Chương 1: Nhận Thân Đại Nghiệp, năm Cảnh Hòa thứ 15, Hoàng Thành Kinh Đô. "Đến rồi, sắp đến rồi, Ngu nương tử mời xem, tòa thành thấp thoáng lộ ra dưới chân núi kia chính là kinh đô của Đại Nghiệp chúng ta, còn gọi là thành Đại Nghiệp." Lâm ma ma chỉ đường cho Ngu Ninh, vừa cười vừa nói. Ngu Ninh vén rèm xe ngựa, giơ tay che ánh nắng chói chang trên đỉnh đầu, nhìn theo hướng ngón tay của Lâm ma ma. Đoàn xe đi trên đường núi, ở lưng chừng núi, từ đây nhìn xuống Kinh Đô, có thể thu hơn nửa tòa thành vào trong mắt. Hiện nay Đại Nghiệp đang vào thời kỳ thịnh thế, quốc khố dồi dào, bách tính an cư lạc nghiệp, cho nên thành Đại Nghiệp thường xuyên được tu sửa và mở rộng, nhìn từ xa cao ngất uy nghiêm, khí thế bàng bạc. Hoàng đô của hai triều đại đều tọa lạc ở đây, Thần Đô Thiên Nhai dưới chân Thiên Tử, huy hoàng rực rỡ, gấm hoa vô biên, quả thật là phồn hoa như mộng, phú quý tột cùng. "Không hổ là Kinh Đô, thành trì được xây dựng hùng vĩ như vậy, nhìn qua phải lớn gấp mười lần thành Thanh…
Chương 92
Sủng Phi Của Hoàng ĐếTác giả: Tiểu Từ Tỷ TỷTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngChương 1: Nhận Thân Đại Nghiệp, năm Cảnh Hòa thứ 15, Hoàng Thành Kinh Đô. "Đến rồi, sắp đến rồi, Ngu nương tử mời xem, tòa thành thấp thoáng lộ ra dưới chân núi kia chính là kinh đô của Đại Nghiệp chúng ta, còn gọi là thành Đại Nghiệp." Lâm ma ma chỉ đường cho Ngu Ninh, vừa cười vừa nói. Ngu Ninh vén rèm xe ngựa, giơ tay che ánh nắng chói chang trên đỉnh đầu, nhìn theo hướng ngón tay của Lâm ma ma. Đoàn xe đi trên đường núi, ở lưng chừng núi, từ đây nhìn xuống Kinh Đô, có thể thu hơn nửa tòa thành vào trong mắt. Hiện nay Đại Nghiệp đang vào thời kỳ thịnh thế, quốc khố dồi dào, bách tính an cư lạc nghiệp, cho nên thành Đại Nghiệp thường xuyên được tu sửa và mở rộng, nhìn từ xa cao ngất uy nghiêm, khí thế bàng bạc. Hoàng đô của hai triều đại đều tọa lạc ở đây, Thần Đô Thiên Nhai dưới chân Thiên Tử, huy hoàng rực rỡ, gấm hoa vô biên, quả thật là phồn hoa như mộng, phú quý tột cùng. "Không hổ là Kinh Đô, thành trì được xây dựng hùng vĩ như vậy, nhìn qua phải lớn gấp mười lần thành Thanh… Mọi người tản đi, mấy người phòng lớn rốt cuộc tụ họp lại, đóng cửa nói mấy câu.Tạ Chi An và Tạ Vãn Du về muộn, không kịp lúc mọi người nói chuyện, đợi đóng cửa, mới có cơ hội hỏi chính sự.Tạ Vãn Du: "Đại ca vội vàng trở về như vậy, rốt cuộc là xảy ra chuyện gấp gì?""Bình Tây Vương có ý làm phản, rất nhiều phủ binh cải trang vào kinh, lần này trong kinh triệu gấp, không chỉ có ta, mấy vị phó tướng trong Trấn Nam quân đều trở về."Tạ Chi An vẻ mặt ngưng trọng, "Nhớ Bình Tây Vương dâng tấu chương, năm nay sẽ vào kinh dâng lễ, vậy chẳng phải là nửa tháng sau...""