Tác giả:

Vạn Tượng đại lục, lấy võ làm đầu.Trần gia, Hắc Thạch thành, Bắc Hoang."Nhị gia!""Phu Nhân sinh rồi!""Là một đứa bé trai!"Tráng hán mặc áo xanh nghe thấy vậy thì đẩy cửa ra, trong phòng, nha hoàn đang dùng vải đỏ bọc lấy đứa bé trai, Trần Nghiêm bước nhanh đi tới bên cạnh Đường Uyển."Uyển nhi, vất vả cho nàng rồi."Trần Nghiêm vội vàng lau mồ hôi trên trán cho Đường Uyển.Vẻ mặt Đường Uyển rất mệt mỏi nói: "Phu quân, con của chúng ta làm sao lại không có động tĩnh gì?"Trong phòng không có tiếng khóc của đứa trẻ mới trào đời.Lúc này Trần Nghiêm mới nghĩ tới đứa con trai vừa mới trào đời của mình, hắn bế đứa bé từ trong tay của nha hoàn, vẻ kích động trong mắt lộ rõ trên mặt.Bé trai thân thể khỏe mạnh, không quấy khóc, chỉ là ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Trần Nghiêm, sau đó nhìn xung quanh lộ ra vẻ mê man.Trần Nghiêm mặt mày hớn mở, vui mừng nói: "Uyển nhi, con của chúng ta rất ngoan, trắng trẻo mập mạp, chỉ là có hơi ngây ngô, rất giống với ta."Đường Uyển cười thành tiếng."Phu…

Chương 479: Cự Thần binh (2)

Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm ThánhTác giả: Đích ThủyTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngVạn Tượng đại lục, lấy võ làm đầu.Trần gia, Hắc Thạch thành, Bắc Hoang."Nhị gia!""Phu Nhân sinh rồi!""Là một đứa bé trai!"Tráng hán mặc áo xanh nghe thấy vậy thì đẩy cửa ra, trong phòng, nha hoàn đang dùng vải đỏ bọc lấy đứa bé trai, Trần Nghiêm bước nhanh đi tới bên cạnh Đường Uyển."Uyển nhi, vất vả cho nàng rồi."Trần Nghiêm vội vàng lau mồ hôi trên trán cho Đường Uyển.Vẻ mặt Đường Uyển rất mệt mỏi nói: "Phu quân, con của chúng ta làm sao lại không có động tĩnh gì?"Trong phòng không có tiếng khóc của đứa trẻ mới trào đời.Lúc này Trần Nghiêm mới nghĩ tới đứa con trai vừa mới trào đời của mình, hắn bế đứa bé từ trong tay của nha hoàn, vẻ kích động trong mắt lộ rõ trên mặt.Bé trai thân thể khỏe mạnh, không quấy khóc, chỉ là ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Trần Nghiêm, sau đó nhìn xung quanh lộ ra vẻ mê man.Trần Nghiêm mặt mày hớn mở, vui mừng nói: "Uyển nhi, con của chúng ta rất ngoan, trắng trẻo mập mạp, chỉ là có hơi ngây ngô, rất giống với ta."Đường Uyển cười thành tiếng."Phu…  Tay Trần Mục cầm Xích Long Thần Mâu lần nữa giết trở về, lần này hắn đồng thời thôi động Chân Long Huyết Mạch cùng Chân Phượng Huyết Mạch, cộng thêm tiên lực do Hồng Mông tiểu thụ phóng ra, còn có huyết mạch đặc hữu của Trần gia, sau cùng phối hợp với Bất Diệt Kinh khiến sức mạnh thân thể tăng lên tới đỉnh phong, tần sóng đáng sợ lao đến.  Quanh thân cường giả mặc áo giáp màu đen bao phủ u quang, mà đôi mắt hắn ta lại phản chiếu kim quang, trong mắt ẩn chứa vẻ không dám tin, Trần Mục bộc phát ra sức mạnh mà thiên kiêu Thần tử mới có.  Ngay cả lão giả tóc trắng giao đấu với Khương Phục Tiên cũng đều nhướng mày, lớn tiếng nhắc nhở: "Không thể cứng rắn va chạm!"  Soạt!  Trần Mục biến mất không thấy đâu nữa, cường giả mặc áo giáp màu đen trợn to con mắt, mảnh không gian này bị phong tỏa, không cách nào sử dụng quy tắc không gian thuấn di, sao hắn có thể biến mất khỏi hư không?  Cường giả mặc áo giáp màu đen toàn thân ứa ra mồ hôi lạnh, hắn ta phát giác được nguy hiểm, dựa vào trực giác quay người vung đại kích, trong mắt Trần Mục mang theo kinh ngạc, đối thủ không hổ là cường giả Thần tộc, vậy mà lại có thể phán đoán công kích của hắn.  Trần Mục vung Xích Long Thần Mâu, đại kích u ám mang theo thần lực kinh khủng nghênh đón, đùng một tiếng, đại kích u ám lập tức bị đánh bay, tay cầm của cường giả mặc áo giáp màu đen run rẩy kịch liệt, nháy mắt cả cánh tay mất đi tri giác.  Trước ngực cường giả mặc áo giáp màu đen rộng mở, Trần Mục không chút do dự dùng hết toàn lực đâm thẳng, không hề nương tay chút nào, Xích Long Thần Mâu dễ dàng xuyên thủng ***** đối thủ.  Phốc phụt!  Cường giả mặc áo giáp màu đen ho ra đầy máu, tộc văn giữa lông mày dần dần tối đi, Trần Mục đột nhiên phát hiện Xích Long Thần Mâu đang thôn phệ huyết mạch Thần tộc của đối thủ.  "Ngươi dám…"  Trong mắt cường giả áo đen ẩn chứa vẻ hoảng sợ.  Răng rắc!  Thanh Vân kiếm xuyên thủng mi tâm của hắn ta, cường giả mặc áo giáp màu đen bị ***** triệt để, Trần Mục không để cho Xích Long Thần Mâu hoàn toàn hấp thu huyết mạch Thần tộc của hắn ta, xử lý xong đối thủ, lập tức quay người trợ giúp vị hôn thê.  