Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…
Chương 297
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Ngoài sao biển, ngăn kéo bên dưới còn chất đầy sò huyết, tôm sú và ốc bàn tay, ngoài ra trên thành tủ lạnh còn hút một số ốc bàn tay lớn, đếm kỹ thì có gần trăm con, ước chừng mười mấy cân."Đây là coi tủ lạnh của tôi thành khe đá à?” Diệp Cửu Cửu dùng sức kéo những con ốc bàn tay này xuống, may là không dán quá chặt, nếu không thì tủ lạnh của cô không giữ được.Dọn dẹp sạch tủ lạnh, Diệp Cửu Cửu rửa tay rồi ăn sáng, bữa sáng có xôi, bánh bao xá xíu và há cào, ngoài ra còn có một cốc sữa đậu nành và hai cốc cháo đậu xanh.Tiểu Ngư và Lăng Dư không quen uống sữa đậu nành, chỉ có Diệp Cửu Cửu uống, sữa đậu nành của nhà chủ quán là tự xay, không phải bột sữa đậu nành pha sẵn, hơn nữa hương vị rất nguyên chất, sau khi lọc không có cặn mịn, uống rất đậm đà.Há cảo cũng rất ngon nhưng vỏ bánh có lẽ vẫn là cách làm bánh bao thông thường, không đặc biệt trong suốt, giống như há cảo tôm ở những nơi khác đặc biệt bóng đầu, trắng hồng, nhìn vào thấy ngon miệng hơn.Diệp Cửu Cửu nghĩ đến hơn mười con tôm lớn vừa lấy ra khỏi tủ lạnh, làm riêng một món chắc chắn không đủ, hay là làm há cảo tôm đi.Nói làm là làm.TBCDiệp Cửu Cửu uống xong sữa đậu nành thì đổ rác vào thùng rác rồi bắt đầu làm việc, sau khi định thực đơn, cô mặc tạp dề rồi bắt đầu xử lý cá đèn lồng.Cá đèn lồng khá to, cô định làm một món chả cá đánh tay, phần thịt cá còn lại dùng để làm cá phi lê nấu nước ma lạt, hôm nay không có món chính, chỉ có thể dùng một phần lớn cá nấu nước đỏ tươi để chống đỡ.Chả cá đánh tay đã làm hai lần trước đó, Diệp Cửu Cửu làm rất thành thạo, chưa đến mười giờ đã làm xong.Tiểu Ngư vừa uống sữa chua vừa lắc lư đi vào: "Cửu Cửu, chị lại làm chả cá à?"Ừ.' Diệp Cửu Cửu nhìn Tiểu Ngư: "Em không phải học chữ sao?""Em học rồi." Tiểu Ngư uống ừng ực vài ngụm: "Nghỉ một chút." "Vậy em nghỉ đi, chị phải tiếp tục làm những việc khác." Diệp Cửu Cửu lấy bột mì không gluten, múc vài bát cho vào chậu, sau đó cho thêm một ít bột năng, muối, trộn đều rồi đổ nước sôi vào khuấy, khuấy đến khi không thấy bột khô thì có thể bắt đầu nhào bột, trước khi nhào cho thêm một ít mỡ lợn, làm như vậy vỏ bánh sẽ trong suốt hơn.Tiểu Ngư tò mò nhìn Diệp Cửu Cửu: "Cửu Cửu, đây là làm gì vậy?""Làm há cảo tôm." Diệp Cửu Cửu nói với Tiểu Ngư: "Một lát nữa làm xong chị sẽ hấp một lồng cho em ăn trước."Tiểu Ngư nhìn chăm chăm vào cục bột lớn trong chậu: "Khi nào thì hấp xong?”"Có lẽ phải đợi đến khi em học xong buổi sáng mới hấp được." Diệp Cửu Cửu định mười một giờ bắt đầu làm, đến lúc đó làm xong có thể hấp một lồng cho Tiểu Ngư ăn trước: "Em có muốn học trước không, nếu không học xong thì anh trai có thể không cho em ra ngoài.""Em đi học." Tiểu Ngư luyến tiếc nhìn cục bột trong chậu, nhìn thôi đã thấy rất ngon, cô bé thở dài trong lòng, sau đó chạy vào phòng anh trai vào rồi thì nhỏ giọng nói với anh trai: "Anh ơi, Cửu Cửu lại làm đồ ăn ngon rồi."Lăng Dư đều nghe thấy."Là há cảo tôm đấy, anh chưa ăn bao giờ đúng không." Tiểu Ngư ra vẻ khoe khoang, như thể cô bé đã ăn rồi.Lăng Dư liếc cô bé: "Em không viết thì đừng hòng ăn.""Em đang viết mà.' Tiểu Ngư vịn vào bàn trèo lên ghế, quỳ nửa người trên đó tiếp tục viết chữ cổ: "Em viết xong là có thể đi ăn rồi."
