Tác giả:

Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…

Chương 306

Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Trong bếp.Diệp Cửu Cửu vân đang làm các món khác mà khách gọi, cô đang làm ốc bàn tay xào sốt, đợt ốc bàn tay này đều khá to, bên trong vỏ có một đoạn thịt dài băng ngón tay cái.Ốc bàn tay không nhiều nên một phần chỉ có mười con, bên trong có một ít hành tây, sợi măng, cần tây, viên cá, viên cá nóc ngấm đầy nước sốt cay thơm, cảm giác không giống với viên cá chiên.Đợi khách ăn đến đều khen không ngớt: "Chủ quán, đây là lân *****ên tôi ăn ốc bàn tay, nhìn có vẻ hơi xấu, nhưng hương vị lại ngon ngoài sức tưởng tượng."Diệp Cửu Cửu vừa bưng ra hai phần cua đầu hổ sốt trứng muối vừa tiện miệng đáp lại: "Nó còn có tên khác là ốc đá, ốc chân rùa, bàn tay Quan Âm, hàu cổ ngông.""Đúng là một con ốc kỳ lạ." Thực khách bóc một con, nhìn vào phần thịt trắng nõn bên trong, thịt ngấm đầy nước sốt cay thơm, ăn hơi giống ăn thịt tôm: "Không giống với con ốc ăn trước đây, ăn vào thấy mềm mịn, hơi giống cảm giác ăn chân cua."“Anh nói vậy, tôi thấy cũng đúng nhưng chân cua vẫn ngon hơn." Một thực khách khác đã ăn chân cua đầu hổ, thịt trong chân cua rất đây đặn, cảm giác *****ên khi ăn là tươi ngọt mềm mịn, lại thêm lớp trứng muối bọc bên ngoài, mặn mà vô cùng: "Ốc hương thực sự không thể so sánh với cua đầu hổ sốt trứng muối này.""Chủ yếu là cua đầu hổ bản thân đã ngon hơn." Diệp Cửu Cửu cười nói một câu, sau đó quay lại bếp tiếp tục làm hai phần cua đầu hổ sốt trứng muối và bốn phần canh cá ống điếu nấm tùng nhung còn lại.Làm xong, cô bảo Lăng Dư mang ra ngoài, cô bắt đầu rửa nồi rửa dụng cụ, rửa sạch trong vài phút rồi lại lau chùi bếp, tường, thiết bị hút mùi, v. v.Cô có thói quen lau chùi bếp, mặt bàn trong lúc nấu ăn nên sau này dọn dẹp cũng không tốn công sức, dọn dẹp sạch sẽ thì chỉ còn lại việc lau sàn bếp nhưng phải đợi khách đi rồi mới đến dọn.Diệp Cửu Cửu lau xong thì vắt khô khăn lau rồi phơi lên, cởi tạp dề đi ra ngoài nhà hàng, lúc này Cao Viễn và Chu Chu đã ăn xong chuẩn bị rời đi: "Chủ quán, chúng tôi đi trước đây, mai gặp lại.'TBCDiệp Cửu Cửu gật đầu: "Chú ý chống nắng.""Yên tâm đi, tôi mang theo ô rồi." Chu Chu đeo kính râm, sau đó lấy ô che nắng từ trong túi ra, mở ra rồi đi ra ngoài."Tôi đi nhờ một chút nhé." Cao Viễn nhìn mặt trời chói chang bên ngoài, cái nắng nóng như thiêu như đốt này thực sự không phải thứ mà thể phàm như hắn có thể chống chọi được, hắn chạy nhanh vào dưới ô của Chu Chu: "Chật một chút nhé."Cao Viễn lập tức cảm thấy đầu mát rượi: "Cảm ơn nhé."Chu Chu bị chiếm mất hơn nửa chiếc ô: "II"Nửa tiếng sau, những khách hàng khác cũng lần lượt ăn xong rồi rời đi, gia đình bà lão là những người rời đi cuối cùng, trước khi đi còn nắm tay Diệp Cửu Cửu, mắt đỏ hoe cảm ơn cô: "Chủ quán, thực sự cảm ơn cô."Diệp Cửu Cửu đưa khăn giấy cho bà: "Không cân cảm ơn đâu, bà đã trả tiền rồi."Bà lão lau khóe mắt: "Không giống nhau.""Giống nhau cả thôi, không cần cố tình nói cảm ơn, thích ăn thì thường xuyên đến là được." Diệp Cửu Cửu không thích dây dưa tình cảm gì cả, cô mở cửa đón khách, trả tiên là được, vì vậy vẫn không trả lời trực diện: "Mặt trời bên ngoài hình như đang chiếu thẳng vào ngõ sau, các bà có mang theo ô che nắng không?”"Có mang theo." Tiểu Trân không chịu được nắng, ra ngoài đều mang theo.

