Tác giả:

Vạn Tượng đại lục, lấy võ làm đầu.Trần gia, Hắc Thạch thành, Bắc Hoang."Nhị gia!""Phu Nhân sinh rồi!""Là một đứa bé trai!"Tráng hán mặc áo xanh nghe thấy vậy thì đẩy cửa ra, trong phòng, nha hoàn đang dùng vải đỏ bọc lấy đứa bé trai, Trần Nghiêm bước nhanh đi tới bên cạnh Đường Uyển."Uyển nhi, vất vả cho nàng rồi."Trần Nghiêm vội vàng lau mồ hôi trên trán cho Đường Uyển.Vẻ mặt Đường Uyển rất mệt mỏi nói: "Phu quân, con của chúng ta làm sao lại không có động tĩnh gì?"Trong phòng không có tiếng khóc của đứa trẻ mới trào đời.Lúc này Trần Nghiêm mới nghĩ tới đứa con trai vừa mới trào đời của mình, hắn bế đứa bé từ trong tay của nha hoàn, vẻ kích động trong mắt lộ rõ trên mặt.Bé trai thân thể khỏe mạnh, không quấy khóc, chỉ là ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Trần Nghiêm, sau đó nhìn xung quanh lộ ra vẻ mê man.Trần Nghiêm mặt mày hớn mở, vui mừng nói: "Uyển nhi, con của chúng ta rất ngoan, trắng trẻo mập mạp, chỉ là có hơi ngây ngô, rất giống với ta."Đường Uyển cười thành tiếng."Phu…

Chương 639: Trường Thành Màu Đen (1)

Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm ThánhTác giả: Đích ThủyTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngVạn Tượng đại lục, lấy võ làm đầu.Trần gia, Hắc Thạch thành, Bắc Hoang."Nhị gia!""Phu Nhân sinh rồi!""Là một đứa bé trai!"Tráng hán mặc áo xanh nghe thấy vậy thì đẩy cửa ra, trong phòng, nha hoàn đang dùng vải đỏ bọc lấy đứa bé trai, Trần Nghiêm bước nhanh đi tới bên cạnh Đường Uyển."Uyển nhi, vất vả cho nàng rồi."Trần Nghiêm vội vàng lau mồ hôi trên trán cho Đường Uyển.Vẻ mặt Đường Uyển rất mệt mỏi nói: "Phu quân, con của chúng ta làm sao lại không có động tĩnh gì?"Trong phòng không có tiếng khóc của đứa trẻ mới trào đời.Lúc này Trần Nghiêm mới nghĩ tới đứa con trai vừa mới trào đời của mình, hắn bế đứa bé từ trong tay của nha hoàn, vẻ kích động trong mắt lộ rõ trên mặt.Bé trai thân thể khỏe mạnh, không quấy khóc, chỉ là ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Trần Nghiêm, sau đó nhìn xung quanh lộ ra vẻ mê man.Trần Nghiêm mặt mày hớn mở, vui mừng nói: "Uyển nhi, con của chúng ta rất ngoan, trắng trẻo mập mạp, chỉ là có hơi ngây ngô, rất giống với ta."Đường Uyển cười thành tiếng."Phu…   “Con đường này dẫn đến nhân gian?”  “Thời kỳ viễn cổ thì chỗ đó không phải nhân gian!”  Trần Mục kinh ngạc, lại có thể có con đường có thể thông từ Tiên giới đến nhân gian: “Chu lão tiền bối, chúng ta có thể thuận lợi thông qua thông đạo này đi đến nhân gian không?”  Lão Chu cười nói: “Trước kia có thể, bây giờ thì không rõ, thế giới đã thay đổi.”  “Nhưng mà ngài có thể đột phá trên tinh lộ này, bởi vì không gian ở đây bị gấp lại, thế giới bên ngoài hoàn toàn không cảm nhận được sự tồn tại ở đây, trong khu vực này xảy ra chuyện gì, bên ngoài cũng đều không thể biết được.”  Tinh không ở phía trước dường như từ không gian ba chiều rơi xuống thành hai chiều giống như cuộn tranh, loại cảm giác này rất thần kỳ, chỗ này thậm chí còn không thể nhìn thấy tinh không bên ngoài.  Tiên giới cũng không nhìn thấy tinh không ở đây, chỗ này là nơi giao nhau giữa Tiên giới và nhân gian.  Trần Mục nhìn vào điểm cuối của tinh lộ này, chỗ đó có một nhóm hắc quang giống như vực sâu u ám  “Quy tắc ở chỗ này chồng lên nhau!”  Vốn dĩ Trần Mục lo lắng quy tắc ở đây sẽ bị thiếu, thế nhưng nơi này có quy tắc của Tiên giới và nhân gian, môi trường ở đây vừa hay thích hợp cho hắn đột phá.  Lão Chu trầm giọng nói: “Trước kia ta đã từng khám phá tinh lộ này, nghĩ rằng thông đạo liên kết hai giới rất nhỏ, sau này mới phát hiện thông đạo giống như tấm vải vẽ tranh, tấm vải chia đôi hai giới.”  Trần Mục quyết định độ kiếp ở chỗ này, hắn dặn dò Sở Sở: “Sở Sở, lát nữa cho dù có xảy ra chuyện gì ngươi cũng phải đợi ở trên thuyền.”  “Được.”  Sở Sở ngoan ngoãn gật đầu.  Ánh mắt Trần Mục kiên định, hắn giẫm không bước đi, đến khu vực trống trải thu hút thiên kiếp, lôi hải kim sắc xuất hiện, tinh lộ đen như mực được chiếu sáng.  Lôi hải kim sắc lan tràn ngàn dặm như mạng nhện, vạn tia lôi đình rơi xuống cùng lúc giống như sông lớn dâng trào, bên ngoài chỗ sâu trong tinh không hắc ám được chiếu sáng.  Trần Mục đi ngược dòng trong đại hà kim sắc, đắm chìm trong lôi kiếp, toàn thân có kim quang sáng chói, đôi mắt hắn trong suốt mang theo niềm tin kiên định.  