Tác giả:

Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…

Chương 342

Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Tiểu Ngư luyến tiếc nhìn bốn con thú cưng mới của mình: "Đừng vứt đi đấy."Diệp Cửu Cửu ừ một tiếng: "Sẽ không vứt đi đâu, chị thả vào thùng."Mặc dù mới dắt đi dạo có vài phút nhưng Tiểu Ngư thấy rất vui, sau khi xác nhận sẽ không vứt đi, cô bé thở phào nhẹ nhõm: "Cửu Cửu nhất định phải trông cho kỹ, lát nữa em lại dắt chúng đi dạo.""Biết rồi. Diệp Cửu Cửu kéo bốn con cua ra sau nhà, buộc đầu dây còn lại vào tay vịn trên cửa sổ.Trời nóng như vậy mà vẫn sống được thì sức sống thật mãnh liệt, Diệp Cửu Cửu lại lấy cho chúng một ít thịt băm, nếu còn sống được thêm hai ngày nữa, cô sẽ đặt một bể cá cảnh để nuôi cho Tiểu Ngư.Lăng Dư nhìn cô đang ngồi xổm dưới bóng cây cho cua ăn, đôi mắt sâu thẳm không gợn sóng bỗng tràn ngập ý cười: "Định dắt cua đi dạo à?""Không có." Diệp Cửu Cửu bất lực nhìn Lăng Dư: "Là Tiểu Ngư chạy ra ngoài dắt cua đi dạo, anh nói xem sao con bé ấy lại to gan thế, lặng im không một tiếng động đã tròng dây vào chân cua, còn dám chọc chúng, lỡ bị kẹp thì sao?"Lăng Dư cười bước đến gần: "Không sao đâu, chúng không dám động đâu."Diệp Cửu Cửu định nói rằng mọi chuyện đều có thể xảy ra nhưng phát hiện Lăng Dư đến gần thì mấy con cua đang ngang nhiên đi lại đêu đứng im, thôi được, cô lại quên mất rằng người cá có thể chế ngự được nhiều loài động vật dưới đáy biển."Mặc dù vậy vẫn nên tránh xa một chút, lỡ bị kẹp rách tay, tôi lại phải lấy chậu hứng trân châu.ˆ"Hứng thoải mái." Lăng Dư không quan tâm, dù sao cũng không phải anh khóc.Mắt Diệp Cửu Cửu sáng lên: "Đại lượng thế sao?"Lăng Dư cúi mắt nhìn cô: "Tôi keo kiệt lắm sao?""Đương nhiên là không keo kiệt." Diệp Cửu Cửu chưa bao giờ nghĩ như vậy, nhiều nhất chỉ thấy anh khó nói chuyện nhưng tiếp xúc lâu rồi, cô thấy anh cũng khá tốt.Điểm trừ duy nhất là miệng rất nghiêm, cô chớp đôi mắt đen láy, sau đó câm một cái que gỗ chọc chọc con cua, để nó di chuyển đến gần chân Lăng Dư.Lăng Dư nhìn thấy sự tinh ranh trong mắt cô, khóe miệng cong lên cười, sau đó nhìn con cua trên mặt đất, bốn bé cua sợ hãi lập tức lùi vê phía Diệp Cửu Cửu, sợ hãi đến nỗi vội vàng đứng dậy chạy trốn vào trong sân.TBC"Ái chà- Má ơi." Diệp Cửu Cửu hồn vía gần như lên mây, cô đang ngạc nhiên không biết tại sao con cua lại nhảy xa như vậy thì ngay sau đó nhìn thấy ranh mãnh trong mắt Lăng Dư vẫn chưa kịp che giấu: " Lăng Dư, sao anh lại trẻ con như Tiểu Ngư vậy?”Khóe miệng Lăng Dư cong lên: "Ừ, có qua có lại thôi.""... Diệp Cửu Cửu không ngờ mình cũng bị bắt quả tang, cô cười ngượng ngùng, không tự nhiên sờ tai: "Hình như có người đến, tôi ra xem."Lăng Dư thu hết hành động của cô vào mắt: "Được."Diệp Cửu Cửu nhanh chóng bước ra ngoài, vừa ra ngoài đã thấy Đống Đống dẫn bạn đến, vừa vào đã chào người hâm mộ giàu có của mình là Chu Chu: "Đại gia, dạo này sao chị không xem livestream của em?”"Bận chơi game, tối nay có live không? Live thì tôi vào." Chu Chu rất thích streamer Đống Đống này.Trước đây nhờ nghe theo hắn mà đi ăn được rất nhiều nhà hàng không tệ, sau đó lại vì hắn nói thật mà biết đến bếp riêng Cửu Cửu, tình cờ giúp cô ấy dần dần phục hồi cơ thể đang tăng cân do dùng thuốc vì bệnh, vì vậy trong lòng cô ấy vẫn rất biết ơn Đống Đống.

