Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…
Chương 96
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Tiểu nhân ngư chui thẳng vào nước, chiếc đuôi cá xinh đẹp khẽ đung đưa, chớp mắt đã từ đầu này bơi sang đầu kia, bơi qua bơi lại chưa đến hai giây.Diệp Cửu Cửu chỉ thấy hoa mắt, tiểu nhân ngư đã chui ra khỏi mặt nước trước mặt, tóc ướt đẫm dính vào mặt, nước nhỏ tí tách: "Em bơi nhanh thật."Tiểu nhân ngư vịn vào chậu, giọng nói ngây thơ đáng yêu: "Anh trai mới là người bơi nhanh nhất.""Sao em dễ thương thế?" Diệp Cửu Cửu không kìm được lấy điện thoại chụp một bức ảnh: "Người cá đều đẹp như em sao?"Tiểu nhân ngư nghiêng đầu nhìn ống kính, tự luyến ngẩng đầu lên: "Em đẹp.""Thực sự rất đẹp." Diệp Cửu Cửu giơ tay nhẹ nhàng chọc vào khuôn mặt trắng trẻo như ngọc của cô bé: "Một cô bé xinh đẹp như vậy mà bị lạc, người nhà không lo lắng sao?"Tiểu nhân ngư nhẹ nhàng vặn vẹo đuôi cá, nhắc nhở Diệp Cửu Cửu nhanh đi làm tôm hùm phô mai nướng: "Ăn tôm hùm."Diệp Cửu Cửu vừa buồn cười vừa bất lực: "Ước chừng người nhà đều lo sốt vó rồi, kết quả em lại chỉ biết nhớ đến ăn."Tiểu nhân ngư gật đầu nghiêm trang: "Ngon."TBC"Hy vọng người nhà em nhanh chóng tìm đến." Nếu ở lại lâu dài thì Diệp Cửu Cửu còn phải làm hộ khẩu cho cô bé, đưa đi học, nghĩ đến sau này còn phải đưa cô bé làm bài tập, học thêm, cô đau cả đầu.Tiểu nhân ngư không có những nỗi lo này, cô bé vặn vẹo đuôi cá, quay người chui vào nước, tiếp tục khoe chiếc đuôi cá xinh đẹp phản chiếu ánh sáng màu hồng dưới ánh nắng.Diệp Cửu Cửu thấy tiểu nhân ngư chơi vui vẻ, cũng không vội bế cô bé ra, cô tự đi vào bếp chuẩn bị thức ăn, hôm nay hải sản nhiều và đủ, cô định làm một nồi cơm hải sản lớn.Làm cơm hải sản cần có ngao, tôm, mực, ngoài ra còn phải chuẩn bị đùi gà, hành tây, cà chua, ớt chuông, hạt ngô, nấm, hương thảo, bơ, bột nghệ, v. v.Cơm hải sản cần phải om trước, vì vậy mười giờ rưỡi cô bắt đầu làm, trước tiên cắt một ít bơ cho vào nồi, đun chảy rồi cho hành tây băm nhỏ vào, xào thơm rồi đổ hải sản đã chuẩn bị vào, xào đến năm phần chín thì có thể ra nồi.Nếu là hải sản thông thường thì có thể cho một ít rượu vang trắng, khử tanh và tăng thêm hương vị nhưng hải sản tủ lạnh tặng đều rất tươi ngon, Diệp Cửu Cửu trực tiếp bỏ qua bước này.Sau đó xào gạo thơm đã ngâm, đợi ngấm bơ chuyển sang màu trong suốt thì cho đùi gà, ớt chuông, nấm, hải sản vào xào, sau đó cho một ít bột nghệ vào, như vậy cơm sẽ có màu đẹp vàng ươm trông rất ngon miệng.Ngoài ra còn cho thêm gia vị và nước dùng gà đã chuẩn bị trước, đun nhỏ lửa om đến khi chín là được.Một nồi này của cô đủ cho mười hai mười ba bàn khách gọi món, thời gian om sẽ hơi lâu, cô cẩn thận canh lửa, tránh om khét.Mùi bơ rất nồng, từ từ bay ra ngoài.Tiểu nhân ngư đang chơi trong chậu nhựa ngửi thấy mùi thơm thì không chịu ở yên nữa, cô bé bám vào tay vịn, cố sức trèo ra ngoài, dùng đuôi cá bật ra ngoài, phát ra tiếng bốp bốp, đau đến mức cô bé phải bặm môi: "Đau quá."Nghe thấy tiếng động, Diệp Cửu Cửu vội vàng chạy ra, thấy cô bé dùng đuôi cá đứng một cách khó khăn, vừa khóc vừa bám vào khung cửa: "Sao em lại nhảy ra ngoài?""Thơm." Tiểu nhân ngư tủi thân nhìn về phía bếp."Sao em lại ham ăn thế?" Diệp Cửu Cửu bế tiểu nhân ngư ướt sũng lên, nhìn đuôi của tiểu nhân ngư, xác nhận không bị thương mới thở phào nhẹ nhõm: -Đuôi có đau không?”
