Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…
Chương 299
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Một luồng hơi nóng bốc lên, làm Diệp Cửu Cửu phải ngửa mặt ra sau, đợi hơi nóng tan hết thì há cảo tôm pha lê trắng tỉnh trong suốt cuối cùng cũng lộ diện."Oa, trắng quá." Tiểu Ngư giơ tay nhỏ so sánh với há cảo tôm: "Chúng ta trắng như nhau.""Sao em trắng thế?" Diệp Cửu Cửu kéo tay cô bé ra, tránh bị hơi nóng làm bỏng, sau đó quay người đi lấy hai đôi đũa, một đôi đưa cho Lăng Dư, một đôi mình cầm.Tiểu Ngư nhìn trái nhìn phải: "Em không có đũa.""Em lại không biết dùng." Diệp Cửu Cửu kẹp một cái há cảo tôm trong suốt, nhẹ nhàng thổi rồi đút cho Tiểu Ngư: "Cẩn thận bỏng.""Phù phù phù.' Tiểu Ngư tùy tiện thổi vài cái, há miệng cắn một miếng nhỏ, cô bé cẩn thận nhai vài cái, sau khi nếm thử thì mắt cô bé sáng lên: "Ngon quát"TBC"Thực sự ngon sao?" Diệp Cửu nhìn Lăng Dư bên cạnh.Lăng Dư gật đầu, lớp vỏ mỏng và dai bên trong bọc đầy thịt tôm, dai ngon tươi: "Rất ngon.""Vậy tôi cũng thử xem." Diệp Cửu Cửu đút hết phần còn lại cho Tiểu Ngư, sau đó mình cũng kẹp một cái há cảo tôm vỏ mỏng nhân nhiều thử xem, lớp vỏ bên ngoài ăn rất dai, rất dai nhưng lại không khó cắn, nhân bên trong là thịt tôm và thịt ba chỉ kết hợp hoàn hảo, hương thơm của dầu hòa quyện với vị tươi đậm, vị tươi ngon còn có cả hương thơm thanh mát của nấm tùng nhung.Nếu như há cảo tôm bình thường đã rất dai ngon tươi thì há cảo tôm mà Diệp Cửu Cửu làm ngon gấp mười lần há cảo tôm bình thường, nếu là thịt tôm nguyên chất thì chắc sẽ còn ngon hơn nữa.Diệp Cửu Cửu hài lòng gật đầu: "Thực sự không tệ, lát nữa khách đến chắc chắn cũng sẽ thích."Tiểu Ngư thèm thuồng nhìn những chiếc há cảo tôm còn lại: "Họ chắc chắn sẽ giống như em, muốn ăn rất nhiều cái.""Muốn ăn thì ăn." Diệp Cửu Cửu không ngăn Tiểu Ngư ăn, cô quay sang nhìn Lăng Dư: "Nhưng lát nữa khách đến thì một bàn chỉ được gọi một phần, tuyệt đối không được gọi thêm, chúng ta chỉ có mười một phần, còn phải để lại một phần cho anh và Tiểu Ngư ăn."Lăng Dư gật đầu, đúng ý anh.Đang cầm một cái há cảo tôm nhét vào miệng, Tiểu Ngư dựng tai lên: "Em còn có phần nữa à?""Đúng vậy, còn thừa một xửng, để riêng cho em và anh trai." Diệp Cửu Cửu không ăn nữa, quay người đi sắp xếp xửng hấp há cảo tôm, cô để lại năm xửng ở ngoài hấp tiếp, còn lại mang đến tủ lạnh để, trời nóng quá, không thể để hỏng được.Quay lại sau khi dọn dẹp lại bếp, sau đó thay tạp dề ra mở cửa, mở cửa ra cô thấy cách đó một đoạn, tiệm mì đã sửa sang lại xong, lúc này chủ quán lắm mồm đang lau dọn vệ sinh.Ngõ không thẳng, lại cách xa, Diệp Cửu Cửu không nhìn rõ cách bài trí và sửa sang của cửa hàng nhưng cũng không mấy hứng thú, cô quay về bếp kiểm tra cơm và nồi canh cá nấu trong một giờ.Xác nhận xong xuôi thì lại ra ngoài, vừa ra ngoài đã thấy Cao Viễn và Chu Chu cùng nhau đi vào: "Hai người lại gặp nhau rồi à?"Cao Viễn bất lực nhún vai: "Đúng vậy, trùng hợp như vậy."“Anh nói như thể tôi muốn gặp anh vậy." Chu Chu tìm một chỗ ngồi xuống: "Chủ quán, hôm nay có gì?"Diệp Cửu Cửu nhìn Cao Viễn: "Hôm nay hai người không ngồi cùng nhau sao?""Để tôi xem thực đơn trước." Cao Viễn cầm thực đơn xem: "Có sao biển, há cảo tôm, chả cá, ốc bàn tay, cá đuôi én..."Đều là món hắn muốn ăn, thế là anh nhìn Chu Chu: "Hay là hôm nay chúng ta vẫn ngồi chung, gọi thêm vài món."
