Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…
Chương 227
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Lăng Dư hơi cúi đầu lại gân một chút: "Cô định giải thích thế nào?”Diệp Cửu Cửu thấy hơi nguy hiểm, lặng lẽ lùi lại một chút: "Tôi sợ cô bé sâu răng.Lăng Dư giọng nhàn nhạt: “Còn nữa?”Diệp Cửu Cửu ngẩn ra: "Còn nữa?""Kẹt xỈ và còn bắt hai người làm việc?"... Lăng Dư không nghĩ như vậy nhưng chính cô đã nói, khóe miệng anh nhếch lên, kéo dài giọng: "Ồ?"Cách một chiếc khẩu trang, Diệp Cửu Cửu không nhìn thấy khóe miệng nhếch lên của Lăng Dư, cô nhìn đôi mắt đen láy sâu thẳm của anh, không hiểu sao lại thấy chột dạ, cô cười gượng hai tiếng: "Xin lỗi, sau này sẽ không như vậy nữa.'Lăng Dư ngước mắt nhìn những người đi ngang qua, mỗi người đều câm một chiếc điện thoại trên tay, vẻ mặt anh nhàn nhạt nói: "Chỉ xin lỗi thôi sao?""Vậy anh còn muốn thế nào?" Diệp Cửu Cửu nhìn đống đồ ăn vặt xung quanh: "Hay là anh muốn ăn gì thì cứ chọn, tôi trả tiên."Lăng Dư ừ một tiếng, sau đó chỉ vào chiếc điện thoại trên tay cô: "Tôi còn muốn cái này."Diệp Cửu Cửu sửng sốt: "Còn muốn cái này?”Lăng Dư nhướng mày nhìn cô: "Không phải muốn xin lỗi sao?""Được, được, được, mua.' Diệp Cửu Cửu đuối lý, xin lỗi thì phải có thành ý, hơn nữa Lăng Dư không lấy tiên công giúp việc, cô mua một chiếc điện thoại cũng không lỗ: "Vậy chúng ta mua xong trong siêu thị rồi đi mua."Lăng Dư không có ý kiến.Anh quay sang nhìn những món đồ ăn vặt trên kệ hàng bên cạnh, toàn là những thứ anh chưa từng thấy như bò khô, hạt dẻ, khoai tây chiên, v. v.,, anh lấy mỗi thứ một gói bỏ vào giỏ hàng.Tiểu Ngư kéo giỏ hàng nhìn người anh trai cứ lấy đồ ăn vặt: "Anh ơi, Cửu Cửu không có tiên, anh không được lấy nhiều như vậy." Lăng Dư nhìn cô em gái có vẻ mập hơn một chút, phối hợp ừ một tiếng: "Em bỏ kẹo lại đi, anh lấy thế này là đủ rồi."Tiểu Ngư chỉ lấy vài cái kẹo que: "..."Diệp Cửu Cửu nhìn ngây người, anh vậy mà lại lừa em gái mình?Lăng Dư như có khả năng đọc được suy nghĩ: "Cô cũng nói mà, ăn nhiều kẹo sẽ sâu răng.'Diệp Cửu Cửu: ”..."Cô tự chuốc họa.Cuối cùng Tiểu Ngư vẫn không bỏ kẹo que vào, nhưng sau đó không lấy thêm đồ ăn vặt nào nữa, Diệp Cửu Cửu không nhìn nổi, sau đó tự mình lấy kẹo mút, sữa viên và sô cô la mà cô bé thích, ngoài ra còn lấy một hộp sữa chua lớn, một thùng sữa và bánh kem nhỏ.Tiểu Ngư nhìn thấy thì không nhịn được hỏi: "Cửu Cửu, chị mua cho ai vậy?"Diệp Cửu Cửu nói: "Mua cho chính mình”"Chị cũng thèm sao?" Tiểu Ngư nuốt nước miếng: "Khi chị ăn, em có thể nếm thử không?""