Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…
Chương 265
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Diệp Cửu Cửu lau sạch thân cá, trước tiên lột da cá, sau đó cắt đến đầu và đuôi, chỉ để lại phần thịt béo ở giữa.Theo thói quen, cô cắt phần cá sống dài thành tám phần đều nhau, sau đó cắt đôi, lấy xương cá ở giữa ra, để lại một ít thịt trên xương cá, lát nữa dùng để nấu canh nấm tùng nhung.Sau đó lại cắt một ít thịt cá thu bỏ lớp da xơ bên ngoài, cắt phần thịt cá còn lại thành những lát mỏng đều nhau, mỗi lát thịt cá đều trắng hồng, vân cá rõ ràng, sờ vào rất mềm mại mịn màng.Diệp Cửu Cửu cầm một lát cho thẳng vào miệng, thời điểm *****ên cho vào miệng chính là độ mềm và tươi ngọt đặc trưng của cá thu Nhật vào mùa này cá không có nhiều mỡ, ăn sống là thích hợp nhất, nếu đến mùa đông, mỡ quá nhiều, cô còn thấy hơi ngấy.Nhiều người nói rằng hương vị của cá thu Nhật rất giống cá tráp nhưng không bằng cá tráp có độ đàn hồi nhưng Diệp Cửu Cửu vẫn thấy vừa phải, cũng có thể là vì đây là cá do bên tủ lạnh gửi đến, ưu điểm rõ ràng, khiến người ta trực tiếp bỏ qua khuyết điểm."Cửu Cửu?" Tiểu Ngư chạy chân trân vào trong, vốn định đi lấy giày nhưng khi đi ngang qua bàn thì không nhịn được: “Chị đang ăn gì vậy?”Diệp Cửu Cửu lấy một cái đĩa nhỏ ra đựng thịt cá: "Thịt cá."Tiểu Ngư nuốt nước bọt: "Ăn ngon không?"Diệp Cửu Cửu: "Em đoán xem?""Em không biết." Tiểu Ngư kiếng chân nhìn thịt cá cắt thành từng miếng trên bàn: "Em phải nếm thử mới biết được."Thật là một cô bé thông minh.Diệp Cửu Cửu cười đưa một đĩa nhỏ cá thu sống cho Tiểu Ngư: "Này."Mắt Tiểu Ngư sáng lên: "Cho em à?”"Đúng vậy, cho em." Diệp Cửu Cửu nhìn Lăng Dư đi vào: "Chia sẻ với anh trai."Anh trai ăn đi." Tiểu Ngư đặt thịt cá lên bàn bếp, sau đó cô bé bê một cái ghế đẩu nhỏ đứng bên cạnh, câm một miếng nhét vào miệng. Lăng Dư cũng ăn hai miếng, nhai chậm rãi cảm nhận năng lượng đặc biệt bên trong.Diệp Cửu Cửu mới cắt một miếng thịt cá, xếp những lát cá đã cắt thành hình một bông hoa sen phú quý ở giữa một đĩa đá tròn, xung quanh xếp đầy cà rốt, củ cải trắng được cắt thành hình hoa, ngoài ra còn có súp lơ xanh, lá tía tô, nhìn rất đẹp mắt, mười phần bắt mắt.Sau khi bày xong, Diệp Cửu Cửu bảo Lăng Dư mang hai phần sashimi ra, sashimi khá thanh đạm, dọn trước cũng hợp.Thông thường thì thứ tự dọn món phải là món khai vị thanh đạm trước, món chính để sau, như vậy thực khách mới cảm nhận được sự thay đổi hương vị nhưng Diệp Cửu Cửu bận quá, thường là món nào tiện thì làm trước, đôi khi cũng nghĩ đến việc dọn món ngon nhất ra sau cùng.Nhưng nguyên liệu ở đây quá ngon, cho dù mùi thơm nồng nặc cũng không át được, thực khách cũng không quá kén chọn.Thực ra thực khách đến quán cũng không phải thực sự để thưởng thức ẩm thực, cũng không biết thưởng thức như thế nào, bọn họ chỉ đến vì một tia hy vọng mà thôi.Mặc dù Diệp Cửu Cửu chưa bao giờ thừa nhận, nhưng thực khách vẫn tin vào cảm giác của mình.Cậu bé dị ứng dưới sự quan sát cẩn thận của gia đình lại ăn thêm một con tôm lớn: "Con trai, có chỗ nào khó chịu không, khó chịu thì phải nói với cha."Bé trai l.i.ế.m nước sốt trên tay: "Cha, không khó chịu.""Ăn ngon lắm."Ông nội cũng nếm thử một miếng: "Thực sự rất ngon, hoàn toàn khác với những gì chúng ta mua ở siêu thị."TBC"Siêu thị toàn là đồ đông lạnh, đông lạnh không tươi, ăn vào còn tanh, ở đây ăn hoàn toàn khác." Bà nội nhìn đứa cháu ăn rất nhiều, khuôn mặt nở hoa: "Bé muốn ăn nhiều thì cứ ăn nhiều vào, cháu vui là được, đúng không?"
