Tiếng thở dài thất vọng của một thiếu niên tướng mạo bình phàm vang lên cùng vẻ thẫn thờ lộ rõ trên mặt. Lại thất bại! Đây đã là lần trùng quan thứ bốn mươi chín trong ba tuần trăng qua. Cho dù kiên trì tới cỡ nào thì lúc này Lâm Hiên cũng rất chán nản và tuyệt vọng. Khóe miệng hắn lộ ra một tia cười khổ lắc đầu. Chẳng lẽ tư chất của hắn kém cỏi đến thế sao? Bàn tay của hắn bấu chặt, móng tay nhọn đã đâm sâu vào da thịt nhưng dường như hắn không còn cảm giác đau đớn nữa. Năm nay hắn mười bảy và đã bái nhập vào Phiêu Vân Cốc được ba năm. Phiêu Vân Cốc là một tiểu môn phái trong Tu tiên giới có khoảng gần một ngàn đệ tử. Trong ba năm nay các sư huynh đệ cùng nhập môn với hắn sớm đã tiến giai Linh Động trung kỳ, thậm chí vài người tư chất xuất chúng đã tiến vào tầng thứ năm thuộc Linh Động hậu kỳ, chỉ còn hắn là vẫn giậm chân tại tầng thứ nhất. Điều này không phải do Lâm Hiên không nỗ lực, ngược lại sự cố gắng của hắn không hề thua kém một đệ tử cấp thấp nào. Đồng môn tu tập công pháp…
Chương 2279-2280: Lão tổ Phó gia thăm dò
Bách Luyện Thành TiênTác giả: Huyền VũTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTiếng thở dài thất vọng của một thiếu niên tướng mạo bình phàm vang lên cùng vẻ thẫn thờ lộ rõ trên mặt. Lại thất bại! Đây đã là lần trùng quan thứ bốn mươi chín trong ba tuần trăng qua. Cho dù kiên trì tới cỡ nào thì lúc này Lâm Hiên cũng rất chán nản và tuyệt vọng. Khóe miệng hắn lộ ra một tia cười khổ lắc đầu. Chẳng lẽ tư chất của hắn kém cỏi đến thế sao? Bàn tay của hắn bấu chặt, móng tay nhọn đã đâm sâu vào da thịt nhưng dường như hắn không còn cảm giác đau đớn nữa. Năm nay hắn mười bảy và đã bái nhập vào Phiêu Vân Cốc được ba năm. Phiêu Vân Cốc là một tiểu môn phái trong Tu tiên giới có khoảng gần một ngàn đệ tử. Trong ba năm nay các sư huynh đệ cùng nhập môn với hắn sớm đã tiến giai Linh Động trung kỳ, thậm chí vài người tư chất xuất chúng đã tiến vào tầng thứ năm thuộc Linh Động hậu kỳ, chỉ còn hắn là vẫn giậm chân tại tầng thứ nhất. Điều này không phải do Lâm Hiên không nỗ lực, ngược lại sự cố gắng của hắn không hề thua kém một đệ tử cấp thấp nào. Đồng môn tu tập công pháp… Kế tiếp Lâm Hiên ở lại Nghênh Khách Lâu Phó gia nghỉ ngơi mấy ngày, đương nhiên lấy tính cách cẩn thận của hắn thì không có khả năng một chút phòng bị cũng không có, lập tức đuổi hết đám thị nữ đi chỗ khác, đồng thời tiện tay bố trí một cái pháp trận cảnh báo đơn giảnBa ngày chỉ là chới mắt qua đi !"Hồng Tuyết tham kiến tiền bối, ngài nghỉ ngơi tốt chứ ?" Cung trang mỹ phụ thấy Lâm Hiên từ trong bay ra, lập tức không giám chậm trễ thi lễ"Ân" Lâm Hiên nhàn nhạt gật đầu :"Tiên tử thật đúng giờ, trong truyền âm phù nói Phó đạo hữu đã xuất quan ?""