Cường giả Thần tộc xung quanh tê dại da đầu, bọn họ không dám ngăn cản, Trần Mục và Khương Phục Tiên liên thủ, Quang Minh Lĩnh Vực cùng Hỗn Độn Kiếm Vực bao trùm lão giả tóc trắng, ông ta bị ép thôi động huyết mạch Thần tộc trong cơ thể, sau lưng xuất hiện hình chiếu màu vàng to lớn, chứa đựng sức mạnh đáng sợ.  Giữa hàng mày Khương Phục Tiên xuất hiện thần văn ngân sắc, tuyệt thế nữ thần xuất thế ngang trời, ánh bạc ngưng tụ thành thanh kiếm thần thánh, trực tiếp đánh nát hình chiếu ngưng tụ của lão giả tóc trắng.  Lão giả tóc trắng bị Trần Mục tới gần, tay trái Thanh Vân kiếm, tay phải Xích Long Thần Mâu, Hoàng Mộc kiếm đón đỡ trái phải, rất nhanh liền xuất hiện vết nứt.  Trần Mục dùng trạng thái đỉnh cao nhất xuất kích, cũng không thể nghiền ép được lão giả tóc trắng, binh khí của người sau không bằng Trần Mục, đó là một cây thần mộc, rất nhanh đã rách tả tơi.  Lão giả tóc trắng đột nhiên lùi lại, ông ta muốn chạy trốn về chiến hạm, Trần Mục buông Xích Long Thần Mâu xuống, hai tay nắm Thanh Vân kiếm, Khương Phục Tiên nắm Băng Hồn.  Cường giả Thần tộc đều đang rút lui về phía chiến thuyền, không gian xung quanh vặn vẹo, bọn họ chuẩn bị chạy trốn.  Thế nhưng giây phút bọn họ vừa lên chiến thuyền, Trần Mục và Khương Phục Tiên đồng thời vung kiếm, kiếm mang ngân sắc cùng kiếm mang kim sắc xé rách không gian, tấm chắn của chiến thuyền cách đó không xa bị xé mở, trong nháy mắt chiến thuyền bị nổ vỡ.  Mảnh vỡ của chiến thuyền bay đầy trời, mà lão giả tóc trắng vẫn chưa chết, Trần Mục hái sao một cái, trong tinh không xuất hiện sợi tơ kim sắc, dây dài kim sắc xuyên thủng mi tâm của lão giả tóc trắng, phá hủy thần hồn của ông ta, chết tại chỗ.  Trong tinh không bùng lên ngọn lửa.  Trận pháp của Truyền Tống địa bị phá hỏng, bọn họ đi tới điểm truyền tống tiếp theo cần rất nhiều thời gian.  "Sư tỷ, có vẻ như bọn họ biết nàng? Ta cảm thấy tình huống không đúng lắm." Vẻ mặt Trần Mục ngưng trọng nói.  Hai tay Khương Phục Tiên kết ấn, lần nữa phát ra tin tức với bên ngoài: "Những người này đến từ Thần Vực, đoán chừng là do tọa độ của ta dẫn tới, nơi này không an toàn, chúng ta vừa đi vừa nói."  Hai người ngay cả chiến trường cũng không thu dọn, trực tiếp ngồi thuyền tiên tiến về Cự Thần tinh, trên thuyền tiên, Khương Phục Tiên và Trần Mục ngồi nghỉ ngơi trên ghế: "Phu quân, lần này chàng biểu hiện không tệ, giúp ta đánh lui cường địch, nếu như không có chàng, lần này thật sự có phiền phức lớn."  Nụ cười của Trần Mục tươi đẹp, nghiêm túc nói: "Muốn nhằm vào vị hôn thê của ta, ***** bọn họ."  Khuôn mặt Khương Phục Tiên hiện lên ý cười, sau đó đôi mắt ngưng lại, nói khẽ: "Chúng ta có thể gặp được cường giả của Thần Vực, cường giả Khương gia cũng có thể đang ở gần đây."  Thuyền tiên tiến vào hư không, sẽ lưu lại tần sóng không biến mất trong thời gian dài, Trần Mục và Khương Phục Tiên lo lắng bị truy tung, nên không xuyên thẳng qua hư không.  Khương Phục Tiên không có ý rời xa nơi này, bọn họ còn đang chờ cường giả Khương gia giáng lâm.  Chiến thuyền hắc ca tìm kiếm đám người Trần Mục ở gần đó.  Trần Mục và Khương Phục Tiên uống Huyết Bồ Đề, hai người nhanh chóng khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, thuyền tiên đến gần Cự Thần tinh, ngôi sao này lớn hơn những ngôi sao chung quanh nhiều.

