Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…
Chương 244
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… "Hôm qua đã hứa sẽ làm đồ ăn ngon cho em, đây là sữa chua chiên." Diệp Cửu Cửu vừa nói vừa đưa sữa chua chiên cho Tiểu Ngư: "Thử xem.""Oal" Tiểu nhân ngư ngửi thấy một mùi sữa thơm nồng, trong mùi thơm còn thoang thoảng một chút ngọt ngào, ngửi thấy đã thấy rất ngon, cô bé không kìm được cầm lấy một miếng căn một miếng, cắn vào khoảnh khắc đôi mắt cô bé sáng lên, ngon quá: "Cửu Cửu, ngon lắm!""Thích là tốt rồi." Diệp Cửu Cửu đặt một giỏ sữa chua chiên lên bàn, cũng để Lăng Dư thử xem.Tiểu Ngư ăn một miếng rồi đứng dậy đi đến trước mặt Diệp Cửu Cửu, bí ẩn vẫy tay với cô: "Cửu Cửu, chị cúi xuống."Diệp Cửu Cửu cúi người hỏi cô bé: "Sao vậy?""Chị làm đồ ăn ngon cho em, em thích chị nhất-" Tiểu Ngư vừa nói vừa nhón chân, nhanh chóng hôn lên má Diệp Cửu Cửu: "Moa-"Mùa hè nắng nóng, tiếng ve kêu inh ỏi.Trong tiếng ve kêu ồn ào, Diệp Cửu Cửu vẫn nghe rõ câu nói nhỏ nhẹ của Tiểu Ngư, cô cong môi định nói gì đó nhưng ngay sau đó má đã bị hôn, mềm mại thơm tho, còn đặc biệt nhờn.Diệp Cửu Cửu lau mặt nhưng khóe miệng không kìm được cong lên, trong đôi mắt đen láy chứa đầy ý cười: "Ồ, có một bạn nhỏ hôn chị à?"Lần *****ên hôn người khác, Tiểu Ngư xấu hổ che mặt, lại nhỏ giọng nói một câu: "Thích Cửu Cửu."TBC"Chị cũng rất thích Tiểu Ngư." Diệp Cửu Cửu cong ngón tay nhẹ nhàng chạm vào chiếc mũi nhỏ nhắn trắng trẻo của Tiểu Ngư, sao lại đáng yêu như vậy?Lăng Dư khẽ ho một tiếng, nhắc nhở Tiểu Ngư đang dính lấy cô nên giữ phép tắc.Nghe thấy tiếng ho của anh trai, Tiểu Ngư quay đầu lại, thấy anh trai vẫn nhìn mình chằm chằm, cô chớp chớp mắt: "Anh trai cũng muốn hôn Cửu Cửu sao?”Đang ăn sữa chua chiên, Lăng Dư trực tiếp bị sặc: "Khu... khụ... khụ...'Diệp Cửu Cửu ngượng ngùng nhìn Lăng Dư, vừa vặn chạm phải đôi mắt bình tĩnh nhưng sâu thẳm của anh, tim không hiểu sao trật một nhịp, cô vội vàng quay mặt đi, nhỏ giọng nói với Tiểu Ngư: "Chỉ có Tiểu Ngư mới có thể hôn chị."“Anh trai là con trai, con trai không được hôn Cửu Cửu.' Tiểu Ngư lại quay đầu nhìn Lăng Dư: "Anh trai đừng nghĩ nữa."Lăng Dư khẽ cười khẩy."