Đúng vậy, vãn bối được lệnh tới đây dẫn đường tiền bối, lão tổ đã sớm chờ tiền bối""Làm phiền rồi, mời tiên tử" Lâm Hiên đương nhiên không dị nghị gìHai người một trước một sau bay đi. Trên đường gặp không ít kẻ đều tò mò nhìn, nhưng thấy biểu hiện cung kính của Phó Hồng Tuyết thì đều giật mình, cũng không ai giám tiến tới hỏi han gì. Ban đầu còn gặp khá nhiều đệ tử phó gia nhưng càng vào sâu thì càng ít gặp. Bạch Phù Thắng Cảnh còn lớn hơn Lâm Hiên suy đoán nhiều, 2 người không biết đã bay qua bao nhiêu đình đài lầu các, rốt cuộc cuối tầm mắt là một màu nước xanh biếc mênh mông, gần đây cũng không hề có đệ tử lai vãng"Tiền bối, phía trước đã là Phong Linh Hồ, lão tổ đang ở đảo nhỏ giữa hồ" Chưa đợi Lâm Hiên hỏi Phó nữ tử đã mỉm cười giới thiệuLâm Hiên tuy thoáng chút ngạc nhiên nhưng cũng chỉ nhàn nhạt gật đầu. Quả nhiên rơi vào tầm mắt là một hồ nước xanh trong vô cùng rộng lớn, hai người bay mất thời gian uống nửa chén trà mới tới được đảo nhỏ giữa hồ. Đảo này không lớn, lại không thấy bất cứ đình đài lầu các nào. Phó Hồng Tuyết dừng độn quang, có chút áy náy quay đầu nói :"Tiền bối, tiếp theo sợ rằng thiếp thân không thể dẫn đường nữa, dựa theo quy củ, đệ tử động huyền kỳ không được đặt chân lên đảo này" Nói xong nàng thi lễ với Lâm Hiên một chút, liền hóa thành một đạo kinh hồng theo đường cũ rời điLập tức ngay sau đó, một cỗ thần thức cực kỳ cường đại từ từ bao phủ Lâm Hiên"Muốn thăm dò sao ?" Lâm Hiên nội tâm khẽ động, mặt không đổi sắc cũng đem thần thức của mình tỏa raOanh !Thần thức vốn vô hình, nhưng hai cỗ thần thức làm không gian nhộn nhạo, rốt cuộc đụng vào nhau, âm thanh ầm ầm vang rền, sóng to gió lớn chớp giật.Bất quá đây chỉ mới là bắt đầu, cường độ thần thức của hai bên vẫn đang không ngừng gia tăng !Quả nhiên Phó gia lão tổ muốn thăm dò. Tu tiên giới có một số bí thuật công pháp có thể bắt chước khí tức của cảnh giới cao hơn, nhưng thần thức thì không có phương pháp nào giả tạo. Tuy rằng cũng có công pháp gia tăng thần thức, hoặc cũng có những kẻ bẩm sinh đã có thần thức hơn người, nhưng cũng không có khả năng sánh ngang với kẻ hơn mình một đại cảnh giới. Chênh lệch này có thể nói như trời với vực !Bất quá Lâm Hiên không thể dùng lẽ thường suy đoán. Hắn vốn thần thức hơn người, mà quan trọng là bởi vì có Lam Sắc Tinh Hải, đối với rèn luyện thần thức có hiệu quả bất khả tư nghị. Thần thức của hắn vốn đã có thể so sánh với Phân Thần kỳOanh Oanh Oanh !Chấn động ngày càng dữ dội !Phó Hồng Tuyết đã bay xa hơn trăm dặm cũng cảm ứng được ma khí nhộn nhạo, đồng thời phía cuối chân trời lấp lóe quang mang, âm thanh ầm ầm trầm đục vang vọng, nhịn không được thầm nghĩ :"Chẳng lẽ Lâm tiền bối và lão tổ 1 lời không hợp, đã lập tức động thủ rồi?"Không trung trên đảo, Lâm Hiên hai tay chắp sau lưng, xem như không thấy ảnh hưởng của hai cỗ thần thức giao phong đang làm điên đảo sóng gió xung quanh, quay đầu nhìn một nơi bên trái hòn đảo, lãnh đạm nói :"Phó đạo hữu có ý gì đây ? Đạo hữu cho rằng Lâm mỗ dễ bắt nạt sao? Tuy rằng nơi đây là địa bàn của Phó gia nhưng giữ chân được Lâm mỗ hay không còn khó nói, chưa cần nói tới nếu Lâm mỗ bất chấp cũng có thể cá chết lưới rách""Ha ha, Lâm đ*o hữu chê cười rồi, tại hạ lâu ngày không gặp đồng