Ngoài sao biển, ngăn kéo bên dưới còn chất đầy sò huyết, tôm sú và ốc bàn tay, ngoài ra trên thành tủ lạnh còn hút một số ốc bàn tay lớn, đếm kỹ thì có gần trăm con, ước chừng mười mấy cân.
"Đây là coi tủ lạnh của tôi thành khe đá à?” Diệp Cửu Cửu dùng sức kéo những con ốc bàn tay này xuống, may là không dán quá chặt, nếu không thì tủ lạnh của cô không giữ được.
Dọn dẹp sạch tủ lạnh, Diệp Cửu Cửu rửa tay rồi ăn sáng, bữa sáng có xôi, bánh bao xá xíu và há cào, ngoài ra còn có một cốc sữa đậu nành và hai cốc cháo đậu xanh.
Tiểu Ngư và Lăng Dư không quen uống sữa đậu nành, chỉ có Diệp Cửu Cửu uống, sữa đậu nành của nhà chủ quán là tự xay, không phải bột sữa đậu nành pha sẵn, hơn nữa hương vị rất nguyên chất, sau khi lọc không có cặn mịn, uống rất đậm đà.
Há cảo cũng rất ngon nhưng vỏ bánh có lẽ vẫn là cách làm bánh bao thông thường, không đặc biệt trong suốt, giống như há cảo tôm ở những nơi khác đặc biệt bóng đầu, trắng hồng, nhìn vào thấy ngon miệng hơn.
Diệp Cửu Cửu nghĩ đến hơn mười con tôm lớn vừa lấy ra khỏi tủ lạnh, làm riêng một món chắc chắn không đủ, hay là làm há cảo tôm đi.
Nói làm là làm.
TBC
Diệp Cửu Cửu uống xong sữa đậu nành thì đổ rác vào thùng rác rồi bắt đầu làm việc, sau khi định thực đơn, cô mặc tạp dề rồi bắt đầu xử lý cá đèn lồng.
Cá đèn lồng khá to, cô định làm một món chả cá đánh tay, phần thịt cá còn lại dùng để làm cá phi lê nấu nước ma lạt, hôm nay không có món chính, chỉ có thể dùng một phần lớn cá nấu nước đỏ tươi để chống đỡ.
Chả cá đánh tay đã làm hai lần trước đó, Diệp Cửu Cửu làm rất thành thạo, chưa đến mười giờ đã làm xong.
Tiểu Ngư vừa uống sữa chua vừa lắc lư đi vào: "Cửu Cửu, chị lại làm chả cá à?
"Ừ.' Diệp Cửu Cửu nhìn Tiểu Ngư: "Em không phải học chữ sao?"
"Em học rồi." Tiểu Ngư uống ừng ực vài ngụm: "Nghỉ một chút." "Vậy em nghỉ đi, chị phải tiếp tục làm những việc khác." Diệp Cửu Cửu lấy bột mì không gluten, múc vài bát cho vào chậu, sau đó cho thêm một ít bột năng, muối, trộn đều rồi đổ nước sôi vào khuấy, khuấy đến khi không thấy bột khô thì có thể bắt đầu nhào bột, trước khi nhào cho thêm một ít mỡ lợn, làm như vậy vỏ bánh sẽ trong suốt hơn.
Tiểu Ngư tò mò nhìn Diệp Cửu Cửu: "Cửu Cửu, đây là làm gì vậy?"
"Làm há cảo tôm." Diệp Cửu Cửu nói với Tiểu Ngư: "Một lát nữa làm xong chị sẽ hấp một lồng cho em ăn trước."
Tiểu Ngư nhìn chăm chăm vào cục bột lớn trong chậu: "Khi nào thì hấp xong?”
"Có lẽ phải đợi đến khi em học xong buổi sáng mới hấp được." Diệp Cửu Cửu định mười một giờ bắt đầu làm, đến lúc đó làm xong có thể hấp một lồng cho Tiểu Ngư ăn trước: "Em có muốn học trước không, nếu không học xong thì anh trai có thể không cho em ra ngoài."
"Em đi học." Tiểu Ngư luyến tiếc nhìn cục bột trong chậu, nhìn thôi đã thấy rất ngon, cô bé thở dài trong lòng, sau đó chạy vào phòng anh trai vào rồi thì nhỏ giọng nói với anh trai: "Anh ơi, Cửu Cửu lại làm đồ ăn ngon rồi."
Lăng Dư đều nghe thấy.
"Là há cảo tôm đấy, anh chưa ăn bao giờ đúng không." Tiểu Ngư ra vẻ khoe khoang, như thể cô bé đã ăn rồi.
Lăng Dư liếc cô bé: "Em không viết thì đừng hòng ăn."
"Em đang viết mà.' Tiểu Ngư vịn vào bàn trèo lên ghế, quỳ nửa người trên đó tiếp tục viết chữ cổ: "Em viết xong là có thể đi ăn rồi."
