Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…
Chương 217
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Bà lão nói: "Chiêu nay chúng tôi phải rời khỏi đây rồi, sợ là không có cách nào ngồi đây ngắm mưa dưới lá chuối nữa."Diệp Cửu Cửu ngạc nhiên nhìn hai người: "Hai người định rời đi nhanh như vậy sao?""Chúng tôi đã ở đây một tuần rồi, đã đặt vé xe đi Giang Thành vào chiều nay." Ông lão nói: "Nếu biết sớm ở đây có hải sản ngon như vậy, chúng tôi nhất định sẽ đến sớm hơn."Diệp Cửu Cửu nói: "Sau này đến nữa cũng được."TBC"Có cơ hội nhất định sẽ đến." Ông lão uống một ngụm trà, sau đó gọi ba món, bao gồm rau câu xào tỏi, trai hấp trứng, cá mú nướng đậu phụ đen đặc biệt."Chờ cháu một chút." Diệp Cửu Cửu quay về làm ba món ăn, làm xong thì nhờ Lăng Dư bưng lên, cô lại tiếp tục làm món ăn mà một bàn khách mới đến gọi.Ông lão nhìn món ăn bưng lên, mặc dù hơi sợ cay nhưng ngửi thấy mùi rất ngon, khiến người ta thèm ăn: "Không có xương, rất tươi, thực sự rất ngon."Bà lão bị cay đến ho, uống một ngụm trà rồi nói: "Tôi không ăn cay được."Ông lão nói: "Trong nhà chỉ có Tiểu Tâm ăn được cay.""Cũng thích ăn hải sản nhất." Bà lão dừng lại một chút: "Nếu Tiểu Tâm còn sống thì tốt rôi, chắc chắn con bé sẽ rất thích ăn cá mú ở đây."Ông lão thở dài.Tiểu Tâm là con gái của hai vợ chồng, rất xinh đẹp và hoạt bát, nhưng trước đây đã qua đời vì bệnh, trước khi mất, nguyện vọng của cô bé là muốn đi du lịch vòng quanh thế giới, sau khi nghỉ hưu, hai vợ chồng bắt đầu đi du lịch, vừa giúp con gái thực hiện ước mơ, vừa cứu rỗi chính mình.Nhưng vì lý do sức khỏe, bọn họ càng ngày càng không đi được nữa, họ sợ chưa đi hết thì đã ra đi nên muốn tăng tốc độ."Ông ăn được cay, ông ăn nhiều cá này một chút." Bà lão gắp cho chồng miếng thịt mêm nhất ở bụng cá: "Thơm quá.""Thực sự rất ngon." Ông lão ăn một miếng cơm: "Hôm qua ăn về còn tưởng bụng dạ sẽ khó chịu, không ngờ lại không có phản ứng gì, có phải dạ dày của tôi đã khỏe lên rôi không?”"Nhưng ở những nơi khác ăn vẫn khó chịu." Bà lão uống một ngụm nước, ăn rau câu bên cạnh, có một chút đắng nhưng không đắng như mướp đắng, ăn giòn giòn, quen rồi thì thấy cũng không tệ."Tay nghề tốt, hương vị tốt, ăn vào thấy thoải mái cả thể xác lẫn tinh thần." Ông lão cũng không nghĩ nhiều, dù sao ăn vào dạ dày không khó chịu thì ăn nhiều một chút, đợi chiều rời khỏi Lộc Thành là không ăn được nữa.Hai người đang ăn thì có khách khác vào.Một ông lão chống gậy dẫn theo con cháu đi vào.Ông lão có lẽ mắt không tốt lắm, nhìn mái tóc đen của Lăng Dư liền hỏi: "Cô gái, hôm nay có hải sản gì?"Lăng Dư: '..."Cha, đây không phải cô gái, là con trai." Người đàn ông trung niên đi theo cười ngượng ngùng với Lăng Dư: "Xin lỗi nhé, cha tôi bị đục thủy tinh thể, nhìn không rõ.'Vừa bận xong đi ra, Diệp Cửu Cửu nhịn cười: "Ông ơi, ông đã đến một lần trước đó phải không?”"Đúng, đến một lần rồi, hải sản ở đây rất ngon." Trước đó ông lão đã đến một lân với những ông bà lão khác, vì ông mắc nhiều bệnh nền, sau khi người nhà biết được thì lập tức không đồng ý cho ông ra ngoài nữa: "Tôi muốn đến, bọn họ sợ tôi ngã.'Sáng nay, ông lão nghe bà Trương thường xuyên đến đây nói rằng dạo này bà khỏe hơn nhiều, đi bộ leo cầu thang đều dễ dàng hơn, lập tức làm ầm lên đòi đến, con trai ông không còn cách nào khác, đành phải đưa vợ con đi cùng ông đến ăn hải sản.
