Vạn Tượng đại lục, lấy võ làm đầu.Trần gia, Hắc Thạch thành, Bắc Hoang."Nhị gia!""Phu Nhân sinh rồi!""Là một đứa bé trai!"Tráng hán mặc áo xanh nghe thấy vậy thì đẩy cửa ra, trong phòng, nha hoàn đang dùng vải đỏ bọc lấy đứa bé trai, Trần Nghiêm bước nhanh đi tới bên cạnh Đường Uyển."Uyển nhi, vất vả cho nàng rồi."Trần Nghiêm vội vàng lau mồ hôi trên trán cho Đường Uyển.Vẻ mặt Đường Uyển rất mệt mỏi nói: "Phu quân, con của chúng ta làm sao lại không có động tĩnh gì?"Trong phòng không có tiếng khóc của đứa trẻ mới trào đời.Lúc này Trần Nghiêm mới nghĩ tới đứa con trai vừa mới trào đời của mình, hắn bế đứa bé từ trong tay của nha hoàn, vẻ kích động trong mắt lộ rõ trên mặt.Bé trai thân thể khỏe mạnh, không quấy khóc, chỉ là ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Trần Nghiêm, sau đó nhìn xung quanh lộ ra vẻ mê man.Trần Nghiêm mặt mày hớn mở, vui mừng nói: "Uyển nhi, con của chúng ta rất ngoan, trắng trẻo mập mạp, chỉ là có hơi ngây ngô, rất giống với ta."Đường Uyển cười thành tiếng."Phu…
Chương 524: Thanh Nguyệt Thần hoàng (1)
Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm ThánhTác giả: Đích ThủyTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngVạn Tượng đại lục, lấy võ làm đầu.Trần gia, Hắc Thạch thành, Bắc Hoang."Nhị gia!""Phu Nhân sinh rồi!""Là một đứa bé trai!"Tráng hán mặc áo xanh nghe thấy vậy thì đẩy cửa ra, trong phòng, nha hoàn đang dùng vải đỏ bọc lấy đứa bé trai, Trần Nghiêm bước nhanh đi tới bên cạnh Đường Uyển."Uyển nhi, vất vả cho nàng rồi."Trần Nghiêm vội vàng lau mồ hôi trên trán cho Đường Uyển.Vẻ mặt Đường Uyển rất mệt mỏi nói: "Phu quân, con của chúng ta làm sao lại không có động tĩnh gì?"Trong phòng không có tiếng khóc của đứa trẻ mới trào đời.Lúc này Trần Nghiêm mới nghĩ tới đứa con trai vừa mới trào đời của mình, hắn bế đứa bé từ trong tay của nha hoàn, vẻ kích động trong mắt lộ rõ trên mặt.Bé trai thân thể khỏe mạnh, không quấy khóc, chỉ là ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Trần Nghiêm, sau đó nhìn xung quanh lộ ra vẻ mê man.Trần Nghiêm mặt mày hớn mở, vui mừng nói: "Uyển nhi, con của chúng ta rất ngoan, trắng trẻo mập mạp, chỉ là có hơi ngây ngô, rất giống với ta."Đường Uyển cười thành tiếng."Phu… Hướng Yên Hà muốn trở về Cổ Thần cấm địa sớm một chút, nhưng Khương Vũ Thần và Trần Mục đều đồng ý, chỉ có thể theo bọn họ tiến về cung điện nơi sâu trong Tổ Thần thành nghỉ ngơi. Lôi Hoan Âm để thị nữ dẫn đám người Khương Vũ Thần đi nghỉ ngơi trước, đích thân dẫn Trần Mục tới cấm địa của Tổ Thần thành, Lôi Đình điện, nơi này là chỗ Thanh Nguyệt Thần hoàng bế quan nghỉ ngơi. Bên ngoài Lôi Đình điện có rất nhiều cây trúc màu tím, bên trong tử trúc lâm, sương mù đều là màu tím, Trần Mục cảm thấy Hồng Mông tiểu thụ trong cơ thể đang xao động. Năng lượng ở nơi này rất thích hợp để Hồng Mông tiểu thụ sinh trưởng tiên lực, trong cơ thể hắn đang gia tăng nhanh chóng. Lôi Hoan Âm duỗi tay mời nói: "Trần huynh, mời ngồi, mẫu