Được rồi, Tiểu Ngư tiếp tục ăn đi, chị ra ngoài xem một chút." Diệp Cửu Cửu nói xong vội vàng đi ra ngoài.Lăng Dư nhìn bóng lưng vội vã rời đi của Diệp Cửu Cửu, lại lặng lẽ thu hồi tâm mắt.Tiểu Ngư nhìn thủ phạm gây họa nhưng không hề ngượng ngùng, bước những bước nhỏ chạy đến bên bàn, lại câm một chiếc sữa chua chiên vàng giòn lên ăn, lúc cắn vào phát ra tiếng rắc rắc, bên trong mềm mại dẻo dai, vừa thơm vừa ngọt vừa ngon: “Anh trai, Cửu Cửu làm gì cũng ngon."Lăng Dư ừ một tiếng.Tiểu Ngư vui vẻ cắn sữa chua chiên: "Chúng ta không về nữa, ở đây luôn."Lăng Dư tự nhiên không thể đồng ý: "Không được."Tiểu Ngư suy nghĩ một chút: “Anh trai vê, em ở đây."Lăng Dư: Không được.'Tiểu Ngư lại phát huy bộ óc thông minh của mình: "Vậy... đưa Cửu Cửu vê?”Lăng Dư vẫn nói không được.Cô là con người, không thể đến nơi đó được."Cái này cũng không được, cái kia cũng không được, anh trai thật phiên." Tiểu Ngư tức giận, má phồng lên như cá nóc.Lăng Dư thở dài, muốn xử lý Tiểu Ngư.Diệp Cửu Cửu ở bên ngoài đi vào nhà hàng, trước khi vào, cô không thoải mái sờ tai đang nóng lên, hít một hơi thật sâu rồi mới đi vào, rót thêm trà cho hai bàn khách, sau đó đi đến cửa xem bên ngoài.
"Hôm qua đã hứa sẽ làm đồ ăn ngon cho em, đây là sữa chua chiên." Diệp Cửu Cửu vừa nói vừa đưa sữa chua chiên cho Tiểu Ngư: "Thử xem."
"Oal" Tiểu nhân ngư ngửi thấy một mùi sữa thơm nồng, trong mùi thơm còn thoang thoảng một chút ngọt ngào, ngửi thấy đã thấy rất ngon, cô bé không kìm được cầm lấy một miếng căn một miếng, cắn vào khoảnh khắc đôi mắt cô bé sáng lên, ngon quá: "Cửu Cửu, ngon lắm!"
"Thích là tốt rồi." Diệp Cửu Cửu đặt một giỏ sữa chua chiên lên bàn, cũng để Lăng Dư thử xem.
Tiểu Ngư ăn một miếng rồi đứng dậy đi đến trước mặt Diệp Cửu Cửu, bí ẩn vẫy tay với cô: "Cửu Cửu, chị cúi xuống."
Diệp Cửu Cửu cúi người hỏi cô bé: "Sao vậy?"
"Chị làm đồ ăn ngon cho em, em thích chị nhất-" Tiểu Ngư vừa nói vừa nhón chân, nhanh chóng hôn lên má Diệp Cửu Cửu: "Moa-"
Mùa hè nắng nóng, tiếng ve kêu inh ỏi.
Trong tiếng ve kêu ồn ào, Diệp Cửu Cửu vẫn nghe rõ câu nói nhỏ nhẹ của Tiểu Ngư, cô cong môi định nói gì đó nhưng ngay sau đó má đã bị hôn, mềm mại thơm tho, còn đặc biệt nhờn.
Diệp Cửu Cửu lau mặt nhưng khóe miệng không kìm được cong lên, trong đôi mắt đen láy chứa đầy ý cười: "Ồ, có một bạn nhỏ hôn chị à?"
Lần *****ên hôn người khác, Tiểu Ngư xấu hổ che mặt, lại nhỏ giọng nói một câu: "Thích Cửu Cửu."
TBC
"Chị cũng rất thích Tiểu Ngư." Diệp Cửu Cửu cong ngón tay nhẹ nhàng chạm vào chiếc mũi nhỏ nhắn trắng trẻo của Tiểu Ngư, sao lại đáng yêu như vậy?
Lăng Dư khẽ ho một tiếng, nhắc nhở Tiểu Ngư đang dính lấy cô nên giữ phép tắc.
Nghe thấy tiếng ho của anh trai, Tiểu Ngư quay đầu lại, thấy anh trai vẫn nhìn mình chằm chằm, cô chớp chớp mắt: "Anh trai cũng muốn hôn Cửu Cửu sao?”