Bà lão nói: "Chiêu nay chúng tôi phải rời khỏi đây rồi, sợ là không có cách nào ngồi đây ngắm mưa dưới lá chuối nữa."
Diệp Cửu Cửu ngạc nhiên nhìn hai người: "Hai người định rời đi nhanh như vậy sao?"
"Chúng tôi đã ở đây một tuần rồi, đã đặt vé xe đi Giang Thành vào chiều nay." Ông lão nói: "Nếu biết sớm ở đây có hải sản ngon như vậy, chúng tôi nhất định sẽ đến sớm hơn."
Diệp Cửu Cửu nói: "Sau này đến nữa cũng được."
TBC
"Có cơ hội nhất định sẽ đến." Ông lão uống một ngụm trà, sau đó gọi ba món, bao gồm rau câu xào tỏi, trai hấp trứng, cá mú nướng đậu phụ đen đặc biệt.
"Chờ cháu một chút." Diệp Cửu Cửu quay về làm ba món ăn, làm xong thì nhờ Lăng Dư bưng lên, cô lại tiếp tục làm món ăn mà một bàn khách mới đến gọi.
Ông lão nhìn món ăn bưng lên, mặc dù hơi sợ cay nhưng ngửi thấy mùi rất ngon, khiến người ta thèm ăn: "Không có xương, rất tươi, thực sự rất ngon."
Bà lão bị cay đến ho, uống một ngụm trà rồi nói: "Tôi không ăn cay được."
Ông lão nói: "Trong nhà chỉ có Tiểu Tâm ăn được cay."
"Cũng thích ăn hải sản nhất." Bà lão dừng lại một chút: "Nếu Tiểu Tâm còn sống thì tốt rôi, chắc chắn con bé sẽ rất thích ăn cá mú ở đây."
Ông lão thở dài.
Tiểu Tâm là con gái của hai vợ chồng, rất xinh đẹp và hoạt bát, nhưng trước đây đã qua đời vì bệnh, trước khi mất, nguyện vọng của cô bé là muốn đi du lịch vòng quanh thế giới, sau khi nghỉ hưu, hai vợ chồng bắt đầu đi du lịch, vừa giúp con gái thực hiện ước mơ, vừa cứu rỗi chính mình.
Nhưng vì lý do sức khỏe, bọn họ càng ngày càng không đi được nữa, họ sợ chưa đi hết thì đã ra đi nên muốn tăng tốc độ.
"Ông ăn được cay, ông ăn nhiều cá này một chút." Bà lão gắp cho chồng miếng thịt mêm nhất ở bụng cá: "Thơm quá."
"Thực sự rất ngon." Ông lão ăn một miếng cơm: "Hôm qua ăn về còn tưởng bụng dạ sẽ khó chịu, không ngờ lại không có phản ứng gì, có phải dạ dày của tôi đã khỏe lên rôi không?”
"Nhưng ở những nơi khác ăn vẫn khó chịu." Bà lão uống một ngụm nước, ăn rau câu bên cạnh, có một chút đắng nhưng không đắng như mướp đắng, ăn giòn giòn, quen rồi thì thấy cũng không tệ.
"Tay nghề tốt, hương vị tốt, ăn vào thấy thoải mái cả thể xác lẫn tinh thần." Ông lão cũng không nghĩ nhiều, dù sao ăn vào dạ dày không khó chịu thì ăn nhiều một chút, đợi chiều rời khỏi Lộc Thành là không ăn được nữa.
Hai người đang ăn thì có khách khác vào.
Một ông lão chống gậy dẫn theo con cháu đi vào.
Ông lão có lẽ mắt không tốt lắm, nhìn mái tóc đen của Lăng Dư liền hỏi: "Cô gái, hôm nay có hải sản gì?"
Lăng Dư: '...
"Cha, đây không phải cô gái, là con trai." Người đàn ông trung niên đi theo cười ngượng ngùng với Lăng Dư: "Xin lỗi nhé, cha tôi bị đục thủy tinh thể, nhìn không rõ.'
Vừa bận xong đi ra, Diệp Cửu Cửu nhịn cười: "Ông ơi, ông đã đến một lần trước đó phải không?”
"Đúng, đến một lần rồi, hải sản ở đây rất ngon." Trước đó ông lão đã đến một lân với những ông bà lão khác, vì ông mắc nhiều bệnh nền, sau khi người nhà biết được thì lập tức không đồng ý cho ông ra ngoài nữa: "Tôi muốn đến, bọn họ sợ tôi ngã.'
Sáng nay, ông lão nghe bà Trương thường xuyên đến đây nói rằng dạo này bà khỏe hơn nhiều, đi bộ leo cầu thang đều dễ dàng hơn, lập tức làm ầm lên đòi đến, con trai ông không còn cách nào khác, đành phải đưa vợ con đi cùng ông đến ăn hải sản.
