Tác giả:

Vạn Tượng đại lục, lấy võ làm đầu.Trần gia, Hắc Thạch thành, Bắc Hoang."Nhị gia!""Phu Nhân sinh rồi!""Là một đứa bé trai!"Tráng hán mặc áo xanh nghe thấy vậy thì đẩy cửa ra, trong phòng, nha hoàn đang dùng vải đỏ bọc lấy đứa bé trai, Trần Nghiêm bước nhanh đi tới bên cạnh Đường Uyển."Uyển nhi, vất vả cho nàng rồi."Trần Nghiêm vội vàng lau mồ hôi trên trán cho Đường Uyển.Vẻ mặt Đường Uyển rất mệt mỏi nói: "Phu quân, con của chúng ta làm sao lại không có động tĩnh gì?"Trong phòng không có tiếng khóc của đứa trẻ mới trào đời.Lúc này Trần Nghiêm mới nghĩ tới đứa con trai vừa mới trào đời của mình, hắn bế đứa bé từ trong tay của nha hoàn, vẻ kích động trong mắt lộ rõ trên mặt.Bé trai thân thể khỏe mạnh, không quấy khóc, chỉ là ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Trần Nghiêm, sau đó nhìn xung quanh lộ ra vẻ mê man.Trần Nghiêm mặt mày hớn mở, vui mừng nói: "Uyển nhi, con của chúng ta rất ngoan, trắng trẻo mập mạp, chỉ là có hơi ngây ngô, rất giống với ta."Đường Uyển cười thành tiếng."Phu…

Chương 644: Thái Thanh Tiên Cung (3)

Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm ThánhTác giả: Đích ThủyTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngVạn Tượng đại lục, lấy võ làm đầu.Trần gia, Hắc Thạch thành, Bắc Hoang."Nhị gia!""Phu Nhân sinh rồi!""Là một đứa bé trai!"Tráng hán mặc áo xanh nghe thấy vậy thì đẩy cửa ra, trong phòng, nha hoàn đang dùng vải đỏ bọc lấy đứa bé trai, Trần Nghiêm bước nhanh đi tới bên cạnh Đường Uyển."Uyển nhi, vất vả cho nàng rồi."Trần Nghiêm vội vàng lau mồ hôi trên trán cho Đường Uyển.Vẻ mặt Đường Uyển rất mệt mỏi nói: "Phu quân, con của chúng ta làm sao lại không có động tĩnh gì?"Trong phòng không có tiếng khóc của đứa trẻ mới trào đời.Lúc này Trần Nghiêm mới nghĩ tới đứa con trai vừa mới trào đời của mình, hắn bế đứa bé từ trong tay của nha hoàn, vẻ kích động trong mắt lộ rõ trên mặt.Bé trai thân thể khỏe mạnh, không quấy khóc, chỉ là ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Trần Nghiêm, sau đó nhìn xung quanh lộ ra vẻ mê man.Trần Nghiêm mặt mày hớn mở, vui mừng nói: "Uyển nhi, con của chúng ta rất ngoan, trắng trẻo mập mạp, chỉ là có hơi ngây ngô, rất giống với ta."Đường Uyển cười thành tiếng."Phu…   Trần Mục chuẩn bị giấu nàng ta ở nơi an toàn, không muốn mang Sở Sở đi theo mạo hiểm.  Đào sơn, mùa xuân về hoa nở, hoa đào nở rộ khắp núi, Trần Mục đã dạy Sở Sở làm các loại thức ăn, hắn trầm giọng nói: “Sở Sở, ngoan ngoãn đợi ở chỗ này, ta sẽ trở về đón ngươi.”  Sở Sở bĩu môi, có chút luyến tiếc, nhưng nàng ta biết Trần Mục có chuyện rất quan trọng phải làm nên lẩm bẩm nói: “Đại ca ca, ngươi nhất định phải quay lại đón ta!”  “Yên tâm đi!”  Trần Mục xoa khuôn mặt nhỏ của nàng ta.  Lão Chu nhắc nhở: “Dù sao thì nàng ta cũng là Ma Thần, nếu như không thêm hạn chế thì có thể sẽ xảy ra chuyện.”  Trần Mục nhìn sang Sở Sở, trước kia hắn đã giao ước chỉ cần nàng ta nghe lời thì sẽ không phong ấn nàng ta.  “Nếu như xảy ra chuyện thì ta sẽ phụ trách.” Trần Mục đáp lại, sau đó mỉm cười với Sở Sở.  Sở Sở đưa mắt nhìn Trần Mục rời đi, sau đó nàng ta nằm xuống trên bãi cỏ đầy hoa đào rồi ngủ.  Thái Thanh Tiên Cung ở Đông bộ Thiên Châu, ẩn sâu trong dãy núi sương mù lượn quanh, lúc Trần Mục đến gần, hắn phát giác được trong rừng cây phía trước có bày bố phù văn, chỉ cần tiến lại gần là có thể gây sự chú ý của cường giả Tiên giới.  Mộ Hồng Liên đã thu thập được vị trí cụ thể của nhân gian tương ứng với Thái Thanh Thiên Cung, là Hoàng sơn của Bắc bộ Huyền Châu, chỗ này cách khá gần với Thái Thanh Tiên Cung.  Trần Dĩnh đã đến địa điểm giao hẹn.  Trần Mục mang theo Nhị Ngũ Ma Thần cưỡng ép xông vào vùng ngoại vi của Thái Thanh Tiên Cung, sát trận xung quanh bị kích hoạt, phù văn ngập trời trong nháy mắt, cả dãy núi đều đang chấn động.  Trần Mục giải phóng sức mạnh Hỗn Độn, Hỗn Độn Chung bao trùm lên chính mình, sát trận ở đây không có tác dụng với hắn, cường giả của Thái Thanh Tiên Cung cũng nghe thấy động tĩnh.  “Là Trần Mục sao?”  Diệp Thanh Huyền nhìn vào khu vực ngoại vi của Thái Thanh Tiên Cung, chỗ đó bị bao trùm bởi quy tắc đặc thù, không thể thăm dò được.  Cường giả của Thái Thanh Tiên Cung ào ào chạy qua đó.  Trần Mục thu lại pháp chỉ trên người Nhị Ngũ Ma Thần, sau đó lặng lẽ rời khỏi nơi này.  Trần Dao đang ngồi trong viện tử, nàng ta nghe thấy tiếng động thì không khỏi ngẩng đầu lên, Ôn Huyền Âm đứng dậy, cười nhẹ nói: “Xem ra hắn không bỏ rơi ngươi.”  