Sở Sở ngồi xổm trên đầu thuyền, ánh mắt nàng ta sáng ngời nhìn về phía Trần Mục, khuôn mặt nhỏ có chút khẩn trương.  Vật phẩm quan trọng của Trần Mục đều để trên thần thuyền, ở gần Tu Di Giới Chỉ có đạo hư ảnh hiện lên, lão Chu chắp tay sau lưng đứng đấy, không giận tự uy.  Lão Chu nhìn Trần Mục trong lôi hải, khuôn mặt hiện lên ý cười, trong mắt mang theo tán thưởng: “Có phong thái năm đó của ta, mong là có thể kháng qua thiên kiếp lần này.”  Nhân tố không xác định trong thiên kiếp quá nhiều, lão Chu cũng không dám khẳng định Trần Mục có thể độ kiếp thành công, vả lại trong cơ thể hắn còn có thương tổn lớn.  Trần Mục lao vào trong lôi hải, lôi quang xung quanh hóa thành lưỡi kiếm liên tục công kích hắn, vết thương lớn hiện ra huyết quang trong lôi hải.  Càng tiến vào sâu trong lôi hải thì kiếp lôi càng khủng khiếp, lần đầu tiên Trần Mục độ thiên kiếp, cường độ của kiếp lôi vượt xa các cường giả khác, sau đó lại phục dụng Tam Kiếp Tiên Đan tương đương với độ qua ba lần thiên kiếp.  Lần thiên kiếp này hẳn xem như là lần thiên kiếp thứ năm, độ khó chắc chắn tăng lên gấp mấy lần.  Trần Mục vận chuyển Bất Diệt Kinh, da thịt toàn thân hiện lên kim quang, hắn bắt đầu luyện hóa năng lượng kiếp lôi xung quanh, Hồng Mông Thụ ra khỏi cơ thể, nó cũng đang hấp thụ năng lượng kiếp lôi.  Hồng Mông Thụ lớn lên không ngừng, kèm theo đó bây giờ nó càng lúc càng mạnh, sở hữu năng lượng hùng vĩ còn có thể mở ra quy tắc đặc thù ở lân cận.  Bản mệnh kiếm của Trần Mục đang tăng trưởng liên tục, nó đang hấp thụ năng lượng một cách ổn định.  Ầm ầm.  Đại đạo đang chấn động.  Lúc đến gần chỗ sâu trong lôi hải có kiếp lôi huyết hồng sắc ngưng kết lại giống như mặt trời, sấm sét vang dội, năng lượng nóng rực khiến không gian bị biến dạng.  Trần Mục không hề sợ hãi, hắn xông lên nghênh đón lôi đình huyết sắc, Hồng Mông Thụ bắt đầu rung động, nó dựng lên bình chướng che chắn, năng lượng bị tiêu hao liên tục.  “Đó là mặt trời ư?”  Sở Sở nhìn vào huyết quang ở sâu trong lôi hải.  Trần Mục và “mặt trời” kia dung hợp, hắn thu lại Hồng Mông Thụ, muốn dùng nhục thân cứng rắn đối kháng với lôi đình huyết sắc, hắn không muốn tiêu hao năng lượng của Hồng Mông Thụ.  Lôi đình huyết sắc mang theo vật chất huyết sắc có sức phá hoại cực mạnh, năng lượng sinh mệnh trong cơ thể Trần Mục đang trôi đi nhanh chóng, da thịt trở nên sạm màu, vết thương của nhục thân càng hiện lên rõ ràng.  Trần Mục thôi động sức mạnh thôn phệ, cưỡng ép hấp thụ lôi đình huyết sắc, sau khi cỗ năng lượng này đi vào cơ thể thì đấu đá lung tung, rất khó khống chế.  Trên thần thuyền, ánh mắt lão Chu khẽ tụ lại, ông ta nhìn ra được bây giờ Trần Mục đang gặp rắc rối, cường độ kiếp lôi khủng khiếp, có thể giúp được hắn chỉ có chính hắn.  Trần Mục ở trong lôi đình huyết sắc, toàn thân giống như đang thiêu đốt, quy tắc xung quanh hỗn loạn, vết thương lớn trong cơ thể đang lan ra, gân cốt bắt đầu đứt gãy.  Sở Sở mím môi, sự xuất hiện của Hỗn Độn Chung khiến nàng ta không thể nhìn thấy tình hình của Trần Mục.  Tuy lão Chu không nhìn thấy nhưng có thể thông qua cảm nhận biết được Trần Mục tạm thời đã ổn định.  Xoạt!  Lưỡi dao huyết sắc sáng bóng rơi xuống từ chỗ sâu trong lôi hải, xé toạc không gian, trong nháy mắt đã đáp xuống trên Hỗn Độn Chung hắc sắc, không gian bất chợt bị vặn vẹo vỡ nát, Hỗn Độn Chung lại vững vàng như bàn thạch.