thân của ta muốn gặp ngươi." Mẫu thân của Lôi Hoan Âm là Thanh Nguyệt Thần hoàng, là Thần hoàng trẻ tuổi nhất, chính là vì sự tồn tại của bà ta, nên Thiên Vực thần quốc yếu nhất vẫn có thể tồn tại. "Được." Sau khi Trần Mục ngồi xuống, Lôi Hoan Âm cũng chú ý tới, sương mù tím trong rừng trúc vọt về phía hắn. "Khụ khụ." Trần Mục ho khan nói: "Hoan Âm Thần nữ, xin lỗi, ta không muốn hấp thu vật chất thần bí ở nơi này, nhưng không cách nào khống chế được, xin thứ lỗi." "Không sao." Lôi Hoan Âm không có để ý, khẽ cười nói: "Đây là Tử Lôi Trúc, sinh ra trong thai nghén của Hồng Mông, sẽ sản sinh ra một chút Hồng Mông Tử Khí, hấp thu lâu dài sẽ có lợi đối với nhục thân, Trần huynh cứ tùy ý hấp thu." Nàng ta lớn lên ở trong hoàn cảnh này, sương mù tím ở nơi đây đã không còn có tác dụng gì với Lôi Hoan Âm. Bây giờ nhục thân của Trần Mục không tì vết, rất khó lại thăng cấp lên, cho dù là sương mù tím ở nơi này thì đối với hắn cũng không có hiệu quả, Hồng Mông tiên chủng thừa cơ sinh trưởng, cành lá càng mọc ra um tùm, Hồng Mông tiên lực tăng lên trên diện rộng. Đợi Hồng Mông tiểu thụ trưởng thành trở thành đạo binh, Trần Mục sẽ có thể khởi động Hồng Mông tiểu thụ ly thể chiến đấu. Hồng Mông tiên chủng có tiềm lực vô hạn, có thể trở thành đạo binh, về sau nhất định sẽ còn mạnh hơn cả Cự Thần binh. Nơi này có đại lượng Hồng Mông Tử Khí, Trần Mục không cưỡng ép ngăn cản Hồng Mông tiên chủng hấp thu, dù sao Lôi Hoan Âm cũng không có để ý. Tạo hóa ở nơi này đối với những người khác mà nói là bảo vật vô giá, đối Lôi Hoan Âm và Thanh Nguyệt Thần hoàng chẳng qua chỉ là mây khói trong đình viện mà thôi. Đột nhiên, bóng người cao gầy xuất hiện, Trần Mục liền vội vàng đứng lên, thái độ cung kính. Thanh Nguyệt Thần hoàng mặc váy tơ vàng cao quý, mái tóc tím được cuộn lại thật cao, đoan trang cường thế, giữa hàng mày mang theo nhuệ khí. Khuôn mặt lạnh lùng cao ngạo không cho nhìn thẳng. Trần Mục nhìn một cái liền cúi đầu xuống, Thanh Nguyệt Thần hoàng cường thế hơn Huyền Vận Thần hậu, trên người bà ta có loại uy nghiêm mà cường giả đứng đầu Thần Vực như Đông hoàng mới có. "Vãn bối bái kiến Thần hoàng tiền bối." Trần Mục khom mình hành lễ, thái độ khiêm tốn, không hề sợ hãi. Thanh Nguyệt Thần hoàng khoát tay, Lôi Hoan Âm tự giác rời đi, toàn bộ tử trúc lâm cũng chỉ có Trần Mục và Thanh Nguyệt Thần hoàng, hắn có chút hơi khẩn trương. "Hoan Âm đã nói với bản hoàng, đường vân thần bí, ngươi sử dụng giống với tộc văn của Lôi gia Thần tộc." "Vãn bối ngẫu nhiên có được Lôi Đình Tổ Văn, nếu như tiền bối cần, ta có thể dâng lên." Trần Mục biết rõ, nếu như có thể lôi kéo cường giả đứng đầu Thần Vực, về sau ở Thần Vực khẳng định sẽ càng khó sống hơn, hơn nữa bí mật này rất khó che giấu. Thanh Nguyệt Thần hoàng đến gần Trần Mục, đôi mắt màu tím đánh giá trên dưới: "Ta nghe Hoan Âm nói, ngươi còn muốn căn nguyên thần lôi mới bằng lòng trao đổi?" Nhất thời Trần Mục có chút căng thẳng: "Vãn bối muốn trở nên