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Bà lão nói: "Chiêu nay chúng tôi phải rời khỏi đây rồi, sợ là không có cách nào ngồi đây ngắm mưa dưới lá chuối nữa."Diệp Cửu Cửu ngạc nhiên nhìn hai người: "Hai người định rời đi nhanh như vậy sao?""Chúng tôi đã ở đây một tuần rồi, đã đặt vé xe đi Giang Thành vào chiều nay." Ông lão nói: "Nếu biết sớm ở đây có hải sản ngon như vậy, chúng tôi nhất định sẽ đến sớm hơn."Diệp Cửu Cửu nói: "Sau này đến nữa cũng được."TBC"Có cơ hội nhất định sẽ đến." Ông lão uống một ngụm trà, sau đó gọi ba món, bao gồm rau câu xào tỏi, trai hấp trứng, cá mú nướng đậu phụ đen đặc biệt."Chờ cháu một chút." Diệp Cửu Cửu quay về làm ba món ăn, làm xong thì nhờ Lăng Dư bưng lên, cô lại tiếp tục làm món ăn mà một bàn khách mới đến gọi.Ông lão nhìn món ăn bưng lên, mặc dù hơi sợ cay nhưng ngửi thấy mùi rất ngon, khiến người ta thèm ăn: "Không có xương, rất tươi, thực sự rất ngon."Bà lão bị cay đến ho, uống một ngụm trà rồi nói: "Tôi không ăn cay được."Ông lão nói: "Trong nhà chỉ có Tiểu Tâm ăn được cay.""Cũng thích ăn hải sản nhất." Bà lão dừng lại một chút: "Nếu Tiểu Tâm còn sống thì tốt rôi, chắc chắn con bé sẽ rất thích ăn cá mú ở đây."Ông lão thở dài.Tiểu Tâm là con gái của hai vợ chồng, rất xinh đẹp và hoạt bát, nhưng trước đây đã qua đời vì bệnh, trước khi mất, nguyện vọng của cô bé là muốn đi du lịch vòng quanh thế giới, sau khi nghỉ hưu, hai vợ chồng bắt đầu đi du lịch, vừa giúp con gái thực hiện ước mơ, vừa cứu rỗi chính mình.Nhưng vì lý do sức khỏe, bọn họ càng ngày càng không đi được nữa, họ sợ chưa đi hết thì đã ra đi nên muốn tăng tốc độ."Ông ăn được cay, ông ăn nhiều cá này một chút." Bà lão gắp cho chồng miếng thịt mêm nhất ở bụng cá: "Thơm quá.""Thực sự rất ngon." Ông lão ăn một miếng cơm: "Hôm qua ăn về còn tưởng bụng dạ sẽ khó chịu, không ngờ lại không có phản ứng gì, có phải dạ dày của tôi đã khỏe lên rôi không?”"Nhưng ở những nơi khác ăn vẫn khó chịu." Bà lão uống một ngụm nước, ăn rau câu bên cạnh, có một chút đắng nhưng không đắng như mướp đắng, ăn giòn giòn, quen rồi thì thấy cũng không tệ."Tay nghề tốt, hương vị tốt, ăn vào thấy thoải mái cả thể xác lẫn tinh thần." Ông lão cũng không nghĩ nhiều, dù sao ăn vào dạ dày không khó chịu thì ăn nhiều một chút, đợi chiều rời khỏi Lộc Thành là không ăn được nữa.Hai người đang ăn thì có khách khác vào.Một ông lão chống gậy dẫn theo con cháu đi vào.Ông lão có lẽ mắt không tốt lắm, nhìn mái tóc đen của Lăng Dư liền hỏi: "Cô gái, hôm nay có hải sản gì?"Lăng Dư: '..."Cha, đây không phải cô gái, là con trai." Người đàn ông trung niên đi theo cười ngượng ngùng với Lăng Dư: "Xin lỗi nhé, cha tôi bị đục thủy tinh thể, nhìn không rõ.'Vừa bận xong đi ra, Diệp Cửu Cửu nhịn cười: "Ông ơi, ông đã đến một lần trước đó phải không?”"Đúng, đến một lần rồi, hải sản ở đây rất ngon." Trước đó ông lão đã đến một lân với những ông bà lão khác, vì ông mắc nhiều bệnh nền, sau khi người nhà biết được thì lập tức không đồng ý cho ông ra ngoài nữa: "Tôi muốn đến, bọn họ sợ tôi ngã.'Sáng nay, ông lão nghe bà Trương thường xuyên đến đây nói rằng dạo này bà khỏe hơn nhiều, đi bộ leo cầu thang đều dễ dàng hơn, lập tức làm ầm lên đòi đến, con trai ông không còn cách nào khác, đành phải đưa vợ con đi cùng ông đến ăn hải sản.