Tác giả:

Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…

Chương 330

Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… "Nơi này quá nhỏ, cũng không có phòng riêng." Một chàng trai mặt trẻ con khác nhìn xung quanh: "Hay là anh đầu tư?"Người đàn ông chính trực nói: "Không có ý định đầu tư vào nhà hàng."Người đàn ông có đôi mắt đào hoa đa tình ừ một tiếng: "Đầu tư vào một nhà hàng riêng nhỏ như vậy không có ý nghĩa, mua trực tiếp công thức còn tiết kiệm hơn."Chị dâu Chu Chu nghe cuộc trò chuyện của mọi người, lặng lẽ uống một ngụm nước trái cây, vẫn không nói nhiều, nếu không thực sự sẽ gây rắc rối cho chủ quán.Buổi tối không có việc gì, khách hàng từ từ thưởng thức, mãi đến chín giờ tối mới ra về hết, Diệp Cửu Cửu tiên chị dâu Chu Chu và những người khác ra ngoài: "Lần sau lại đến nhé."Chị dâu Chu Chu cười ừ một tiếng.Người đàn ông mắt đào hoa đã đi ra ngoài trước đó vài mét quay đầu nhìn lại nhà hàng, tình cờ nhìn thấy Diệp Cửu Cửu đã tháo khẩu trang, dưới ánh đèn, cô trông rất tinh tế xinh đẹp, đẹp đến phát sáng.Hắn hơi nhướng mày: "Chủ quán trông thật đẹp."Những người khác cũng quay đầu nhìn lại, vừa rồi chỉ nhìn thấy góc nghiêng của Diệp Cửu Cửu, nhìn từ xa quả thực rất đẹp mắt: "Xinh đẹp như vậy mà lại chạy đến mở nhà hàng riêng? Không vào giới làm minh tinh thì hơi đáng tiếc."Chị dâu Chu Chu tình cờ đi ngang qua nghe thấy lời này thì cười nói: "Vàng ở đâu cũng sáng, hơn nữa mở nhà hàng riêng cũng nhàn nhã tự tại.""Quả thực là như vậy." Người phụ nữ quyến rũ tỏ vẻ đồng tình, mỗi người có một chí hướng, không phải cứ đứng dưới ánh đèn sân khấu mới được coi là thành công: "Không phải nói là đổi chỗ uống rượu sao? Không đi à?""Đi chứ." Mấy người đi dọc theo con hẻm nhỏ tối đen ra ngoài.Diệp Cửu Cửu đóng cửa, dọn dẹp sơ qua rồi bắt đầu chuẩn bị bữa tối, khách buổi tối đều về muộn, vì vậy cô cũng không làm gì cầu kỳ, hấp số cua siêu gạch còn lại, nướng tôm hùm, ngoài ra cắt hết cá cờ còn lại thành sashimi, sau đó làm một món khai vị gồm rong biển, rong đuôi chồn cùng số sò biển còn lại. Buổi tối lại có cua siêu gạch, Tiểu Ngư là người vui nhất, cầm một cái thìa ăn đến mỡ đầy miệng, sau khi ăn xong, cô bé lại chọn tôm hùm nướng phô mai và những thứ khác để ăn, ăn xong cũng gần no rồi.Diệp Cửu Cửu bận rộn cả ngày không có khẩu vị, nếm thử một chút cua siêu gạch rồi chuyên tâm ăn món khai vị trộn.Ăn xong, Diệp Cửu Cửu rửa sạch bát đũa rồi cho vào tủ khử trùng, sau đó cô câm chai nước rửa chén tẩy dầu mỡ mạnh để lau bàn, cua siêu gạch hôm nay ăn quá to, một số bàn đặt vỏ cua ở ngoài đĩa để đựng xương, khiến mặt bàn dính rất nhiều dầu.Diệp Cửu Cửu dùng nước nóng lau sạch tất cả các bàn, lại lau sàn nhà một lượt, dọn dẹp gần xong, cô đột nhiên nghe thấy tiếng bành trong bếp: "Tiểu Ngư?'Cô gọi một tiếng nhưng không thấy trả lời, Diệp Cửu Cửu thấy hơi lạ, dọn sạch nốt chỗ cuối cùng rồi đi vào phía sau, vừa vào đã thấy mấy con cua có độc vốn phải ở trong thùng rác lại bò lung tung trên sàn nhà.Mấy con cua mặt quỷ, cua thêu gai, cua bướu san hô cũng bò lên túi đựng rác cô đã gói.Cô thấy không ổn, chạy đến cầm lấy túi rác, giây tiếp theo đã thấy trên túi bị khoét mấy lỗ, dầu bên trong chảy thành một đường xuống dưới."..." Diệp Cửu Cửu tức muốn chết: "Sao bọn mi lại bò được ra ngoài chứ?”