Đang ăn sữa chua chiên, Lăng Dư trực tiếp bị sặc: "Khu... khụ... khụ...'
Diệp Cửu Cửu ngượng ngùng nhìn Lăng Dư, vừa vặn chạm phải đôi mắt bình tĩnh nhưng sâu thẳm của anh, tim không hiểu sao trật một nhịp, cô vội vàng quay mặt đi, nhỏ giọng nói với Tiểu Ngư: "Chỉ có Tiểu Ngư mới có thể hôn chị."
“Anh trai là con trai, con trai không được hôn Cửu Cửu.' Tiểu Ngư lại quay đầu nhìn Lăng Dư: "Anh trai đừng nghĩ nữa."
Lăng Dư khẽ cười khẩy.
"Được rồi, Tiểu Ngư tiếp tục ăn đi, chị ra ngoài xem một chút." Diệp Cửu Cửu nói xong vội vàng đi ra ngoài.
Lăng Dư nhìn bóng lưng vội vã rời đi của Diệp Cửu Cửu, lại lặng lẽ thu hồi tâm mắt.
Tiểu Ngư nhìn thủ phạm gây họa nhưng không hề ngượng ngùng, bước những bước nhỏ chạy đến bên bàn, lại câm một chiếc sữa chua chiên vàng giòn lên ăn, lúc cắn vào phát ra tiếng rắc rắc, bên trong mềm mại dẻo dai, vừa thơm vừa ngọt vừa ngon: “Anh trai, Cửu Cửu làm gì cũng ngon."
Lăng Dư ừ một tiếng.
Tiểu Ngư vui vẻ cắn sữa chua chiên: "Chúng ta không về nữa, ở đây luôn."
Lăng Dư tự nhiên không thể đồng ý: "Không được."
Tiểu Ngư suy nghĩ một chút: “Anh trai vê, em ở đây."
Lăng Dư: Không được.'
Tiểu Ngư lại phát huy bộ óc thông minh của mình: "Vậy... đưa Cửu Cửu vê?”
Lăng Dư vẫn nói không được.
Cô là con người, không thể đến nơi đó được.
"Cái này cũng không được, cái kia cũng không được, anh trai thật phiên." Tiểu Ngư tức giận, má phồng lên như cá nóc.
Lăng Dư thở dài, muốn xử lý Tiểu Ngư.
Diệp Cửu Cửu ở bên ngoài đi vào nhà hàng, trước khi vào, cô không thoải mái sờ tai đang nóng lên, hít một hơi thật sâu rồi mới đi vào, rót thêm trà cho hai bàn khách, sau đó đi đến cửa xem bên ngoài.
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… "Hôm qua đã hứa sẽ làm đồ ăn ngon cho em, đây là sữa chua chiên." Diệp Cửu Cửu vừa nói vừa đưa sữa chua chiên cho Tiểu Ngư: "Thử xem.""Oal" Tiểu nhân ngư ngửi thấy một mùi sữa thơm nồng, trong mùi thơm còn thoang thoảng một chút ngọt ngào, ngửi thấy đã thấy rất ngon, cô bé không kìm được cầm lấy một miếng căn một miếng, cắn vào khoảnh khắc đôi mắt cô bé sáng lên, ngon quá: "Cửu Cửu, ngon lắm!""Thích là tốt rồi." Diệp Cửu Cửu đặt một giỏ sữa chua chiên lên bàn, cũng để Lăng Dư thử xem.Tiểu Ngư ăn một miếng rồi đứng dậy đi đến trước mặt Diệp Cửu Cửu, bí ẩn vẫy tay với cô: "Cửu Cửu, chị cúi xuống."Diệp Cửu Cửu cúi người hỏi cô bé: "Sao vậy?""Chị làm đồ ăn ngon cho em, em thích chị nhất-" Tiểu Ngư vừa nói vừa nhón chân, nhanh chóng hôn lên má Diệp Cửu