 

 “Con đường này dẫn đến nhân gian?” 

 “Thời kỳ viễn cổ thì chỗ đó không phải nhân gian!” 

 Trần Mục kinh ngạc, lại có thể có con đường có thể thông từ Tiên giới đến nhân gian: “Chu lão tiền bối, chúng ta có thể thuận lợi thông qua thông đạo này đi đến nhân gian không?” 

 Lão Chu cười nói: “Trước kia có thể, bây giờ thì không rõ, thế giới đã thay đổi.” 

 “Nhưng mà ngài có thể đột phá trên tinh lộ này, bởi vì không gian ở đây bị gấp lại, thế giới bên ngoài hoàn toàn không cảm nhận được sự tồn tại ở đây, trong khu vực này xảy ra chuyện gì, bên ngoài cũng đều không thể biết được.” 

 Tinh không ở phía trước dường như từ không gian ba chiều rơi xuống thành hai chiều giống như cuộn tranh, loại cảm giác này rất thần kỳ, chỗ này thậm chí còn không thể nhìn thấy tinh không bên ngoài. 

 Tiên giới cũng không nhìn thấy tinh không ở đây, chỗ này là nơi giao nhau giữa Tiên giới và nhân gian. 

 Trần Mục nhìn vào điểm cuối của tinh lộ này, chỗ đó có một nhóm hắc quang giống như vực sâu u ám 

 “Quy tắc ở chỗ này chồng lên nhau!” 

 Vốn dĩ Trần Mục lo lắng quy tắc ở đây sẽ bị thiếu, thế nhưng nơi này có quy tắc của Tiên giới và nhân gian, môi trường ở đây vừa hay thích hợp cho hắn đột phá. 

 Lão Chu trầm giọng nói: “Trước kia ta đã từng khám phá tinh lộ này, nghĩ rằng thông đạo liên kết hai giới rất nhỏ, sau này mới phát hiện thông đạo giống như tấm vải vẽ tranh, tấm vải chia đôi hai giới.” 

 Trần Mục quyết định độ kiếp ở chỗ này, hắn dặn dò Sở Sở: “Sở Sở, lát nữa cho dù có xảy ra chuyện gì ngươi cũng phải đợi ở trên thuyền.” 

 “Được.” 

 Sở Sở ngoan ngoãn gật đầu. 

 Ánh mắt Trần Mục kiên định, hắn giẫm không bước đi, đến khu vực trống trải thu hút thiên kiếp, lôi hải kim sắc xuất hiện, tinh lộ đen như mực được chiếu sáng. 

 Lôi hải kim sắc lan tràn ngàn dặm như mạng nhện, vạn tia lôi đình rơi xuống cùng lúc giống như sông lớn dâng trào, bên ngoài chỗ sâu trong tinh không hắc ám được chiếu sáng. 

 Trần Mục đi ngược dòng trong đại hà kim sắc, đắm chìm trong lôi kiếp, toàn thân có kim quang sáng chói, đôi mắt hắn trong suốt mang theo niềm tin kiên định. 

 Sở Sở ngồi xổm trên đầu thuyền, ánh mắt nàng ta sáng ngời nhìn về phía Trần Mục, khuôn mặt nhỏ có chút khẩn trương. 

 Vật phẩm quan trọng của Trần Mục đều để trên thần thuyền, ở gần Tu Di Giới Chỉ có đạo hư ảnh hiện lên, lão Chu chắp tay sau lưng đứng đấy, không giận tự uy. 

 Lão Chu nhìn Trần Mục trong lôi hải, khuôn mặt hiện lên ý cười, trong mắt mang theo tán thưởng: “Có phong thái năm đó của ta, mong là có thể kháng qua thiên kiếp lần này.” 

 Nhân tố không xác định trong thiên kiếp quá nhiều, lão Chu cũng không dám khẳng định Trần Mục có thể độ kiếp thành công, vả lại trong cơ thể hắn còn có thương tổn lớn. 

 Trần Mục lao vào trong lôi hải, lôi quang xung quanh hóa thành lưỡi kiếm liên tục công kích hắn, vết thương lớn hiện ra huyết quang trong lôi hải. 

 Càng tiến vào sâu trong lôi hải thì kiếp lôi càng khủng khiếp, lần đầu tiên Trần Mục độ thiên kiếp, cường độ của kiếp lôi vượt xa các cường giả khác, sau đó lại phục dụng Tam Kiếp Tiên Đan tương đương với độ qua ba lần thiên kiếp. 

 Lần thiên kiếp này hẳn xem như là lần thiên kiếp thứ năm, độ khó chắc chắn tăng lên gấp mấy lần. 

 Trần Mục vận chuyển Bất Diệt Kinh, da thịt toàn thân hiện lên kim quang, hắn bắt đầu luyện hóa năng lượng kiếp lôi xung quanh, Hồng Mông Thụ ra khỏi cơ thể, nó cũng đang hấp thụ năng lượng kiếp lôi. 

 Hồng Mông Thụ lớn lên không ngừng, kèm theo đó bây giờ nó càng lúc càng mạnh, sở hữu năng lượng hùng vĩ còn có thể mở ra quy tắc đặc thù ở lân cận. 

 Bản mệnh kiếm của Trần Mục đang tăng trưởng liên tục, nó đang hấp thụ năng lượng một cách ổn định. 

