Tác giả:

Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…

Chương 209

Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Người phụ nữ trung niên nói: "Đáng lẽ để tóc dài phải là con gái mới đúng chứ? Để tóc dài thì em phải gọi là chị."Diệp Tiểu Ngư nghiêng đầu suy nghĩ nghiêm túc một lúc: "Bà béo như vậy, vậy chúng ta phải gọi bà là heo sao?"Người phụ nữ trung niên tức đến mặt mày xanh lét: "Mày..."Cao Viễn, Chu Chu ngồi phía sau cùng hai bàn khách khác bật cười: "Tiểu Ngư, em biết heo là gì không?”"Biết ạ.' Diệp Tiểu Ngư gật đầu: "Là thịt bên trong bánh bao nhỏ, nạc thì ăn được, béo quá thì không ăn được.Cao Viễn gật đầu khen ngợi: "Đúng là như vậy."Người phụ nữ trung niên bên cạnh tức đến mặt mày xanh lét: "Nhà cô dạy con thế nào vậy, gọi người lớn nhà cô ra đây."Cao Viễn rất thích Diệp Tiểu Ngư, hơn nữa hắn còn muốn nhờ ông chủ nuôi dưỡng làn da, vì vậy hắn trực tiếp lên tiếng: "Bà này thật buồn cười, người ta nói heo chứ có nói bà đâu, bà muốn làm heo đến vậy sao?"Người phụ nữ trung niên mặt mày sa sâm: "Vừa nãy con ranh nói gì các người không nghe thấy sao?""Nghe thấy rồi, là bà nói trước, người ta chỉ dùng lại lời của bà để trả lời bà thôi, bà không ngờ chứ gì, trẻ con thông minh như vậy, còn có thể chơi ngược bà. Chu Chu khinh thường nhìn người phụ nữ trung niên.Người phụ nữ trung niên còn muốn nói gì đó nhưng bị chồng kéo lại: "Ăn đồ của bà đi."Người phụ nữ: "Tôi nói thì sao nào?”"Không ăn thì cút." Người đàn ông trung niên thấy rất mất mặt, bị cả đứa con nít nói lại.Người phụ nữ: "Ông..."Diệp Cửu Cửu bưng cá đao vừa làm xong đi ra, sau đó đi thẳng đến trước mặt người phụ nữ, giả vờ như không nghe thấy gì hỏi bà ta: "Món ăn tôi làm có vấn đề gì sao?"'Không, không có. Người đàn ông trung niên vội vàng xua tay nói không. Người phụ nữ còn muốn nói gì đó nhưng bị con trai bên cạnh ngăn lại: "Mẹ, uống trà đi."TBC"Không có thì thôi." Diệp Cửu Cửu đặt cá đao xuống, cười nhạt một tiếng, sau đó nắm tay Tiểu Ngư đi về phía sau bếp.Cao Viễn nhìn bóng lưng của Diệp Cửu Cửu, nhỏ giọng nói với Chu Chu: "Chủ quán chắc chắn đã nghe thấy rồi.""Chắc chắn rồi." Chu Chu chu môi về phía bàn khách đó: "Tôi thấy chủ quán chắc chắn đã tức giận rồi."Diệp Cửu Cửu thực sự có hơi tức giận, cô ôm Tiểu Ngư ngôi xuống ghế dưới gốc cây lê: "Bên ngoài xảy ra chuyện gì vậy?”Tiểu Ngư tức giận nói: "Bà ta nói anh trai."Diệp Cửu Cửu hiểu rồi: "Tiểu Ngư của chúng ta giúp anh trai trút giận đúng không?”Tiểu Ngư ừ một tiếng: "Cửu Cửu nói không được cắn, em không cắn.""Làm tốt lắm." Diệp Cửu Cửu giơ ngón tay cái với Tiểu Ngư: "Nhưng lần sau gặp phải người như vậy thì nói thẳng với chị, chị sẽ xử lý, em đừng trực tiếp nói với bà ta, lỡ bà ta đánh em thì sẽ rất đau.""Em cũng không sợ bà ta." Tiểu Ngư tức giận nói: "Bà ta thật đáng ghét, cứ nói mãi, nói mãi, em tức đến nỗi không muốn ăn cá nướng nữa.""Chúng ta không để ý đến bà ta." Diệp Cửu Cửu đi lấy một cây kem để dỗ Tiểu Ngư: "Ăn kem không?"Mắt Tiểu Ngư sáng lên: 'Ăn."'Ăn thì tốt." Diệp Cửu Cửu còn tưởng cô bé thực sự tức giận đến mức không muốn ăn nữa, cô cười xoa đầu cô bé, sau đó đứng dậy đi vào nhà hàng.Cô vừa ra ngoài thì thấy người phụ nữ trung niên đã xách túi rời đi, cô khẽ nhướng mày, cô còn chưa kịp mở miệng.Người đàn ông trung niên giải thích: "Chủ quán, bà ấy có việc phải về cửa hàng trước.