Cửu: "Moa-"Mùa hè nắng nóng, tiếng ve kêu inh ỏi.Trong tiếng ve kêu ồn ào, Diệp Cửu Cửu vẫn nghe rõ câu nói nhỏ nhẹ của Tiểu Ngư, cô cong môi định nói gì đó nhưng ngay sau đó má đã bị hôn, mềm mại thơm tho, còn đặc biệt nhờn.Diệp Cửu Cửu lau mặt nhưng khóe miệng không kìm được cong lên, trong đôi mắt đen láy chứa đầy ý cười: "Ồ, có một bạn nhỏ hôn chị à?"Lần *****ên hôn người khác, Tiểu Ngư xấu hổ che mặt, lại nhỏ giọng nói một câu: "Thích Cửu Cửu."TBC"Chị cũng rất thích Tiểu Ngư." Diệp Cửu Cửu cong ngón tay nhẹ nhàng chạm vào chiếc mũi nhỏ nhắn trắng trẻo của Tiểu Ngư, sao lại đáng yêu như vậy?Lăng Dư khẽ ho một tiếng, nhắc nhở Tiểu Ngư đang dính lấy cô nên giữ phép tắc.Nghe thấy tiếng ho của anh trai, Tiểu Ngư quay đầu lại, thấy anh trai vẫn nhìn mình chằm chằm, cô chớp chớp mắt: "Anh trai cũng muốn hôn Cửu Cửu sao?”Đang ăn sữa chua chiên, Lăng Dư trực tiếp bị sặc: "Khu... khụ... khụ...'Diệp Cửu Cửu ngượng ngùng nhìn Lăng Dư, vừa vặn chạm phải đôi mắt bình tĩnh nhưng sâu thẳm của anh, tim không hiểu sao trật một nhịp, cô vội vàng quay mặt đi, nhỏ giọng nói với Tiểu Ngư: "Chỉ có Tiểu Ngư mới có thể hôn chị."“Anh trai là con trai, con trai không được hôn Cửu Cửu.' Tiểu Ngư lại quay đầu nhìn Lăng Dư: "Anh trai đừng nghĩ nữa."Lăng Dư khẽ cười khẩy."Được rồi, Tiểu Ngư tiếp tục ăn đi, chị ra ngoài xem một chút." Diệp Cửu Cửu nói xong vội vàng đi ra ngoài.Lăng Dư nhìn bóng lưng vội vã rời đi của Diệp Cửu Cửu, lại lặng lẽ thu hồi tâm mắt.Tiểu Ngư nhìn thủ phạm gây họa nhưng không hề ngượng ngùng, bước những bước nhỏ chạy đến bên bàn, lại câm một chiếc sữa chua chiên vàng giòn lên ăn, lúc cắn vào phát ra tiếng rắc rắc, bên trong mềm mại dẻo dai, vừa thơm vừa ngọt vừa ngon: “Anh trai, Cửu Cửu làm gì cũng ngon."Lăng Dư ừ một tiếng.Tiểu Ngư vui vẻ cắn sữa chua chiên: "Chúng ta không về nữa, ở đây luôn."Lăng Dư tự nhiên không thể đồng ý: "Không được."Tiểu Ngư suy nghĩ một chút: “Anh trai vê, em ở đây."Lăng Dư: Không được.'Tiểu Ngư lại phát huy bộ óc thông minh của mình: "Vậy... đưa Cửu Cửu vê?”Lăng Dư vẫn nói không được.Cô là con người, không thể đến nơi đó được."Cái này cũng không được, cái kia cũng không được, anh trai thật phiên." Tiểu Ngư tức giận, má phồng lên như cá nóc.Lăng Dư thở dài, muốn xử lý Tiểu Ngư.Diệp Cửu Cửu ở bên ngoài đi vào nhà hàng, trước khi vào, cô không thoải mái sờ tai đang nóng lên, hít một hơi thật sâu rồi mới đi vào, rót thêm trà cho hai bàn khách, sau đó đi đến cửa xem bên ngoài.