Được, để cho em nếm thử." Diệp Cửu Cửu lấy đồ ăn vặt xong, lại đến khu rau tươi mua thịt bò, thịt lợn và thịt vịt, định để về làm thêm một số món khác cho hai người.Ra khỏi siêu thị, Diệp Cửu Cửu dẫn Lăng Dư đến cửa hàng bán điện thoại đối diện siêu thị, cô tùy tiện chỉ vào một chiếc điện thoại mẫu ở cửa: "Cái này thế nào?""Lấy cái đó." Lăng Dư nhìn một vòng, chỉ vào chiếc điện thoại mới nhất, đắt nhất và đẹp nhất ở trong cùng.Diệp Cửu Cửu vừa định mở miệng thì bị Lăng Dư cắt ngang: "Không phải muốn xin lỗi sao?""... Mua đi." Diệp Cửu Cửu thở dài, để về bán thêm một con cua nhện là kiếm lại được tiền rồi.TBCLăng Dư chỉ vào chiếc máy tính bảng bên cạnh: "Còn muốn cái này."Diệp Cửu Cửu: "Mua cái này làm gì?"Lăng Dư: 'Không được sao?" "Mua đi." Diệp Cửu Cửu còn có thể nói gì? Là do cô lừa anh trước.
Lăng Dư hơi cúi đầu lại gân một chút: "Cô định giải thích thế nào?”
Diệp Cửu Cửu thấy hơi nguy hiểm, lặng lẽ lùi lại một chút: "Tôi sợ cô bé sâu răng.
Lăng Dư giọng nhàn nhạt: “Còn nữa?”
Diệp Cửu Cửu ngẩn ra: "Còn nữa?"
"Kẹt xỈ và còn bắt hai người làm việc?"
... Lăng Dư không nghĩ như vậy nhưng chính cô đã nói, khóe miệng anh nhếch lên, kéo dài giọng: "Ồ?"
Cách một chiếc khẩu trang, Diệp Cửu Cửu không nhìn thấy khóe miệng nhếch lên của Lăng Dư, cô nhìn đôi mắt đen láy sâu thẳm của anh, không hiểu sao lại thấy chột dạ, cô cười gượng hai tiếng: "Xin lỗi, sau này sẽ không như vậy nữa.'
Lăng Dư ngước mắt nhìn những người đi ngang qua, mỗi người đều câm một chiếc điện thoại trên tay, vẻ mặt anh nhàn nhạt nói: "Chỉ xin lỗi thôi sao?"
"Vậy anh còn muốn thế nào?" Diệp Cửu Cửu nhìn đống đồ ăn vặt xung quanh: "Hay là anh muốn ăn gì thì cứ chọn, tôi trả tiên."
Lăng Dư ừ một tiếng, sau đó chỉ vào chiếc điện thoại trên tay cô: "Tôi còn muốn cái này."
Diệp Cửu Cửu sửng sốt: "Còn muốn cái này?”
Lăng Dư nhướng mày nhìn cô: "Không phải muốn xin lỗi sao?"
"Được, được, được, mua.' Diệp Cửu Cửu đuối lý, xin lỗi thì phải có thành ý, hơn nữa Lăng Dư không lấy tiên công giúp việc, cô mua một chiếc điện thoại cũng không lỗ: "Vậy chúng ta mua xong trong siêu thị rồi đi mua."
Lăng Dư không có ý kiến.
Anh quay sang nhìn những món đồ ăn vặt trên kệ hàng bên cạnh, toàn là những thứ anh chưa từng thấy như bò khô, hạt dẻ, khoai tây chiên, v. v.,, anh lấy mỗi thứ một gói bỏ vào giỏ hàng.
Tiểu Ngư kéo giỏ hàng nhìn người anh trai cứ lấy đồ ăn vặt: "Anh ơi, Cửu Cửu không có tiên, anh không được lấy nhiều như vậy." Lăng Dư nhìn cô em gái có vẻ mập hơn một chút, phối hợp ừ một tiếng: "Em bỏ kẹo lại đi, anh lấy thế này là đủ rồi."
