Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…
Chương 254
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Lăng Dư cau mày nhìn đứa trẻ mập mạp trong tay, muốn nhét nó vào miệng cá mập.Lăng Dư đứng ngược sáng, đôi mắt sâu thắm lóe lên một tia sáng, giống như một con quái vật ẩn núp trong bóng tối chờ thời cơ hành động, bất cứ lúc nào cũng có thể kéo người vào bóng tối để ăn thịt.Vừa rồi còn vênh váo, giây tiếp theo Lạc Lạc đã biến thành một đứa trẻ nhát gan, cậu bé rụt cổ lại, giãy giụa câu cứu mẹ ngoài cửa: "Mẹ ơi cứu con, anh Tiểu Ngư muốn ăn con~~'"Diệp Cửu Cửu và mẹ Lạc Lạc ở cửa cùng quay đầu lại, cô nghi hoặc nhìn Lăng Dư đang xách đứa trẻ mập mạp, dùng ánh mắt hỏi anh đây là tình huống gì?Mẹ Lạc Lạc cũng ngây người, cái gì? Ăn con trai bà sao?Diệp Cửu Cửu vội vàng đi qua bảo Lăng Dư buông đứa trẻ mập mạp xuống, nhỏ giọng nói: 'Ăn người là phạm pháp, lát nữa ăn tôm hùm đất."Lăng Dư liếc cô một cái, sau đó buông đứa trẻ mập mạp xuống, vừa được tự do, đứa trẻ mập mạp đã chạy như bay về phía mẹ: "Oa oa oa, đáng sợ quái"Diệp Cửu Cửu nhỏ giọng hỏi Lăng Dư: "Sao còn bắt nạt trẻ con?"Lúc này, Diệp Tiểu Ngư ôm ván trượt chạy đến bên cạnh Diệp Cửu Cửu, nhỏ giọng mách: "Lạc Lạc muốn hôn em.""II" Diệp Cửu Cửu trợn tròn mắt nhìn Lạc Lạc, không ngờ cậu lại là người như vậy.Mặc dù biết trẻ con không có ác ý nhưng Tiểu Ngư là cá do cô nuôi, mặc dù mới nuôi hơn nửa tháng nhưng trong lòng cô đã có cảm giác như bị người ta ủn mất bắp cải, còn chưa kịp hôn, nếu không cô cũng muốn xử lý đứa trẻ mập mạp.".. Đáng đời, ai bảo con lưu manh." Mẹ Lạc Lạc vừa nghe cũng tức giận muốn động thủ: "Ai dạy con đi hôn trẻ con lung tung?”Lạc Lạc khóc nức nở: "Nhưng mỗi sáng cha đều hôn mẹ khi đi làm."Chu Chu đang chuẩn bị rời đi bỗng ồ lên một tiếng, tình cảm của hai vợ chồng này cũng khá tốt. Mẹ Lạc Lạc bị con trai tiết lộ, còn bị Chu Chu trêu chọc khiến mặt đỏ bừng, cô ấy giơ tay che miệng con trai: "Câm miệng cho mẹ."Mẹ Lạc Lạc: "Mẹ có nói với con là không được hôn trẻ con khác không?”Lạc Lạc: "Nhưng con không nỡ xa Tiểu Ngư."Mẹ Lạc Lạc: "Không nỡ thì chúng ta có thể chờ lúc rảnh rỗi đến tìm Tiểu Ngư chơi, nhưng không được tùy tiện hôn bạn nhỏ khác."Lạc Lạc hiểu rồi: "Đợi con lớn rồi mới được hôn Tiểu Ngư?”TBCDiệp Cửu Cửu: "HULăng Dư nghiến răng, muốn nhét cậu bé vào miệng cá mập ngay bây giờ.Mẹ Lạc Lạc đầy vạch đen: "Cũng không được!!!""Không được