 Ầm ầm. 

 Đại đạo đang chấn động. 

 Lúc đến gần chỗ sâu trong lôi hải có kiếp lôi huyết hồng sắc ngưng kết lại giống như mặt trời, sấm sét vang dội, năng lượng nóng rực khiến không gian bị biến dạng. 

 Trần Mục không hề sợ hãi, hắn xông lên nghênh đón lôi đình huyết sắc, Hồng Mông Thụ bắt đầu rung động, nó dựng lên bình chướng che chắn, năng lượng bị tiêu hao liên tục. 

 “Đó là mặt trời ư?” 

 Sở Sở nhìn vào huyết quang ở sâu trong lôi hải. 

 Trần Mục và “mặt trời” kia dung hợp, hắn thu lại Hồng Mông Thụ, muốn dùng nhục thân cứng rắn đối kháng với lôi đình huyết sắc, hắn không muốn tiêu hao năng lượng của Hồng Mông Thụ. 

 Lôi đình huyết sắc mang theo vật chất huyết sắc có sức phá hoại cực mạnh, năng lượng sinh mệnh trong cơ thể Trần Mục đang trôi đi nhanh chóng, da thịt trở nên sạm màu, vết thương của nhục thân càng hiện lên rõ ràng. 

 Trần Mục thôi động sức mạnh thôn phệ, cưỡng ép hấp thụ lôi đình huyết sắc, sau khi cỗ năng lượng này đi vào cơ thể thì đấu đá lung tung, rất khó khống chế. 

 Trên thần thuyền, ánh mắt lão Chu khẽ tụ lại, ông ta nhìn ra được bây giờ Trần Mục đang gặp rắc rối, cường độ kiếp lôi khủng khiếp, có thể giúp được hắn chỉ có chính hắn. 

 Trần Mục ở trong lôi đình huyết sắc, toàn thân giống như đang thiêu đốt, quy tắc xung quanh hỗn loạn, vết thương lớn trong cơ thể đang lan ra, gân cốt bắt đầu đứt gãy. 

 Sở Sở mím môi, sự xuất hiện của Hỗn Độn Chung khiến nàng ta không thể nhìn thấy tình hình của Trần Mục. 

 Tuy lão Chu không nhìn thấy nhưng có thể thông qua cảm nhận biết được Trần Mục tạm thời đã ổn định. 

 Xoạt! 

 Lưỡi dao huyết sắc sáng bóng rơi xuống từ chỗ sâu trong lôi hải, xé toạc không gian, trong nháy mắt đã đáp xuống trên Hỗn Độn Chung hắc sắc, không gian bất chợt bị vặn vẹo vỡ nát, Hỗn Độn Chung lại vững vàng như bàn thạch.

Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm ThánhTác giả: Đích ThủyTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngVạn Tượng đại lục, lấy võ làm đầu.Trần gia, Hắc Thạch thành, Bắc Hoang."Nhị gia!""Phu Nhân sinh rồi!""Là một đứa bé trai!"Tráng hán mặc áo xanh nghe thấy vậy thì đẩy cửa ra, trong phòng, nha hoàn đang dùng vải đỏ bọc lấy đứa bé trai, Trần Nghiêm bước nhanh đi tới bên cạnh Đường Uyển."Uyển nhi, vất vả cho nàng rồi."Trần Nghiêm vội vàng lau mồ hôi trên trán cho Đường Uyển.Vẻ mặt Đường Uyển rất mệt mỏi nói: "Phu quân, con của chúng ta làm sao lại không có động tĩnh gì?"Trong phòng không có tiếng khóc của đứa trẻ mới trào đời.Lúc này Trần Nghiêm mới nghĩ tới đứa con trai vừa mới trào đời của mình, hắn bế đứa bé từ trong tay của nha hoàn, vẻ kích động trong mắt lộ rõ trên mặt.Bé trai thân thể khỏe mạnh, không quấy khóc, chỉ là ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Trần Nghiêm, sau đó nhìn xung quanh lộ ra vẻ mê man.Trần Nghiêm mặt mày hớn mở, vui mừng nói: "Uyển nhi, con của chúng ta rất ngoan, trắng trẻo mập mạp, chỉ là có hơi ngây ngô, rất giống với ta."Đường Uyển cười thành tiếng."Phu…   “Con đường này dẫn đến nhân gian?”  “Thời kỳ viễn cổ thì chỗ đó không phải nhân gian!”  Trần Mục kinh ngạc, lại có thể có con đường có thể thông từ Tiên giới đến nhân gian: “Chu lão tiền bối, chúng ta có thể thuận lợi thông qua thông đạo này đi đến nhân gian không?”  Lão Chu cười nói: “Trước kia có thể, bây giờ thì không rõ, thế giới đã thay đổi.”  “Nhưng mà ngài có thể đột phá trên tinh lộ này, bởi vì không gian ở đây bị gấp lại, thế giới bên ngoài hoàn toàn không cảm nhận được sự tồn tại ở đây, trong khu vực này xảy ra chuyện gì, bên ngoài cũng đều không thể biết được.”  Tinh không ở phía trước dường như từ không gian ba chiều rơi xuống thành hai chiều giống như cuộn tranh, loại cảm giác này rất thần kỳ, chỗ này thậm chí còn không thể nhìn thấy tinh không bên ngoài.  Tiên giới cũng không nhìn thấy tinh không ở đây, chỗ này là nơi giao nhau giữa Tiên giới và nhân gian.  Trần Mục nhìn vào điểm cuối của tinh lộ này, chỗ đó có một nhóm hắc quang giống như vực sâu u ám  “Quy tắc ở chỗ này chồng lên nhau!”  Vốn dĩ Trần Mục lo lắng quy tắc ở đây sẽ bị thiếu, thế nhưng nơi này có quy tắc của Tiên giới và nhân gian, môi trường ở đây vừa hay thích hợp cho hắn đột phá.  Lão Chu trầm giọng nói: “Trước kia ta đã từng khám phá tinh lộ này, nghĩ rằng thông đạo liên kết hai giới rất nhỏ, sau này mới phát hiện thông đạo giống như tấm vải vẽ tranh, tấm vải chia đôi hai giới.”  Trần Mục quyết định độ kiếp ở chỗ này, hắn dặn dò Sở Sở: “Sở Sở, lát nữa cho dù có xảy ra chuyện gì ngươi cũng phải đợi ở trên thuyền.”  “Được.”  Sở Sở ngoan ngoãn gật đầu.  Ánh mắt Trần Mục kiên định, hắn giẫm không bước đi, đến khu vực trống trải thu hút thiên kiếp, lôi hải kim sắc xuất hiện, tinh lộ đen như mực được chiếu sáng.  Lôi hải kim sắc lan tràn ngàn dặm như mạng nhện, vạn tia lôi đình rơi xuống cùng lúc giống như sông lớn dâng trào, bên ngoài chỗ sâu trong tinh không hắc ám được chiếu sáng.  Trần Mục đi ngược dòng trong đại hà kim sắc, đắm chìm trong lôi kiếp, toàn thân có kim quang sáng chói, đôi mắt hắn trong suốt mang theo niềm tin kiên định.  Sở Sở ngồi xổm trên đầu thuyền, ánh mắt nàng ta sáng ngời nhìn về phía Trần Mục, khuôn mặt nhỏ có chút khẩn trương.  