mạnh hơn, cần tài nguyên, nếu như tiền bối cần Lôi Đình Tổ Văn, ta có thể dâng lên vô điều kiện." Thanh Nguyệt Thần hoàng phát ra tiếng cười rất nhỏ, cảm thấy thú vị, bàn tay bà ta rơi xuống bờ vai của Trần Mục. Trần Mục không cảm nhận được xúc giác bình thường, hắn rất nhanh liền hiểu rõ, trước mắt là hình chiếu của Thanh Nguyệt Thần hoàng, vốn không phải là chân thân. Cho dù là hình chiếu của Thần hoàng, Trần Mục cũng cảm nhận áp lực lớn lao, giữa hắn và cường giả đứng đầu còn cách một khoảng rất xa, Thanh Nguyệt Thần hoàng nhoẻn miệng lên, bà ta đang kiểm tra tình huống thân thể của Trần Mục. Trần Mục chỉ có thể mặc cho Thanh Nguyệt Thần hoàng kiểm tra, chỉ cần không kiểm tra thức hải, đều có thể chấp nhận. Không lâu sau, Thanh Nguyệt Thần hoàng thu tay lại: "Ngươi nắm giữ Hồng Mông tiên chủng, còn có huyết mạch của Chân Long và Chân Phượng Thần Tộc, rất lợi hại." Trần Mục không có kiêu ngạo. Thanh Nguyệt Thần hoàng trầm giọng nói: "Đặc biệt nhất là cái huyết mạch kim sắc kia, là hậu nhân của Đại đế, có hứng thú ở rể Lôi gia không?" "..." Trần Mục sửng sốt tại chỗ, nếu như Lôi Hoan Âm ở chỗ này, chắc chắn sẽ há mồm kinh ngạc. Sau phút chốc, Trần Mục liền vội vàng lắc đầu: "Thần hoàng tiền bối, ta chỉ muốn tu tiên, không có ***** thế tục, đa tạ ý tốt của tiền bối." Hắn không muốn công khai hôn ước với Khương Phục Tiên nên lấy lý do này qua loa với Thanh Nguyệt Thần hoàng. Thanh Nguyệt Thần hoàng không có để ý: "Ngươi ở rể Lôi gia, có thể thu được đại lượng tư nguyên, ngươi không cần cùng Hoan Âm có cảm tình, có hài tử là được." "..." Trần Mục đột nhiên muốn chạy trốn. Thanh Nguyệt Thần hoàng là người thông minh, Trần Mục và Khương Phục Tiên cùng trở về Thần Vực, quan hệ của bọn họ không đơn giản, rất có thể có hôn ước. Đến Đông Thần quốc đoạt hôn có phần không sáng suốt, Thanh Nguyệt Thần hoàng nên không ép buộc Trần Mục. Bên trong Tử Trúc lâm đột nhiên trở nên yên tĩnh. "Cho bản hoàng xem Lôi Đình Tổ Văn của ngươi, nếu có giá trị, bản hoàng sẽ không bạc đãi ngươi."
Hướng Yên Hà muốn trở về Cổ Thần cấm địa sớm một chút, nhưng Khương Vũ Thần và Trần Mục đều đồng ý, chỉ có thể theo bọn họ tiến về cung điện nơi sâu trong Tổ Thần thành nghỉ ngơi.
Lôi Hoan Âm để thị nữ dẫn đám người Khương Vũ Thần đi nghỉ ngơi trước, đích thân dẫn Trần Mục tới cấm địa của Tổ Thần thành, Lôi Đình điện, nơi này là chỗ Thanh Nguyệt Thần hoàng bế quan nghỉ ngơi.
Bên ngoài Lôi Đình điện có rất nhiều cây trúc màu tím, bên trong tử trúc lâm, sương mù đều là màu tím, Trần Mục cảm thấy Hồng Mông tiểu thụ trong cơ thể đang xao động.
Năng lượng ở nơi này rất thích hợp để Hồng Mông tiểu thụ sinh trưởng tiên lực, trong cơ thể hắn đang gia tăng nhanh chóng.
Lôi Hoan Âm duỗi tay mời nói: "Trần huynh, mời ngồi, mẫu thân của ta muốn gặp ngươi."
Mẫu thân của Lôi Hoan Âm là Thanh Nguyệt Thần hoàng, là Thần hoàng trẻ tuổi nhất, chính là vì sự tồn tại của bà ta, nên Thiên Vực thần quốc yếu nhất vẫn có thể tồn tại.