Người phụ nữ trung niên nói: "Đáng lẽ để tóc dài phải là con gái mới đúng chứ? Để tóc dài thì em phải gọi là chị."

Diệp Tiểu Ngư nghiêng đầu suy nghĩ nghiêm túc một lúc: "Bà béo như vậy, vậy chúng ta phải gọi bà là heo sao?"

Người phụ nữ trung niên tức đến mặt mày xanh lét: "Mày..."

Cao Viễn, Chu Chu ngồi phía sau cùng hai bàn khách khác bật cười: "Tiểu Ngư, em biết heo là gì không?”

"Biết ạ.' Diệp Tiểu Ngư gật đầu: "Là thịt bên trong bánh bao nhỏ, nạc thì ăn được, béo quá thì không ăn được.

Cao Viễn gật đầu khen ngợi: "Đúng là như vậy."

Người phụ nữ trung niên bên cạnh tức đến mặt mày xanh lét: "Nhà cô dạy con thế nào vậy, gọi người lớn nhà cô ra đây."

Cao Viễn rất thích Diệp Tiểu Ngư, hơn nữa hắn còn muốn nhờ ông chủ nuôi dưỡng làn da, vì vậy hắn trực tiếp lên tiếng: "Bà này thật buồn cười, người ta nói heo chứ có nói bà đâu, bà muốn làm heo đến vậy sao?"

Người phụ nữ trung niên mặt mày sa sâm: "Vừa nãy con ranh nói gì các người không nghe thấy sao?"

"Nghe thấy rồi, là bà nói trước, người ta chỉ dùng lại lời của bà để trả lời bà thôi, bà không ngờ chứ gì, trẻ con thông minh như vậy, còn có thể chơi ngược bà. Chu Chu khinh thường nhìn người phụ nữ trung niên.

Người phụ nữ trung niên còn muốn nói gì đó nhưng bị chồng kéo lại: "Ăn đồ của bà đi."

Người phụ nữ: "Tôi nói thì sao nào?”

"Không ăn thì cút." Người đàn ông trung niên thấy rất mất mặt, bị cả đứa con nít nói lại.

Người phụ nữ: "Ông..."

Diệp Cửu Cửu bưng cá đao vừa làm xong đi ra, sau đó đi thẳng đến trước mặt người phụ nữ, giả vờ như không nghe thấy gì hỏi bà ta: "Món ăn tôi làm có vấn đề gì sao?"

'Không, không có. Người đàn ông trung niên vội vàng xua tay nói không. Người phụ nữ còn muốn nói gì đó nhưng bị con trai bên cạnh ngăn lại: "Mẹ, uống trà đi."

TBC

"Không có thì thôi." Diệp Cửu Cửu đặt cá đao xuống, cười nhạt một tiếng, sau đó nắm tay Tiểu Ngư đi về phía sau bếp.

Cao Viễn nhìn bóng lưng của Diệp Cửu Cửu, nhỏ giọng nói với Chu Chu: "Chủ quán chắc chắn đã nghe thấy rồi."

"Chắc chắn rồi." Chu Chu chu môi về phía bàn khách đó: "Tôi thấy chủ quán chắc chắn đã tức giận rồi."

Diệp Cửu Cửu thực sự có hơi tức giận, cô ôm Tiểu Ngư ngôi xuống ghế dưới gốc cây lê: "Bên ngoài xảy ra chuyện gì vậy?”

Tiểu Ngư tức giận nói: "Bà ta nói anh trai."

Diệp Cửu Cửu hiểu rồi: "Tiểu Ngư của chúng ta giúp anh trai trút giận đúng không?”

Tiểu Ngư ừ một tiếng: "Cửu Cửu nói không được cắn, em không cắn."

"Làm tốt lắm." Diệp Cửu Cửu giơ ngón tay cái với Tiểu Ngư: "Nhưng lần sau gặp phải người như vậy thì nói thẳng với chị, chị sẽ xử lý, em đừng trực tiếp nói với bà ta, lỡ bà ta đánh em thì sẽ rất đau."

"Em cũng không sợ bà ta." Tiểu Ngư tức giận nói: "Bà ta thật đáng ghét, cứ nói mãi, nói mãi, em tức đến nỗi không muốn ăn cá nướng nữa."

"Chúng ta không để ý đến bà ta." Diệp Cửu Cửu đi lấy một cây kem để dỗ Tiểu Ngư: "Ăn kem không?"

Mắt Tiểu Ngư sáng lên: 'Ăn."

'Ăn thì tốt." Diệp Cửu Cửu còn tưởng cô bé thực sự tức giận đến mức không muốn ăn nữa, cô cười xoa đầu cô bé, sau đó đứng dậy đi vào nhà hàng.

Cô vừa ra ngoài thì thấy người phụ nữ trung niên đã xách túi rời đi, cô khẽ nhướng mày, cô còn chưa kịp mở miệng.

Người đàn ông trung niên giải thích: "Chủ quán, bà ấy có việc phải về cửa hàng trước.

Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Người phụ nữ trung niên nói: "Đáng lẽ để tóc dài phải là con gái mới đúng chứ? Để tóc dài thì em phải gọi là chị."Diệp Tiểu Ngư nghiêng đầu suy nghĩ nghiêm túc một lúc: "Bà béo như vậy, vậy chúng ta phải gọi bà là heo sao?"Người phụ nữ trung niên tức đến mặt mày xanh lét: "Mày..."Cao Viễn, Chu Chu ngồi phía sau cùng hai bàn khách khác bật cười: "Tiểu Ngư, em biết heo là gì không?”"Biết ạ.' Diệp Tiểu Ngư gật đầu: "Là thịt bên trong bánh bao nhỏ, nạc thì ăn được, béo quá thì không ăn được.Cao Viễn gật đầu khen ngợi: "Đúng là như vậy."Người phụ nữ trung niên bên cạnh tức đến mặt mày xanh lét: "Nhà cô dạy con thế nào vậy, gọi người lớn nhà cô ra đây."Cao Viễn rất thích Diệp Tiểu Ngư, hơn nữa hắn còn muốn nhờ ông chủ nuôi dưỡng làn da, vì vậy hắn trực tiếp lên tiếng: "Bà này thật buồn cười, người ta nói heo chứ có nói bà đâu, bà muốn làm heo đến vậy sao?"Người phụ nữ trung niên mặt mày sa sâm: "Vừa nãy con ranh nói gì các người không nghe thấy sao?""Nghe thấy rồi, là bà nói trước, người ta chỉ dùng lại lời của bà để trả lời bà thôi, bà không ngờ chứ gì, trẻ con thông minh như vậy, còn có thể chơi ngược bà. Chu Chu khinh thường nhìn người phụ nữ trung niên.Người phụ nữ trung niên còn muốn nói gì đó nhưng bị chồng kéo lại: "Ăn đồ của bà đi."Người phụ nữ: "Tôi nói thì sao nào?”"Không ăn thì cút." Người đàn ông trung niên thấy rất mất mặt, bị cả đứa con nít nói lại.Người phụ nữ: "Ông..."Diệp Cửu Cửu bưng cá đao vừa làm xong đi ra, sau đó đi thẳng đến trước mặt người phụ nữ, giả vờ như không nghe thấy gì hỏi bà ta: "Món ăn tôi làm có vấn đề gì sao?"'Không, không có. Người đàn ông trung niên vội vàng xua tay nói không. Người phụ nữ còn muốn nói gì đó nhưng bị con trai bên cạnh ngăn lại: "Mẹ, uống trà đi."TBC"Không có thì thôi." Diệp Cửu Cửu đặt cá đao xuống, cười nhạt một tiếng, sau đó nắm tay Tiểu Ngư đi về phía sau bếp.Cao Viễn nhìn bóng lưng của Diệp Cửu Cửu, nhỏ giọng nói với Chu Chu: "Chủ quán chắc chắn đã nghe thấy rồi.""Chắc chắn rồi." Chu Chu chu môi về phía bàn khách đó: "Tôi thấy chủ quán chắc chắn đã tức giận rồi."Diệp Cửu Cửu thực sự có hơi tức giận, cô ôm Tiểu Ngư ngôi xuống ghế dưới gốc cây lê: "Bên ngoài xảy ra chuyện gì vậy?”Tiểu Ngư tức giận nói: "Bà ta nói anh trai."Diệp Cửu Cửu hiểu rồi: "Tiểu Ngư của chúng ta giúp anh trai trút giận đúng không?”Tiểu Ngư ừ một tiếng: "Cửu Cửu nói không được cắn, em không cắn.""Làm tốt lắm." Diệp Cửu Cửu giơ ngón tay cái với Tiểu Ngư: "Nhưng lần sau gặp phải người như vậy thì nói thẳng với chị, chị sẽ xử lý, em đừng trực tiếp nói với bà ta, lỡ bà ta đánh em thì sẽ rất đau.""Em cũng không sợ bà ta." Tiểu Ngư tức giận nói: "Bà ta thật đáng ghét, cứ nói mãi, nói mãi, em tức đến nỗi không muốn ăn cá nướng nữa.""Chúng ta không để ý đến bà ta." Diệp Cửu Cửu đi lấy một cây kem để dỗ Tiểu Ngư: "Ăn kem không?"Mắt Tiểu Ngư sáng lên: 'Ăn."'Ăn thì tốt." Diệp Cửu Cửu còn tưởng cô bé thực sự tức giận đến mức không muốn ăn nữa, cô cười xoa đầu cô bé, sau đó đứng dậy đi vào nhà hàng.Cô vừa ra ngoài thì thấy người phụ nữ trung niên đã xách túi rời đi, cô khẽ nhướng mày, cô còn chưa kịp mở miệng.Người đàn ông trung niên giải thích: "Chủ quán, bà ấy có việc phải về cửa hàng trước.

Chương 209