Tiểu Ngư chỉ lấy vài cái kẹo que: "..."
Diệp Cửu Cửu nhìn ngây người, anh vậy mà lại lừa em gái mình?
Lăng Dư như có khả năng đọc được suy nghĩ: "Cô cũng nói mà, ăn nhiều kẹo sẽ sâu răng.'
Diệp Cửu Cửu: ”..."
Cô tự chuốc họa.
Cuối cùng Tiểu Ngư vẫn không bỏ kẹo que vào, nhưng sau đó không lấy thêm đồ ăn vặt nào nữa, Diệp Cửu Cửu không nhìn nổi, sau đó tự mình lấy kẹo mút, sữa viên và sô cô la mà cô bé thích, ngoài ra còn lấy một hộp sữa chua lớn, một thùng sữa và bánh kem nhỏ.
Tiểu Ngư nhìn thấy thì không nhịn được hỏi: "Cửu Cửu, chị mua cho ai vậy?"
Diệp Cửu Cửu nói: "Mua cho chính mình”
"Chị cũng thèm sao?" Tiểu Ngư nuốt nước miếng: "Khi chị ăn, em có thể nếm thử không?"
"Được, để cho em nếm thử." Diệp Cửu Cửu lấy đồ ăn vặt xong, lại đến khu rau tươi mua thịt bò, thịt lợn và thịt vịt, định để về làm thêm một số món khác cho hai người.
Ra khỏi siêu thị, Diệp Cửu Cửu dẫn Lăng Dư đến cửa hàng bán điện thoại đối diện siêu thị, cô tùy tiện chỉ vào một chiếc điện thoại mẫu ở cửa: "Cái này thế nào?"
"Lấy cái đó." Lăng Dư nhìn một vòng, chỉ vào chiếc điện thoại mới nhất, đắt nhất và đẹp nhất ở trong cùng.
Diệp Cửu Cửu vừa định mở miệng thì bị Lăng Dư cắt ngang: "Không phải muốn xin lỗi sao?"
"... Mua đi." Diệp Cửu Cửu thở dài, để về bán thêm một con cua nhện là kiếm lại được tiền rồi.
TBC
Lăng Dư chỉ vào chiếc máy tính bảng bên cạnh: "Còn muốn cái này."
Diệp Cửu Cửu: "Mua cái này làm gì?"
Lăng Dư: 'Không được sao?" "Mua đi." Diệp Cửu Cửu còn có thể nói gì? Là do cô lừa anh trước.
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Lăng Dư hơi cúi đầu lại gân một chút: "Cô định giải thích thế nào?”Diệp Cửu Cửu thấy hơi nguy hiểm, lặng lẽ lùi lại một chút: "Tôi sợ cô bé sâu răng.Lăng Dư giọng nhàn nhạt: “Còn nữa?”Diệp Cửu Cửu ngẩn ra: "Còn nữa?""Kẹt xỈ và còn bắt hai người làm việc?"... Lăng Dư không nghĩ như vậy nhưng chính cô đã nói, khóe miệng anh nhếch lên, kéo dài giọng: "Ồ?"Cách một chiếc khẩu trang, Diệp Cửu Cửu không nhìn thấy khóe miệng nhếch lên của Lăng Dư, cô nhìn đôi mắt đen láy sâu thẳm của anh, không hiểu sao lại thấy chột dạ, cô cười gượng hai tiếng: "Xin lỗi, sau này sẽ không như vậy nữa.'Lăng Dư ngước mắt nhìn những người đi ngang qua, mỗi người đều câm một chiếc điện thoại trên tay, vẻ mặt anh nhàn nhạt nói: "Chỉ xin lỗi thôi sao?""Vậy anh còn muốn thế nào?" Diệp Cửu Cửu nhìn đống đồ ăn vặt xung quanh: "Hay là anh muốn ăn gì thì cứ chọn, tôi trả tiên."Lăng Dư ừ một tiếng, sau đó chỉ vào chiếc điện thoại trên tay cô: "Tôi còn muốn cái này."Diệp Cửu Cửu sửng sốt: "Còn muốn cái này?”Lăng Dư nhướng mày nhìn cô: "Không phải muốn xin lỗi sao?""