Một luồng hơi nóng bốc lên, làm Diệp Cửu Cửu phải ngửa mặt ra sau, đợi hơi nóng tan hết thì há cảo tôm pha lê trắng tỉnh trong suốt cuối cùng cũng lộ diện.
"Oa, trắng quá." Tiểu Ngư giơ tay nhỏ so sánh với há cảo tôm: "Chúng ta trắng như nhau."
"Sao em trắng thế?" Diệp Cửu Cửu kéo tay cô bé ra, tránh bị hơi nóng làm bỏng, sau đó quay người đi lấy hai đôi đũa, một đôi đưa cho Lăng Dư, một đôi mình cầm.
Tiểu Ngư nhìn trái nhìn phải: "Em không có đũa."
"Em lại không biết dùng." Diệp Cửu Cửu kẹp một cái há cảo tôm trong suốt, nhẹ nhàng thổi rồi đút cho Tiểu Ngư: "Cẩn thận bỏng."
"Phù phù phù.' Tiểu Ngư tùy tiện thổi vài cái, há miệng cắn một miếng nhỏ, cô bé cẩn thận nhai vài cái, sau khi nếm thử thì mắt cô bé sáng lên: "Ngon quát"
TBC
"Thực sự ngon sao?" Diệp Cửu nhìn Lăng Dư bên cạnh.
Lăng Dư gật đầu, lớp vỏ mỏng và dai bên trong bọc đầy thịt tôm, dai ngon tươi: "Rất ngon."
"Vậy tôi cũng thử xem." Diệp Cửu Cửu đút hết phần còn lại cho Tiểu Ngư, sau đó mình cũng kẹp một cái há cảo tôm vỏ mỏng nhân nhiều thử xem, lớp vỏ bên ngoài ăn rất dai, rất dai nhưng lại không khó cắn, nhân bên trong là thịt tôm và thịt ba chỉ kết hợp hoàn hảo, hương thơm của dầu hòa quyện với vị tươi đậm, vị tươi ngon còn có cả hương thơm thanh mát của nấm tùng nhung.
Nếu như há cảo tôm bình thường đã rất dai ngon tươi thì há cảo tôm mà Diệp Cửu Cửu làm ngon gấp mười lần há cảo tôm bình thường, nếu là thịt tôm nguyên chất thì chắc sẽ còn ngon hơn nữa.
Diệp Cửu Cửu hài lòng gật đầu: "Thực sự không tệ, lát nữa khách đến chắc chắn cũng sẽ thích."
Tiểu Ngư thèm thuồng nhìn những chiếc há cảo tôm còn lại: "Họ chắc chắn sẽ giống như em, muốn ăn rất nhiều cái."
"Muốn ăn thì ăn." Diệp Cửu Cửu không ngăn Tiểu Ngư ăn, cô quay sang nhìn Lăng Dư: "Nhưng lát nữa khách đến thì một bàn chỉ được gọi một phần, tuyệt đối không được gọi thêm, chúng ta chỉ có mười một phần, còn phải để lại một phần cho anh và Tiểu Ngư ăn."
Lăng Dư gật đầu, đúng ý anh.
Đang cầm một cái há cảo tôm nhét vào miệng, Tiểu Ngư dựng tai lên: "Em còn có phần nữa à?"
"Đúng vậy, còn thừa một xửng, để riêng cho em và anh trai." Diệp Cửu Cửu không ăn nữa, quay người đi sắp xếp xửng hấp há cảo tôm, cô để lại năm xửng ở ngoài hấp tiếp, còn lại mang đến tủ lạnh để, trời nóng quá, không thể để hỏng được.
Quay lại sau khi dọn dẹp lại bếp, sau đó thay tạp dề ra mở cửa, mở cửa ra cô thấy cách đó một đoạn, tiệm mì đã sửa sang lại xong, lúc này chủ quán lắm mồm đang lau dọn vệ sinh.
Ngõ không thẳng, lại cách xa, Diệp Cửu Cửu không nhìn rõ cách bài trí và sửa sang của cửa hàng nhưng cũng không mấy hứng thú, cô quay về bếp kiểm tra cơm và nồi canh cá nấu trong một giờ.
Xác nhận xong xuôi thì lại ra ngoài, vừa ra ngoài đã thấy Cao Viễn và Chu Chu cùng nhau đi vào: "Hai người lại gặp nhau rồi à?"
Cao Viễn bất lực nhún vai: "Đúng vậy, trùng hợp như vậy."
“Anh nói như thể tôi muốn gặp anh vậy." Chu Chu tìm một chỗ ngồi xuống: "Chủ quán, hôm nay có gì?"
Diệp Cửu Cửu nhìn Cao Viễn: "Hôm nay hai người không ngồi cùng nhau sao?"
"Để tôi xem thực đơn trước." Cao Viễn cầm thực đơn xem: "Có sao biển, há cảo tôm, chả cá, ốc bàn tay, cá đuôi én..."
Đều là món hắn muốn ăn, thế là anh nhìn Chu Chu: "Hay là hôm nay chúng ta vẫn ngồi chung, gọi thêm vài món."