 Tay Trần Mục cầm Xích Long Thần Mâu lần nữa giết trở về, lần này hắn đồng thời thôi động Chân Long Huyết Mạch cùng Chân Phượng Huyết Mạch, cộng thêm tiên lực do Hồng Mông tiểu thụ phóng ra, còn có huyết mạch đặc hữu của Trần gia, sau cùng phối hợp với Bất Diệt Kinh khiến sức mạnh thân thể tăng lên tới đỉnh phong, tần sóng đáng sợ lao đến. 

 Quanh thân cường giả mặc áo giáp màu đen bao phủ u quang, mà đôi mắt hắn ta lại phản chiếu kim quang, trong mắt ẩn chứa vẻ không dám tin, Trần Mục bộc phát ra sức mạnh mà thiên kiêu Thần tử mới có. 

 Ngay cả lão giả tóc trắng giao đấu với Khương Phục Tiên cũng đều nhướng mày, lớn tiếng nhắc nhở: "Không thể cứng rắn va chạm!" 

 Soạt! 

 Trần Mục biến mất không thấy đâu nữa, cường giả mặc áo giáp màu đen trợn to con mắt, mảnh không gian này bị phong tỏa, không cách nào sử dụng quy tắc không gian thuấn di, sao hắn có thể biến mất khỏi hư không? 

 Cường giả mặc áo giáp màu đen toàn thân ứa ra mồ hôi lạnh, hắn ta phát giác được nguy hiểm, dựa vào trực giác quay người vung đại kích, trong mắt Trần Mục mang theo kinh ngạc, đối thủ không hổ là cường giả Thần tộc, vậy mà lại có thể phán đoán công kích của hắn. 

 Trần Mục vung Xích Long Thần Mâu, đại kích u ám mang theo thần lực kinh khủng nghênh đón, đùng một tiếng, đại kích u ám lập tức bị đánh bay, tay cầm của cường giả mặc áo giáp màu đen run rẩy kịch liệt, nháy mắt cả cánh tay mất đi tri giác. 

 Trước ngực cường giả mặc áo giáp màu đen rộng mở, Trần Mục không chút do dự dùng hết toàn lực đâm thẳng, không hề nương tay chút nào, Xích Long Thần Mâu dễ dàng xuyên thủng ***** đối thủ. 

 Phốc phụt! 

 Cường giả mặc áo giáp màu đen ho ra đầy máu, tộc văn giữa lông mày dần dần tối đi, Trần Mục đột nhiên phát hiện Xích Long Thần Mâu đang thôn phệ huyết mạch Thần tộc của đối thủ. 

 "Ngươi dám…" 

 Trong mắt cường giả áo đen ẩn chứa vẻ hoảng sợ. 

 Răng rắc! 

 Thanh Vân kiếm xuyên thủng mi tâm của hắn ta, cường giả mặc áo giáp màu đen bị ***** triệt để, Trần Mục không để cho Xích Long Thần Mâu hoàn toàn hấp thu huyết mạch Thần tộc của hắn ta, xử lý xong đối thủ, lập tức quay người trợ giúp vị hôn thê. 

 Cường giả Thần tộc xung quanh tê dại da đầu, bọn họ không dám ngăn cản, Trần Mục và Khương Phục Tiên liên thủ, Quang Minh Lĩnh Vực cùng Hỗn Độn Kiếm Vực bao trùm lão giả tóc trắng, ông ta bị ép thôi động huyết mạch Thần tộc trong cơ thể, sau lưng xuất hiện hình chiếu màu vàng to lớn, chứa đựng sức mạnh đáng sợ. 

 Giữa hàng mày Khương Phục Tiên xuất hiện thần văn ngân sắc, tuyệt thế nữ thần xuất thế ngang trời, ánh bạc ngưng tụ thành thanh kiếm thần thánh, trực tiếp đánh nát hình chiếu ngưng tụ của lão giả tóc trắng. 

 Lão giả tóc trắng bị Trần Mục tới gần, tay trái Thanh Vân kiếm, tay phải Xích Long Thần Mâu, Hoàng Mộc kiếm đón đỡ trái phải, rất nhanh liền xuất hiện vết nứt. 

 Trần Mục dùng trạng thái đỉnh cao nhất xuất kích, cũng không thể nghiền ép được lão giả tóc trắng, binh khí của người sau không bằng Trần Mục, đó là một cây thần mộc, rất nhanh đã rách tả tơi. 

 Lão giả tóc trắng đột nhiên lùi lại, ông ta muốn chạy trốn về chiến hạm, Trần Mục buông Xích Long Thần Mâu xuống, hai tay nắm Thanh Vân kiếm, Khương Phục Tiên nắm Băng Hồn. 

 Cường giả Thần tộc đều đang rút lui về phía chiến thuyền, không gian xung quanh vặn vẹo, bọn họ chuẩn bị chạy trốn. 

 Thế nhưng giây phút bọn họ vừa lên chiến thuyền, Trần Mục và Khương Phục Tiên đồng thời vung kiếm, kiếm mang ngân sắc cùng kiếm mang kim sắc xé rách không gian, tấm chắn của chiến thuyền cách đó không xa bị xé mở, trong nháy mắt chiến thuyền bị nổ vỡ. 