Diệp Thanh Huyền dẫn theo hai vị cường giả vào trong viện tử, vẻ mặt bình tĩnh nói: “Canh chừng Trần Dao.”  Xung quanh viện tử của Trần Dao vốn có cấm chế, bây giờ lại càng bố trí thiên la địa võng, vẻ mặt Diệp Thanh Huyền rất tự tin, chỉ cần Trần Mục hiện thần thì sẽ không có chỗ chạy thoát.  Bên ngoài Tiên Cung, Nhị Ngũ Ma Thần mở đôi mắt đỏ thẫm ra, một vị lão giả chạy tới đầu tiên, vốn dĩ muốn khuyên Trần Mục đầu hàng nhưng lại nhìn thấy Ma Thần.  Lão giả trợn to mắt, thế mà mặt Nhị Ngũ Ma Thần lại không chút biểu cảm, trong đôi mắt đỏ thẫm mang theo sát ý.  “Ma...”  Bùm!  Lão giả còn chưa dứt lời, Nhị Ngũ Ma Thần đã xông tới trước mắt đánh bay hắn ta bằng một cú đấm.  Giữa hô hấp của Nhị Ngũ Ma Thần, huyết vụ xung quanh đều bị hắn ta thôn phệ, tu vi tăng vọt trong nháy mắt.  Còn chưa đợi các tu tiên giả khác chạy đến, Nhị Ngũ Ma Thần đã chủ động xuất kích, hắn ta ngưng kết ra trường thương u ám trong tay, đại sát tứ phương khắp xung quanh Thái Thanh Tiên Cung.  Sau khi Nhị Ngũ Ma Thần thôn phệ khí huyết, tu vi hắn ta tăng vọt trở nên càng lúc càng *****, rất nhanh cường giả của Thái Thanh Tiên Cung cũng ý thức được có gì đó không đúng.  “Là Ma Thần!”  “Cung chủ, đại sự không ổn, có Ma Thần xông vào Thái Thanh Tiên Cung đại khai sát giới!”  Diệp Thanh Huyền nhận được tin tức cũng chấn kinh, các đại thế lực đều đang liên hợp vây quét Ma Thần, Ma Thần lại có thể xuất hiện ở Thái Thanh Tiên Cung!  Ôn Huyền Âm vội vàng hỏi: “Là Sở Sở?”  Đệ tử phụ trách bẩm báo lắc đầu lia lịa: “Không phải, ma Thần kia đã thành niên.”  “Thật sự coi Thái Thanh Tiên Cung chúng ta dễ bắt nạt!” Diệp Thanh Huyền cau mày lại, trầm giọng nói: “Các ngươi đi theo ta xem xem, Huyền Âm, ngươi trông chừng nàng ta.”  Diệp Thanh Huyền dẫn theo cường giả xung quanh tiểu viện, Ôn Huyền Âm trịnh trọng nói: “Sư tôn cứ yên tâm.”  Trần Dao vẫn giữ vẻ trầm tĩnh, trực giác cho nàng ta biết Trần Mục ở ngay gần đây, vừa vui mừng lại lo lắng, nàng ta không mong ca ca gặp chuyện.  Ôn Huyền Âm nhìn sang Trần Dao, phát hiện biểu cảm nàng ta phức tạp thì lắc đầu thở dài: “Vốn tưởng rằng có hy vọng, sau đó hy vọng bị dập tắt, chắc chắn là rất khó chịu nhỉ.”  Trần Dao nhìn Ôn Huyền Âm, mặc dù mất đi đôi mắt kim sắc nhưng lúc này trong mắt nàng ta lại có ánh sáng: “Ngươi yên tâm, ca ta chắc chắn sẽ đến.”  Ôn Huyền Âm ngây ra một lúc, sau đó thở dài nói: “Cho dù hắn có đến cũng không cứu được ngươi.”  Bên ngoài Thái Thanh Tiên Cung, Nhị Ngũ Ma Thần đang đại khai sát giới, thậm chí còn có trưởng lão cấp bậc Kiếm Thần ngã xuống, khi cường giả bị thôn phệ càng lúc càng nhiều, theo đó sức lực của ma Thần cũng trở nên càng mạnh.  Diệp Thanh Huyền nhìn thấy Nhị Ngũ Ma Thần trong lòng cả kinh, không ngờ lại thật sự là Ma Thần, hư không bị biến dạng, có bà lão bước ra, bà ta đưa tay hiện hóa núi đồi.  Ầm ầm!  Nhị Ngũ Ma Thần bị ngọn núi trấn áp!  Nhị Ngũ Ma Thần lao ra ngoài.  Đối mặt với Nhị Ngũ Ma Thần hung uy cường đại, sắc mặt Tịnh Vân lão tổ lãnh đạm, bà ta đưa tay hiện hóa cự chưởng, bắt lấy Nhị Ngũ Ma Thần vào trong cự chưởng.  Nhục thân của Nhị Ngũ Ma Thần đột nhiên tăng vọt, cự chưởng kia từ từ căng ra, Tịnh Vân lão tổ không khỏi nhíu mày: “Bày trận, giúp ta!”  Nghe thấy mệnh lệnh, Diệp Thanh Huyền dẫn đầu bày trận, bọn họ cùng lúc giải phóng tiên lực trong cơ thể, vạn ngàn tiên lực ngưng kết lại một chỗ, Tịnh Vân lão tổ thả tay ra, Ma Thần kia lập tức trở nên cao mấy ngàn trượng, cả dãy núi đều đang nằm dưới chân hắn ta.