"Nơi này quá nhỏ, cũng không có phòng riêng." Một chàng trai mặt trẻ con khác nhìn xung quanh: "Hay là anh đầu tư?"

Người đàn ông chính trực nói: "Không có ý định đầu tư vào nhà hàng."

Người đàn ông có đôi mắt đào hoa đa tình ừ một tiếng: "Đầu tư vào một nhà hàng riêng nhỏ như vậy không có ý nghĩa, mua trực tiếp công thức còn tiết kiệm hơn."

Chị dâu Chu Chu nghe cuộc trò chuyện của mọi người, lặng lẽ uống một ngụm nước trái cây, vẫn không nói nhiều, nếu không thực sự sẽ gây rắc rối cho chủ quán.

Buổi tối không có việc gì, khách hàng từ từ thưởng thức, mãi đến chín giờ tối mới ra về hết, Diệp Cửu Cửu tiên chị dâu Chu Chu và những người khác ra ngoài: "Lần sau lại đến nhé."

Chị dâu Chu Chu cười ừ một tiếng.

Người đàn ông mắt đào hoa đã đi ra ngoài trước đó vài mét quay đầu nhìn lại nhà hàng, tình cờ nhìn thấy Diệp Cửu Cửu đã tháo khẩu trang, dưới ánh đèn, cô trông rất tinh tế xinh đẹp, đẹp đến phát sáng.

Hắn hơi nhướng mày: "Chủ quán trông thật đẹp."

Những người khác cũng quay đầu nhìn lại, vừa rồi chỉ nhìn thấy góc nghiêng của Diệp Cửu Cửu, nhìn từ xa quả thực rất đẹp mắt: "Xinh đẹp như vậy mà lại chạy đến mở nhà hàng riêng? Không vào giới làm minh tinh thì hơi đáng tiếc."

Chị dâu Chu Chu tình cờ đi ngang qua nghe thấy lời này thì cười nói: "Vàng ở đâu cũng sáng, hơn nữa mở nhà hàng riêng cũng nhàn nhã tự tại."

"Quả thực là như vậy." Người phụ nữ quyến rũ tỏ vẻ đồng tình, mỗi người có một chí hướng, không phải cứ đứng dưới ánh đèn sân khấu mới được coi là thành công: "Không phải nói là đổi chỗ uống rượu sao? Không đi à?"

"Đi chứ." Mấy người đi dọc theo con hẻm nhỏ tối đen ra ngoài.

Diệp Cửu Cửu đóng cửa, dọn dẹp sơ qua rồi bắt đầu chuẩn bị bữa tối, khách buổi tối đều về muộn, vì vậy cô cũng không làm gì cầu kỳ, hấp số cua siêu gạch còn lại, nướng tôm hùm, ngoài ra cắt hết cá cờ còn lại thành sashimi, sau đó làm một món khai vị gồm rong biển, rong đuôi chồn cùng số sò biển còn lại. Buổi tối lại có cua siêu gạch, Tiểu Ngư là người vui nhất, cầm một cái thìa ăn đến mỡ đầy miệng, sau khi ăn xong, cô bé lại chọn tôm hùm nướng phô mai và những thứ khác để ăn, ăn xong cũng gần no rồi.

Diệp Cửu Cửu bận rộn cả ngày không có khẩu vị, nếm thử một chút cua siêu gạch rồi chuyên tâm ăn món khai vị trộn.

Ăn xong, Diệp Cửu Cửu rửa sạch bát đũa rồi cho vào tủ khử trùng, sau đó cô câm chai nước rửa chén tẩy dầu mỡ mạnh để lau bàn, cua siêu gạch hôm nay ăn quá to, một số bàn đặt vỏ cua ở ngoài đĩa để đựng xương, khiến mặt bàn dính rất nhiều dầu.

Diệp Cửu Cửu dùng nước nóng lau sạch tất cả các bàn, lại lau sàn nhà một lượt, dọn dẹp gần xong, cô đột nhiên nghe thấy tiếng bành trong bếp: "Tiểu Ngư?'

Cô gọi một tiếng nhưng không thấy trả lời, Diệp Cửu Cửu thấy hơi lạ, dọn sạch nốt chỗ cuối cùng rồi đi vào phía sau, vừa vào đã thấy mấy con cua có độc vốn phải ở trong thùng rác lại bò lung tung trên sàn nhà.

Mấy con cua mặt quỷ, cua thêu gai, cua bướu san hô cũng bò lên túi đựng rác cô đã gói.

Cô thấy không ổn, chạy đến cầm lấy túi rác, giây tiếp theo đã thấy trên túi bị khoét mấy lỗ, dầu bên trong chảy thành một đường xuống dưới.

"..." Diệp Cửu Cửu tức muốn chết: "Sao bọn mi lại bò được ra ngoài chứ?”

Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… "Nơi này quá nhỏ, cũng không có phòng riêng." Một chàng trai mặt trẻ con khác nhìn xung quanh: "Hay là anh đầu tư?"Người đàn ông chính trực nói: "Không có ý định đầu tư vào nhà hàng."Người đàn ông có đôi mắt đào hoa đa tình ừ một tiếng: "Đầu tư vào một nhà hàng riêng nhỏ như vậy không có ý nghĩa, mua trực tiếp công thức còn tiết kiệm hơn."Chị dâu Chu Chu nghe cuộc trò chuyện của mọi người, lặng lẽ uống một ngụm nước trái cây, vẫn không nói nhiều, nếu không thực sự sẽ gây rắc rối cho chủ quán.Buổi tối không có việc gì, khách hàng từ từ thưởng thức, mãi đến chín giờ tối mới ra về hết, Diệp Cửu Cửu tiên chị dâu Chu Chu và những người khác ra ngoài: "Lần sau lại đến nhé."Chị dâu Chu Chu cười ừ một tiếng.Người đàn ông mắt đào hoa đã đi ra ngoài trước đó vài mét quay đầu nhìn lại nhà hàng, tình cờ nhìn thấy Diệp Cửu Cửu đã tháo khẩu trang, dưới ánh đèn, cô trông rất tinh tế xinh đẹp, đẹp đến phát sáng.Hắn hơi nhướng mày: "Chủ quán trông thật đẹp."Những người khác cũng quay đầu nhìn lại, vừa rồi chỉ nhìn thấy góc nghiêng của Diệp Cửu Cửu, nhìn từ xa quả thực rất đẹp mắt: "Xinh đẹp như vậy mà lại chạy đến mở nhà hàng riêng? Không vào giới làm minh tinh thì hơi đáng tiếc."Chị dâu Chu Chu tình cờ đi ngang qua nghe thấy lời này thì cười nói: "Vàng ở đâu cũng sáng, hơn nữa mở nhà hàng riêng cũng nhàn nhã tự tại.""Quả thực là như vậy." Người phụ nữ quyến rũ tỏ vẻ đồng tình, mỗi người có một chí hướng, không phải cứ đứng dưới ánh đèn sân khấu mới được coi là thành công: "Không phải nói là đổi chỗ uống rượu sao? Không đi à?""Đi chứ." Mấy người đi dọc theo con hẻm nhỏ tối đen ra ngoài.Diệp Cửu Cửu đóng cửa, dọn dẹp sơ qua rồi bắt đầu chuẩn bị bữa tối, khách buổi tối đều về muộn, vì vậy cô cũng không làm gì cầu kỳ, hấp số cua siêu gạch còn lại, nướng tôm hùm, ngoài ra cắt hết cá cờ còn lại thành sashimi, sau đó làm một món khai vị gồm rong biển, rong đuôi chồn cùng số sò biển còn lại. Buổi tối lại có cua siêu gạch, Tiểu Ngư là người vui nhất, cầm một cái thìa ăn đến mỡ đầy miệng, sau khi ăn xong, cô bé lại chọn tôm hùm nướng phô mai và những thứ khác để ăn, ăn xong cũng gần no rồi.Diệp Cửu Cửu bận rộn cả ngày không có khẩu vị, nếm thử một chút cua siêu gạch rồi chuyên tâm ăn món khai vị trộn.Ăn xong, Diệp Cửu Cửu rửa sạch bát đũa rồi cho vào tủ khử trùng, sau đó cô câm chai nước rửa chén tẩy dầu mỡ mạnh để lau bàn, cua siêu gạch hôm nay ăn quá to, một số bàn đặt vỏ cua ở ngoài đĩa để đựng xương, khiến mặt bàn dính rất nhiều dầu.Diệp Cửu Cửu dùng nước nóng lau sạch tất cả các bàn, lại lau sàn nhà một lượt, dọn dẹp gần xong, cô đột nhiên nghe thấy tiếng bành trong bếp: "Tiểu Ngư?'Cô gọi một tiếng nhưng không thấy trả lời, Diệp Cửu Cửu thấy hơi lạ, dọn sạch nốt chỗ cuối cùng rồi đi vào phía sau, vừa vào đã thấy mấy con cua có độc vốn phải ở trong thùng rác lại bò lung tung trên sàn nhà.Mấy con cua mặt quỷ, cua thêu gai, cua bướu san hô cũng bò lên túi đựng rác cô đã gói.Cô thấy không ổn, chạy đến cầm lấy túi rác, giây tiếp theo đã thấy trên túi bị khoét mấy lỗ, dầu bên trong chảy thành một đường xuống dưới."..." Diệp Cửu Cửu tức muốn chết: "Sao bọn mi lại bò được ra ngoài chứ?”

Chương 330