Diệp Cửu Cửu lau sạch thân cá, trước tiên lột da cá, sau đó cắt đến đầu và đuôi, chỉ để lại phần thịt béo ở giữa.
Theo thói quen, cô cắt phần cá sống dài thành tám phần đều nhau, sau đó cắt đôi, lấy xương cá ở giữa ra, để lại một ít thịt trên xương cá, lát nữa dùng để nấu canh nấm tùng nhung.
Sau đó lại cắt một ít thịt cá thu bỏ lớp da xơ bên ngoài, cắt phần thịt cá còn lại thành những lát mỏng đều nhau, mỗi lát thịt cá đều trắng hồng, vân cá rõ ràng, sờ vào rất mềm mại mịn màng.
Diệp Cửu Cửu cầm một lát cho thẳng vào miệng, thời điểm *****ên cho vào miệng chính là độ mềm và tươi ngọt đặc trưng của cá thu Nhật vào mùa này cá không có nhiều mỡ, ăn sống là thích hợp nhất, nếu đến mùa đông, mỡ quá nhiều, cô còn thấy hơi ngấy.
Nhiều người nói rằng hương vị của cá thu Nhật rất giống cá tráp nhưng không bằng cá tráp có độ đàn hồi nhưng Diệp Cửu Cửu vẫn thấy vừa phải, cũng có thể là vì đây là cá do bên tủ lạnh gửi đến, ưu điểm rõ ràng, khiến người ta trực tiếp bỏ qua khuyết điểm.
"Cửu Cửu?" Tiểu Ngư chạy chân trân vào trong, vốn định đi lấy giày nhưng khi đi ngang qua bàn thì không nhịn được: “Chị đang ăn gì vậy?”
Diệp Cửu Cửu lấy một cái đĩa nhỏ ra đựng thịt cá: "Thịt cá."
Tiểu Ngư nuốt nước bọt: "Ăn ngon không?"
Diệp Cửu Cửu: "Em đoán xem?"
"Em không biết." Tiểu Ngư kiếng chân nhìn thịt cá cắt thành từng miếng trên bàn: "Em phải nếm thử mới biết được."
Thật là một cô bé thông minh.
Diệp Cửu Cửu cười đưa một đĩa nhỏ cá thu sống cho Tiểu Ngư: "Này."
Mắt Tiểu Ngư sáng lên: "Cho em à?”
"Đúng vậy, cho em." Diệp Cửu Cửu nhìn Lăng Dư đi vào: "Chia sẻ với anh trai.
"Anh trai ăn đi." Tiểu Ngư đặt thịt cá lên bàn bếp, sau đó cô bé bê một cái ghế đẩu nhỏ đứng bên cạnh, câm một miếng nhét vào miệng. Lăng Dư cũng ăn hai miếng, nhai chậm rãi cảm nhận năng lượng đặc biệt bên trong.
Diệp Cửu Cửu mới cắt một miếng thịt cá, xếp những lát cá đã cắt thành hình một bông hoa sen phú quý ở giữa một đĩa đá tròn, xung quanh xếp đầy cà rốt, củ cải trắng được cắt thành hình hoa, ngoài ra còn có súp lơ xanh, lá tía tô, nhìn rất đẹp mắt, mười phần bắt mắt.
Sau khi bày xong, Diệp Cửu Cửu bảo Lăng Dư mang hai phần sashimi ra, sashimi khá thanh đạm, dọn trước cũng hợp.
Thông thường thì thứ tự dọn món phải là món khai vị thanh đạm trước, món chính để sau, như vậy thực khách mới cảm nhận được sự thay đổi hương vị nhưng Diệp Cửu Cửu bận quá, thường là món nào tiện thì làm trước, đôi khi cũng nghĩ đến việc dọn món ngon nhất ra sau cùng.
Nhưng nguyên liệu ở đây quá ngon, cho dù mùi thơm nồng nặc cũng không át được, thực khách cũng không quá kén chọn.
Thực ra thực khách đến quán cũng không phải thực sự để thưởng thức ẩm thực, cũng không biết thưởng thức như thế nào, bọn họ chỉ đến vì một tia hy vọng mà thôi.
Mặc dù Diệp Cửu Cửu chưa bao giờ thừa nhận, nhưng thực khách vẫn tin vào cảm giác của mình.
Cậu bé dị ứng dưới sự quan sát cẩn thận của gia đình lại ăn thêm một con tôm lớn: "Con trai, có chỗ nào khó chịu không, khó chịu thì phải nói với cha."
Bé trai l.i.ế.m nước sốt trên tay: "Cha, không khó chịu."
"Ăn ngon lắm."
Ông nội cũng nếm thử một miếng: "Thực sự rất ngon, hoàn toàn khác với những gì chúng ta mua ở siêu thị."
TBC
"Siêu thị toàn là đồ đông lạnh, đông lạnh không tươi, ăn vào còn tanh, ở đây ăn hoàn toàn khác." Bà nội nhìn đứa cháu ăn rất nhiều, khuôn mặt nở hoa: "Bé muốn ăn nhiều thì cứ ăn nhiều vào, cháu vui là được, đúng không?"