 

 Trần Mục chuẩn bị giấu nàng ta ở nơi an toàn, không muốn mang Sở Sở đi theo mạo hiểm. 

 Đào sơn, mùa xuân về hoa nở, hoa đào nở rộ khắp núi, Trần Mục đã dạy Sở Sở làm các loại thức ăn, hắn trầm giọng nói: “Sở Sở, ngoan ngoãn đợi ở chỗ này, ta sẽ trở về đón ngươi.” 

 Sở Sở bĩu môi, có chút luyến tiếc, nhưng nàng ta biết Trần Mục có chuyện rất quan trọng phải làm nên lẩm bẩm nói: “Đại ca ca, ngươi nhất định phải quay lại đón ta!” 

 “Yên tâm đi!” 

 Trần Mục xoa khuôn mặt nhỏ của nàng ta. 

 Lão Chu nhắc nhở: “Dù sao thì nàng ta cũng là Ma Thần, nếu như không thêm hạn chế thì có thể sẽ xảy ra chuyện.” 

 Trần Mục nhìn sang Sở Sở, trước kia hắn đã giao ước chỉ cần nàng ta nghe lời thì sẽ không phong ấn nàng ta. 

 “Nếu như xảy ra chuyện thì ta sẽ phụ trách.” Trần Mục đáp lại, sau đó mỉm cười với Sở Sở. 

 Sở Sở đưa mắt nhìn Trần Mục rời đi, sau đó nàng ta nằm xuống trên bãi cỏ đầy hoa đào rồi ngủ. 

 Thái Thanh Tiên Cung ở Đông bộ Thiên Châu, ẩn sâu trong dãy núi sương mù lượn quanh, lúc Trần Mục đến gần, hắn phát giác được trong rừng cây phía trước có bày bố phù văn, chỉ cần tiến lại gần là có thể gây sự chú ý của cường giả Tiên giới. 

 Mộ Hồng Liên đã thu thập được vị trí cụ thể của nhân gian tương ứng với Thái Thanh Thiên Cung, là Hoàng sơn của Bắc bộ Huyền Châu, chỗ này cách khá gần với Thái Thanh Tiên Cung. 

 Trần Dĩnh đã đến địa điểm giao hẹn. 

 Trần Mục mang theo Nhị Ngũ Ma Thần cưỡng ép xông vào vùng ngoại vi của Thái Thanh Tiên Cung, sát trận xung quanh bị kích hoạt, phù văn ngập trời trong nháy mắt, cả dãy núi đều đang chấn động. 

 Trần Mục giải phóng sức mạnh Hỗn Độn, Hỗn Độn Chung bao trùm lên chính mình, sát trận ở đây không có tác dụng với hắn, cường giả của Thái Thanh Tiên Cung cũng nghe thấy động tĩnh. 

 “Là Trần Mục sao?” 

 Diệp Thanh Huyền nhìn vào khu vực ngoại vi của Thái Thanh Tiên Cung, chỗ đó bị bao trùm bởi quy tắc đặc thù, không thể thăm dò được. 

 Cường giả của Thái Thanh Tiên Cung ào ào chạy qua đó. 

 Trần Mục thu lại pháp chỉ trên người Nhị Ngũ Ma Thần, sau đó lặng lẽ rời khỏi nơi này. 

 Trần Dao đang ngồi trong viện tử, nàng ta nghe thấy tiếng động thì không khỏi ngẩng đầu lên, Ôn Huyền Âm đứng dậy, cười nhẹ nói: “Xem ra hắn không bỏ rơi ngươi.” 

 Diệp Thanh Huyền dẫn theo hai vị cường giả vào trong viện tử, vẻ mặt bình tĩnh nói: “Canh chừng Trần Dao.” 