Vật phẩm quan trọng của Trần Mục đều để trên thần thuyền, ở gần Tu Di Giới Chỉ có đạo hư ảnh hiện lên, lão Chu chắp tay sau lưng đứng đấy, không giận tự uy.  Lão Chu nhìn Trần Mục trong lôi hải, khuôn mặt hiện lên ý cười, trong mắt mang theo tán thưởng: “Có phong thái năm đó của ta, mong là có thể kháng qua thiên kiếp lần này.”  Nhân tố không xác định trong thiên kiếp quá nhiều, lão Chu cũng không dám khẳng định Trần Mục có thể độ kiếp thành công, vả lại trong cơ thể hắn còn có thương tổn lớn.  Trần Mục lao vào trong lôi hải, lôi quang xung quanh hóa thành lưỡi kiếm liên tục công kích hắn, vết thương lớn hiện ra huyết quang trong lôi hải.  Càng tiến vào sâu trong lôi hải thì kiếp lôi càng khủng khiếp, lần đầu tiên Trần Mục độ thiên kiếp, cường độ của kiếp lôi vượt xa các cường giả khác, sau đó lại phục dụng Tam Kiếp Tiên Đan tương đương với độ qua ba lần thiên kiếp.  Lần thiên kiếp này hẳn xem như là lần thiên kiếp thứ năm, độ khó chắc chắn tăng lên gấp mấy lần.  Trần Mục vận chuyển Bất Diệt Kinh, da thịt toàn thân hiện lên kim quang, hắn bắt đầu luyện hóa năng lượng kiếp lôi xung quanh, Hồng Mông Thụ ra khỏi cơ thể, nó cũng đang hấp thụ năng lượng kiếp lôi.  Hồng Mông Thụ lớn lên không ngừng, kèm theo đó bây giờ nó càng lúc càng mạnh, sở hữu năng lượng hùng vĩ còn có thể mở ra quy tắc đặc thù ở lân cận.  Bản mệnh kiếm của Trần Mục đang tăng trưởng liên tục, nó đang hấp thụ năng lượng một cách ổn định.  Ầm ầm.  Đại đạo đang chấn động.  Lúc đến gần chỗ sâu trong lôi hải có kiếp lôi huyết hồng sắc ngưng kết lại giống như mặt trời, sấm sét vang dội, năng lượng nóng rực khiến không gian bị biến dạng.  Trần Mục không hề sợ hãi, hắn xông lên nghênh đón lôi đình huyết sắc, Hồng Mông Thụ bắt đầu rung động, nó dựng lên bình chướng che chắn, năng lượng bị tiêu hao liên tục.  “Đó là mặt trời ư?”  Sở Sở nhìn vào huyết quang ở sâu trong lôi hải.  Trần Mục và “mặt trời” kia dung hợp, hắn thu lại Hồng Mông Thụ, muốn dùng nhục thân cứng rắn đối kháng với lôi đình huyết sắc, hắn không muốn tiêu hao năng lượng của Hồng Mông Thụ.  Lôi đình huyết sắc mang theo vật chất huyết sắc có sức phá hoại cực mạnh, năng lượng sinh mệnh trong cơ thể Trần Mục đang trôi đi nhanh chóng, da thịt trở nên sạm màu, vết thương của nhục thân càng hiện lên rõ ràng.  Trần Mục thôi động sức mạnh thôn phệ, cưỡng ép hấp thụ lôi đình huyết sắc, sau khi cỗ năng lượng này đi vào cơ thể thì đấu đá lung tung, rất khó khống chế.  Trên thần thuyền, ánh mắt lão Chu khẽ tụ lại, ông ta nhìn ra được bây giờ Trần Mục đang gặp rắc rối, cường độ kiếp lôi khủng khiếp, có thể giúp được hắn chỉ có chính hắn.  Trần Mục ở trong lôi đình huyết sắc, toàn thân giống như đang thiêu đốt, quy tắc xung quanh hỗn loạn, vết thương lớn trong cơ thể đang lan ra, gân cốt bắt đầu đứt gãy.  Sở Sở mím môi, sự xuất hiện của Hỗn Độn Chung khiến nàng ta không thể nhìn thấy tình hình của Trần Mục.  Tuy lão Chu không nhìn thấy nhưng có thể thông qua cảm nhận biết được Trần Mục tạm thời đã ổn định.  Xoạt!  Lưỡi dao huyết sắc sáng bóng rơi xuống từ chỗ sâu trong lôi hải, xé toạc không gian, trong nháy mắt đã đáp xuống trên Hỗn Độn Chung hắc sắc, không gian bất chợt bị vặn vẹo vỡ nát, Hỗn Độn Chung lại vững vàng như bàn thạch.

Chương 639: Trường Thành Màu Đen (1)