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Diệp Cửu Cửu lau sạch thân cá, trước tiên lột da cá, sau đó cắt đến đầu và đuôi, chỉ để lại phần thịt béo ở giữa.Theo thói quen, cô cắt phần cá sống dài thành tám phần đều nhau, sau đó cắt đôi, lấy xương cá ở giữa ra, để lại một ít thịt trên xương cá, lát nữa dùng để nấu canh nấm tùng nhung.Sau đó lại cắt một ít thịt cá thu bỏ lớp da xơ bên ngoài, cắt phần thịt cá còn lại thành những lát mỏng đều nhau, mỗi lát thịt cá đều trắng hồng, vân cá rõ ràng, sờ vào rất mềm mại mịn màng.Diệp Cửu Cửu cầm một lát cho thẳng vào miệng, thời điểm *****ên cho vào miệng chính là độ mềm và tươi ngọt đặc trưng của cá thu Nhật vào mùa này cá không có nhiều mỡ, ăn sống là thích hợp nhất, nếu đến mùa đông, mỡ quá nhiều, cô còn thấy hơi ngấy.Nhiều người nói rằng hương vị của cá thu Nhật rất giống cá tráp nhưng không bằng cá tráp có độ đàn hồi nhưng Diệp Cửu Cửu vẫn thấy vừa phải, cũng có thể là vì đây là cá do bên tủ lạnh gửi đến, ưu điểm rõ ràng, khiến người ta trực tiếp bỏ qua khuyết điểm."Cửu Cửu?" Tiểu Ngư chạy chân trân vào trong, vốn định đi lấy giày nhưng khi đi ngang qua bàn thì không nhịn được: “Chị đang ăn gì vậy?”Diệp Cửu Cửu lấy một cái đĩa nhỏ ra đựng thịt cá: "Thịt cá."Tiểu Ngư nuốt nước bọt: "Ăn ngon không?"Diệp Cửu Cửu: "Em đoán xem?""Em không biết." Tiểu Ngư kiếng chân nhìn thịt cá cắt thành từng miếng trên bàn: "Em phải nếm thử mới biết được."Thật là một cô bé thông minh.Diệp Cửu Cửu cười đưa một đĩa nhỏ cá thu sống cho Tiểu Ngư: "Này."Mắt Tiểu Ngư sáng lên: "Cho em à?”"Đúng vậy, cho em." Diệp Cửu Cửu nhìn Lăng Dư đi vào: "Chia sẻ với anh trai."Anh trai ăn đi." Tiểu Ngư đặt thịt cá lên bàn bếp, sau đó cô bé bê một cái ghế đẩu nhỏ đứng bên cạnh, câm một miếng nhét vào miệng. Lăng Dư cũng ăn hai miếng, nhai chậm rãi cảm nhận năng lượng đặc biệt bên trong.Diệp Cửu Cửu mới cắt một miếng thịt cá, xếp những lát cá đã cắt thành hình một bông hoa sen phú quý ở giữa một đĩa đá tròn, xung quanh xếp đầy cà rốt, củ cải trắng được cắt thành hình hoa, ngoài ra còn có súp lơ xanh, lá tía tô, nhìn rất đẹp mắt, mười phần bắt mắt.Sau khi bày xong, Diệp Cửu Cửu bảo Lăng Dư mang hai phần sashimi ra, sashimi khá thanh đạm, dọn trước cũng hợp.Thông thường thì thứ tự dọn món phải là món khai vị thanh đạm trước, món chính để sau, như vậy thực khách mới cảm nhận được sự thay đổi hương vị nhưng Diệp Cửu Cửu bận quá, thường là món nào tiện thì làm trước, đôi khi cũng nghĩ đến việc dọn món ngon nhất ra sau cùng.Nhưng nguyên liệu ở đây quá ngon, cho dù mùi thơm nồng nặc cũng không át được, thực khách cũng không quá kén chọn.Thực ra thực khách đến quán cũng không phải thực sự để thưởng thức ẩm thực, cũng không biết thưởng thức như thế nào, bọn họ chỉ đến vì một tia hy vọng mà thôi.Mặc dù Diệp Cửu Cửu chưa bao giờ thừa nhận, nhưng thực khách vẫn tin vào cảm giác của mình.Cậu bé dị ứng dưới sự quan sát cẩn thận của gia đình lại ăn thêm một con tôm lớn: "Con trai, có chỗ nào khó chịu không, khó chịu thì phải nói với cha."Bé trai l.i.ế.m nước sốt trên tay: "Cha, không khó chịu.""Ăn ngon lắm."Ông nội cũng nếm thử một miếng: "Thực sự rất ngon, hoàn toàn khác với những gì chúng ta mua ở siêu thị."TBC"Siêu thị toàn là đồ đông lạnh, đông lạnh không tươi, ăn vào còn tanh, ở đây ăn hoàn toàn khác." Bà nội nhìn đứa cháu ăn rất nhiều, khuôn mặt nở hoa: "Bé muốn ăn nhiều thì cứ ăn nhiều vào, cháu vui là được, đúng không?"