Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…
Chương 31
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Cao Viễn đi theo vào: "Hôm qua tôi ăn ở đây xong, về nhà thấy tốt hơn, chắc chắn là nhờ công của hải sản ở đây."Diệp Cửu Cửu nghe đến đây thì do dự hai giây rồi nói: "Có lẽ là cậu bôi thuốc rồi.""Tôi không bôi thuốc, cũng không uống thuốc." Cao Viễn từ khi đi học đã bắt đầu nổi mụn, mãi đến khi đi làm, trong khoảng thời gian đó không ít lần uống thuốc bôi thuốc, đến mùa hè lại không nhịn được miệng nên đã ngừng thuốc từ lâu: "Hôm nay đột nhiên dậy thấy đỡ hơn một chút, tôi nhớ lại kỹ càng những chuyện xảy ra trong hai ngày này, chỉ có việc ăn hải sản ở nhà cô là đặc biệt nên chắc chắn là nhờ công của hải sản nhà cô."Diệp Cửu Cửu nhìn vẻ mặt chắc chắn của hắn ta, trong lòng có chút chột dạ, dù sao cô cũng từng có kinh nghiệm ăn hải sản rồi thức khuya nhưng hôm sau da lại đẹp bất ngờ, hơn nữa tủ lạnh lại có thể nhả ra hải sản, điều này đã rất kỳ ảo rồi, nếu hải sản còn có tác dụng chữa bệnh khác thì cũng không phải không thể.Nhưng Diệp Cửu Cửu chắc chắn không thể thừa nhận, lỡ tủ lạnh bị mang đi nghiên cứu thì cô còn dựa vào đâu mà kiếm ăn? Vì vậy, cô cực lực phủ nhận: "Liên quan gì chứ? Có lẽ là do chính cậu sắp khỏi rồi, không liên quan gì đến hải sản nhà tôi."Cao Viễn thấy Diệp Cửu Cửu sợ mình bám lấy, cười ngượng ngùng: "Chủ quán, tôi không ăn vạ đâu.'Diệp Cửu Cửu nhướng mày nhìn hắn ta, cậu đoán xem tôi có tin không?Cao Viễn ngượng ngùng gãi đầu, ngốc nghếch nói: "Chủ quán, tôi thực sự không có ý đồ xấu, tôi chỉ quá vui thôi.""Tôi biết." Diệp Cửu Cửu dừng lại một chút: "Hải sản hầu hết đều có tính hàn, có thể có một chút tác dụng chống viêm, vô tình khiến cậu cảm thấy mụn của mình được chữa khỏi, cậu đừng nghĩ nhiều, có bệnh vẫn phải đi khám bác sĩ."Chủ quán, tôi biết." Cao Viễn thấy Diệp Cửu Cửu không muốn nói nhiều về chuyện này nên không nói thêm nữa, hắn ta nhìn quanh nhà hàng trống rỗng: "Chủ quán, bây giờ có thể gọi món chưa? Tôi muốn gọi món.""Một mình à?" Diệp Cửu Cửu thấy hắn có vẻ mới đi làm, tốt bụng nhắc nhở: "Giá hơi đắt, tốt nhất là nên có người cùng chia sẽ.""Một mình thì không phải lo ai giành với mình." Cao Viễn tìm một bàn nhỏ bốn người ở góc trong ngồi xuống: "Chủ quán, hôm nay có hải sản gì?"Diệp Cửu Cửu thấy hắn ta đã quyết định nên đưa thực đơn cho hắn ta.Hôm nay thực đơn có:Sò điệp trộn kiểu Thái/88Nghêu hấp trứng /188TBCSò huyết xào cay/188Trứng chưng nghêu/288Ốc mắt mèo luộc/388Ốc hương xào cay/388Ốc hương xào nấm linh chi/488Tôm càng xanh rang muối trứng/988Cao Viễn nhìn thực đơn, mắt sáng lên: "Hôm nay có tôm càng xanh?""Đúng vậy, một phần một con, dài bằng cẳng tay tôi nên giá hơi đắt." Diệp Cửu Cửu dừng lại một chút: "Ốc hương, ốc gai, tôm càng xanh chỉ có năm phần, còn lại có bảy tám phần.""Vậy tôi lấy một con tôm càng xanh." Cao Viễn nghe nói dài như vậy thì thấy như nhặt được của, một số nhà hàng bán còn đắt hơn: "Chủ quán, giá tôm càng xanh của cô khá phải chăng, một số nhà hàng cao cấp có thể bán đắt hơn.