đạo nên chỉ vui đùa chút thôi, tại hạ Phó Diêu Chu, ra mắt Lâm đ*o hữu" Nơi ánh mắt Lâm Hiên nhìn tới không gian dao động, một bóng người hiện ra, là một lão giả râu ria muốn che hết cả khuôn mặt, tủm tỉm cười nói"Vui đùa sao? nếu Lâm mỗ thật sự không phải phân thần kỳ sợ rằng đã vẫn lạc rồi, không biết Phó đạo hữu đã kiểm tra xong chưa ?" Lâm Hiên vẫn mang theo chút phẫn nộ không khách khí nói"Tốt, kiểm tra đã xong, bất quá còn 1 điểm chưa rõ, đang muốn thỉnh giáo Lâm đ*o hữu" Phó Diêu Chu thấy Lâm Hiên như vậy cũng không lá mặt lá trái nữa, trầm giọng nói"Đạo hữu phát hiện điều gì không đúng sao" Nội tâm Lâm Hiên nhảy dựng, bất quá ngoài mặt lại ung dung không hề biến sắc hỏi lại
Bách Luyện Thành TiênTác giả: Huyền VũTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTiếng thở dài thất vọng của một thiếu niên tướng mạo bình phàm vang lên cùng vẻ thẫn thờ lộ rõ trên mặt. Lại thất bại! Đây đã là lần trùng quan thứ bốn mươi chín trong ba tuần trăng qua. Cho dù kiên trì tới cỡ nào thì lúc này Lâm Hiên cũng rất chán nản và tuyệt vọng. Khóe miệng hắn lộ ra một tia cười khổ lắc đầu. Chẳng lẽ tư chất của hắn kém cỏi đến thế sao? Bàn tay của hắn bấu chặt, móng tay nhọn đã đâm sâu vào da thịt nhưng dường như hắn không còn cảm giác đau đớn nữa. Năm nay hắn mười bảy và đã bái nhập vào Phiêu Vân Cốc được ba năm. Phiêu Vân Cốc là một tiểu môn phái trong Tu tiên giới có khoảng gần một ngàn đệ tử. Trong ba năm nay các sư huynh đệ cùng nhập môn với hắn sớm đã tiến giai Linh Động trung kỳ, thậm chí vài người tư chất xuất chúng đã tiến vào tầng thứ năm thuộc Linh Động hậu kỳ, chỉ còn hắn là vẫn giậm chân tại tầng thứ nhất. Điều này không phải do Lâm Hiên không nỗ lực, ngược lại sự cố gắng của hắn không hề thua kém một đệ tử cấp thấp nào. Đồng môn tu tập công pháp… Kế tiếp Lâm Hiên ở lại Nghênh Khách Lâu Phó gia nghỉ ngơi mấy ngày, đương nhiên lấy tính cách cẩn thận của hắn thì không có khả năng một chút phòng bị cũng không có, lập tức đuổi hết đám thị nữ đi chỗ khác, đồng thời tiện tay bố trí một cái pháp trận cảnh báo đơn giảnBa ngày chỉ là chới mắt qua đi !"Hồng Tuyết tham kiến tiền bối, ngài nghỉ ngơi tốt chứ ?" Cung trang mỹ phụ thấy Lâm Hiên từ trong bay ra, lập tức không giám chậm trễ thi lễ"Ân" Lâm Hiên nhàn nhạt gật đầu :"Tiên tử thật đúng giờ, trong truyền âm phù nói Phó đạo hữu đã xuất quan ?""Đúng vậy, vãn bối được lệnh tới đây dẫn đường tiền bối, lão tổ đã sớm chờ tiền bối""Làm phiền rồi, mời tiên tử" Lâm Hiên đương nhiên không dị nghị gìHai người một trước một sau bay đi. Trên đường gặp không ít kẻ đều tò mò nhìn, nhưng thấy biểu hiện cung kính của Phó Hồng Tuyết thì đều giật mình, cũng không ai giám tiến tới hỏi han gì. Ban đầu còn gặp khá nhiều đệ tử phó gia nhưng càng vào sâu thì càng ít gặp. Bạch Phù Thắng Cảnh còn lớn hơn Lâm Hiên suy đoán nhiều, 2 người không biết đã bay qua bao nhiêu đình đài lầu các, rốt cuộc cuối tầm mắt là một màu nước xanh biếc mênh mông, gần đây cũng không