 Xung quanh viện tử của Trần Dao vốn có cấm chế, bây giờ lại càng bố trí thiên la địa võng, vẻ mặt Diệp Thanh Huyền rất tự tin, chỉ cần Trần Mục hiện thần thì sẽ không có chỗ chạy thoát. 

 Bên ngoài Tiên Cung, Nhị Ngũ Ma Thần mở đôi mắt đỏ thẫm ra, một vị lão giả chạy tới đầu tiên, vốn dĩ muốn khuyên Trần Mục đầu hàng nhưng lại nhìn thấy Ma Thần. 

 Lão giả trợn to mắt, thế mà mặt Nhị Ngũ Ma Thần lại không chút biểu cảm, trong đôi mắt đỏ thẫm mang theo sát ý. 

 “Ma...” 

 Bùm! 

 Lão giả còn chưa dứt lời, Nhị Ngũ Ma Thần đã xông tới trước mắt đánh bay hắn ta bằng một cú đấm. 

 Giữa hô hấp của Nhị Ngũ Ma Thần, huyết vụ xung quanh đều bị hắn ta thôn phệ, tu vi tăng vọt trong nháy mắt. 

 Còn chưa đợi các tu tiên giả khác chạy đến, Nhị Ngũ Ma Thần đã chủ động xuất kích, hắn ta ngưng kết ra trường thương u ám trong tay, đại sát tứ phương khắp xung quanh Thái Thanh Tiên Cung. 

 Sau khi Nhị Ngũ Ma Thần thôn phệ khí huyết, tu vi hắn ta tăng vọt trở nên càng lúc càng *****, rất nhanh cường giả của Thái Thanh Tiên Cung cũng ý thức được có gì đó không đúng. 

 “Là Ma Thần!” 

 “Cung chủ, đại sự không ổn, có Ma Thần xông vào Thái Thanh Tiên Cung đại khai sát giới!” 

 Diệp Thanh Huyền nhận được tin tức cũng chấn kinh, các đại thế lực đều đang liên hợp vây quét Ma Thần, Ma Thần lại có thể xuất hiện ở Thái Thanh Tiên Cung! 

 Ôn Huyền Âm vội vàng hỏi: “Là Sở Sở?” 

 Đệ tử phụ trách bẩm báo lắc đầu lia lịa: “Không phải, ma Thần kia đã thành niên.” 

 “Thật sự coi Thái Thanh Tiên Cung chúng ta dễ bắt nạt!” Diệp Thanh Huyền cau mày lại, trầm giọng nói: “Các ngươi đi theo ta xem xem, Huyền Âm, ngươi trông chừng nàng ta.” 

 Diệp Thanh Huyền dẫn theo cường giả xung quanh tiểu viện, Ôn Huyền Âm trịnh trọng nói: “Sư tôn cứ yên tâm.” 

 Trần Dao vẫn giữ vẻ trầm tĩnh, trực giác cho nàng ta biết Trần Mục ở ngay gần đây, vừa vui mừng lại lo lắng, nàng ta không mong ca ca gặp chuyện. 

 Ôn Huyền Âm nhìn sang Trần Dao, phát hiện biểu cảm nàng ta phức tạp thì lắc đầu thở dài: “Vốn tưởng rằng có hy vọng, sau đó hy vọng bị dập tắt, chắc chắn là rất khó chịu nhỉ.” 

 Trần Dao nhìn Ôn Huyền Âm, mặc dù mất đi đôi mắt kim sắc nhưng lúc này trong mắt nàng ta lại có ánh sáng: “Ngươi yên tâm, ca ta chắc chắn sẽ đến.” 

 Ôn Huyền Âm ngây ra một lúc, sau đó thở dài nói: “Cho dù hắn có đến cũng không cứu được ngươi.” 

 Bên ngoài Thái Thanh Tiên Cung, Nhị Ngũ Ma Thần đang đại khai sát giới, thậm chí còn có trưởng lão cấp bậc Kiếm Thần ngã xuống, khi cường giả bị thôn phệ càng lúc càng nhiều, theo đó sức lực của ma Thần cũng trở nên càng mạnh. 