"Được."
Sau khi Trần Mục ngồi xuống, Lôi Hoan Âm cũng chú ý tới, sương mù tím trong rừng trúc vọt về phía hắn.
"Khụ khụ."
Trần Mục ho khan nói: "Hoan Âm Thần nữ, xin lỗi, ta không muốn hấp thu vật chất thần bí ở nơi này, nhưng không cách nào khống chế được, xin thứ lỗi."
"Không sao."
Lôi Hoan Âm không có để ý, khẽ cười nói: "Đây là Tử Lôi Trúc, sinh ra trong thai nghén của Hồng Mông, sẽ sản sinh ra một chút Hồng Mông Tử Khí, hấp thu lâu dài sẽ có lợi đối với nhục thân, Trần huynh cứ tùy ý hấp thu."
Nàng ta lớn lên ở trong hoàn cảnh này, sương mù tím ở nơi đây đã không còn có tác dụng gì với Lôi Hoan Âm.
Bây giờ nhục thân của Trần Mục không tì vết, rất khó lại thăng cấp lên, cho dù là sương mù tím ở nơi này thì đối với hắn cũng không có hiệu quả, Hồng Mông tiên chủng thừa cơ sinh trưởng, cành lá càng mọc ra um tùm, Hồng Mông tiên lực tăng lên trên diện rộng.
Đợi Hồng Mông tiểu thụ trưởng thành trở thành đạo binh, Trần Mục sẽ có thể khởi động Hồng Mông tiểu thụ ly thể chiến đấu.
Hồng Mông tiên chủng có tiềm lực vô hạn, có thể trở thành đạo binh, về sau nhất định sẽ còn mạnh hơn cả Cự Thần binh.
Nơi này có đại lượng Hồng Mông Tử Khí, Trần Mục không cưỡng ép ngăn cản Hồng Mông tiên chủng hấp thu, dù sao Lôi Hoan Âm cũng không có để ý.
Tạo hóa ở nơi này đối với những người khác mà nói là bảo vật vô giá, đối Lôi Hoan Âm và Thanh Nguyệt Thần hoàng chẳng qua chỉ là mây khói trong đình viện mà thôi.
Đột nhiên, bóng người cao gầy xuất hiện, Trần Mục liền vội vàng đứng lên, thái độ cung kính.
Thanh Nguyệt Thần hoàng mặc váy tơ vàng cao quý, mái tóc tím được cuộn lại thật cao, đoan trang cường thế, giữa hàng mày mang theo nhuệ khí.
Khuôn mặt lạnh lùng cao ngạo không cho nhìn thẳng.
Trần Mục nhìn một cái liền cúi đầu xuống, Thanh Nguyệt Thần hoàng cường thế hơn Huyền Vận Thần hậu, trên người bà ta có loại uy nghiêm mà cường giả đứng đầu Thần Vực như Đông hoàng mới có.
"Vãn bối bái kiến Thần hoàng tiền bối." Trần Mục khom mình hành lễ, thái độ khiêm tốn, không hề sợ hãi.
Thanh Nguyệt Thần hoàng khoát tay, Lôi Hoan Âm tự giác rời đi, toàn bộ tử trúc lâm cũng chỉ có Trần Mục và Thanh Nguyệt Thần hoàng, hắn có chút hơi khẩn trương.
"Hoan Âm đã nói với bản hoàng, đường vân thần bí, ngươi sử dụng giống với tộc văn của Lôi gia Thần tộc."
"Vãn bối ngẫu nhiên có được Lôi Đình Tổ Văn, nếu như tiền bối cần, ta có thể dâng lên."
Trần Mục biết rõ, nếu như có thể lôi kéo cường giả đứng đầu Thần Vực, về sau ở Thần Vực khẳng định sẽ càng khó sống hơn, hơn nữa bí mật này rất khó che giấu.
Thanh Nguyệt Thần hoàng đến gần Trần Mục, đôi mắt màu tím đánh giá trên dưới: "Ta nghe Hoan Âm nói, ngươi còn muốn căn nguyên thần lôi mới bằng lòng trao đổi?"
Nhất thời Trần Mục có chút căng thẳng: "Vãn bối muốn trở nên mạnh hơn, cần tài nguyên, nếu như tiền bối cần Lôi Đình Tổ Văn, ta có thể dâng lên vô điều kiện."