 Mảnh vỡ của chiến thuyền bay đầy trời, mà lão giả tóc trắng vẫn chưa chết, Trần Mục hái sao một cái, trong tinh không xuất hiện sợi tơ kim sắc, dây dài kim sắc xuyên thủng mi tâm của lão giả tóc trắng, phá hủy thần hồn của ông ta, chết tại chỗ. 

 Trong tinh không bùng lên ngọn lửa. 

 Trận pháp của Truyền Tống địa bị phá hỏng, bọn họ đi tới điểm truyền tống tiếp theo cần rất nhiều thời gian. 

 "Sư tỷ, có vẻ như bọn họ biết nàng? Ta cảm thấy tình huống không đúng lắm." Vẻ mặt Trần Mục ngưng trọng nói. 

 Hai tay Khương Phục Tiên kết ấn, lần nữa phát ra tin tức với bên ngoài: "Những người này đến từ Thần Vực, đoán chừng là do tọa độ của ta dẫn tới, nơi này không an toàn, chúng ta vừa đi vừa nói." 

 Hai người ngay cả chiến trường cũng không thu dọn, trực tiếp ngồi thuyền tiên tiến về Cự Thần tinh, trên thuyền tiên, Khương Phục Tiên và Trần Mục ngồi nghỉ ngơi trên ghế: "Phu quân, lần này chàng biểu hiện không tệ, giúp ta đánh lui cường địch, nếu như không có chàng, lần này thật sự có phiền phức lớn." 

 Nụ cười của Trần Mục tươi đẹp, nghiêm túc nói: "Muốn nhằm vào vị hôn thê của ta, ***** bọn họ." 

 Khuôn mặt Khương Phục Tiên hiện lên ý cười, sau đó đôi mắt ngưng lại, nói khẽ: "Chúng ta có thể gặp được cường giả của Thần Vực, cường giả Khương gia cũng có thể đang ở gần đây." 

 Thuyền tiên tiến vào hư không, sẽ lưu lại tần sóng không biến mất trong thời gian dài, Trần Mục và Khương Phục Tiên lo lắng bị truy tung, nên không xuyên thẳng qua hư không. 

 Khương Phục Tiên không có ý rời xa nơi này, bọn họ còn đang chờ cường giả Khương gia giáng lâm. 

 Chiến thuyền hắc ca tìm kiếm đám người Trần Mục ở gần đó. 

 Trần Mục và Khương Phục Tiên uống Huyết Bồ Đề, hai người nhanh chóng khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, thuyền tiên đến gần Cự Thần tinh, ngôi sao này lớn hơn những ngôi sao chung quanh nhiều.

Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm ThánhTác giả: Đích ThủyTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngVạn Tượng đại lục, lấy võ làm đầu.Trần gia, Hắc Thạch thành, Bắc Hoang."Nhị gia!""Phu Nhân sinh rồi!""Là một đứa bé trai!"Tráng hán mặc áo xanh nghe thấy vậy thì đẩy cửa ra, trong phòng, nha hoàn đang dùng vải đỏ bọc lấy đứa bé trai, Trần Nghiêm bước nhanh đi tới bên cạnh Đường Uyển."Uyển nhi, vất vả cho nàng rồi."Trần Nghiêm vội vàng lau mồ hôi trên trán cho Đường Uyển.Vẻ mặt Đường Uyển rất mệt mỏi nói: "Phu quân, con của chúng ta làm sao lại không có động tĩnh gì?"Trong phòng không có tiếng khóc của đứa trẻ mới trào đời.Lúc này Trần Nghiêm mới nghĩ tới đứa con trai vừa mới trào đời của mình, hắn bế đứa bé từ trong tay của nha hoàn, vẻ kích động trong mắt lộ rõ trên mặt.Bé trai thân thể khỏe mạnh, không quấy khóc, chỉ là ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Trần Nghiêm, sau đó nhìn xung quanh lộ ra vẻ mê man.Trần Nghiêm mặt mày hớn mở, vui mừng nói: "Uyển nhi, con của chúng ta rất ngoan, trắng trẻo mập mạp, chỉ là có hơi ngây ngô, rất giống với ta."Đường Uyển cười thành tiếng."Phu…  Tay Trần Mục cầm Xích Long Thần Mâu lần nữa giết trở về, lần này hắn đồng thời thôi động Chân Long Huyết Mạch cùng Chân Phượng Huyết Mạch, cộng thêm tiên lực do Hồng Mông tiểu thụ phóng ra, còn có huyết mạch đặc hữu của Trần gia, sau cùng phối hợp với Bất Diệt Kinh khiến sức mạnh thân thể tăng lên tới đỉnh phong, tần sóng đáng sợ lao đến.  Quanh thân cường giả mặc áo giáp màu đen bao phủ u quang, mà đôi mắt hắn ta lại phản chiếu kim quang, trong mắt ẩn chứa vẻ không dám tin, Trần Mục bộc phát ra sức mạnh mà thiên kiêu Thần tử mới có.  Ngay cả lão giả tóc trắng giao đấu với Khương Phục Tiên cũng đều nhướng mày, lớn tiếng nhắc nhở: "Không thể cứng rắn va chạm!"  Soạt!  Trần Mục biến mất không thấy đâu nữa, cường giả mặc áo giáp màu đen trợn to con mắt, mảnh không gian này bị phong tỏa, không cách nào sử dụng quy tắc không gian thuấn di, sao hắn có thể biến mất khỏi hư không?  Cường giả mặc áo giáp màu đen toàn thân ứa ra mồ hôi lạnh, hắn ta phát giác được nguy hiểm, dựa vào trực giác quay người vung đại kích, trong mắt Trần Mục mang theo kinh ngạc, đối thủ không hổ là cường giả Thần tộc, vậy mà lại có thể phán đoán công kích của hắn.  Trần Mục vung Xích Long Thần Mâu, đại kích u ám mang theo thần lực kinh khủng nghênh đón, đùng một tiếng, đại kích u ám lập tức bị đánh bay, tay cầm của cường giả mặc áo giáp màu đen run rẩy kịch liệt, nháy mắt cả cánh tay mất đi tri giác.  Trước ngực cường giả mặc áo giáp màu đen rộng mở, Trần Mục không chút do dự dùng hết toàn lực đâm thẳng, không hề nương tay chút nào, Xích Long Thần Mâu dễ dàng xuyên thủng ***** đối thủ.  Phốc phụt!  Cường giả mặc áo giáp màu đen ho ra đầy máu, tộc văn giữa lông mày dần dần tối đi, Trần Mục đột nhiên phát hiện Xích Long Thần Mâu đang thôn phệ huyết mạch Thần tộc của đối thủ.  "Ngươi dám…"  Trong mắt cường giả áo đen ẩn chứa vẻ hoảng sợ.  Răng rắc!  Thanh Vân kiếm xuyên thủng mi tâm của hắn ta, cường giả mặc áo giáp màu đen bị ***** triệt để, Trần Mục không để cho Xích Long Thần Mâu hoàn toàn hấp thu huyết mạch Thần tộc của hắn ta, xử lý xong đối thủ, lập tức quay người trợ giúp vị hôn thê.  