Đúng vậy." Tạ Vãn Du sắc mặt lạnh lùng, do dự nói: "Nghe nói Bình Tây Vương và cô mẫu sớm những năm..."Ba người tiếng nói chuyện nhỏ dần, nhiều hơn nữa, Ngu Ninh và Hoắc thị không nghe thấy.Nhưng Hoắc thị và Ngu Ninh cũng không quan tâm bọn họ nói gì, Tạ Ngộ Đường càng không tham gia, ba người nhàn rỗi ngồi bên cạnh sập La Hán cắn hạt dưa ăn điểm tâm.Ba người nói chuyện chính sự xong, cùng đi ra ngồi ngoài gian.Tạ Ngộ Cẩn lần *****ên gặp Ngu Ninh và Ngu Tiểu Bảo, trong lòng có rất nhiều lời muốn nói, nhất thời không biết nên nói từ đâu, đành phải hỏi từ cuộc sống trước kia của Ngu Ninh.Ngu Ninh cảm thấy vị huynh trưởng này không chỉ có tướng mạo thưởng tâm duyệt mục, tính tình cũng rất tốt, cho nên rất vui vẻ nói chuyện với Tạ Ngộ Cẩn.Một bên Tạ Vãn Du và Tạ Chi An lại luôn trầm mặc, thoạt nhìn dáng vẻ tâm sự nặng nề.
Mọi người tản đi, mấy người phòng lớn rốt cuộc tụ họp lại, đóng cửa nói mấy câu.
Tạ Chi An và Tạ Vãn Du về muộn, không kịp lúc mọi người nói chuyện, đợi đóng cửa, mới có cơ hội hỏi chính sự.
Tạ Vãn Du: "Đại ca vội vàng trở về như vậy, rốt cuộc là xảy ra chuyện gấp gì?"
"Bình Tây Vương có ý làm phản, rất nhiều phủ binh cải trang vào kinh, lần này trong kinh triệu gấp, không chỉ có ta, mấy vị phó tướng trong Trấn Nam quân đều trở về."
Tạ Chi An vẻ mặt ngưng trọng, "Nhớ Bình Tây Vương dâng tấu chương, năm nay sẽ vào kinh dâng lễ, vậy chẳng phải là nửa tháng sau..."
"Đúng vậy." Tạ Vãn Du sắc mặt lạnh lùng, do dự nói: "Nghe nói Bình Tây Vương và cô mẫu sớm những năm..."
Ba người tiếng nói chuyện nhỏ dần, nhiều hơn nữa, Ngu Ninh và Hoắc thị không nghe thấy.
Nhưng Hoắc thị và Ngu Ninh cũng không quan tâm bọn họ nói gì, Tạ Ngộ Đường càng không tham gia, ba người nhàn rỗi ngồi bên cạnh sập La Hán cắn hạt dưa ăn điểm tâm.
Ba người nói chuyện chính sự xong, cùng đi ra ngồi ngoài gian.
Tạ Ngộ Cẩn lần *****ên gặp Ngu Ninh và Ngu Tiểu Bảo, trong lòng có rất nhiều lời muốn nói, nhất thời không biết nên nói từ đâu, đành phải hỏi từ cuộc sống trước kia của Ngu Ninh.
Ngu Ninh cảm thấy vị huynh trưởng này không chỉ có tướng mạo thưởng tâm duyệt mục, tính tình cũng rất tốt, cho nên rất vui vẻ nói chuyện với Tạ Ngộ Cẩn.
Một bên Tạ Vãn Du và Tạ Chi An lại luôn trầm mặc, thoạt nhìn dáng vẻ tâm sự nặng nề.