Thanh Nguyệt Thần hoàng phát ra tiếng cười rất nhỏ, cảm thấy thú vị, bàn tay bà ta rơi xuống bờ vai của Trần Mục.
Trần Mục không cảm nhận được xúc giác bình thường, hắn rất nhanh liền hiểu rõ, trước mắt là hình chiếu của Thanh Nguyệt Thần hoàng, vốn không phải là chân thân.
Cho dù là hình chiếu của Thần hoàng, Trần Mục cũng cảm nhận áp lực lớn lao, giữa hắn và cường giả đứng đầu còn cách một khoảng rất xa, Thanh Nguyệt Thần hoàng nhoẻn miệng lên, bà ta đang kiểm tra tình huống thân thể của Trần Mục.
Trần Mục chỉ có thể mặc cho Thanh Nguyệt Thần hoàng kiểm tra, chỉ cần không kiểm tra thức hải, đều có thể chấp nhận.
Không lâu sau, Thanh Nguyệt Thần hoàng thu tay lại: "Ngươi nắm giữ Hồng Mông tiên chủng, còn có huyết mạch của Chân Long và Chân Phượng Thần Tộc, rất lợi hại."
Trần Mục không có kiêu ngạo.
Thanh Nguyệt Thần hoàng trầm giọng nói: "Đặc biệt nhất là cái huyết mạch kim sắc kia, là hậu nhân của Đại đế, có hứng thú ở rể Lôi gia không?"
"..."
Trần Mục sửng sốt tại chỗ, nếu như Lôi Hoan Âm ở chỗ này, chắc chắn sẽ há mồm kinh ngạc.
Sau phút chốc, Trần Mục liền vội vàng lắc đầu: "Thần hoàng tiền bối, ta chỉ muốn tu tiên, không có ***** thế tục, đa tạ ý tốt của tiền bối."
Hắn không muốn công khai hôn ước với Khương Phục Tiên nên lấy lý do này qua loa với Thanh Nguyệt Thần hoàng.
Thanh Nguyệt Thần hoàng không có để ý: "Ngươi ở rể Lôi gia, có thể thu được đại lượng tư nguyên, ngươi không cần cùng Hoan Âm có cảm tình, có hài tử là được."
"..."
Trần Mục đột nhiên muốn chạy trốn.
Thanh Nguyệt Thần hoàng là người thông minh, Trần Mục và Khương Phục Tiên cùng trở về Thần Vực, quan hệ của bọn họ không đơn giản, rất có thể có hôn ước.
Đến Đông Thần quốc đoạt hôn có phần không sáng suốt, Thanh Nguyệt Thần hoàng nên không ép buộc Trần Mục.
Bên trong Tử Trúc lâm đột nhiên trở nên yên tĩnh.
"Cho bản hoàng xem Lôi Đình Tổ Văn của ngươi, nếu có giá trị, bản hoàng sẽ không bạc đãi ngươi."
Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm ThánhTác giả: Đích ThủyTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngVạn Tượng đại lục, lấy võ làm đầu.Trần gia, Hắc Thạch thành, Bắc Hoang."Nhị gia!""Phu Nhân sinh rồi!""Là một đứa bé trai!"Tráng hán mặc áo xanh nghe thấy vậy thì đẩy cửa ra, trong phòng, nha hoàn đang dùng vải đỏ bọc lấy đứa bé trai, Trần Nghiêm bước nhanh đi tới bên cạnh Đường Uyển."Uyển nhi, vất vả cho nàng rồi."Trần Nghiêm vội vàng lau mồ hôi trên trán cho Đường Uyển.Vẻ mặt Đường Uyển rất mệt mỏi nói: "Phu quân, con của chúng ta làm sao lại không có động tĩnh gì?"Trong phòng không có tiếng khóc của đứa trẻ mới trào đời.Lúc này Trần Nghiêm mới nghĩ tới đứa con trai vừa mới trào đời của mình, hắn bế đứa bé từ trong tay của nha hoàn, vẻ kích động trong mắt lộ rõ trên mặt.Bé trai thân thể khỏe mạnh, không quấy khóc, chỉ là ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Trần Nghiêm, sau đó nhìn xung quanh lộ ra vẻ mê man.Trần Nghiêm mặt mày hớn mở, vui mừng nói: "Uyển nhi, con của chúng ta rất ngoan, trắng trẻo mập mạp, chỉ là có hơi ngây ngô, rất giống với ta."