Cao Viễn đi theo vào: "Hôm qua tôi ăn ở đây xong, về nhà thấy tốt hơn, chắc chắn là nhờ công của hải sản ở đây."
Diệp Cửu Cửu nghe đến đây thì do dự hai giây rồi nói: "Có lẽ là cậu bôi thuốc rồi."
"Tôi không bôi thuốc, cũng không uống thuốc." Cao Viễn từ khi đi học đã bắt đầu nổi mụn, mãi đến khi đi làm, trong khoảng thời gian đó không ít lần uống thuốc bôi thuốc, đến mùa hè lại không nhịn được miệng nên đã ngừng thuốc từ lâu: "Hôm nay đột nhiên dậy thấy đỡ hơn một chút, tôi nhớ lại kỹ càng những chuyện xảy ra trong hai ngày này, chỉ có việc ăn hải sản ở nhà cô là đặc biệt nên chắc chắn là nhờ công của hải sản nhà cô."
Diệp Cửu Cửu nhìn vẻ mặt chắc chắn của hắn ta, trong lòng có chút chột dạ, dù sao cô cũng từng có kinh nghiệm ăn hải sản rồi thức khuya nhưng hôm sau da lại đẹp bất ngờ, hơn nữa tủ lạnh lại có thể nhả ra hải sản, điều này đã rất kỳ ảo rồi, nếu hải sản còn có tác dụng chữa bệnh khác thì cũng không phải không thể.
Nhưng Diệp Cửu Cửu chắc chắn không thể thừa nhận, lỡ tủ lạnh bị mang đi nghiên cứu thì cô còn dựa vào đâu mà kiếm ăn? Vì vậy, cô cực lực phủ nhận: "Liên quan gì chứ? Có lẽ là do chính cậu sắp khỏi rồi, không liên quan gì đến hải sản nhà tôi."
Cao Viễn thấy Diệp Cửu Cửu sợ mình bám lấy, cười ngượng ngùng: "Chủ quán, tôi không ăn vạ đâu.'
Diệp Cửu Cửu nhướng mày nhìn hắn ta, cậu đoán xem tôi có tin không?
Cao Viễn ngượng ngùng gãi đầu, ngốc nghếch nói: "Chủ quán, tôi thực sự không có ý đồ xấu, tôi chỉ quá vui thôi."
"Tôi biết." Diệp Cửu Cửu dừng lại một chút: "Hải sản hầu hết đều có tính hàn, có thể có một chút tác dụng chống viêm, vô tình khiến cậu cảm thấy mụn của mình được chữa khỏi, cậu đừng nghĩ nhiều, có bệnh vẫn phải đi khám bác sĩ.
"Chủ quán, tôi biết." Cao Viễn thấy Diệp Cửu Cửu không muốn nói nhiều về chuyện này nên không nói thêm nữa, hắn ta nhìn quanh nhà hàng trống rỗng: "Chủ quán, bây giờ có thể gọi món chưa? Tôi muốn gọi món."
"Một mình à?" Diệp Cửu Cửu thấy hắn có vẻ mới đi làm, tốt bụng nhắc nhở: "Giá hơi đắt, tốt nhất là nên có người cùng chia sẽ."
"Một mình thì không phải lo ai giành với mình." Cao Viễn tìm một bàn nhỏ bốn người ở góc trong ngồi xuống: "Chủ quán, hôm nay có hải sản gì?"
Diệp Cửu Cửu thấy hắn ta đã quyết định nên đưa thực đơn cho hắn ta.
Hôm nay thực đơn có:
Sò điệp trộn kiểu Thái/88
Nghêu hấp trứng /188
TBC
Sò huyết xào cay/188
Trứng chưng nghêu/288
Ốc mắt mèo luộc/388
Ốc hương xào cay/388
Ốc hương xào nấm linh chi/488
Tôm càng xanh rang muối trứng/988
Cao Viễn nhìn thực đơn, mắt sáng lên: "Hôm nay có tôm càng xanh?"
"Đúng vậy, một phần một con, dài bằng cẳng tay tôi nên giá hơi đắt." Diệp Cửu Cửu dừng lại một chút: "Ốc hương, ốc gai, tôm càng xanh chỉ có năm phần, còn lại có bảy tám phần."
"Vậy tôi lấy một con tôm càng xanh." Cao Viễn nghe nói dài như vậy thì thấy như nhặt được của, một số nhà hàng bán còn đắt hơn: "Chủ quán, giá tôm càng xanh của cô khá phải chăng, một số nhà hàng cao cấp có thể bán đắt hơn.
