lúc thiên tử hỏi các nàng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, còn có thể nặn ra mấy giọt nước mắt để phối hợp.Cho dù trong lòng sung sướng vô cùng, Tạ Doanh Xuân vẫn có thể vừa khóc vừa lên án.Nhìn dáng vẻ sợ hãi của Lý Vân Cẩm và Lý Vân Thanh đúng là hả giận, bị đánh một trận còn không thể nói, bởi vì Lý Vân Cẩm ngày thường hống hách ngang ngược, cho nên tất cả mọi người đều cho rằng Lý Vân Cẩm bắt nạt người khác, những lời giải thích kia sẽ chẳng có ai tin."Lương Đức, chọn một ít lễ vật đưa tới Vĩnh Ninh hầu phủ, trẫm quản giáo hoàng thất không nghiêm, nên bồi lễ cho hai vị nương tử."Thẩm Thác nói muốn tặng lễ vật tạ lỗi, trưởng công chúa tất nhiên cũng không thể thiếu, nàng ta lập tức sai đám nha hoàn đi chọn một ít đồ tốt đưa tới Vĩnh Ninh hầu phủ, giữa thanh thiên bạch nhật nhận tội danh dạy con không nghiêm.