Tác giả:

Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…

Chương 250

Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Vợ Tổng giám đốc Chu lấy điện thoại ra chụp: "Quá lớn rồi."Tổng giám đốc Chu cũng ngây người, đây là lần *****ên ông thấy con ốc hương nặng năm sáu cân ngoài ốc dừa.Họ không biết rằng điều khiến họ ngạc nhiên vẫn còn ở phía sau, khi món sashimi rồng biển dài gần một mét được bưng lên, họ trực tiếp kinh ngạc đến mức há hốc mồm, nhà hàng riêng này đã mang đến cho họ quá nhiều bất ngờ.Ban đầu còn chê bai cha Lạc Lạc, nhưng sau khi ăn xong, Tổng giám đốc Chu bắt đầu nói chuyện hợp tác với cha Lạc Lạc.Mẹ Lạc Lạc nhìn một cái, biết hợp tác của chồng mình lần này cơ bản là đã thành, cô ấy cười tiếp tục trò chuyện với vợ tổng giám đốc Chu, bản thân cô ấy cũng là một người phụ nữ trưởng thành có hiểu biết và năng lực, đồng thời EQ cũng cao, vì vậy hai người trò chuyện rất hợp.Còn về mấy đứa trẻ, chỉ cần cúi đầu nghiêm túc ăn là được.Diệp Cửu Cửu làm xong bàn này thì lại tiếp bốn bàn khách, đều là những người hôm qua đã nói trong nhóm trò chuyện rằng sẽ đến, mỗi bàn đều gọi hết các món, nhất thời Diệp Cửu Cửu có chút bận rộn.May là Lăng Dư thấy cô bận rộn, đã giúp cô lấy thạch rau câu, xử lý rồng biển và cua, cũng giúp cô tiết kiệm được rất nhiều thời gian.Muộn hơn một chút, Chu Chu lại đến, đến cùng cô còn có hai cặp vợ chồng trung niên cùng một cặp vợ chồng trẻ và một cậu bé năm tuổi, mặc dù mỗi người đều mặc trang phục thường ngày thoải mái, nhưng nhìn khí chất thì không tâm thường.Diệp Cửu Cửu ngạc nhiên nhìn cô ấy: "Cô lại đến nữa sao?""Tôi dẫn cha mẹ, anh trai, chị dâu, cháu trai đến đây nếm thử." Chu Chu khoe khoang với người nhà khi ăn trưa, mẹ cô xem xong liền hủy tiệc liên hoan ở khách sạn đã định trước để đến đây, thực ra cô ấy vẫn chưa đói lắm, nhưng khi nghĩ đến món rồng biển tươi ngon dai giòn, cô lại mặt dày bám theo.Chu Chu hào phóng vung tay: "Chủ quán, mang hết các món trong thực đơn ra đây.Mẹ Chu Chu nhìn cô: "Mang hết sao?" "Ở đây của chủ quán có gì làm nấy, hôm nay chỉ có chín món, sáu người chúng ta hoàn toàn có thể ăn hết." Chu Chu giải thích xong rồi nói với Diệp Cửu Cửu: "Chủ quán, mang thêm một chai rượu ngon nhất, cho cậu bé này một cốc sữa như Tiểu Ngư."Cá nhỏ trợn tròn mắt, muốn cướp sữa của cô bé sao?Chu Chu cười nói với Tiểu Ngữ: "Tiểu Ngữ, chia cho chị một chai nhé, lần sau chị sẽ mang cho em một thùng.'Một thùng?Thật nhiều.Tiểu Ngư chớp chớp mắt, giơ năm ngón tay, muốn nói năm chai là được.Chu Chu không hỏi nhiều: "Được, cho em năm thùng."Tiểu Ngư ngạc nhiên nhìn Chu Chu, sao càng cho càng nhiều thế?Diệp Cửu Cửu cười bảo Tiểu Ngư cảm ơn chị: "Đi lấy sữa cho anh trai nhỏ này.Tiểu Ngư ngoan ngoãn ừ một tiếng, quay người chạy ra sân sau.Diệp Cửu Cửu chào mọi người ngồi xuống, sau đó lại quay vào bếp.Chu Chu chào hỏi cha mẹ Lạc Lạc đã gặp đó: "Lại gặp mặt rồi."Chào hỏi xong, cô lại nhìn bà bầu đẩy cửa bước vào: "Mọi người ngồi trước nhé, chủ quán hơi bận, phải đợi một lát."Bà bầu này là bà bầu bị bệnh trứng cá đỏ đến đây hôm qua, biết ở đây chỉ có hai người, cần phải đợi một lát: "Vậy chúng tôi ngồi ở góc."Anh trai Chu Chu trêu chọc: "Em quen quá nhỉ.""Cũng được." Chu Chu nhỏ giọng nói với gia đình: "Mùi vị thực sự rất ngon, ngon hơn nhiều so với những nhà hàng Michelin trước đó, tuần gần đây em đều ăn trưa ở đây."