 Diệp Thanh Huyền nhìn thấy Nhị Ngũ Ma Thần trong lòng cả kinh, không ngờ lại thật sự là Ma Thần, hư không bị biến dạng, có bà lão bước ra, bà ta đưa tay hiện hóa núi đồi. 

 Ầm ầm! 

 Nhị Ngũ Ma Thần bị ngọn núi trấn áp! 

 Nhị Ngũ Ma Thần lao ra ngoài. 

 Đối mặt với Nhị Ngũ Ma Thần hung uy cường đại, sắc mặt Tịnh Vân lão tổ lãnh đạm, bà ta đưa tay hiện hóa cự chưởng, bắt lấy Nhị Ngũ Ma Thần vào trong cự chưởng. 

 Nhục thân của Nhị Ngũ Ma Thần đột nhiên tăng vọt, cự chưởng kia từ từ căng ra, Tịnh Vân lão tổ không khỏi nhíu mày: “Bày trận, giúp ta!” 

 Nghe thấy mệnh lệnh, Diệp Thanh Huyền dẫn đầu bày trận, bọn họ cùng lúc giải phóng tiên lực trong cơ thể, vạn ngàn tiên lực ngưng kết lại một chỗ, Tịnh Vân lão tổ thả tay ra, Ma Thần kia lập tức trở nên cao mấy ngàn trượng, cả dãy núi đều đang nằm dưới chân hắn ta.

Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm ThánhTác giả: Đích ThủyTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngVạn Tượng đại lục, lấy võ làm đầu.Trần gia, Hắc Thạch thành, Bắc Hoang."Nhị gia!""Phu Nhân sinh rồi!""Là một đứa bé trai!"Tráng hán mặc áo xanh nghe thấy vậy thì đẩy cửa ra, trong phòng, nha hoàn đang dùng vải đỏ bọc lấy đứa bé trai, Trần Nghiêm bước nhanh đi tới bên cạnh Đường Uyển."Uyển nhi, vất vả cho nàng rồi."Trần Nghiêm vội vàng lau mồ hôi trên trán cho Đường Uyển.Vẻ mặt Đường Uyển rất mệt mỏi nói: "Phu quân, con của chúng ta làm sao lại không có động tĩnh gì?"Trong phòng không có tiếng khóc của đứa trẻ mới trào đời.Lúc này Trần Nghiêm mới nghĩ tới đứa con trai vừa mới trào đời của mình, hắn bế đứa bé từ trong tay của nha hoàn, vẻ kích động trong mắt lộ rõ trên mặt.Bé trai thân thể khỏe mạnh, không quấy khóc, chỉ là ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Trần Nghiêm, sau đó nhìn xung quanh lộ ra vẻ mê man.Trần Nghiêm mặt mày hớn mở, vui mừng nói: "Uyển nhi, con của chúng ta rất ngoan, trắng trẻo mập mạp, chỉ là có hơi ngây ngô, rất giống với ta."Đường Uyển cười thành tiếng."Phu…   Trần Mục chuẩn bị giấu nàng ta ở nơi an toàn, không muốn mang Sở Sở đi theo mạo hiểm.  Đào sơn, mùa xuân về hoa nở, hoa đào nở rộ khắp núi, Trần Mục đã dạy Sở Sở làm các loại thức ăn, hắn trầm giọng nói: “Sở Sở, ngoan ngoãn đợi ở chỗ này, ta sẽ trở về đón ngươi.”  Sở Sở bĩu môi, có chút luyến tiếc, nhưng nàng ta biết Trần Mục có chuyện rất quan trọng phải làm nên lẩm bẩm nói: “Đại ca ca, ngươi nhất định phải quay lại đón ta!”  “Yên tâm đi!”  Trần Mục xoa khuôn mặt nhỏ của nàng ta.  Lão Chu nhắc nhở: “Dù sao thì nàng ta cũng là Ma Thần, nếu như không thêm hạn chế thì có thể sẽ xảy ra chuyện.”  Trần Mục nhìn sang Sở Sở, trước kia hắn đã giao ước chỉ cần nàng ta nghe lời thì sẽ không phong ấn nàng ta.  “Nếu như xảy ra chuyện thì ta sẽ phụ trách.” Trần Mục đáp lại, sau đó mỉm cười với Sở Sở.  Sở Sở đưa mắt nhìn Trần Mục rời đi, sau đó nàng ta nằm xuống trên bãi cỏ đầy hoa đào rồi ngủ.  Thái Thanh Tiên Cung ở Đông bộ Thiên Châu, ẩn sâu trong dãy núi sương mù lượn quanh, lúc Trần Mục đến gần, hắn phát giác được trong rừng cây phía trước có bày bố phù văn, chỉ cần tiến lại gần là có thể gây sự chú ý của cường giả Tiên giới.  Mộ Hồng Liên đã thu thập được vị trí cụ thể của nhân gian tương ứng với Thái Thanh Thiên Cung, là Hoàng sơn của Bắc bộ Huyền Châu, chỗ này cách khá gần với Thái Thanh Tiên Cung.  Trần Dĩnh đã đến địa điểm giao hẹn.  Trần Mục mang theo Nhị Ngũ Ma Thần cưỡng ép xông vào vùng ngoại vi của Thái Thanh Tiên Cung, sát trận xung quanh bị kích hoạt, phù văn ngập trời trong nháy mắt, cả dãy núi đều đang chấn động.  Trần Mục giải phóng sức mạnh Hỗn Độn, Hỗn Độn Chung bao trùm lên chính mình, sát trận ở đây không có tác dụng với hắn, cường giả của Thái Thanh Tiên Cung cũng nghe thấy động tĩnh.  “Là Trần Mục sao?”  Diệp Thanh Huyền nhìn vào khu vực ngoại vi của Thái Thanh Tiên Cung, chỗ đó bị bao trùm bởi quy tắc đặc thù, không thể thăm dò được.  Cường giả của Thái Thanh Tiên Cung ào ào chạy qua đó.  Trần Mục thu lại pháp chỉ trên người Nhị Ngũ Ma Thần, sau đó lặng lẽ rời khỏi nơi này.  Trần Dao đang ngồi trong viện tử, nàng ta nghe thấy tiếng động thì không khỏi ngẩng đầu lên, Ôn Huyền Âm đứng dậy, cười nhẹ nói: “Xem ra hắn không bỏ rơi ngươi.”  Diệp Thanh Huyền dẫn theo hai vị cường giả vào trong viện tử, vẻ mặt bình tĩnh nói: “Canh chừng Trần Dao.”  