Tiểu nhân ngư chui thẳng vào nước, chiếc đuôi cá xinh đẹp khẽ đung đưa, chớp mắt đã từ đầu này bơi sang đầu kia, bơi qua bơi lại chưa đến hai giây.
Diệp Cửu Cửu chỉ thấy hoa mắt, tiểu nhân ngư đã chui ra khỏi mặt nước trước mặt, tóc ướt đẫm dính vào mặt, nước nhỏ tí tách: "Em bơi nhanh thật."
Tiểu nhân ngư vịn vào chậu, giọng nói ngây thơ đáng yêu: "Anh trai mới là người bơi nhanh nhất."
"Sao em dễ thương thế?" Diệp Cửu Cửu không kìm được lấy điện thoại chụp một bức ảnh: "Người cá đều đẹp như em sao?"
Tiểu nhân ngư nghiêng đầu nhìn ống kính, tự luyến ngẩng đầu lên: "Em đẹp."
"Thực sự rất đẹp." Diệp Cửu Cửu giơ tay nhẹ nhàng chọc vào khuôn mặt trắng trẻo như ngọc của cô bé: "Một cô bé xinh đẹp như vậy mà bị lạc, người nhà không lo lắng sao?"
Tiểu nhân ngư nhẹ nhàng vặn vẹo đuôi cá, nhắc nhở Diệp Cửu Cửu nhanh đi làm tôm hùm phô mai nướng: "Ăn tôm hùm."
Diệp Cửu Cửu vừa buồn cười vừa bất lực: "Ước chừng người nhà đều lo sốt vó rồi, kết quả em lại chỉ biết nhớ đến ăn."
Tiểu nhân ngư gật đầu nghiêm trang: "Ngon."
TBC
"Hy vọng người nhà em nhanh chóng tìm đến." Nếu ở lại lâu dài thì Diệp Cửu Cửu còn phải làm hộ khẩu cho cô bé, đưa đi học, nghĩ đến sau này còn phải đưa cô bé làm bài tập, học thêm, cô đau cả đầu.
Tiểu nhân ngư không có những nỗi lo này, cô bé vặn vẹo đuôi cá, quay người chui vào nước, tiếp tục khoe chiếc đuôi cá xinh đẹp phản chiếu ánh sáng màu hồng dưới ánh nắng.
Diệp Cửu Cửu thấy tiểu nhân ngư chơi vui vẻ, cũng không vội bế cô bé ra, cô tự đi vào bếp chuẩn bị thức ăn, hôm nay hải sản nhiều và đủ, cô định làm một nồi cơm hải sản lớn.
Làm cơm hải sản cần có ngao, tôm, mực, ngoài ra còn phải chuẩn bị đùi gà, hành tây, cà chua, ớt chuông, hạt ngô, nấm, hương thảo, bơ, bột nghệ, v. v.
Cơm hải sản cần phải om trước, vì vậy mười giờ rưỡi cô bắt đầu làm, trước tiên cắt một ít bơ cho vào nồi, đun chảy rồi cho hành tây băm nhỏ vào, xào thơm rồi đổ hải sản đã chuẩn bị vào, xào đến năm phần chín thì có thể ra nồi.
Nếu là hải sản thông thường thì có thể cho một ít rượu vang trắng, khử tanh và tăng thêm hương vị nhưng hải sản tủ lạnh tặng đều rất tươi ngon, Diệp Cửu Cửu trực tiếp bỏ qua bước này.
Sau đó xào gạo thơm đã ngâm, đợi ngấm bơ chuyển sang màu trong suốt thì cho đùi gà, ớt chuông, nấm, hải sản vào xào, sau đó cho một ít bột nghệ vào, như vậy cơm sẽ có màu đẹp vàng ươm trông rất ngon miệng.
Ngoài ra còn cho thêm gia vị và nước dùng gà đã chuẩn bị trước, đun nhỏ lửa om đến khi chín là được.
Một nồi này của cô đủ cho mười hai mười ba bàn khách gọi món, thời gian om sẽ hơi lâu, cô cẩn thận canh lửa, tránh om khét.
Mùi bơ rất nồng, từ từ bay ra ngoài.
Tiểu nhân ngư đang chơi trong chậu nhựa ngửi thấy mùi thơm thì không chịu ở yên nữa, cô bé bám vào tay vịn, cố sức trèo ra ngoài, dùng đuôi cá bật ra ngoài, phát ra tiếng bốp bốp, đau đến mức cô bé phải bặm môi: "Đau quá."
Nghe thấy tiếng động, Diệp Cửu Cửu vội vàng chạy ra, thấy cô bé dùng đuôi cá đứng một cách khó khăn, vừa khóc vừa bám vào khung cửa: "Sao em lại nhảy ra ngoài?"
"Thơm." Tiểu nhân ngư tủi thân nhìn về phía bếp.
"Sao em lại ham ăn thế?" Diệp Cửu Cửu bế tiểu nhân ngư ướt sũng lên, nhìn đuôi của tiểu nhân ngư, xác nhận không bị thương mới thở phào nhẹ nhõm: -Đuôi có đau không?”