Cường giả Thần tộc xung quanh tê dại da đầu, bọn họ không dám ngăn cản, Trần Mục và Khương Phục Tiên liên thủ, Quang Minh Lĩnh Vực cùng Hỗn Độn Kiếm Vực bao trùm lão giả tóc trắng, ông ta bị ép thôi động huyết mạch Thần tộc trong cơ thể, sau lưng xuất hiện hình chiếu màu vàng to lớn, chứa đựng sức mạnh đáng sợ.  Giữa hàng mày Khương Phục Tiên xuất hiện thần văn ngân sắc, tuyệt thế nữ thần xuất thế ngang trời, ánh bạc ngưng tụ thành thanh kiếm thần thánh, trực tiếp đánh nát hình chiếu ngưng tụ của lão giả tóc trắng.  Lão giả tóc trắng bị Trần Mục tới gần, tay trái Thanh Vân kiếm, tay phải Xích Long Thần Mâu, Hoàng Mộc kiếm đón đỡ trái phải, rất nhanh liền xuất hiện vết nứt.  Trần Mục dùng trạng thái đỉnh cao nhất xuất kích, cũng không thể nghiền ép được lão giả tóc trắng, binh khí của người sau không bằng Trần Mục, đó là một cây thần mộc, rất nhanh đã rách tả tơi.  Lão giả tóc trắng đột nhiên lùi lại, ông ta muốn chạy trốn về chiến hạm, Trần Mục buông Xích Long Thần Mâu xuống, hai tay nắm Thanh Vân kiếm, Khương Phục Tiên nắm Băng Hồn.  Cường giả Thần tộc đều đang rút lui về phía chiến thuyền, không gian xung quanh vặn vẹo, bọn họ chuẩn bị chạy trốn.  Thế nhưng giây phút bọn họ vừa lên chiến thuyền, Trần Mục và Khương Phục Tiên đồng thời vung kiếm, kiếm mang ngân sắc cùng kiếm mang kim sắc xé rách không gian, tấm chắn của chiến thuyền cách đó không xa bị xé mở, trong nháy mắt chiến thuyền bị nổ vỡ.  Mảnh vỡ của chiến thuyền bay đầy trời, mà lão giả tóc trắng vẫn chưa chết, Trần Mục hái sao một cái, trong tinh không xuất hiện sợi tơ kim sắc, dây dài kim sắc xuyên thủng mi tâm của lão giả tóc trắng, phá hủy thần hồn của ông ta, chết tại chỗ.  Trong tinh không bùng lên ngọn lửa.  Trận pháp của Truyền Tống địa bị phá hỏng, bọn họ đi tới điểm truyền tống tiếp theo cần rất nhiều thời gian.  "Sư tỷ, có vẻ như bọn họ biết nàng? Ta cảm thấy tình huống không đúng lắm." Vẻ mặt Trần Mục ngưng trọng nói.  Hai tay Khương Phục Tiên kết ấn, lần nữa phát ra tin tức với bên ngoài: "Những người này đến từ Thần Vực, đoán chừng là do tọa độ của ta dẫn tới, nơi này không an toàn, chúng ta vừa đi vừa nói."  Hai người ngay cả chiến trường cũng không thu dọn, trực tiếp ngồi thuyền tiên tiến về Cự Thần tinh, trên thuyền tiên, Khương Phục Tiên và Trần Mục ngồi nghỉ ngơi trên ghế: "Phu quân, lần này chàng biểu hiện không tệ, giúp ta đánh lui cường địch, nếu như không có chàng, lần này thật sự có phiền phức lớn."  Nụ cười của Trần Mục tươi đẹp, nghiêm túc nói: "Muốn nhằm vào vị hôn thê của ta, ***** bọn họ."  Khuôn mặt Khương Phục Tiên hiện lên ý cười, sau đó đôi mắt ngưng lại, nói khẽ: "Chúng ta có thể gặp được cường giả của Thần Vực, cường giả Khương gia cũng có thể đang ở gần đây."  Thuyền tiên tiến vào hư không, sẽ lưu lại tần sóng không biến mất trong thời gian dài, Trần Mục và Khương Phục Tiên lo lắng bị truy tung, nên không xuyên thẳng qua hư không.  Khương Phục Tiên không có ý rời xa nơi này, bọn họ còn đang chờ cường giả Khương gia giáng lâm.  Chiến thuyền hắc ca tìm kiếm đám người Trần Mục ở gần đó.  Trần Mục và Khương Phục Tiên uống Huyết Bồ Đề, hai người nhanh chóng khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, thuyền tiên đến gần Cự Thần tinh, ngôi sao này lớn hơn những ngôi sao chung quanh nhiều.

Chương 479: Cự Thần binh (2)