Tiểu Ngư luyến tiếc nhìn bốn con thú cưng mới của mình: "Đừng vứt đi đấy."

Diệp Cửu Cửu ừ một tiếng: "Sẽ không vứt đi đâu, chị thả vào thùng."

Mặc dù mới dắt đi dạo có vài phút nhưng Tiểu Ngư thấy rất vui, sau khi xác nhận sẽ không vứt đi, cô bé thở phào nhẹ nhõm: "Cửu Cửu nhất định phải trông cho kỹ, lát nữa em lại dắt chúng đi dạo."

"Biết rồi. Diệp Cửu Cửu kéo bốn con cua ra sau nhà, buộc đầu dây còn lại vào tay vịn trên cửa sổ.

Trời nóng như vậy mà vẫn sống được thì sức sống thật mãnh liệt, Diệp Cửu Cửu lại lấy cho chúng một ít thịt băm, nếu còn sống được thêm hai ngày nữa, cô sẽ đặt một bể cá cảnh để nuôi cho Tiểu Ngư.

Lăng Dư nhìn cô đang ngồi xổm dưới bóng cây cho cua ăn, đôi mắt sâu thẳm không gợn sóng bỗng tràn ngập ý cười: "Định dắt cua đi dạo à?"

"Không có." Diệp Cửu Cửu bất lực nhìn Lăng Dư: "Là Tiểu Ngư chạy ra ngoài dắt cua đi dạo, anh nói xem sao con bé ấy lại to gan thế, lặng im không một tiếng động đã tròng dây vào chân cua, còn dám chọc chúng, lỡ bị kẹp thì sao?"

Lăng Dư cười bước đến gần: "Không sao đâu, chúng không dám động đâu."

Diệp Cửu Cửu định nói rằng mọi chuyện đều có thể xảy ra nhưng phát hiện Lăng Dư đến gần thì mấy con cua đang ngang nhiên đi lại đêu đứng im, thôi được, cô lại quên mất rằng người cá có thể chế ngự được nhiều loài động vật dưới đáy biển.

"Mặc dù vậy vẫn nên tránh xa một chút, lỡ bị kẹp rách tay, tôi lại phải lấy chậu hứng trân châu.ˆ

"Hứng thoải mái." Lăng Dư không quan tâm, dù sao cũng không phải anh khóc.

Mắt Diệp Cửu Cửu sáng lên: "Đại lượng thế sao?"

Lăng Dư cúi mắt nhìn cô: "Tôi keo kiệt lắm sao?"

"Đương nhiên là không keo kiệt." Diệp Cửu Cửu chưa bao giờ nghĩ như vậy, nhiều nhất chỉ thấy anh khó nói chuyện nhưng tiếp xúc lâu rồi, cô thấy anh cũng khá tốt.

Điểm trừ duy nhất là miệng rất nghiêm, cô chớp đôi mắt đen láy, sau đó câm một cái que gỗ chọc chọc con cua, để nó di chuyển đến gần chân Lăng Dư.

Lăng Dư nhìn thấy sự tinh ranh trong mắt cô, khóe miệng cong lên cười, sau đó nhìn con cua trên mặt đất, bốn bé cua sợ hãi lập tức lùi vê phía Diệp Cửu Cửu, sợ hãi đến nỗi vội vàng đứng dậy chạy trốn vào trong sân.

TBC

"Ái chà- Má ơi." Diệp Cửu Cửu hồn vía gần như lên mây, cô đang ngạc nhiên không biết tại sao con cua lại nhảy xa như vậy thì ngay sau đó nhìn thấy ranh mãnh trong mắt Lăng Dư vẫn chưa kịp che giấu: " Lăng Dư, sao anh lại trẻ con như Tiểu Ngư vậy?”

Khóe miệng Lăng Dư cong lên: "Ừ, có qua có lại thôi."

"... Diệp Cửu Cửu không ngờ mình cũng bị bắt quả tang, cô cười ngượng ngùng, không tự nhiên sờ tai: "Hình như có người đến, tôi ra xem."

Lăng Dư thu hết hành động của cô vào mắt: "Được."

Diệp Cửu Cửu nhanh chóng bước ra ngoài, vừa ra ngoài đã thấy Đống Đống dẫn bạn đến, vừa vào đã chào người hâm mộ giàu có của mình là Chu Chu: "Đại gia, dạo này sao chị không xem livestream của em?”

"Bận chơi game, tối nay có live không? Live thì tôi vào." Chu Chu rất thích streamer Đống Đống này.

Trước đây nhờ nghe theo hắn mà đi ăn được rất nhiều nhà hàng không tệ, sau đó lại vì hắn nói thật mà biết đến bếp riêng Cửu Cửu, tình cờ giúp cô ấy dần dần phục hồi cơ thể đang tăng cân do dùng thuốc vì bệnh, vì vậy trong lòng cô ấy vẫn rất biết ơn Đống Đống.

Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Tiểu Ngư luyến tiếc nhìn bốn con thú cưng mới của mình: "Đừng vứt đi đấy."Diệp Cửu Cửu ừ một tiếng: "Sẽ không vứt đi đâu, chị thả vào thùng."Mặc dù mới dắt đi dạo có vài phút nhưng Tiểu Ngư thấy rất vui, sau khi xác nhận sẽ không vứt đi, cô bé thở phào nhẹ nhõm: "Cửu Cửu nhất định phải trông cho kỹ, lát nữa em lại dắt chúng đi dạo.""Biết rồi. Diệp Cửu Cửu kéo bốn con cua ra sau nhà, buộc đầu dây còn lại vào tay vịn trên cửa sổ.Trời nóng như vậy mà vẫn sống được thì sức sống thật mãnh liệt, Diệp Cửu Cửu lại lấy cho chúng một ít thịt băm, nếu còn sống được thêm hai ngày nữa, cô sẽ đặt một bể cá cảnh để nuôi cho Tiểu Ngư.Lăng Dư nhìn cô đang ngồi xổm dưới bóng cây cho cua ăn, đôi mắt sâu thẳm không gợn sóng bỗng tràn ngập ý cười: "Định dắt cua đi dạo à?""Không có." Diệp Cửu Cửu bất lực nhìn Lăng Dư: "Là Tiểu Ngư chạy ra ngoài dắt cua đi dạo, anh nói xem sao con bé ấy lại to gan thế, lặng im không một tiếng động đã tròng dây vào chân cua, còn dám chọc chúng, lỡ bị kẹp thì sao?"Lăng Dư cười bước đến gần: "Không sao đâu, chúng không dám động đâu."Diệp Cửu Cửu định nói rằng mọi chuyện đều có thể xảy ra nhưng phát hiện Lăng Dư đến gần thì mấy con cua đang ngang nhiên đi lại đêu đứng im, thôi được, cô lại quên mất rằng người cá có thể chế ngự được nhiều loài động vật dưới đáy biển."Mặc dù vậy vẫn nên tránh xa một chút, lỡ bị kẹp rách tay, tôi lại phải lấy chậu hứng trân châu.ˆ"Hứng thoải mái." Lăng Dư không quan tâm, dù sao cũng không phải anh khóc.Mắt Diệp Cửu Cửu sáng lên: "Đại lượng thế sao?"Lăng Dư cúi mắt nhìn cô: "Tôi keo kiệt lắm sao?""Đương nhiên là không keo kiệt." Diệp Cửu Cửu chưa bao giờ nghĩ như vậy, nhiều nhất chỉ thấy anh khó nói chuyện nhưng tiếp xúc lâu rồi, cô thấy anh cũng khá tốt.Điểm trừ duy nhất là miệng rất nghiêm, cô chớp đôi mắt đen láy, sau đó câm một cái que gỗ chọc chọc con cua, để nó di chuyển đến gần chân Lăng Dư.Lăng Dư nhìn thấy sự tinh ranh trong mắt cô, khóe miệng cong lên cười, sau đó nhìn con cua trên mặt đất, bốn bé cua sợ hãi lập tức lùi vê phía Diệp Cửu Cửu, sợ hãi đến nỗi vội vàng đứng dậy chạy trốn vào trong sân.TBC"Ái chà- Má ơi." Diệp Cửu Cửu hồn vía gần như lên mây, cô đang ngạc nhiên không biết tại sao con cua lại nhảy xa như vậy thì ngay sau đó nhìn thấy ranh mãnh trong mắt Lăng Dư vẫn chưa kịp che giấu: " Lăng Dư, sao anh lại trẻ con như Tiểu Ngư vậy?”Khóe miệng Lăng Dư cong lên: "Ừ, có qua có lại thôi.""... Diệp Cửu Cửu không ngờ mình cũng bị bắt quả tang, cô cười ngượng ngùng, không tự nhiên sờ tai: "Hình như có người đến, tôi ra xem."Lăng Dư thu hết hành động của cô vào mắt: "Được."Diệp Cửu Cửu nhanh chóng bước ra ngoài, vừa ra ngoài đã thấy Đống Đống dẫn bạn đến, vừa vào đã chào người hâm mộ giàu có của mình là Chu Chu: "Đại gia, dạo này sao chị không xem livestream của em?”"Bận chơi game, tối nay có live không? Live thì tôi vào." Chu Chu rất thích streamer Đống Đống này.Trước đây nhờ nghe theo hắn mà đi ăn được rất nhiều nhà hàng không tệ, sau đó lại vì hắn nói thật mà biết đến bếp riêng Cửu Cửu, tình cờ giúp cô ấy dần dần phục hồi cơ thể đang tăng cân do dùng thuốc vì bệnh, vì vậy trong lòng cô ấy vẫn rất biết ơn Đống Đống.

Chương 342