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Cao Viễn đi theo vào: "Hôm qua tôi ăn ở đây xong, về nhà thấy tốt hơn, chắc chắn là nhờ công của hải sản ở đây."Diệp Cửu Cửu nghe đến đây thì do dự hai giây rồi nói: "Có lẽ là cậu bôi thuốc rồi.""Tôi không bôi thuốc, cũng không uống thuốc." Cao Viễn từ khi đi học đã bắt đầu nổi mụn, mãi đến khi đi làm, trong khoảng thời gian đó không ít lần uống thuốc bôi thuốc, đến mùa hè lại không nhịn được miệng nên đã ngừng thuốc từ lâu: "Hôm nay đột nhiên dậy thấy đỡ hơn một chút, tôi nhớ lại kỹ càng những chuyện xảy ra trong hai ngày này, chỉ có việc ăn hải sản ở nhà cô là đặc biệt nên chắc chắn là nhờ công của hải sản nhà cô."Diệp Cửu Cửu nhìn vẻ mặt chắc chắn của hắn ta, trong lòng có chút chột dạ, dù sao cô cũng từng có kinh nghiệm ăn hải sản rồi thức khuya nhưng hôm sau da lại đẹp bất ngờ, hơn nữa tủ lạnh lại có thể nhả ra hải sản, điều này đã rất kỳ ảo rồi, nếu hải sản còn có tác dụng chữa bệnh khác thì cũng không phải không thể.Nhưng Diệp Cửu Cửu chắc chắn không thể thừa nhận, lỡ tủ lạnh bị mang đi nghiên cứu thì cô còn dựa vào đâu mà kiếm ăn? Vì vậy, cô cực lực phủ nhận: "Liên quan gì chứ? Có lẽ là do chính cậu sắp khỏi rồi, không liên quan gì đến hải sản nhà tôi."Cao Viễn thấy Diệp Cửu Cửu sợ mình bám lấy, cười ngượng ngùng: "Chủ quán, tôi không ăn vạ đâu.'Diệp Cửu Cửu nhướng mày nhìn hắn ta, cậu đoán xem tôi có tin không?Cao Viễn ngượng ngùng gãi đầu, ngốc nghếch nói: "Chủ quán, tôi thực sự không có ý đồ xấu, tôi chỉ quá vui thôi.""Tôi biết." Diệp Cửu Cửu dừng lại một chút: "Hải sản hầu hết đều có tính hàn, có thể có một chút tác dụng chống viêm, vô tình khiến cậu cảm thấy mụn của mình được chữa khỏi, cậu đừng nghĩ nhiều, có bệnh vẫn phải đi khám bác sĩ."Chủ quán, tôi biết." Cao Viễn thấy Diệp Cửu Cửu không muốn nói nhiều về chuyện này nên không nói thêm nữa, hắn ta nhìn quanh nhà hàng trống rỗng: "Chủ quán, bây giờ có thể gọi món chưa? Tôi muốn gọi món.""Một mình à?" Diệp Cửu Cửu thấy hắn có vẻ mới đi làm, tốt bụng nhắc nhở: "Giá hơi đắt, tốt nhất là nên có người cùng chia sẽ.""Một mình thì không phải lo ai giành với mình." Cao Viễn tìm một bàn nhỏ bốn người ở góc trong ngồi xuống: "Chủ quán, hôm nay có hải sản gì?"Diệp Cửu Cửu thấy hắn ta đã quyết định nên đưa thực đơn cho hắn ta.Hôm nay thực đơn có:Sò điệp trộn kiểu Thái/88Nghêu hấp trứng /188TBCSò huyết xào cay/188Trứng chưng nghêu/288Ốc mắt mèo luộc/388Ốc hương xào cay/388Ốc hương xào nấm linh chi/488Tôm càng xanh rang muối trứng/988Cao Viễn nhìn thực đơn, mắt sáng lên: "Hôm nay có tôm càng xanh?""Đúng vậy, một phần một con, dài bằng cẳng tay tôi nên giá hơi đắt." Diệp Cửu Cửu dừng lại một chút: "Ốc hương, ốc gai, tôm càng xanh chỉ có năm phần, còn lại có bảy tám phần.""Vậy tôi lấy một con tôm càng xanh." Cao Viễn nghe nói dài như vậy thì thấy như nhặt được của, một số nhà hàng bán còn đắt hơn: "Chủ quán, giá tôm càng xanh của cô khá phải chăng, một số nhà hàng cao cấp có thể bán đắt hơn.