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Tiểu nhân ngư chui thẳng vào nước, chiếc đuôi cá xinh đẹp khẽ đung đưa, chớp mắt đã từ đầu này bơi sang đầu kia, bơi qua bơi lại chưa đến hai giây.Diệp Cửu Cửu chỉ thấy hoa mắt, tiểu nhân ngư đã chui ra khỏi mặt nước trước mặt, tóc ướt đẫm dính vào mặt, nước nhỏ tí tách: "Em bơi nhanh thật."Tiểu nhân ngư vịn vào chậu, giọng nói ngây thơ đáng yêu: "Anh trai mới là người bơi nhanh nhất.""Sao em dễ thương thế?" Diệp Cửu Cửu không kìm được lấy điện thoại chụp một bức ảnh: "Người cá đều đẹp như em sao?"Tiểu nhân ngư nghiêng đầu nhìn ống kính, tự luyến ngẩng đầu lên: "Em đẹp.""Thực sự rất đẹp." Diệp Cửu Cửu giơ tay nhẹ nhàng chọc vào khuôn mặt trắng trẻo như ngọc của cô bé: "Một cô bé xinh đẹp như vậy mà bị lạc, người nhà không lo lắng sao?"Tiểu nhân ngư nhẹ nhàng vặn vẹo đuôi cá, nhắc nhở Diệp Cửu Cửu nhanh đi làm tôm hùm phô mai nướng: "Ăn tôm hùm."Diệp Cửu Cửu vừa buồn cười vừa bất lực: "Ước chừng người nhà đều lo sốt vó rồi, kết quả em lại chỉ biết nhớ đến ăn."Tiểu nhân ngư gật đầu nghiêm trang: "Ngon."TBC"Hy vọng người nhà em nhanh chóng tìm đến." Nếu ở lại lâu dài thì Diệp Cửu Cửu còn phải làm hộ khẩu cho cô bé, đưa đi học, nghĩ đến sau này còn phải đưa cô bé làm bài tập, học thêm, cô đau cả đầu.Tiểu nhân ngư không có những nỗi lo này, cô bé vặn vẹo đuôi cá, quay người chui vào nước, tiếp tục khoe chiếc đuôi cá xinh đẹp phản chiếu ánh sáng màu hồng dưới ánh nắng.Diệp Cửu Cửu thấy tiểu nhân ngư chơi vui vẻ, cũng không vội bế cô bé ra, cô tự đi vào bếp chuẩn bị thức ăn, hôm nay hải sản nhiều và đủ, cô định làm một nồi cơm hải sản lớn.Làm cơm hải sản cần có ngao, tôm, mực, ngoài ra còn phải chuẩn bị đùi gà, hành tây, cà chua, ớt chuông, hạt ngô, nấm, hương thảo, bơ, bột nghệ, v. v.Cơm hải sản cần phải om trước, vì vậy mười giờ rưỡi cô bắt đầu làm, trước tiên cắt một ít bơ cho vào nồi, đun chảy rồi cho hành tây băm nhỏ vào, xào thơm rồi đổ hải sản đã chuẩn bị vào, xào đến năm phần chín thì có thể ra nồi.Nếu là hải sản thông thường thì có thể cho một ít rượu vang trắng, khử tanh và tăng thêm hương vị nhưng hải sản tủ lạnh tặng đều rất tươi ngon, Diệp Cửu Cửu trực tiếp bỏ qua bước này.Sau đó xào gạo thơm đã ngâm, đợi ngấm bơ chuyển sang màu trong suốt thì cho đùi gà, ớt chuông, nấm, hải sản vào xào, sau đó cho một ít bột nghệ vào, như vậy cơm sẽ có màu đẹp vàng ươm trông rất ngon miệng.Ngoài ra còn cho thêm gia vị và nước dùng gà đã chuẩn bị trước, đun nhỏ lửa om đến khi chín là được.Một nồi này của cô đủ cho mười hai mười ba bàn khách gọi món, thời gian om sẽ hơi lâu, cô cẩn thận canh lửa, tránh om khét.Mùi bơ rất nồng, từ từ bay ra ngoài.Tiểu nhân ngư đang chơi trong chậu nhựa ngửi thấy mùi thơm thì không chịu ở yên nữa, cô bé bám vào tay vịn, cố sức trèo ra ngoài, dùng đuôi cá bật ra ngoài, phát ra tiếng bốp bốp, đau đến mức cô bé phải bặm môi: "Đau quá."Nghe thấy tiếng động, Diệp Cửu Cửu vội vàng chạy ra, thấy cô bé dùng đuôi cá đứng một cách khó khăn, vừa khóc vừa bám vào khung cửa: "Sao em lại nhảy ra ngoài?""Thơm." Tiểu nhân ngư tủi thân nhìn về phía bếp."Sao em lại ham ăn thế?" Diệp Cửu Cửu bế tiểu nhân ngư ướt sũng lên, nhìn đuôi của tiểu nhân ngư, xác nhận không bị thương mới thở phào nhẹ nhõm: -Đuôi có đau không?”