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Một luồng hơi nóng bốc lên, làm Diệp Cửu Cửu phải ngửa mặt ra sau, đợi hơi nóng tan hết thì há cảo tôm pha lê trắng tỉnh trong suốt cuối cùng cũng lộ diện."Oa, trắng quá." Tiểu Ngư giơ tay nhỏ so sánh với há cảo tôm: "Chúng ta trắng như nhau.""Sao em trắng thế?" Diệp Cửu Cửu kéo tay cô bé ra, tránh bị hơi nóng làm bỏng, sau đó quay người đi lấy hai đôi đũa, một đôi đưa cho Lăng Dư, một đôi mình cầm.Tiểu Ngư nhìn trái nhìn phải: "Em không có đũa.""Em lại không biết dùng." Diệp Cửu Cửu kẹp một cái há cảo tôm trong suốt, nhẹ nhàng thổi rồi đút cho Tiểu Ngư: "Cẩn thận bỏng.""Phù phù phù.' Tiểu Ngư tùy tiện thổi vài cái, há miệng cắn một miếng nhỏ, cô bé cẩn thận nhai vài cái, sau khi nếm thử thì mắt cô bé sáng lên: "Ngon quát"TBC"Thực sự ngon sao?" Diệp Cửu nhìn Lăng Dư bên cạnh.Lăng Dư gật đầu, lớp vỏ mỏng và dai bên trong bọc đầy thịt tôm, dai ngon tươi: "Rất ngon.""Vậy tôi cũng thử xem." Diệp Cửu Cửu đút hết phần còn lại cho Tiểu Ngư, sau đó mình cũng kẹp một cái há cảo tôm vỏ mỏng nhân nhiều thử xem, lớp vỏ bên ngoài ăn rất dai, rất dai nhưng lại không khó cắn, nhân bên trong là thịt tôm và thịt ba chỉ kết hợp hoàn hảo, hương thơm của dầu hòa quyện với vị tươi đậm, vị tươi ngon còn có cả hương thơm thanh mát của nấm tùng nhung.Nếu như há cảo tôm bình thường đã rất dai ngon tươi thì há cảo tôm mà Diệp Cửu Cửu làm ngon gấp mười lần há cảo tôm bình thường, nếu là thịt tôm nguyên chất thì chắc sẽ còn ngon hơn nữa.Diệp Cửu Cửu hài lòng gật đầu: "Thực sự không tệ, lát nữa khách đến chắc chắn cũng sẽ thích."Tiểu Ngư thèm thuồng nhìn những chiếc há cảo tôm còn lại: "Họ chắc chắn sẽ giống như em, muốn ăn rất nhiều cái.""Muốn ăn thì ăn." Diệp Cửu Cửu không ngăn Tiểu Ngư ăn, cô quay sang nhìn Lăng Dư: "Nhưng lát nữa khách đến thì một bàn chỉ được gọi một phần, tuyệt đối không được gọi thêm, chúng ta chỉ có mười một phần, còn phải để lại một phần cho anh và Tiểu Ngư ăn."Lăng Dư gật đầu, đúng ý anh.Đang cầm một cái há cảo tôm nhét vào miệng, Tiểu Ngư dựng tai lên: "Em còn có phần nữa à?""Đúng vậy, còn thừa một xửng, để riêng cho em và anh trai." Diệp Cửu Cửu không ăn nữa, quay người đi sắp xếp xửng hấp há cảo tôm, cô để lại năm xửng ở ngoài hấp tiếp, còn lại mang đến tủ lạnh để, trời nóng quá, không thể để hỏng được.Quay lại sau khi dọn dẹp lại bếp, sau đó thay tạp dề ra mở cửa, mở cửa ra cô thấy cách đó một đoạn, tiệm mì đã sửa sang lại xong, lúc này chủ quán lắm mồm đang lau dọn vệ sinh.Ngõ không thẳng, lại cách xa, Diệp Cửu Cửu không nhìn rõ cách bài trí và sửa sang của cửa hàng nhưng cũng không mấy hứng thú, cô quay về bếp kiểm tra cơm và nồi canh cá nấu trong một giờ.Xác nhận xong xuôi thì lại ra ngoài, vừa ra ngoài đã thấy Cao Viễn và Chu Chu cùng nhau đi vào: "Hai người lại gặp nhau rồi à?"Cao Viễn bất lực nhún vai: "Đúng vậy, trùng hợp như vậy."“Anh nói như thể tôi muốn gặp anh vậy." Chu Chu tìm một chỗ ngồi xuống: "Chủ quán, hôm nay có gì?"Diệp Cửu Cửu nhìn Cao Viễn: "Hôm nay hai người không ngồi cùng nhau sao?""Để tôi xem thực đơn trước." Cao Viễn cầm thực đơn xem: "Có sao biển, há cảo tôm, chả cá, ốc bàn tay, cá đuôi én..."Đều là món hắn muốn ăn, thế là anh nhìn Chu Chu: "Hay là hôm nay chúng ta vẫn ngồi chung, gọi thêm vài món."