Trong bếp.

Diệp Cửu Cửu vân đang làm các món khác mà khách gọi, cô đang làm ốc bàn tay xào sốt, đợt ốc bàn tay này đều khá to, bên trong vỏ có một đoạn thịt dài băng ngón tay cái.

Ốc bàn tay không nhiều nên một phần chỉ có mười con, bên trong có một ít hành tây, sợi măng, cần tây, viên cá, viên cá nóc ngấm đầy nước sốt cay thơm, cảm giác không giống với viên cá chiên.

Đợi khách ăn đến đều khen không ngớt: "Chủ quán, đây là lân *****ên tôi ăn ốc bàn tay, nhìn có vẻ hơi xấu, nhưng hương vị lại ngon ngoài sức tưởng tượng."

Diệp Cửu Cửu vừa bưng ra hai phần cua đầu hổ sốt trứng muối vừa tiện miệng đáp lại: "Nó còn có tên khác là ốc đá, ốc chân rùa, bàn tay Quan Âm, hàu cổ ngông."

"Đúng là một con ốc kỳ lạ." Thực khách bóc một con, nhìn vào phần thịt trắng nõn bên trong, thịt ngấm đầy nước sốt cay thơm, ăn hơi giống ăn thịt tôm: "Không giống với con ốc ăn trước đây, ăn vào thấy mềm mịn, hơi giống cảm giác ăn chân cua."

“Anh nói vậy, tôi thấy cũng đúng nhưng chân cua vẫn ngon hơn." Một thực khách khác đã ăn chân cua đầu hổ, thịt trong chân cua rất đây đặn, cảm giác *****ên khi ăn là tươi ngọt mềm mịn, lại thêm lớp trứng muối bọc bên ngoài, mặn mà vô cùng: "Ốc hương thực sự không thể so sánh với cua đầu hổ sốt trứng muối này."

"Chủ yếu là cua đầu hổ bản thân đã ngon hơn." Diệp Cửu Cửu cười nói một câu, sau đó quay lại bếp tiếp tục làm hai phần cua đầu hổ sốt trứng muối và bốn phần canh cá ống điếu nấm tùng nhung còn lại.

Làm xong, cô bảo Lăng Dư mang ra ngoài, cô bắt đầu rửa nồi rửa dụng cụ, rửa sạch trong vài phút rồi lại lau chùi bếp, tường, thiết bị hút mùi, v. v.

Cô có thói quen lau chùi bếp, mặt bàn trong lúc nấu ăn nên sau này dọn dẹp cũng không tốn công sức, dọn dẹp sạch sẽ thì chỉ còn lại việc lau sàn bếp nhưng phải đợi khách đi rồi mới đến dọn.

Diệp Cửu Cửu lau xong thì vắt khô khăn lau rồi phơi lên, cởi tạp dề đi ra ngoài nhà hàng, lúc này Cao Viễn và Chu Chu đã ăn xong chuẩn bị rời đi: "Chủ quán, chúng tôi đi trước đây, mai gặp lại.'

TBC

Diệp Cửu Cửu gật đầu: "Chú ý chống nắng."

"Yên tâm đi, tôi mang theo ô rồi." Chu Chu đeo kính râm, sau đó lấy ô che nắng từ trong túi ra, mở ra rồi đi ra ngoài.

"Tôi đi nhờ một chút nhé." Cao Viễn nhìn mặt trời chói chang bên ngoài, cái nắng nóng như thiêu như đốt này thực sự không phải thứ mà thể phàm như hắn có thể chống chọi được, hắn chạy nhanh vào dưới ô của Chu Chu: "Chật một chút nhé."

Cao Viễn lập tức cảm thấy đầu mát rượi: "Cảm ơn nhé."

Chu Chu bị chiếm mất hơn nửa chiếc ô: "II"

Nửa tiếng sau, những khách hàng khác cũng lần lượt ăn xong rồi rời đi, gia đình bà lão là những người rời đi cuối cùng, trước khi đi còn nắm tay Diệp Cửu Cửu, mắt đỏ hoe cảm ơn cô: "Chủ quán, thực sự cảm ơn cô."

Diệp Cửu Cửu đưa khăn giấy cho bà: "Không cân cảm ơn đâu, bà đã trả tiền rồi."

Bà lão lau khóe mắt: "Không giống nhau."

"Giống nhau cả thôi, không cần cố tình nói cảm ơn, thích ăn thì thường xuyên đến là được." Diệp Cửu Cửu không thích dây dưa tình cảm gì cả, cô mở cửa đón khách, trả tiên là được, vì vậy vẫn không trả lời trực diện: "Mặt trời bên ngoài hình như đang chiếu thẳng vào ngõ sau, các bà có mang theo ô che nắng không?”

"Có mang theo." Tiểu Trân không chịu được nắng, ra ngoài đều mang theo.

Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Trong bếp.Diệp Cửu Cửu vân đang làm các món khác mà khách gọi, cô đang làm ốc bàn tay xào sốt, đợt ốc bàn tay này đều khá to, bên trong vỏ có một đoạn thịt dài băng ngón tay cái.Ốc bàn tay không nhiều nên một phần chỉ có mười con, bên trong có một ít hành tây, sợi măng, cần tây, viên cá, viên cá nóc ngấm đầy nước sốt cay thơm, cảm giác không giống với viên cá chiên.Đợi khách ăn đến đều khen không ngớt: "Chủ quán, đây là lân *****ên tôi ăn ốc bàn tay, nhìn có vẻ hơi xấu, nhưng hương vị lại ngon ngoài sức tưởng tượng."Diệp Cửu Cửu vừa bưng ra hai phần cua đầu hổ sốt trứng muối vừa tiện miệng đáp lại: "Nó còn có tên khác là ốc đá, ốc chân rùa, bàn tay Quan Âm, hàu cổ ngông.""Đúng là một con ốc kỳ lạ." Thực khách bóc một con, nhìn vào phần thịt trắng nõn bên trong, thịt ngấm đầy nước sốt cay thơm, ăn hơi giống ăn thịt tôm: "Không giống với con ốc ăn trước đây, ăn vào thấy mềm mịn, hơi giống cảm giác ăn chân cua."“Anh nói vậy, tôi thấy cũng đúng nhưng chân cua vẫn ngon hơn." Một thực khách khác đã ăn chân cua đầu hổ, thịt trong chân cua rất đây đặn, cảm giác *****ên khi ăn là tươi ngọt mềm mịn, lại thêm lớp trứng muối bọc bên ngoài, mặn mà vô cùng: "Ốc hương thực sự không thể so sánh với cua đầu hổ sốt trứng muối này.""Chủ yếu là cua đầu hổ bản thân đã ngon hơn." Diệp Cửu Cửu cười nói một câu, sau đó quay lại bếp tiếp tục làm hai phần cua đầu hổ sốt trứng muối và bốn phần canh cá ống điếu nấm tùng nhung còn lại.Làm xong, cô bảo Lăng Dư mang ra ngoài, cô bắt đầu rửa nồi rửa dụng cụ, rửa sạch trong vài phút rồi lại lau chùi bếp, tường, thiết bị hút mùi, v. v.Cô có thói quen lau chùi bếp, mặt bàn trong lúc nấu ăn nên sau này dọn dẹp cũng không tốn công sức, dọn dẹp sạch sẽ thì chỉ còn lại việc lau sàn bếp nhưng phải đợi khách đi rồi mới đến dọn.Diệp Cửu Cửu lau xong thì vắt khô khăn lau rồi phơi lên, cởi tạp dề đi ra ngoài nhà hàng, lúc này Cao Viễn và Chu Chu đã ăn xong chuẩn bị rời đi: "Chủ quán, chúng tôi đi trước đây, mai gặp lại.'TBCDiệp Cửu Cửu gật đầu: "Chú ý chống nắng.""Yên tâm đi, tôi mang theo ô rồi." Chu Chu đeo kính râm, sau đó lấy ô che nắng từ trong túi ra, mở ra rồi đi ra ngoài."Tôi đi nhờ một chút nhé." Cao Viễn nhìn mặt trời chói chang bên ngoài, cái nắng nóng như thiêu như đốt này thực sự không phải thứ mà thể phàm như hắn có thể chống chọi được, hắn chạy nhanh vào dưới ô của Chu Chu: "Chật một chút nhé."Cao Viễn lập tức cảm thấy đầu mát rượi: "Cảm ơn nhé."Chu Chu bị chiếm mất hơn nửa chiếc ô: "II"Nửa tiếng sau, những khách hàng khác cũng lần lượt ăn xong rồi rời đi, gia đình bà lão là những người rời đi cuối cùng, trước khi đi còn nắm tay Diệp Cửu Cửu, mắt đỏ hoe cảm ơn cô: "Chủ quán, thực sự cảm ơn cô."Diệp Cửu Cửu đưa khăn giấy cho bà: "Không cân cảm ơn đâu, bà đã trả tiền rồi."Bà lão lau khóe mắt: "Không giống nhau.""Giống nhau cả thôi, không cần cố tình nói cảm ơn, thích ăn thì thường xuyên đến là được." Diệp Cửu Cửu không thích dây dưa tình cảm gì cả, cô mở cửa đón khách, trả tiên là được, vì vậy vẫn không trả lời trực diện: "Mặt trời bên ngoài hình như đang chiếu thẳng vào ngõ sau, các bà có mang theo ô che nắng không?”"Có mang theo." Tiểu Trân không chịu được nắng, ra ngoài đều mang theo.

Chương 306