phép tùy tiện hôn người khác khi chưa được đồng ý là lưu manh, chú công an sẽ bắt con đi tù, con muốn ngồi tù cả nửa đời sau sao?” Mặc dù không hôn nhưng mẹ Lạc Lạc không bỏ qua, cố tình nói rất nghiêm trọng: "Đến lúc đó, mọi người trong trường mẫu giáo đều gọi con là lưu manh, không chơi với con.'Chu Chu ở bên cạnh còn không quên dọa một tiếng: "Tôi sẽ giúp báo cảnh sát.Lạc Lạc lập tức sợ đến mức khóc to hơn: "Đừng báo cảnh sát, mẹ cứu conl"Mẹ Lạc Lạc ừ một tiếng: "Nếu không muốn đi tù thì bây giờ hãy xin lỗi."Lạc Lạc nhát gan vội vàng chạy đến xin lỗi Tiểu Ngư và Diệp Cửu Cửu: "Xin lỗi, anh không nên học theo cha mẹ hôn Tiểu Ngư, đừng đưa anh đi tù."Mẹ Lạc Lạc ép hỏi: "Còn gì nữa?"'Sau này anh không dám nữa. Lạc Lạc vừa khóc vừa nói: "Không có sự đồng ý của Tiểu Ngư, sau này anh chỉ vẫy tay, tuyệt đối không hôn Tiểu Ngư."
Lăng Dư cau mày nhìn đứa trẻ mập mạp trong tay, muốn nhét nó vào miệng cá mập.
Lăng Dư đứng ngược sáng, đôi mắt sâu thắm lóe lên một tia sáng, giống như một con quái vật ẩn núp trong bóng tối chờ thời cơ hành động, bất cứ lúc nào cũng có thể kéo người vào bóng tối để ăn thịt.
Vừa rồi còn vênh váo, giây tiếp theo Lạc Lạc đã biến thành một đứa trẻ nhát gan, cậu bé rụt cổ lại, giãy giụa câu cứu mẹ ngoài cửa: "Mẹ ơi cứu con, anh Tiểu Ngư muốn ăn con~~'"
Diệp Cửu Cửu và mẹ Lạc Lạc ở cửa cùng quay đầu lại, cô nghi hoặc nhìn Lăng Dư đang xách đứa trẻ mập mạp, dùng ánh mắt hỏi anh đây là tình huống gì?
Mẹ Lạc Lạc cũng ngây người, cái gì? Ăn con trai bà sao?
Diệp Cửu Cửu vội vàng đi qua bảo Lăng Dư buông đứa trẻ mập mạp xuống, nhỏ giọng nói: 'Ăn người là phạm pháp, lát nữa ăn tôm hùm đất."
Lăng Dư liếc cô một cái, sau đó buông đứa trẻ mập mạp xuống, vừa được tự do, đứa trẻ mập mạp đã chạy như bay về phía mẹ: "Oa oa oa, đáng sợ quái"
Diệp Cửu Cửu nhỏ giọng hỏi Lăng Dư: "Sao còn bắt nạt trẻ con?"
Lúc này, Diệp Tiểu Ngư ôm ván trượt chạy đến bên cạnh Diệp Cửu Cửu, nhỏ giọng mách: "Lạc Lạc muốn hôn em."
"II" Diệp Cửu Cửu trợn tròn mắt nhìn Lạc Lạc, không ngờ cậu lại là người như vậy.
Mặc dù biết trẻ con không có ác ý nhưng Tiểu Ngư là cá do cô nuôi, mặc dù mới nuôi hơn nửa tháng nhưng trong lòng cô đã có cảm giác như bị người ta ủn mất bắp cải, còn chưa kịp hôn, nếu không cô cũng muốn xử lý đứa trẻ mập mạp.
".. Đáng đời, ai bảo con lưu manh." Mẹ Lạc Lạc vừa nghe cũng tức giận muốn động thủ: "Ai dạy con đi hôn trẻ con lung tung?”