Vợ Tổng giám đốc Chu lấy điện thoại ra chụp: "Quá lớn rồi."

Tổng giám đốc Chu cũng ngây người, đây là lần *****ên ông thấy con ốc hương nặng năm sáu cân ngoài ốc dừa.

Họ không biết rằng điều khiến họ ngạc nhiên vẫn còn ở phía sau, khi món sashimi rồng biển dài gần một mét được bưng lên, họ trực tiếp kinh ngạc đến mức há hốc mồm, nhà hàng riêng này đã mang đến cho họ quá nhiều bất ngờ.

Ban đầu còn chê bai cha Lạc Lạc, nhưng sau khi ăn xong, Tổng giám đốc Chu bắt đầu nói chuyện hợp tác với cha Lạc Lạc.

Mẹ Lạc Lạc nhìn một cái, biết hợp tác của chồng mình lần này cơ bản là đã thành, cô ấy cười tiếp tục trò chuyện với vợ tổng giám đốc Chu, bản thân cô ấy cũng là một người phụ nữ trưởng thành có hiểu biết và năng lực, đồng thời EQ cũng cao, vì vậy hai người trò chuyện rất hợp.

Còn về mấy đứa trẻ, chỉ cần cúi đầu nghiêm túc ăn là được.

Diệp Cửu Cửu làm xong bàn này thì lại tiếp bốn bàn khách, đều là những người hôm qua đã nói trong nhóm trò chuyện rằng sẽ đến, mỗi bàn đều gọi hết các món, nhất thời Diệp Cửu Cửu có chút bận rộn.

May là Lăng Dư thấy cô bận rộn, đã giúp cô lấy thạch rau câu, xử lý rồng biển và cua, cũng giúp cô tiết kiệm được rất nhiều thời gian.

Muộn hơn một chút, Chu Chu lại đến, đến cùng cô còn có hai cặp vợ chồng trung niên cùng một cặp vợ chồng trẻ và một cậu bé năm tuổi, mặc dù mỗi người đều mặc trang phục thường ngày thoải mái, nhưng nhìn khí chất thì không tâm thường.

Diệp Cửu Cửu ngạc nhiên nhìn cô ấy: "Cô lại đến nữa sao?"

"Tôi dẫn cha mẹ, anh trai, chị dâu, cháu trai đến đây nếm thử." Chu Chu khoe khoang với người nhà khi ăn trưa, mẹ cô xem xong liền hủy tiệc liên hoan ở khách sạn đã định trước để đến đây, thực ra cô ấy vẫn chưa đói lắm, nhưng khi nghĩ đến món rồng biển tươi ngon dai giòn, cô lại mặt dày bám theo.

Chu Chu hào phóng vung tay: "Chủ quán, mang hết các món trong thực đơn ra đây.

Mẹ Chu Chu nhìn cô: "Mang hết sao?" "Ở đây của chủ quán có gì làm nấy, hôm nay chỉ có chín món, sáu người chúng ta hoàn toàn có thể ăn hết." Chu Chu giải thích xong rồi nói với Diệp Cửu Cửu: "Chủ quán, mang thêm một chai rượu ngon nhất, cho cậu bé này một cốc sữa như Tiểu Ngư."

Cá nhỏ trợn tròn mắt, muốn cướp sữa của cô bé sao?

Chu Chu cười nói với Tiểu Ngữ: "Tiểu Ngữ, chia cho chị một chai nhé, lần sau chị sẽ mang cho em một thùng.'

Một thùng?

Thật nhiều.

Tiểu Ngư chớp chớp mắt, giơ năm ngón tay, muốn nói năm chai là được.

Chu Chu không hỏi nhiều: "Được, cho em năm thùng."

Tiểu Ngư ngạc nhiên nhìn Chu Chu, sao càng cho càng nhiều thế?

Diệp Cửu Cửu cười bảo Tiểu Ngư cảm ơn chị: "Đi lấy sữa cho anh trai nhỏ này.

Tiểu Ngư ngoan ngoãn ừ một tiếng, quay người chạy ra sân sau.

Diệp Cửu Cửu chào mọi người ngồi xuống, sau đó lại quay vào bếp.

Chu Chu chào hỏi cha mẹ Lạc Lạc đã gặp đó: "Lại gặp mặt rồi."

Chào hỏi xong, cô lại nhìn bà bầu đẩy cửa bước vào: "Mọi người ngồi trước nhé, chủ quán hơi bận, phải đợi một lát."

Bà bầu này là bà bầu bị bệnh trứng cá đỏ đến đây hôm qua, biết ở đây chỉ có hai người, cần phải đợi một lát: "Vậy chúng tôi ngồi ở góc."

Anh trai Chu Chu trêu chọc: "Em quen quá nhỉ."

"Cũng được." Chu Chu nhỏ giọng nói với gia đình: "Mùi vị thực sự rất ngon, ngon hơn nhiều so với những nhà hàng Michelin trước đó, tuần gần đây em đều ăn trưa ở đây."

Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Vợ Tổng giám đốc Chu lấy điện thoại ra chụp: "Quá lớn rồi."Tổng giám đốc Chu cũng ngây người, đây là lần *****ên ông thấy con ốc hương nặng năm sáu cân ngoài ốc dừa.Họ không biết rằng điều khiến họ ngạc nhiên vẫn còn ở phía sau, khi món sashimi rồng biển dài gần một mét được bưng lên, họ trực tiếp kinh ngạc đến mức há hốc mồm, nhà hàng riêng này đã mang đến cho họ quá nhiều bất ngờ.Ban đầu còn chê bai cha Lạc Lạc, nhưng sau khi ăn xong, Tổng giám đốc Chu bắt đầu nói chuyện hợp tác với cha Lạc Lạc.Mẹ Lạc Lạc nhìn một cái, biết hợp tác của chồng mình lần này cơ bản là đã thành, cô ấy cười tiếp tục trò chuyện với vợ tổng giám đốc Chu, bản thân cô ấy cũng là một người phụ nữ trưởng thành có hiểu biết và năng lực, đồng thời EQ cũng cao, vì vậy hai người trò chuyện rất hợp.Còn về mấy đứa trẻ, chỉ cần cúi đầu nghiêm túc ăn là được.Diệp Cửu Cửu làm xong bàn này thì lại tiếp bốn bàn khách, đều là những người hôm qua đã nói trong nhóm trò chuyện rằng sẽ đến, mỗi bàn đều gọi hết các món, nhất thời Diệp Cửu Cửu có chút bận rộn.May là Lăng Dư thấy cô bận rộn, đã giúp cô lấy thạch rau câu, xử lý rồng biển và cua, cũng giúp cô tiết kiệm được rất nhiều thời gian.Muộn hơn một chút, Chu Chu lại đến, đến cùng cô còn có hai cặp vợ chồng trung niên cùng một cặp vợ chồng trẻ và một cậu bé năm tuổi, mặc dù mỗi người đều mặc trang phục thường ngày thoải mái, nhưng nhìn khí chất thì không tâm thường.Diệp Cửu Cửu ngạc nhiên nhìn cô ấy: "Cô lại đến nữa sao?""Tôi dẫn cha mẹ, anh trai, chị dâu, cháu trai đến đây nếm thử." Chu Chu khoe khoang với người nhà khi ăn trưa, mẹ cô xem xong liền hủy tiệc liên hoan ở khách sạn đã định trước để đến đây, thực ra cô ấy vẫn chưa đói lắm, nhưng khi nghĩ đến món rồng biển tươi ngon dai giòn, cô lại mặt dày bám theo.Chu Chu hào phóng vung tay: "Chủ quán, mang hết các món trong thực đơn ra đây.Mẹ Chu Chu nhìn cô: "Mang hết sao?" "Ở đây của chủ quán có gì làm nấy, hôm nay chỉ có chín món, sáu người chúng ta hoàn toàn có thể ăn hết." Chu Chu giải thích xong rồi nói với Diệp Cửu Cửu: "Chủ quán, mang thêm một chai rượu ngon nhất, cho cậu bé này một cốc sữa như Tiểu Ngư."Cá nhỏ trợn tròn mắt, muốn cướp sữa của cô bé sao?Chu Chu cười nói với Tiểu Ngữ: "Tiểu Ngữ, chia cho chị một chai nhé, lần sau chị sẽ mang cho em một thùng.'Một thùng?Thật nhiều.Tiểu Ngư chớp chớp mắt, giơ năm ngón tay, muốn nói năm chai là được.Chu Chu không hỏi nhiều: "Được, cho em năm thùng."Tiểu Ngư ngạc nhiên nhìn Chu Chu, sao càng cho càng nhiều thế?Diệp Cửu Cửu cười bảo Tiểu Ngư cảm ơn chị: "Đi lấy sữa cho anh trai nhỏ này.Tiểu Ngư ngoan ngoãn ừ một tiếng, quay người chạy ra sân sau.Diệp Cửu Cửu chào mọi người ngồi xuống, sau đó lại quay vào bếp.Chu Chu chào hỏi cha mẹ Lạc Lạc đã gặp đó: "Lại gặp mặt rồi."Chào hỏi xong, cô lại nhìn bà bầu đẩy cửa bước vào: "Mọi người ngồi trước nhé, chủ quán hơi bận, phải đợi một lát."Bà bầu này là bà bầu bị bệnh trứng cá đỏ đến đây hôm qua, biết ở đây chỉ có hai người, cần phải đợi một lát: "Vậy chúng tôi ngồi ở góc."Anh trai Chu Chu trêu chọc: "Em quen quá nhỉ.""Cũng được." Chu Chu nhỏ giọng nói với gia đình: "Mùi vị thực sự rất ngon, ngon hơn nhiều so với những nhà hàng Michelin trước đó, tuần gần đây em đều ăn trưa ở đây."

Chương 250