hề có đệ tử lai vãng"Tiền bối, phía trước đã là Phong Linh Hồ, lão tổ đang ở đảo nhỏ giữa hồ" Chưa đợi Lâm Hiên hỏi Phó nữ tử đã mỉm cười giới thiệuLâm Hiên tuy thoáng chút ngạc nhiên nhưng cũng chỉ nhàn nhạt gật đầu. Quả nhiên rơi vào tầm mắt là một hồ nước xanh trong vô cùng rộng lớn, hai người bay mất thời gian uống nửa chén trà mới tới được đảo nhỏ giữa hồ. Đảo này không lớn, lại không thấy bất cứ đình đài lầu các nào. Phó Hồng Tuyết dừng độn quang, có chút áy náy quay đầu nói :"Tiền bối, tiếp theo sợ rằng thiếp thân không thể dẫn đường nữa, dựa theo quy củ, đệ tử động huyền kỳ không được đặt chân lên đảo này" Nói xong nàng thi lễ với Lâm Hiên một chút, liền hóa thành một đạo kinh hồng theo đường cũ rời điLập tức ngay sau đó, một cỗ thần thức cực kỳ cường đại từ từ bao phủ Lâm Hiên"Muốn thăm dò sao ?" Lâm Hiên nội tâm khẽ động, mặt không đổi sắc cũng đem thần thức của mình tỏa raOanh !Thần thức vốn vô hình, nhưng hai cỗ thần thức làm không gian nhộn nhạo, rốt cuộc đụng vào nhau, âm thanh ầm ầm vang rền, sóng to gió lớn chớp giật.Bất quá đây chỉ mới là bắt đầu, cường độ thần thức của hai bên vẫn đang không ngừng gia tăng !Quả nhiên Phó gia lão tổ muốn thăm dò. Tu tiên giới có một số bí thuật công pháp có thể bắt chước khí tức của cảnh giới cao hơn, nhưng thần thức thì không có phương pháp nào giả tạo. Tuy rằng cũng có công pháp gia tăng thần thức, hoặc cũng có những kẻ bẩm sinh đã có thần thức hơn người, nhưng cũng không có khả năng sánh ngang với kẻ hơn mình một đại cảnh giới. Chênh lệch này có thể nói như trời với vực !Bất quá Lâm Hiên không thể dùng lẽ thường suy đoán. Hắn vốn thần thức hơn người, mà quan trọng là bởi vì có Lam Sắc Tinh Hải, đối với rèn luyện thần thức có hiệu quả bất khả tư nghị. Thần thức của hắn vốn đã có thể so sánh với Phân Thần kỳOanh Oanh Oanh !Chấn động ngày càng dữ dội !Phó Hồng Tuyết đã bay xa hơn trăm dặm cũng cảm ứng được ma khí nhộn nhạo, đồng thời phía cuối chân trời lấp lóe quang mang, âm thanh ầm ầm trầm đục vang vọng, nhịn không được thầm nghĩ :"Chẳng lẽ Lâm tiền bối và lão tổ 1 lời không hợp, đã lập tức động thủ rồi?"Không trung trên đảo, Lâm Hiên hai tay chắp sau lưng, xem như không thấy ảnh hưởng của hai cỗ thần thức giao phong đang làm điên đảo sóng gió xung quanh, quay đầu nhìn một nơi bên trái hòn đảo, lãnh đạm nói :"Phó đạo hữu có ý gì đây ? Đạo hữu cho rằng Lâm mỗ dễ bắt nạt sao? Tuy rằng nơi đây là địa bàn của Phó gia nhưng giữ chân được Lâm mỗ hay không còn khó nói, chưa cần nói tới nếu Lâm mỗ bất chấp cũng có thể cá chết lưới rách""Ha ha, Lâm đ*o hữu chê cười rồi, tại hạ lâu ngày không gặp đồng đạo nên chỉ vui đùa chút thôi, tại hạ Phó Diêu Chu, ra mắt Lâm đ*o hữu" Nơi ánh mắt Lâm Hiên nhìn tới không gian dao động, một bóng người hiện ra, là một lão giả râu ria muốn che hết cả khuôn mặt, tủm tỉm cười nói"Vui đùa sao? nếu Lâm mỗ thật sự không phải phân thần kỳ sợ rằng đã vẫn lạc rồi, không biết Phó đạo hữu đã kiểm tra xong chưa ?" Lâm Hiên vẫn mang theo chút phẫn nộ không khách khí nói"Tốt, kiểm tra đã xong, bất quá còn 1 điểm chưa rõ, đang muốn thỉnh giáo Lâm đ*o hữu" Phó Diêu Chu thấy Lâm Hiên như vậy cũng không lá mặt lá trái nữa, trầm giọng nói"Đạo hữu phát hiện điều gì không đúng sao" Nội tâm Lâm Hiên nhảy dựng, bất quá ngoài mặt lại ung dung không hề biến sắc hỏi lại