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Ngoài sao biển, ngăn kéo bên dưới còn chất đầy sò huyết, tôm sú và ốc bàn tay, ngoài ra trên thành tủ lạnh còn hút một số ốc bàn tay lớn, đếm kỹ thì có gần trăm con, ước chừng mười mấy cân."Đây là coi tủ lạnh của tôi thành khe đá à?” Diệp Cửu Cửu dùng sức kéo những con ốc bàn tay này xuống, may là không dán quá chặt, nếu không thì tủ lạnh của cô không giữ được.Dọn dẹp sạch tủ lạnh, Diệp Cửu Cửu rửa tay rồi ăn sáng, bữa sáng có xôi, bánh bao xá xíu và há cào, ngoài ra còn có một cốc sữa đậu nành và hai cốc cháo đậu xanh.Tiểu Ngư và Lăng Dư không quen uống sữa đậu nành, chỉ có Diệp Cửu Cửu uống, sữa đậu nành của nhà chủ quán là tự xay, không phải bột sữa đậu nành pha sẵn, hơn nữa hương vị rất nguyên chất, sau khi lọc không có cặn mịn, uống rất đậm đà.Há cảo cũng rất ngon nhưng vỏ bánh có lẽ vẫn là cách làm bánh bao thông thường, không đặc biệt trong suốt, giống như há cảo tôm ở những nơi khác đặc biệt bóng đầu, trắng hồng, nhìn vào thấy ngon miệng hơn.Diệp Cửu Cửu nghĩ đến hơn mười con tôm lớn vừa lấy ra khỏi tủ lạnh, làm riêng một món chắc chắn không đủ, hay là làm há cảo tôm đi.Nói làm là làm.TBCDiệp Cửu Cửu uống xong sữa đậu nành thì đổ rác vào thùng rác rồi bắt đầu làm việc, sau khi định thực đơn, cô mặc tạp dề rồi bắt đầu xử lý cá đèn lồng.Cá đèn lồng khá to, cô định làm một món chả cá đánh tay, phần thịt cá còn lại dùng để làm cá phi lê nấu nước ma lạt, hôm nay không có món chính, chỉ có thể dùng một phần lớn cá nấu nước đỏ tươi để chống đỡ.Chả cá đánh tay đã làm hai lần trước đó, Diệp Cửu Cửu làm rất thành thạo, chưa đến mười giờ đã làm xong.Tiểu Ngư vừa uống sữa chua vừa lắc lư đi vào: "Cửu Cửu, chị lại làm chả cá à?"Ừ.' Diệp Cửu Cửu nhìn Tiểu Ngư: "Em không phải học chữ sao?""Em học rồi." Tiểu Ngư uống ừng ực vài ngụm: "Nghỉ một chút." "Vậy em nghỉ đi, chị phải tiếp tục làm những việc khác." Diệp Cửu Cửu lấy bột mì không gluten, múc vài bát cho vào chậu, sau đó cho thêm một ít bột năng, muối, trộn đều rồi đổ nước sôi vào khuấy, khuấy đến khi không thấy bột khô thì có thể bắt đầu nhào bột, trước khi nhào cho thêm một ít mỡ lợn, làm như vậy vỏ bánh sẽ trong suốt hơn.Tiểu Ngư tò mò nhìn Diệp Cửu Cửu: "Cửu Cửu, đây là làm gì vậy?""Làm há cảo tôm." Diệp Cửu Cửu nói với Tiểu Ngư: "Một lát nữa làm xong chị sẽ hấp một lồng cho em ăn trước."Tiểu Ngư nhìn chăm chăm vào cục bột lớn trong chậu: "Khi nào thì hấp xong?”"Có lẽ phải đợi đến khi em học xong buổi sáng mới hấp được." Diệp Cửu Cửu định mười một giờ bắt đầu làm, đến lúc đó làm xong có thể hấp một lồng cho Tiểu Ngư ăn trước: "Em có muốn học trước không, nếu không học xong thì anh trai có thể không cho em ra ngoài.""Em đi học." Tiểu Ngư luyến tiếc nhìn cục bột trong chậu, nhìn thôi đã thấy rất ngon, cô bé thở dài trong lòng, sau đó chạy vào phòng anh trai vào rồi thì nhỏ giọng nói với anh trai: "Anh ơi, Cửu Cửu lại làm đồ ăn ngon rồi."Lăng Dư đều nghe thấy."Là há cảo tôm đấy, anh chưa ăn bao giờ đúng không." Tiểu Ngư ra vẻ khoe khoang, như thể cô bé đã ăn rồi.Lăng Dư liếc cô bé: "Em không viết thì đừng hòng ăn.""Em đang viết mà.' Tiểu Ngư vịn vào bàn trèo lên ghế, quỳ nửa người trên đó tiếp tục viết chữ cổ: "Em viết xong là có thể đi ăn rồi."