Sủng Phi Của Hoàng ĐếTác giả: Tiểu Từ Tỷ TỷTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngChương 1: Nhận Thân Đại Nghiệp, năm Cảnh Hòa thứ 15, Hoàng Thành Kinh Đô. "Đến rồi, sắp đến rồi, Ngu nương tử mời xem, tòa thành thấp thoáng lộ ra dưới chân núi kia chính là kinh đô của Đại Nghiệp chúng ta, còn gọi là thành Đại Nghiệp." Lâm ma ma chỉ đường cho Ngu Ninh, vừa cười vừa nói. Ngu Ninh vén rèm xe ngựa, giơ tay che ánh nắng chói chang trên đỉnh đầu, nhìn theo hướng ngón tay của Lâm ma ma. Đoàn xe đi trên đường núi, ở lưng chừng núi, từ đây nhìn xuống Kinh Đô, có thể thu hơn nửa tòa thành vào trong mắt. Hiện nay Đại Nghiệp đang vào thời kỳ thịnh thế, quốc khố dồi dào, bách tính an cư lạc nghiệp, cho nên thành Đại Nghiệp thường xuyên được tu sửa và mở rộng, nhìn từ xa cao ngất uy nghiêm, khí thế bàng bạc. Hoàng đô của hai triều đại đều tọa lạc ở đây, Thần Đô Thiên Nhai dưới chân Thiên Tử, huy hoàng rực rỡ, gấm hoa vô biên, quả thật là phồn hoa như mộng, phú quý tột cùng. "Không hổ là Kinh Đô, thành trì được xây dựng hùng vĩ như vậy, nhìn qua phải lớn gấp mười lần thành Thanh… Mọi người tản đi, mấy người phòng lớn rốt cuộc tụ họp lại, đóng cửa nói mấy câu.Tạ Chi An và Tạ Vãn Du về muộn, không kịp lúc mọi người nói chuyện, đợi đóng cửa, mới có cơ hội hỏi chính sự.Tạ Vãn Du: "Đại ca vội vàng trở về như vậy, rốt cuộc là xảy ra chuyện gấp gì?""Bình Tây Vương có ý làm phản, rất nhiều phủ binh cải trang vào kinh, lần này trong kinh triệu gấp, không chỉ có ta, mấy vị phó tướng trong Trấn Nam quân đều trở về."Tạ Chi An vẻ mặt ngưng trọng, "Nhớ Bình Tây Vương dâng tấu chương, năm nay sẽ vào kinh dâng lễ, vậy chẳng phải là nửa tháng sau...""Đúng vậy." Tạ Vãn Du sắc mặt lạnh lùng, do dự nói: "Nghe nói Bình Tây Vương và cô mẫu sớm những năm..."Ba người tiếng nói chuyện nhỏ dần, nhiều hơn nữa, Ngu Ninh và Hoắc thị không nghe thấy.Nhưng Hoắc thị và Ngu Ninh cũng không quan tâm bọn họ nói gì, Tạ Ngộ Đường càng không tham gia, ba người nhàn rỗi ngồi bên cạnh sập La Hán cắn hạt dưa ăn điểm tâm.Ba người nói chuyện chính sự xong, cùng đi ra ngồi ngoài gian.Tạ Ngộ Cẩn lần *****ên gặp Ngu Ninh và Ngu Tiểu Bảo, trong lòng có rất nhiều lời muốn nói, nhất thời không biết nên nói từ đâu, đành phải hỏi từ cuộc sống trước kia của Ngu Ninh.Ngu Ninh cảm thấy vị huynh trưởng này không chỉ có tướng mạo thưởng tâm duyệt mục, tính tình cũng rất tốt, cho nên rất vui vẻ nói chuyện với Tạ Ngộ Cẩn.Một bên Tạ Vãn Du và Tạ Chi An lại luôn trầm mặc, thoạt nhìn dáng vẻ tâm sự nặng nề.