Bách Luyện Thành TiênTác giả: Huyền VũTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTiếng thở dài thất vọng của một thiếu niên tướng mạo bình phàm vang lên cùng vẻ thẫn thờ lộ rõ trên mặt. Lại thất bại! Đây đã là lần trùng quan thứ bốn mươi chín trong ba tuần trăng qua. Cho dù kiên trì tới cỡ nào thì lúc này Lâm Hiên cũng rất chán nản và tuyệt vọng. Khóe miệng hắn lộ ra một tia cười khổ lắc đầu. Chẳng lẽ tư chất của hắn kém cỏi đến thế sao? Bàn tay của hắn bấu chặt, móng tay nhọn đã đâm sâu vào da thịt nhưng dường như hắn không còn cảm giác đau đớn nữa. Năm nay hắn mười bảy và đã bái nhập vào Phiêu Vân Cốc được ba năm. Phiêu Vân Cốc là một tiểu môn phái trong Tu tiên giới có khoảng gần một ngàn đệ tử. Trong ba năm nay các sư huynh đệ cùng nhập môn với hắn sớm đã tiến giai Linh Động trung kỳ, thậm chí vài người tư chất xuất chúng đã tiến vào tầng thứ năm thuộc Linh Động hậu kỳ, chỉ còn hắn là vẫn giậm chân tại tầng thứ nhất. Điều này không phải do Lâm Hiên không nỗ lực, ngược lại sự cố gắng của hắn không hề thua kém một đệ tử cấp thấp nào. Đồng môn tu tập công pháp… Kế tiếp Lâm Hiên ở lại Nghênh Khách Lâu Phó gia nghỉ ngơi mấy ngày, đương nhiên lấy tính cách cẩn thận của hắn thì không có khả năng một chút phòng bị cũng không có, lập tức đuổi hết đám thị nữ đi chỗ khác, đồng thời tiện tay bố trí một cái pháp trận cảnh báo đơn giảnBa ngày chỉ là chới mắt qua đi !"Hồng Tuyết tham kiến tiền bối, ngài nghỉ ngơi tốt chứ ?" Cung trang mỹ phụ thấy Lâm Hiên từ trong bay ra, lập tức không giám chậm trễ thi lễ"Ân" Lâm Hiên nhàn nhạt gật đầu :"Tiên tử thật đúng giờ, trong truyền âm phù nói Phó đạo hữu đã xuất quan ?""Đúng vậy, vãn bối được lệnh tới đây dẫn đường tiền bối, lão tổ đã sớm chờ tiền bối""Làm phiền rồi, mời tiên tử" Lâm Hiên đương nhiên không dị nghị gìHai người một trước một sau bay đi. Trên đường gặp không ít kẻ đều tò mò nhìn, nhưng thấy biểu hiện cung kính của Phó Hồng Tuyết thì đều giật mình, cũng không ai giám tiến tới hỏi han gì. Ban đầu còn gặp khá nhiều đệ tử phó gia nhưng càng vào sâu thì càng ít gặp. Bạch Phù Thắng Cảnh còn lớn hơn Lâm Hiên suy đoán nhiều, 2 người không biết đã bay qua bao nhiêu đình đài lầu các, rốt cuộc cuối tầm mắt là một màu nước xanh biếc mênh mông, gần đây cũng không hề có đệ tử lai vãng"Tiền bối, phía trước đã là Phong Linh Hồ, lão tổ đang ở đảo nhỏ giữa hồ" Chưa đợi Lâm Hiên hỏi Phó nữ tử đã mỉm cười giới thiệuLâm Hiên tuy thoáng chút ngạc nhiên nhưng cũng chỉ nhàn nhạt gật đầu. Quả nhiên rơi vào tầm mắt là một hồ nước xanh trong vô cùng rộng lớn, hai người bay mất thời gian uống nửa chén trà mới tới