Đường Uyển cười thành tiếng."Phu… Hướng Yên Hà muốn trở về Cổ Thần cấm địa sớm một chút, nhưng Khương Vũ Thần và Trần Mục đều đồng ý, chỉ có thể theo bọn họ tiến về cung điện nơi sâu trong Tổ Thần thành nghỉ ngơi. Lôi Hoan Âm để thị nữ dẫn đám người Khương Vũ Thần đi nghỉ ngơi trước, đích thân dẫn Trần Mục tới cấm địa của Tổ Thần thành, Lôi Đình điện, nơi này là chỗ Thanh Nguyệt Thần hoàng bế quan nghỉ ngơi. Bên ngoài Lôi Đình điện có rất nhiều cây trúc màu tím, bên trong tử trúc lâm, sương mù đều là màu tím, Trần Mục cảm thấy Hồng Mông tiểu thụ trong cơ thể đang xao động. Năng lượng ở nơi này rất thích hợp để Hồng Mông tiểu thụ sinh trưởng tiên lực, trong cơ thể hắn đang gia tăng nhanh chóng. Lôi Hoan Âm duỗi tay mời nói: "Trần huynh, mời ngồi, mẫu thân của ta muốn gặp ngươi." Mẫu thân của Lôi Hoan Âm là Thanh Nguyệt Thần hoàng, là Thần hoàng trẻ tuổi nhất, chính là vì sự tồn tại của bà ta, nên Thiên Vực thần quốc yếu nhất vẫn có thể tồn tại. "Được." Sau khi Trần Mục ngồi xuống, Lôi Hoan Âm cũng chú ý tới, sương mù tím trong rừng trúc vọt về phía hắn. "Khụ khụ." Trần Mục ho khan nói: "Hoan Âm Thần nữ, xin lỗi, ta không muốn hấp thu vật chất thần bí ở nơi này, nhưng không cách nào khống chế được, xin thứ lỗi." "Không sao." Lôi Hoan Âm không có để ý, khẽ cười nói: "Đây là Tử Lôi Trúc, sinh ra trong thai nghén của Hồng Mông, sẽ sản sinh ra một chút Hồng Mông Tử Khí, hấp thu lâu dài sẽ có lợi đối với nhục thân, Trần huynh cứ tùy ý hấp thu." Nàng ta lớn lên ở trong hoàn cảnh này, sương mù tím ở nơi đây đã không còn có tác dụng gì với Lôi Hoan Âm. Bây giờ nhục thân của Trần Mục không tì vết, rất khó lại thăng cấp lên, cho dù là sương mù tím ở nơi này thì đối với hắn cũng không có hiệu quả, Hồng Mông tiên chủng thừa cơ sinh trưởng, cành lá càng mọc ra um tùm, Hồng Mông tiên lực tăng lên trên diện rộng. Đợi Hồng Mông tiểu thụ trưởng thành trở thành đạo binh, Trần Mục sẽ có thể khởi động Hồng Mông tiểu thụ ly thể chiến đấu. Hồng Mông tiên chủng có tiềm lực vô hạn, có thể trở thành đạo binh, về sau nhất định sẽ còn mạnh hơn cả Cự Thần binh. Nơi này có đại lượng Hồng Mông Tử Khí, Trần Mục không cưỡng ép ngăn cản Hồng Mông tiên chủng hấp thu, dù sao Lôi Hoan Âm cũng không có để ý. Tạo hóa ở nơi này đối với những người khác mà nói là bảo vật vô giá, đối Lôi Hoan Âm và Thanh Nguyệt Thần hoàng chẳng qua chỉ là mây khói trong đình viện mà thôi. Đột nhiên, bóng người cao gầy xuất hiện, Trần Mục liền vội vàng đứng lên, thái độ cung kính. Thanh Nguyệt Thần hoàng mặc váy tơ vàng cao quý, mái tóc tím được cuộn lại thật cao, đoan trang cường thế, giữa hàng mày mang theo nhuệ khí. Khuôn mặt lạnh lùng cao ngạo không cho nhìn thẳng. Trần Mục nhìn một cái liền cúi đầu xuống, Thanh Nguyệt Thần hoàng cường thế hơn Huyền Vận Thần hậu, trên người bà ta có loại uy