Lạc Lạc khóc nức nở: "Nhưng mỗi sáng cha đều hôn mẹ khi đi làm."
Chu Chu đang chuẩn bị rời đi bỗng ồ lên một tiếng, tình cảm của hai vợ chồng này cũng khá tốt. Mẹ Lạc Lạc bị con trai tiết lộ, còn bị Chu Chu trêu chọc khiến mặt đỏ bừng, cô ấy giơ tay che miệng con trai: "Câm miệng cho mẹ."
Mẹ Lạc Lạc: "Mẹ có nói với con là không được hôn trẻ con khác không?”
Lạc Lạc: "Nhưng con không nỡ xa Tiểu Ngư."
Mẹ Lạc Lạc: "Không nỡ thì chúng ta có thể chờ lúc rảnh rỗi đến tìm Tiểu Ngư chơi, nhưng không được tùy tiện hôn bạn nhỏ khác."
Lạc Lạc hiểu rồi: "Đợi con lớn rồi mới được hôn Tiểu Ngư?”
TBC
Diệp Cửu Cửu: "HU
Lăng Dư nghiến răng, muốn nhét cậu bé vào miệng cá mập ngay bây giờ.
Mẹ Lạc Lạc đầy vạch đen: "Cũng không được!!!"
"Không được phép tùy tiện hôn người khác khi chưa được đồng ý là lưu manh, chú công an sẽ bắt con đi tù, con muốn ngồi tù cả nửa đời sau sao?” Mặc dù không hôn nhưng mẹ Lạc Lạc không bỏ qua, cố tình nói rất nghiêm trọng: "Đến lúc đó, mọi người trong trường mẫu giáo đều gọi con là lưu manh, không chơi với con.'
Chu Chu ở bên cạnh còn không quên dọa một tiếng: "Tôi sẽ giúp báo cảnh sát.
Lạc Lạc lập tức sợ đến mức khóc to hơn: "Đừng báo cảnh sát, mẹ cứu conl"
Mẹ Lạc Lạc ừ một tiếng: "Nếu không muốn đi tù thì bây giờ hãy xin lỗi."
Lạc Lạc nhát gan vội vàng chạy đến xin lỗi Tiểu Ngư và Diệp Cửu Cửu: "Xin lỗi, anh không nên học theo cha mẹ hôn Tiểu Ngư, đừng đưa anh đi tù."
Mẹ Lạc Lạc ép hỏi: "Còn gì nữa?"
'Sau này anh không dám nữa. Lạc Lạc vừa khóc vừa nói: "Không có sự đồng ý của Tiểu Ngư, sau này anh chỉ vẫy tay, tuyệt đối không hôn Tiểu Ngư."
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Lăng Dư cau mày nhìn đứa trẻ mập mạp trong tay, muốn nhét nó vào miệng cá mập.Lăng Dư đứng ngược sáng, đôi mắt sâu thắm lóe lên một tia sáng, giống như một con quái vật ẩn núp trong bóng tối chờ thời cơ hành động, bất cứ lúc nào cũng có thể kéo người vào bóng tối để ăn thịt.Vừa rồi còn vênh váo, giây tiếp theo Lạc Lạc đã biến thành một đứa trẻ nhát gan, cậu bé rụt cổ lại, giãy giụa câu cứu mẹ ngoài cửa: "Mẹ ơi cứu con, anh Tiểu Ngư muốn ăn con~~'"Diệp Cửu Cửu và mẹ Lạc Lạc ở cửa cùng quay đầu lại, cô nghi hoặc nhìn Lăng Dư đang xách đứa trẻ mập mạp, dùng ánh mắt hỏi anh đây là tình huống gì?Mẹ Lạc Lạc cũng ngây người, cái gì? Ăn con trai bà sao?Diệp Cửu Cửu vội vàng đi qua bảo Lăng Dư buông đứa trẻ mập mạp xuống, nhỏ giọng nói: 'Ăn người là phạm pháp, lát nữa ăn tôm hùm đất."Lăng Dư liếc cô một cái, sau đó buông đứa trẻ mập mạp xuống, vừa được tự do, đứa trẻ mập mạp đã chạy như bay về phía mẹ: "Oa oa oa, đáng sợ quái"Diệp Cửu Cửu nhỏ giọng hỏi Lăng Dư: "Sao còn bắt nạt trẻ con?"Lúc này, Diệp Tiểu Ngư ôm ván trượt chạy đến bên cạnh Diệp Cửu Cửu, nhỏ giọng mách: "Lạc Lạc muốn hôn em.""II" Diệp Cửu Cửu trợn tròn mắt nhìn Lạc Lạc, không ngờ cậu lại là người như vậy.Mặc dù biết trẻ con không có ác ý nhưng Tiểu Ngư là cá do cô nuôi, mặc dù mới nuôi hơn nửa tháng nhưng trong lòng cô đã có cảm giác như bị người ta ủn mất bắp cải, còn chưa kịp hôn, nếu không cô cũng muốn xử lý đứa trẻ mập mạp.".. Đáng đời, ai bảo con lưu manh." Mẹ Lạc Lạc vừa nghe cũng tức giận muốn động thủ: "Ai dạy con đi hôn trẻ con lung tung?”Lạc Lạc khóc nức nở: "Nhưng mỗi sáng cha đều hôn mẹ khi đi làm."Chu Chu đang chuẩn bị rời đi bỗng ồ lên một tiếng, tình cảm của hai vợ chồng này cũng khá tốt. Mẹ Lạc Lạc bị con trai tiết lộ, còn bị Chu Chu trêu chọc khiến mặt đỏ bừng, cô ấy giơ tay che miệng con trai: "Câm miệng cho mẹ."Mẹ Lạc Lạc: "Mẹ có nói với con là không được hôn trẻ con khác không?”Lạc Lạc: "Nhưng con không nỡ xa Tiểu Ngư."Mẹ Lạc Lạc: "Không nỡ thì chúng ta có thể chờ lúc rảnh rỗi đến tìm Tiểu Ngư chơi, nhưng không được tùy tiện hôn bạn nhỏ khác."Lạc Lạc hiểu rồi: "Đợi con lớn rồi mới được hôn Tiểu Ngư?”TBCDiệp Cửu Cửu: "HULăng Dư nghiến răng, muốn nhét cậu bé vào miệng cá mập ngay bây giờ.Mẹ Lạc Lạc đầy vạch đen: "Cũng không được!!!""Không được phép tùy tiện hôn người khác khi chưa được đồng ý là lưu manh, chú công an sẽ bắt con đi tù, con muốn ngồi tù cả nửa đời sau sao?” Mặc dù không hôn nhưng mẹ Lạc Lạc không bỏ qua, cố tình nói rất nghiêm trọng: "Đến lúc đó, mọi người trong trường mẫu giáo đều gọi con là lưu manh, không chơi với con.'Chu Chu ở bên cạnh còn không quên dọa một tiếng: "Tôi sẽ giúp báo cảnh sát.Lạc Lạc lập tức sợ đến mức khóc to hơn: "Đừng báo cảnh sát, mẹ cứu conl"Mẹ Lạc Lạc ừ một tiếng: "Nếu không muốn đi tù thì bây giờ hãy xin lỗi."Lạc Lạc nhát gan vội vàng chạy đến xin lỗi Tiểu Ngư và Diệp Cửu Cửu: "Xin lỗi, anh không nên học theo cha mẹ hôn Tiểu Ngư, đừng đưa anh đi tù."Mẹ Lạc Lạc ép hỏi: "Còn gì nữa?"'Sau này anh không dám nữa. Lạc Lạc vừa khóc vừa nói: "Không có sự đồng ý của Tiểu Ngư, sau này anh chỉ vẫy tay, tuyệt đối không hôn Tiểu Ngư."