được đảo nhỏ giữa hồ. Đảo này không lớn, lại không thấy bất cứ đình đài lầu các nào. Phó Hồng Tuyết dừng độn quang, có chút áy náy quay đầu nói :"Tiền bối, tiếp theo sợ rằng thiếp thân không thể dẫn đường nữa, dựa theo quy củ, đệ tử động huyền kỳ không được đặt chân lên đảo này" Nói xong nàng thi lễ với Lâm Hiên một chút, liền hóa thành một đạo kinh hồng theo đường cũ rời điLập tức ngay sau đó, một cỗ thần thức cực kỳ cường đại từ từ bao phủ Lâm Hiên"Muốn thăm dò sao ?" Lâm Hiên nội tâm khẽ động, mặt không đổi sắc cũng đem thần thức của mình tỏa raOanh !Thần thức vốn vô hình, nhưng hai cỗ thần thức làm không gian nhộn nhạo, rốt cuộc đụng vào nhau, âm thanh ầm ầm vang rền, sóng to gió lớn chớp giật.Bất quá đây chỉ mới là bắt đầu, cường độ thần thức của hai bên vẫn đang không ngừng gia tăng !Quả nhiên Phó gia lão tổ muốn thăm dò. Tu tiên giới có một số bí thuật công pháp có thể bắt chước khí tức của cảnh giới cao hơn, nhưng thần thức thì không có phương pháp nào giả tạo. Tuy rằng cũng có công pháp gia tăng thần thức, hoặc cũng có những kẻ bẩm sinh đã có thần thức hơn người, nhưng cũng không có khả năng sánh ngang với kẻ hơn mình một đại cảnh giới. Chênh lệch này có thể nói như trời với vực !Bất quá Lâm Hiên không thể dùng lẽ thường suy đoán. Hắn vốn thần thức hơn người, mà quan trọng là bởi vì có Lam Sắc Tinh Hải, đối với rèn luyện thần thức có hiệu quả bất khả tư nghị. Thần thức của hắn vốn đã có thể so sánh với Phân Thần kỳOanh Oanh Oanh !Chấn động ngày càng dữ dội !Phó Hồng Tuyết đã bay xa hơn trăm dặm cũng cảm ứng được ma khí nhộn nhạo, đồng thời phía cuối chân trời lấp lóe quang mang, âm thanh ầm ầm trầm đục vang vọng, nhịn không được thầm nghĩ :"Chẳng lẽ Lâm tiền bối và lão tổ 1 lời không hợp, đã lập tức động thủ rồi?"Không trung trên đảo, Lâm Hiên hai tay chắp sau lưng, xem như không thấy ảnh hưởng của hai cỗ thần thức giao phong đang làm điên đảo sóng gió xung quanh, quay đầu nhìn một nơi bên trái hòn đảo, lãnh đạm nói :"Phó đạo hữu có ý gì đây ? Đạo hữu cho rằng Lâm mỗ dễ bắt nạt sao? Tuy rằng nơi đây là địa bàn của Phó gia nhưng giữ chân được Lâm mỗ hay không còn khó nói, chưa cần nói tới nếu Lâm mỗ bất chấp cũng có thể cá chết lưới rách""Ha ha, Lâm đ*o hữu chê cười rồi, tại hạ lâu ngày không gặp đồng đạo nên chỉ vui đùa chút thôi, tại hạ Phó Diêu Chu, ra mắt Lâm đ*o hữu" Nơi ánh mắt Lâm Hiên nhìn tới không gian dao động, một bóng người hiện ra, là một lão giả râu ria muốn che hết cả khuôn mặt, tủm tỉm cười nói"Vui đùa sao? nếu Lâm mỗ thật sự không phải phân thần kỳ sợ rằng đã vẫn lạc rồi, không biết Phó đạo hữu đã kiểm tra xong chưa ?" Lâm Hiên vẫn mang theo chút phẫn nộ không khách khí nói"Tốt, kiểm tra đã xong, bất quá còn 1 điểm chưa rõ, đang muốn thỉnh giáo Lâm đ*o hữu" Phó Diêu Chu thấy Lâm Hiên như vậy cũng không lá mặt lá trái nữa, trầm giọng nói"Đạo hữu phát hiện điều gì không đúng sao" Nội tâm Lâm Hiên nhảy dựng, bất quá ngoài mặt lại ung dung không hề biến sắc hỏi lại