nghiêm mà cường giả đứng đầu Thần Vực như Đông hoàng mới có. "Vãn bối bái kiến Thần hoàng tiền bối." Trần Mục khom mình hành lễ, thái độ khiêm tốn, không hề sợ hãi. Thanh Nguyệt Thần hoàng khoát tay, Lôi Hoan Âm tự giác rời đi, toàn bộ tử trúc lâm cũng chỉ có Trần Mục và Thanh Nguyệt Thần hoàng, hắn có chút hơi khẩn trương. "Hoan Âm đã nói với bản hoàng, đường vân thần bí, ngươi sử dụng giống với tộc văn của Lôi gia Thần tộc." "Vãn bối ngẫu nhiên có được Lôi Đình Tổ Văn, nếu như tiền bối cần, ta có thể dâng lên." Trần Mục biết rõ, nếu như có thể lôi kéo cường giả đứng đầu Thần Vực, về sau ở Thần Vực khẳng định sẽ càng khó sống hơn, hơn nữa bí mật này rất khó che giấu. Thanh Nguyệt Thần hoàng đến gần Trần Mục, đôi mắt màu tím đánh giá trên dưới: "Ta nghe Hoan Âm nói, ngươi còn muốn căn nguyên thần lôi mới bằng lòng trao đổi?" Nhất thời Trần Mục có chút căng thẳng: "Vãn bối muốn trở nên mạnh hơn, cần tài nguyên, nếu như tiền bối cần Lôi Đình Tổ Văn, ta có thể dâng lên vô điều kiện." Thanh Nguyệt Thần hoàng phát ra tiếng cười rất nhỏ, cảm thấy thú vị, bàn tay bà ta rơi xuống bờ vai của Trần Mục. Trần Mục không cảm nhận được xúc giác bình thường, hắn rất nhanh liền hiểu rõ, trước mắt là hình chiếu của Thanh Nguyệt Thần hoàng, vốn không phải là chân thân. Cho dù là hình chiếu của Thần hoàng, Trần Mục cũng cảm nhận áp lực lớn lao, giữa hắn và cường giả đứng đầu còn cách một khoảng rất xa, Thanh Nguyệt Thần hoàng nhoẻn miệng lên, bà ta đang kiểm tra tình huống thân thể của Trần Mục. Trần Mục chỉ có thể mặc cho Thanh Nguyệt Thần hoàng kiểm tra, chỉ cần không kiểm tra thức hải, đều có thể chấp nhận. Không lâu sau, Thanh Nguyệt Thần hoàng thu tay lại: "Ngươi nắm giữ Hồng Mông tiên chủng, còn có huyết mạch của Chân Long và Chân Phượng Thần Tộc, rất lợi hại." Trần Mục không có kiêu ngạo. Thanh Nguyệt Thần hoàng trầm giọng nói: "Đặc biệt nhất là cái huyết mạch kim sắc kia, là hậu nhân của Đại đế, có hứng thú ở rể Lôi gia không?" "..." Trần Mục sửng sốt tại chỗ, nếu như Lôi Hoan Âm ở chỗ này, chắc chắn sẽ há mồm kinh ngạc. Sau phút chốc, Trần Mục liền vội vàng lắc đầu: "Thần hoàng tiền bối, ta chỉ muốn tu tiên, không có ***** thế tục, đa tạ ý tốt của tiền bối." Hắn không muốn công khai hôn ước với Khương Phục Tiên nên lấy lý do này qua loa với Thanh Nguyệt Thần hoàng. Thanh Nguyệt Thần hoàng không có để ý: "Ngươi ở rể Lôi gia, có thể thu được đại lượng tư nguyên, ngươi không cần cùng Hoan Âm có cảm tình, có hài tử là được." "..." Trần Mục đột nhiên muốn chạy trốn. Thanh Nguyệt Thần hoàng là người thông minh, Trần Mục và Khương Phục Tiên cùng trở về Thần Vực, quan hệ của bọn họ không đơn giản, rất có thể có hôn ước. Đến Đông Thần quốc đoạt hôn có phần không sáng suốt, Thanh Nguyệt Thần hoàng nên không ép buộc Trần Mục. Bên trong Tử Trúc lâm đột nhiên trở nên yên tĩnh. "Cho bản hoàng xem Lôi Đình Tổ Văn của ngươi, nếu có giá trị, bản hoàng sẽ không bạc đãi ngươi."