Được, được, được, mua.' Diệp Cửu Cửu đuối lý, xin lỗi thì phải có thành ý, hơn nữa Lăng Dư không lấy tiên công giúp việc, cô mua một chiếc điện thoại cũng không lỗ: "Vậy chúng ta mua xong trong siêu thị rồi đi mua."Lăng Dư không có ý kiến.Anh quay sang nhìn những món đồ ăn vặt trên kệ hàng bên cạnh, toàn là những thứ anh chưa từng thấy như bò khô, hạt dẻ, khoai tây chiên, v. v.,, anh lấy mỗi thứ một gói bỏ vào giỏ hàng.Tiểu Ngư kéo giỏ hàng nhìn người anh trai cứ lấy đồ ăn vặt: "Anh ơi, Cửu Cửu không có tiên, anh không được lấy nhiều như vậy." Lăng Dư nhìn cô em gái có vẻ mập hơn một chút, phối hợp ừ một tiếng: "Em bỏ kẹo lại đi, anh lấy thế này là đủ rồi."Tiểu Ngư chỉ lấy vài cái kẹo que: "..."Diệp Cửu Cửu nhìn ngây người, anh vậy mà lại lừa em gái mình?Lăng Dư như có khả năng đọc được suy nghĩ: "Cô cũng nói mà, ăn nhiều kẹo sẽ sâu răng.'Diệp Cửu Cửu: ”..."Cô tự chuốc họa.Cuối cùng Tiểu Ngư vẫn không bỏ kẹo que vào, nhưng sau đó không lấy thêm đồ ăn vặt nào nữa, Diệp Cửu Cửu không nhìn nổi, sau đó tự mình lấy kẹo mút, sữa viên và sô cô la mà cô bé thích, ngoài ra còn lấy một hộp sữa chua lớn, một thùng sữa và bánh kem nhỏ.Tiểu Ngư nhìn thấy thì không nhịn được hỏi: "Cửu Cửu, chị mua cho ai vậy?"Diệp Cửu Cửu nói: "Mua cho chính mình”"Chị cũng thèm sao?" Tiểu Ngư nuốt nước miếng: "Khi chị ăn, em có thể nếm thử không?""Được, để cho em nếm thử." Diệp Cửu Cửu lấy đồ ăn vặt xong, lại đến khu rau tươi mua thịt bò, thịt lợn và thịt vịt, định để về làm thêm một số món khác cho hai người.Ra khỏi siêu thị, Diệp Cửu Cửu dẫn Lăng Dư đến cửa hàng bán điện thoại đối diện siêu thị, cô tùy tiện chỉ vào một chiếc điện thoại mẫu ở cửa: "Cái này thế nào?""Lấy cái đó." Lăng Dư nhìn một vòng, chỉ vào chiếc điện thoại mới nhất, đắt nhất và đẹp nhất ở trong cùng.Diệp Cửu Cửu vừa định mở miệng thì bị Lăng Dư cắt ngang: "Không phải muốn xin lỗi sao?""... Mua đi." Diệp Cửu Cửu thở dài, để về bán thêm một con cua nhện là kiếm lại được tiền rồi.TBCLăng Dư chỉ vào chiếc máy tính bảng bên cạnh: "Còn muốn cái này."Diệp Cửu Cửu: "Mua cái này làm gì?"Lăng Dư: 'Không được sao?" "Mua đi." Diệp Cửu Cửu còn có thể nói gì? Là do cô lừa anh trước.