Xung quanh viện tử của Trần Dao vốn có cấm chế, bây giờ lại càng bố trí thiên la địa võng, vẻ mặt Diệp Thanh Huyền rất tự tin, chỉ cần Trần Mục hiện thần thì sẽ không có chỗ chạy thoát.  Bên ngoài Tiên Cung, Nhị Ngũ Ma Thần mở đôi mắt đỏ thẫm ra, một vị lão giả chạy tới đầu tiên, vốn dĩ muốn khuyên Trần Mục đầu hàng nhưng lại nhìn thấy Ma Thần.  Lão giả trợn to mắt, thế mà mặt Nhị Ngũ Ma Thần lại không chút biểu cảm, trong đôi mắt đỏ thẫm mang theo sát ý.  “Ma...”  Bùm!  Lão giả còn chưa dứt lời, Nhị Ngũ Ma Thần đã xông tới trước mắt đánh bay hắn ta bằng một cú đấm.  Giữa hô hấp của Nhị Ngũ Ma Thần, huyết vụ xung quanh đều bị hắn ta thôn phệ, tu vi tăng vọt trong nháy mắt.  Còn chưa đợi các tu tiên giả khác chạy đến, Nhị Ngũ Ma Thần đã chủ động xuất kích, hắn ta ngưng kết ra trường thương u ám trong tay, đại sát tứ phương khắp xung quanh Thái Thanh Tiên Cung.  Sau khi Nhị Ngũ Ma Thần thôn phệ khí huyết, tu vi hắn ta tăng vọt trở nên càng lúc càng *****, rất nhanh cường giả của Thái Thanh Tiên Cung cũng ý thức được có gì đó không đúng.  “Là Ma Thần!”  “Cung chủ, đại sự không ổn, có Ma Thần xông vào Thái Thanh Tiên Cung đại khai sát giới!”  Diệp Thanh Huyền nhận được tin tức cũng chấn kinh, các đại thế lực đều đang liên hợp vây quét Ma Thần, Ma Thần lại có thể xuất hiện ở Thái Thanh Tiên Cung!  Ôn Huyền Âm vội vàng hỏi: “Là Sở Sở?”  Đệ tử phụ trách bẩm báo lắc đầu lia lịa: “Không phải, ma Thần kia đã thành niên.”  “Thật sự coi Thái Thanh Tiên Cung chúng ta dễ bắt nạt!” Diệp Thanh Huyền cau mày lại, trầm giọng nói: “Các ngươi đi theo ta xem xem, Huyền Âm, ngươi trông chừng nàng ta.”  Diệp Thanh Huyền dẫn theo cường giả xung quanh tiểu viện, Ôn Huyền Âm trịnh trọng nói: “Sư tôn cứ yên tâm.”  Trần Dao vẫn giữ vẻ trầm tĩnh, trực giác cho nàng ta biết Trần Mục ở ngay gần đây, vừa vui mừng lại lo lắng, nàng ta không mong ca ca gặp chuyện.  Ôn Huyền Âm nhìn sang Trần Dao, phát hiện biểu cảm nàng ta phức tạp thì lắc đầu thở dài: “Vốn tưởng rằng có hy vọng, sau đó hy vọng bị dập tắt, chắc chắn là rất khó chịu nhỉ.”  Trần Dao nhìn Ôn Huyền Âm, mặc dù mất đi đôi mắt kim sắc nhưng lúc này trong mắt nàng ta lại có ánh sáng: “Ngươi yên tâm, ca ta chắc chắn sẽ đến.”  Ôn Huyền Âm ngây ra một lúc, sau đó thở dài nói: “Cho dù hắn có đến cũng không cứu được ngươi.”  Bên ngoài Thái Thanh Tiên Cung, Nhị Ngũ Ma Thần đang đại khai sát giới, thậm chí còn có trưởng lão cấp bậc Kiếm Thần ngã xuống, khi cường giả bị thôn phệ càng lúc càng nhiều, theo đó sức lực của ma Thần cũng trở nên càng mạnh.  Diệp Thanh Huyền nhìn thấy Nhị Ngũ Ma Thần trong lòng cả kinh, không ngờ lại thật sự là Ma Thần, hư không bị biến dạng, có bà lão bước ra, bà ta đưa tay hiện hóa núi đồi.  Ầm ầm!  Nhị Ngũ Ma Thần bị ngọn núi trấn áp!  Nhị Ngũ Ma Thần lao ra ngoài.  Đối mặt với Nhị Ngũ Ma Thần hung uy cường đại, sắc mặt Tịnh Vân lão tổ lãnh đạm, bà ta đưa tay hiện hóa cự chưởng, bắt lấy Nhị Ngũ Ma Thần vào trong cự chưởng.  Nhục thân của Nhị Ngũ Ma Thần đột nhiên tăng vọt, cự chưởng kia từ từ căng ra, Tịnh Vân lão tổ không khỏi nhíu mày: “Bày trận, giúp ta!”  Nghe thấy mệnh lệnh, Diệp Thanh Huyền dẫn đầu bày trận, bọn họ cùng lúc giải phóng tiên lực trong cơ thể, vạn ngàn tiên lực ngưng kết lại một chỗ, Tịnh Vân lão tổ thả tay ra, Ma Thần kia lập tức trở nên cao mấy ngàn trượng, cả dãy núi đều đang nằm dưới chân hắn ta.

Chương 644: Thái Thanh Tiên Cung (3)